Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
Chương 79: Đi bar

Sáng hôm sau là chủ nhật, Trần Quốc Hưng cùng Naccy bắt taxi ra ngoại ô thành phố nơi đang khai quật ngôi mộ cổ, đi đến có rất nhiều người bàn tán hóng hớt xung quanh, hắn tặc lưỡi một cái vì độ hóng hớt của mọi người.

Trần Quốc Hưng cũng nhíu nhíu mày, cảm nhận được những luồng khí tức cường đại ẩn lẫn xung quanh đám đông, kiếp trước hắn là một người bình thường không hơn không kém, hắn không cho rằng trên thế giới có những người có năng nực phi phàm, nhưng kiếp này đã khác hắn là một người có năng lực siêu nhiên, đi đâu hắn cũng gặp được những kẻ giống mình, đều là những tu luyện giả siêu phàm.

Nếu một người bình thường nghe tới một người đàn ông đánh gục một hai người khác họ cho là điều bình thường, nhưng khi họ nghe một người đánh gục chín mười họ sẽ cho rằng là nói phét, người chứ có phải siêu nhân đâu mà làm được vậy. Những thứ ẩn dấu bên trong thế giới bình thường nó còn khủng khiếp nhiều không kể hết.

Trần Quốc Hưng nhìn vào bên chỗ khai quật, thì đã bị quân đội chắn lại không cho người thường đi vào, các tấm chắn cũng được dựng lên, hắn trầm ngâm rồi, đeo cái kính râm lên mắt để những người khác không chú ý, rồi sau đó nhắm mắt lại, khí cảm tràn ra, phạm vi hắn cảm nhận được đã lên đến 8 km, khí cảm len lỏi vào bên trong chỗ khai quật.

10 phút sau Trần Quốc Hưng lắc lắc đầu, hắn không cảm nhận được có độ vật gì tốt cả, bên trong hắn chỉ cảm nhận được một số loại vũ khí cấp bậc Phàm Khí, mấy thứ đó với tu vi hiện tại hắn chỉ cần tiện tay khắc vài trận pháp cơ bản lên vũ khí bình thường, cũng biến chúng thành Thượng Phẩm, Cực Phẩm Phàm Khí.

“ Về thôi.”

Trần Quốc Hưng kéo Naccy ra khỏi đám đông, có mấy thằng choai choai lợi dụng đám đông mà định lợi dụng đụng chạm Naccy hắn không ngại đạp cho mấy phát làm hỗn loạn cả một khoảng.

Kéo Naccy chạy ra nhảy lên một chiếc taxi, nói bác tài chạy vội vì đằng sau mấy thằng trẩu kia nó kéo 5 6 thằng đuổi theo, hắn ngại phiền phải ra tay nên chuồn lẹ cho đỡ nhọc.

“ Đi mua ít quần áo đi HIM.”

Naccy ngồi bên cạnh hắn lay lay tay hắn, hắn liền nói bác tài chở đến trung tâm thương mại, phi vào trung tâm thương mại hắn bị Naccy kéo đi ăn KFC, sau đó lại đi chơi mấy trò chơi của tụi con nít, hai người chơi trò xe điện đụng, đụng đến nỗi đám trẻ con khóc thét lên rồi mách bố mẹ, cả hai mới vội vàng bỏ chạy.

Đến khi chơi trò đập búa, Naccy đập một cái 3 con số cứ chạy vùn vụt đến khi “ cạch “ một cái tối om om lại, hai đứa liền bỏ chạy thục mạng, ở lại mà bị bắt đền thì bỏ mẹ.

Đến trò gắp gấu Trần Quốc Hưng đút mấy triệu bạc vào đến ngay cả một góc con gấu bông cũng không gắp chúng, hắn tức giận mặt mũi đỏ bừng bừng, mắng chửi làm ăn bố láo, Naccy khinh thường hắn rồi đá hắn qua một bên cầm lấy cái bảng điều khiển, sau một vài động tác gắp cái

“ bụp “ một cái trúng con gấu lợn màu hồng to nhất, hắn cảm thấy thật mất mặt, Naccy ôm lấy con gấu lợn ném qua bắt hắn ôm lấy, vậy là hắn ôm gấu lẽo đẽo theo sau Naccy.

Cả hai đi đến đâu những ánh mắt hâm mộ của các bạn trẻ đổ dồn đến đó, mà cơ bản là nhìn Naccy bởi vì Naccy có khác gì một thiên thần đâu.

Naccy kéo hắn đi đến một shop quần áo xem như là lớn nhất ở trung tâm rồi vào xem đồ, shop lớn tự nhiên là nhân viên cũng chuyên nghiệp, một chị nhân viên tư vấn nhiệt tình cho Naccy, hắn thì cảm thấy bản thân sắp kiệt sức đến nơi, liền mặc kệ đi lại một cái ghế sô pha dài đặt con gấu lợn sang bên cạnh rồi cả thân thể đổ gục xuống đè lên con gấu.

Trần Quốc Hưng cảm giác dù cho tu vi cao tới đâu, đi mua sắm với con gái nó là một chuyện rất kinh khủng, còn đang mệt mỏi hít những luồng không khí một cách khó nhọc thì con I phone 6s trong túi quần vang lên.

Trần Quốc Hưng rút màn hình ra nhìn, cái tên

“ Hằng CuTe” hiện lên, hắn mỉm cười bấm nghe.

“ Anh đi đâu mà em qua nhà mẹ nói là không biết anh đi đâu vậy?”

Hắn đã nói với mẹ là đi công chuyện rồi mà, chắc mẹ hắn chơi khăm hắn rồi đây.

“À là anh đi công tác ấy mà!”

Hằng dùng giọng điệu pha chút chua chua nói.

“ Hứ, đi mà không thèm nói với em một tiếng, có phải là chốn đi hú hí với em nào?”

Hắn cười gượng rồi nói.

“ Làm gì có, là có việc vội quá anh quên.”

Hắn thật sự có chút xấu hổ, hắn rất ít khi quan tâm tới mấy chuyện nhỏ nhặt, quen tự do thoải mái rồi bây giờ còn phải báo cáo hắn thật sự có chút trưa quen.

“ Hừ, anh cứ liệu đấy.”

Xong Hằng tắt điện thoại luôn, hắn gãi gãi mũi cất điện thoại.

“ HIM cậu mau qua đây.”

Naccy gọi gắn qua ngắm mấy bộ đồ, hắn chỉ biết tặc lưỡi gật đầu lia lịa, người đẹp thì mặc đống rẻ lau cũng vẫn đẹp.

Naccy còn lựa cho hắn mấy bộ đồ, hắn thì mặc kệ, khi thanh toán mấy nhân viên cứ nhìn hắn cười cười, hắn thì khoé miệng giật giật, hắn làm gì có tiền cơ chứ, người ta là tỉ phú đô la kia kìa nhìn hắn làm gì không biết.

“ Của anh chị hết 154 triệu, anh chị thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ?”

Nhân viên nhìn hai người bọn hắn nói, Naccy rút thẻ màu vàng kim ra đưa cho chị nhân viên nói.

“ Quẹt thẻ đi.”

Nhân viên cầm lấy thẻ quẹt cái “ bịp “ rồi đưa hoá đơn, Naccy cầm bút kí xoẹt một cái, sau đó nhân viên trả thẻ cho Naccy, hắn nhìn nhìn tấm thẻ bĩu bĩu môi, đúng là nhà giàu đến cái thẻ cũng mạ vàng xịn sò, không biết bên trong còn bao nhiêu tiền.

Hắn lại làm chân culi một tay ôm gấu một tay sách mấy túi quần áo. Về đến khách sạn cũng đã 6h tối, hắn nằm dài trên giường nhìn trần nhà, thở dài một hơi mệt mỏi, thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.

Trần Quốc Hưng mở cửa Naccy chui vào phòng nhảy lên giường nằm.

“ Này bên phòng cậu cũng có giường mà.”

Naccy nhăn mặt nói.

“ Phòng bên đó có gắn Camera, tớ qua bên này ở với cậu.”

Hắn nhíu mày, đây là khách sạn 4 sao thuộc sản nghiệp tập đoàn SG, vậy mà tên chó chết nào lại định quay lén, mẹ nó định quay HD à.



Trần Quốc Hưng tức giận gọi cho anh Phong, nói qua chuyện khách sạn, anh Phong liền bảo sẽ gọi cho quản lý khách sạn sử lý. Hắn gật gù, rồi hất mặt nhìn Naccy, lát nữa có người sử lý. Naccy chỉ bĩu môi rồi cuộn chăn tròn trên giường chơi điện thoại.

Một lúc sau tiếng gõ cửa vang lên, hắn khuôn mặt trầm xuống đi ra mở cửa. Bên ngoài là 2 người đàn ông tầm 40 tuổi ăn mặc sang trọng, vừa thấy hắn mở cửa, cả hai đầu tiên là sững sờ sau đó vội cúi đầu chào.

“ Cậu Hưng, rất xin lỗi cậu.”

Trần Quốc Hưng hừ mũi, cũng không thèm dài dòng nói.

“ Kiểm tra tất cả các phòng tháo toàn bộ thiết bị quay lén, hừ các người quản lý kiểu gì thế hả?”

Người đàn ông lập tức gật đầu gật đầu, hắn cũng chẳng thèm nhìn thêm lấy một cái, liền đóng cửa phòng. Bên ngoài hai người đàn ông vội vàng xoay người đi, khi vào thanh máy một người hỏi.

“ Anh Thắng, thằng ranh con kia là ai mà lại dám ra lệnh cho anh, mẹ nó có cần em tìm người đánh cho nó một trận không?”

Người đàn ông còn lại lau mồ hôi trên chán, nghe những lời như vậy liền gắt.

“ Đánh cái con mẹ mày ấy, phó tổng giám đốc đích thân gọi điện cho tao mắng cho một trận té tát bảo tao đi giải quyết, vậy mày nghĩ thằng kia dễ chọc hả, không khéo cả lũ mai về quê cạp đất mà ăn.”

Người kia mới dạ dạ vâng vâng, hắn ở trong phòng miệng nhếch lên, cuộc trò chuyện của hai người kia hắn nghe không sót một từ. Rất bản lĩnh, lắc đầu không thèm chấp, Nacyy ở trên giường đột nhiên bỏ điện thoại nhìn hắn nói.

“ HIM, mình đi bar chơi một lát, lâu rồi tớ không đi.”

Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, đây là ở Việt Nam đấy bà cô chứ đâu phải bên Mĩ. Hắn lắc lắc đầu, Naccy liền dùng đôi mắt toàn nước nhìn hắn nói.

“ Đi mà…”

Ở dưới đôi mắt của Naccy hắn dám chắc không có một người đàn ông nào dám từ chối, hắn chỉ đành gật đầu. Thế là Naccy chạy về phòng vớ một món quần áo rồi lại chạy sang phòng hắn, chui nhanh vào nhà tắm.

Đóng cửa đánh cái “ rầm” sau khi cái cửa trở về im lặng lại bị mở ra, Naccy thò đầu ra làm khuôn mặt quỷ nhìn hắn cười nói.

“ HIM, cậu không được nhìn đâu đó.”

Rồi lại đóng mạnh cái cửa lại, hắn thở dài ai là hạt thóc ai là con gà còn rất khó biết. Hắn nhìn cánh cửa nhà tắm con lợn trong lòng nhộn nhạo, vội vàng cầm quần áo phi sang phòng lúc trước của Naccy chui vào nhà tắm sả nước lạnh.

Cứ tình hình này hắn lo mình sẽ không thể khống chế được bản thân, tắm rửa xong xuôi thay đồ, 9h tối hắn bị Naccy kéo đi.

Xuống đến cửa khách sạn đã có một chiếc xe đen bóng đón hắn cùng Naccy. Đi đến mấy cái chỗ kia, hơi có chút hỗn loạn, phòng ngừa mấy việc rỗi hơi hắn điều hai vệ sĩ cơ to cao đen hôi thuộc đội bảo an SG qua đây đi theo cho nó oai phong.

Mở cửa xe cho Naccy rồi hắn cũng chui vào, xe khởi động hướng thẳng quán bar Bướm Đêm lao đi. Đứng trước cửa quán bar, hắn cười cười nhớ lại một thời hào hùng. Khi vào gần đến cửa hai tên bảo vệ vừa đen vừa hôi, vẻ mặt băm trợn chặn lại.

“ Làm phiền cho kiểm tra chứng minh thư!”

Hắn gãi gãi mũi, có đưa thì người ta cũng không cho mình vào, hắn vừa mới 15 tuổi chưa đủ tuổi đi bar, còn Naccy hơn hắn 2 tuổi cũng không đủ. Hắn quay ra hất mặt với hai người vệ sĩ, lập tức cả mỗi người một thằng bảo vệ kẹp cổ kéo ra một góc thủ thỉ tâm sự, khi quay lại hai tên kia nở nụ cười nói.

“ Đại Ca, anh chị vào đi.”

Trần Quốc Hưng cười cười, chắp tay sau đít đi vào. Naccy chọc chọc tay hỏi hắn.

“ HIM, cậu cũng máu mặt phết nhỉ.”

Hắn cười gượng nói.

“ Đút tiền đó bà cô, máu cái rắm.”

Naccy cười hì hì, vào bên trong cũng đã đông người, các mùi hỗn tạp hoà vào nhau tạo nên một loại không khí khá là hoang dã, thấy Naccy không ít người hiện lên ánh mắt dâm tà.

Naccy diện một bộ váy dài đến đùi màu đen ôm sát cơ thể, làm lộ ra những đường cong quyến rũ, cộng thêm cả khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần tạo nên một vẻ đẹp làm người khác say mê, bất quá đằng sau là hai vệ sĩ to cao, không có kẻ nào dám ho he lại gần.

Ngồi lên một cái bàn gần quầy bar một lúc thì có người phục vụ.

“ Anh chị dùng gì?”

Hắn nhìn Naccy, Naccy cười nói.

“ Một chai Whisky.”

Phục vụ ngẩn ra một lúc trước nụ cười của Naccy sau đó mới vội vàng đi vào quầy bar. Hắn bĩu bĩu môi ánh mắt của những con sói không ngừng quét lại đây, hai người vệ sĩ đứng bên cạnh bất động ánh mắt cảnh giác.

Một lúc sau một chai Whisky được mang ra, rót rượu ra hai cái cốc, hắn cùng Naccy nâng cốc. Uống một ngụm cảm nhận hương vị của rượu, hắn chép chép miệng, mẹ nó không phải rượu giả chứ, nặng vl.

Naccy nhìn hắn cười khanh khách nói.

“ HIM, thì ra cậu là một con gà.”

Trần Quốc Hưng bị Naccy trêu chọc, mặt đỏ bừng xấu hổ, hắn hận không có cái lỗ nào mà chui xuống, hắn đúng là ưu tú nhưng cũng không phải hoàn hảo, mấy phương diện không có ích cho tu luyện hắn cũng chẳng quan tâm.

Tiếng nhạc xôi động vang lên, những chàng trai cô gái thi nhau nhún nhảy vui vẻ, hắn cười cười nhìn những cô gái trẻ ăn mặc gợi cảm.

“ Trong cơn phê em là nàng tiên cá, tỉnh cơn phê em làm mẹ đơn thân.”



Nơi tạo ra các single mom, Naccy sau một hồi uống rượu quay sang hắn nói.

“ Lên nhảy một chút không HIM.”

Hắn lắc đầu cười cười, Naccy bĩu môi rồi nhảy xuống ghế đi lên sàn, hai vệ sĩ nhìn qua hắn, Trần Quốc Hưng lắc lắc đầu ý bảo không cần đi theo.

Naccy không thể nào để mấy loại vớ vẩn có thể lợi dụng. Khi Naccy đi lên sàn nhảy nhót, khá nhiều con sói tiếp cận định chiếm tiện nghi nhưng không có ai tiếp súc quá 1m gần người Naccy, Hắn cười cười nhìn những đám người nhún nhảy lắc lư đúng là trả ra làm sao.

Nhấp một ly rượu bên tai hắn vang lên thanh âm êm tai.

“ Anh trai, bạn anh đâu rồi sao lại ngồi đây một mình!”

Một cô gái khá xinh đẹp ngồi bên cạnh hắn ghé vào tai hắn nói nhỏ. Hắn cười cười dơ tay gọi phục vụ nói.

“ Cho quý cô đây một ly Cocktail loại nhẹ.”

Phục vụ gật đầu quay vào, bấy giờ hắn mới quay qua nhìn cô gái bên cạnh nở một nụ cười.

“ Này chị gái em chưa đủ 18 tuổi đâu!”

Cô gái nghe hắn nói vậy lập tức ngẩn ra rồi cười khanh khách một hồi mới nói.

“ Em trai thật thú vị.”

Trần Quốc Hưng cùng cô gái này trò chuyện trên trời dưới đất đủ thứ chuyện, đối với hắn chuyện này nó giống như chỉ là mảnh ghép vỡ kí ức lướt qua trong đầu.

“ Em trai ra ngoài tìm chỗ tâm sự với chị không!”

Hắn cũng gật gù, đây là lần đầu hắn được người ta chủ động, cảm giác cũng có chút gì đó, hắn lắc đầu hất mặt về phía Naccy đang đi tới sau một hồi nhảy nhót.

“ Chị đi hỏi bạn em xem, nếu cô ấy đồng ý thì Ok.”

Cô gái nhìn theo hướng hắn chỉ, vẻ mặt nở một nụ cười gượng nói.

“ Không ngờ em trai lại có bản lĩnh như vậy.”

Sau đó thì chuồn mất, Naccy đi lại vớ lại cốc rượu nốc một hơi, rồi nhìn hắn nói.

“ HIM, cậu chỉ có vậy thôi.”

Ý gì, hắn cười cười nhìn qua Naccy bĩu môi nói.

“ Ếch ngồi đáy giếng.”

Hắn nốc một hơi hết sạch cốc rượu, rồi phi lên sàn nhảy. Tiếng nhạc sập sình vang lên, hắn nhún nhảy tung bảy mươi hai tuyệt kĩ thiếu lâm ra.

“ Lắc hông, lượn sóng, chém chuối, chèo thuyền, dậm chân…múa quạt…”

Chẳng mấy mà sàn diễn lấy hắn làm trung tâm, điện thoại thi nhau loé lên quay lại video. Trần Quốc Hưng lúc này trở thành trung tâm, không ít các cô gái đổ liêu xiêu, hắn cười cười nhìn qua Naccy đang há hốc mồm, hắn là người không thích thể hiện thôi, chứ trình độ quẩy của hắn đã đạt đến cảnh giới vô thượng rồi.

Đột nhiên tiếng nhạt tắt ngủm, một tiếng hô vang lên làm tất cả giật mình.

“ Tất cả đứng im.”

Trần Quốc Hưng còn đang chém chuối chợt khựng lại, miệng lầm bầm “ Thôi chết mẹ rồi.”

Hắn tính lủi đi thì đã bị vỗ vai kéo lại.

“ Đi đâu đấy?”

Trần Quốc Hưng cười gượng gạo nói.

“ Cháu…cháu…đi vệ sinh.”

“Đẹt đẹt…”

Tiếng dùi cui điện vang lên, chú cảnh sát nhìn hắn cười cười nói.

“ Mày định loè chú hả?”

Trần Quốc Hưng méo mó, trong lòng thầm hô số đen mà, đi chơi mà lại bị công an đột nhiên tập kích.

Chú công an áo xanh vỗ vai hắn vài cái, cười tươi dơ ngón tay cái lên nói.

“ Nhảy đẹp lắm.”

Công an đột nhột tập kích kiểm tra hành chính, trong mấy phòng vip lùa được không ít trai xinh gái đẹp đang tụ tập bay lắc, và dĩ nhiên là đang phê pha em Thuý ( ma tuý).

Trần Quốc Hưng cùng Naccy và bốn năm người nữa cũng bị bế luôn đi vì chưa đủ tuổi. Hắn bị lùa lên thùng xe cảnh sát miệng méo mó, Naccy ngồi bên cạnh hắn cười toe toét trêu chọc.

“ Này HIM, kiểu này tối nay bọn mình phải ngủ lại ở cục cảnh sát rồi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương