Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
-
Chương 71: Hậu quả
Nửa đêm.
Hai bóng người đứng ở nhánh sông nhỏ chảy qua trước nhà Trần Quốc Hưng một đoạn.
“ Gần 8 năm rồi, thời gian trôi nhanh thật.”
Trần Quốc Hưng chắp tay sau lưng nhìn ra phía mặt sông, Naccy bĩu môi dưới ánh trăng mờ mờ, gió thổi làm mái tóc dài vàng óng bay lên, cả người toả ra khí tức hư ảo.
“ Cậu trốn rất kĩ, 8 năm không thèm liên lạc với tớ một lần.”
Trần Quốc Hưng liền ho khù khụ xấu hổ, hắn đây là sợ bố của Naccy tìm đến, lão già Ro đó không biết trừng mực lại uy hiếp hắn thì mệt.
“ Để xem 8 năm cậu tiến bộ đến đâu rồi.”
Trần Quốc Hưng quay qua nhìn Naccy cất tiếng, Naccy nhìn hắn mỉm cười rồi thân thể loé lên. Một nắm đấm lao thẳng về phía mặt Trần Quốc Hưng, hắn liền mỉm cười, đưa một tay ra nắm trọn lấy nắm đấm của Naccy, miệng nhếch lên.
“ Lực lượng không tệ.”
Rồi không thương tiếc, vung tay, Naccy lập tức bị hắn hất văng ra sau hơn 10m rơi xuống bãi đá. Naccy nghiên túc nhìn hắn, rồi tay dơ một ngón ra chỉ về hắn miệng quát.
“ Thuỷ Tiễn.”
Lập tức những mũi tên nước nhưng tụ lại, lao ầm ầm về phía hắn. Trần Quốc Hưng không hề ngạc nhiên, nguyệt lực âm nhu, mặt trăng còn ảnh hưởng đến thuỷ chiều trên trái đất, nguyệt lực có tính tương đồng với nước, âm nhu lạnh lẽo.
Thái dương lực thì ngược lại, chí dương chí cương, đồng dạng với lửa.
Nước là nguyên tố đặc chưng của âm lực, lửa là nguyên tố đặc trưng của dương lực. Vì vậy hắn không ngạc nhiên khi Naccy sử dụng được nước dùng để tấn công.
Trần Quốc Hưng còn biết cao thủ nội công cũng có thể dùng cả nước và lửa để tấn công, tuy nhiên lại không thể nói những người tu luyện nội lực lợi hại hơn, mà họ đa số chỉ dùng nội khí của mình bao bọc lại nước và lửa thành những hình dạng tấn công, cũng có một số công pháp nội lực đặc biệt, tu luyện trong môi trường lạnh lẽo, hoặc nóng nực, vì vậy nội lực của họ cũng mang theo đặc chưng của nơi mà họ tu luyện.
Còn âm lực mà Naccy tu luyện, là một dạng hạ thấp của Linh Lực, linh lực không có thuộc tính nó chỉ có thuộc tính đặc trưng khi người tu luyện, luyện một loại công pháp thuộc tính.
Nguyệt Âm Quyết là một loại công pháp thuộc tính thuỷ âm nhu nó được hắn dùng cơ sở của Thái Âm Quyết nghiên cứu ra, âm lực dùng để khống chế tạo ra hình dạng công kích từ bên trong giọt nước, khác với nội lực là bao bọc bên ngoài. Lực công kích tính sát thương cao hơn rất nhiều, giống như một cục sắt đặc bên trong với một quả bóng bay chỉ có lớp da bên ngoài vậy.
Nhìn những thuỷ tiễn bắn tới như mưa, Trần Quốc Hưng cũng ngạc nhiên, kĩ xảo công kích hắn không hề viết lên hay nghiên cứu ra, mà là do Naccy trong quá trình tu luyện tự lĩnh ngộ cách sử dụng âm lực.
“ Haha…”
Trần Quốc Hưng dơ một bàn tay ra, nước từ mặt sông bị hắn hút lấy, từ từ bay lên hình thành một quả cầu nước to. Quả cầu nước từ từ tách ra hình thành nên một tấm khiên bảo vệ hắn khỏi những luồng thuỷ tiễn.
“ Không chơi nữa, hừ.”
Naccy liền thu tay, Trần Quốc Hưng nhếch mép nhìn quả cầu nước trong tay, nước từ từ thay đổi hình dạng, một con thuỷ long bằng nước từ từ được hình thành.
“ Xem lâu như vậy đủ rồi, hừ.”
Con thuỷ long lập tức bắn đi vào một bụi rậm cách chỗ hắn và Naccy hơn 20m. Lập tức từ trong bụi rậm một thân ảnh nhảy ra, cách bụi rậm đến cả 3m. Thân thể kia vừa đặt chân xuống đất hàng loạt tiếng “ vèo vèo “ vang lên.
Thân ảnh chật vật tránh né, Trần Quốc Hưng hừ mũi thân thể loé lên, người kia tránh né được những viên đá bắn tới đột nhiên nhíu mày quay phắt lại.
Trần Quốc Hưng ở sau lưng nhếch miệng cười, tên Lin này dám ở đây nhìn trộm, thế thì hắn tính sổ luôn từ vụ nhìn đểu hắn.
Trần Quốc Hưng vung tay lên đấm thẳng vào mặt tên Lin chỉ nghe hự một tiếng, thân thể tên Lin văng ra xa. Lin chỉ kịp kêu một tiếng “ Hự “ cả người đã bị đánh văng ra, đập vào một mô đất cao.
“ Mạnh Quá.”
Sáng nay tuy bị ăn thiệt thòi trong tay Trần Quốc Hưng, nhưng Lin chỉ cho rằng mình không dùng hết sức, bị người ta đánh văng ra làm Lin khá tức giận, nhưng bây giờ Lin mới biết kẻ kia mạnh đến mức nào.
Trần Quốc Hưng cười tà thân thể loé lên tung thêm vài cú đấm vào mặt tên Lin, khi thằng bé gục xuống không đứng dậy nổi, hắn mới đi đến trước mặt tên Lin, đưa một tay vỗ vỗ lên mặt tên Lin, nhếch mép nói.
“ Thứ cậu tu luyện là do tôi cho lão già đó, mà bây giờ cậu lại dùng nó đối phó với tôi, haha nực cười.”
Tên Lin lúc này ánh mắt vẫn hiện lên vẻ kiên cường nhìn Trần Quốc Hưng chằm chằm, hắn nhếch mép lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Kiên cường, ha ha kiên cường cái cứt chó, đứng trước sức mạnh kiên cường có tác dụng chó gì, chỉ là một ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương đó là tự tìm đường chết, cúi đầu nhẫn nhịn mới là lẽ phải chờ một ngày phục hận, chứ không phải dùng ánh mắt hiện lên thù hằn.
Trần Quốc Hưng vỗ một tay vào phía đan điền Lin phong ấn lại dương lực trong cơ thể cậu ta, rồi túm cổ Lin nhấc bổng lên không trung, miệng cười nhếch mép nói.
“ Đôi khi không phải cứ dùng ánh mắt đó nhìn người khác đâu, thế giới này kẻ mạnh hơn cậu rất nhiều.”
Xong hắn thẳng thay ném thẳng tên Lin ra giữa dòng sông.
“ Tủm “ một tiếng tên Lin chìm nghỉm không nổi có một cái bọt tăm, hắn xoa xoa tay, cái tội nhìn đểu hắn này, hừ.
“ Cậu không giết Lin chứ, HIM?.”
Naccy lo lắng hỏi, hắn nhún nhún vai lộ vẻ bất đắc dĩ nói.
“ Tớ cũng không biết nữa.”
Rồi sau đó không đợi Naccy nói thêm, thân thể loé lên thân thể chạy nhảy trên mặt nước, ra đến giữa dòng sông nơi có mấy bọt khí nổi lên.
Đưa tay tùm lấy tên Lin đang ngáp ngáp uống nước sông lên, sách tên Lin như một con gà trong tay Trần Quốc Hưng bĩu môi, tên ẻo lả này lại không biết bơi, chỉ tí nữa thôi tên Lin lại chổng đít lên trời nổi lềnh ba lềnh bềnh rồi. Ném tên Lin vào một bụi cỏ ngay bờ hắn chắp tay sau lưng bước đi thong thả.
“ Về thôi.”
Naccy lúc này nhìn Trần Quốc Hưng với ánh mắt khác lạ, sau đó chạy lại túm tay hắn mà lắc lắc.
“ HIM, cậu dạy tớ cách đứng trên mặt nước với, tớ muốn như cậu chảy nhảy trên được cả nước.”
Trần Quốc Hưng gãi gãi đầu, hình như Naccy chỉ tu luyện mỗi Nguyệt Âm Quyết còn thân pháp thì không, hắn xoa xoa cằm trầm tư nhìn Naccy một lúc mới nói.
“ Cậu dùng âm lực bao bọc lấy hai chân nâng đỡ cơ thể của cậu lên, nhảy một cái hết sức lên để tớ xem nào.”
Naccy lập tức làm theo lời hắn, hai chân Naccy nhảy một cái mạnh, thân thể nhảy lên một khoảng hơn 3m, hắn xoa xoa cằm trầm tư một lần nữa, theo lý thuyết không thể nào yếu như vậy chứ, tinh anh trong SG như anh Hùng cũng nhảy xa đến hơn 5m.
Trần Quốc Hưng không biết rằng Naccy chỉ là tự mày mò mấy thứ hắn để lại mà tu luyện, còn đám SG là chính hắn hướng dẫn, cùng thiết lập các bài tập đây là hai khái niệm khác nhau. Hắn liền cúi xuống trước mặt Naccy mà nói.
“ Trèo lên đi.”
Naccy lập tức nhảy lên vai hắn đưa tay quành lấy cổ hắn, hắn nhún chân nhảy lên vài cái, đạp lên những ngọn cây thân thể đón gió bay đi khoảng 20m rồi lại tìm điểm tựa lấy đà đạp mà bay đi tiếp.
“ HIM sảng khoái quá.”
Trần Quốc Hưng không nói chỉ mỉm cười, sau vài lần bay nhảy, hắn dừng lại trên một ngọn cây cổ thụ cao nhất vùng này, ở đây hắn tạo nên một căn lều nhỏ thỉnh thoảng hắn sẽ lên đây hóng gió.
“ Đẹp quá.”
Naccy đứng trên mặt sàn hắn tạo từ thân gỗ dang tay ra hướng về phía trước cảm nhận từng trận gió về đêm.
“ HIM tớ muốn bay.”
Naccy nhìn hắn nói, hắn lắc lắc đầu nói.
“ Tớ còn chưa thể bay, nhưng sau này sẽ có cơ hội.”
Naccy hai mắt toả sáng cười vui vẻ nói.
“ Đến lúc đó tớ muốn cậu dẫn tớ bay lượn khắp trời đất này.”
Trần Quốc Hưng gật đầu khẽ nói “ Nhất Định”.
Hai bóng người đứng ở nhánh sông nhỏ chảy qua trước nhà Trần Quốc Hưng một đoạn.
“ Gần 8 năm rồi, thời gian trôi nhanh thật.”
Trần Quốc Hưng chắp tay sau lưng nhìn ra phía mặt sông, Naccy bĩu môi dưới ánh trăng mờ mờ, gió thổi làm mái tóc dài vàng óng bay lên, cả người toả ra khí tức hư ảo.
“ Cậu trốn rất kĩ, 8 năm không thèm liên lạc với tớ một lần.”
Trần Quốc Hưng liền ho khù khụ xấu hổ, hắn đây là sợ bố của Naccy tìm đến, lão già Ro đó không biết trừng mực lại uy hiếp hắn thì mệt.
“ Để xem 8 năm cậu tiến bộ đến đâu rồi.”
Trần Quốc Hưng quay qua nhìn Naccy cất tiếng, Naccy nhìn hắn mỉm cười rồi thân thể loé lên. Một nắm đấm lao thẳng về phía mặt Trần Quốc Hưng, hắn liền mỉm cười, đưa một tay ra nắm trọn lấy nắm đấm của Naccy, miệng nhếch lên.
“ Lực lượng không tệ.”
Rồi không thương tiếc, vung tay, Naccy lập tức bị hắn hất văng ra sau hơn 10m rơi xuống bãi đá. Naccy nghiên túc nhìn hắn, rồi tay dơ một ngón ra chỉ về hắn miệng quát.
“ Thuỷ Tiễn.”
Lập tức những mũi tên nước nhưng tụ lại, lao ầm ầm về phía hắn. Trần Quốc Hưng không hề ngạc nhiên, nguyệt lực âm nhu, mặt trăng còn ảnh hưởng đến thuỷ chiều trên trái đất, nguyệt lực có tính tương đồng với nước, âm nhu lạnh lẽo.
Thái dương lực thì ngược lại, chí dương chí cương, đồng dạng với lửa.
Nước là nguyên tố đặc chưng của âm lực, lửa là nguyên tố đặc trưng của dương lực. Vì vậy hắn không ngạc nhiên khi Naccy sử dụng được nước dùng để tấn công.
Trần Quốc Hưng còn biết cao thủ nội công cũng có thể dùng cả nước và lửa để tấn công, tuy nhiên lại không thể nói những người tu luyện nội lực lợi hại hơn, mà họ đa số chỉ dùng nội khí của mình bao bọc lại nước và lửa thành những hình dạng tấn công, cũng có một số công pháp nội lực đặc biệt, tu luyện trong môi trường lạnh lẽo, hoặc nóng nực, vì vậy nội lực của họ cũng mang theo đặc chưng của nơi mà họ tu luyện.
Còn âm lực mà Naccy tu luyện, là một dạng hạ thấp của Linh Lực, linh lực không có thuộc tính nó chỉ có thuộc tính đặc trưng khi người tu luyện, luyện một loại công pháp thuộc tính.
Nguyệt Âm Quyết là một loại công pháp thuộc tính thuỷ âm nhu nó được hắn dùng cơ sở của Thái Âm Quyết nghiên cứu ra, âm lực dùng để khống chế tạo ra hình dạng công kích từ bên trong giọt nước, khác với nội lực là bao bọc bên ngoài. Lực công kích tính sát thương cao hơn rất nhiều, giống như một cục sắt đặc bên trong với một quả bóng bay chỉ có lớp da bên ngoài vậy.
Nhìn những thuỷ tiễn bắn tới như mưa, Trần Quốc Hưng cũng ngạc nhiên, kĩ xảo công kích hắn không hề viết lên hay nghiên cứu ra, mà là do Naccy trong quá trình tu luyện tự lĩnh ngộ cách sử dụng âm lực.
“ Haha…”
Trần Quốc Hưng dơ một bàn tay ra, nước từ mặt sông bị hắn hút lấy, từ từ bay lên hình thành một quả cầu nước to. Quả cầu nước từ từ tách ra hình thành nên một tấm khiên bảo vệ hắn khỏi những luồng thuỷ tiễn.
“ Không chơi nữa, hừ.”
Naccy liền thu tay, Trần Quốc Hưng nhếch mép nhìn quả cầu nước trong tay, nước từ từ thay đổi hình dạng, một con thuỷ long bằng nước từ từ được hình thành.
“ Xem lâu như vậy đủ rồi, hừ.”
Con thuỷ long lập tức bắn đi vào một bụi rậm cách chỗ hắn và Naccy hơn 20m. Lập tức từ trong bụi rậm một thân ảnh nhảy ra, cách bụi rậm đến cả 3m. Thân thể kia vừa đặt chân xuống đất hàng loạt tiếng “ vèo vèo “ vang lên.
Thân ảnh chật vật tránh né, Trần Quốc Hưng hừ mũi thân thể loé lên, người kia tránh né được những viên đá bắn tới đột nhiên nhíu mày quay phắt lại.
Trần Quốc Hưng ở sau lưng nhếch miệng cười, tên Lin này dám ở đây nhìn trộm, thế thì hắn tính sổ luôn từ vụ nhìn đểu hắn.
Trần Quốc Hưng vung tay lên đấm thẳng vào mặt tên Lin chỉ nghe hự một tiếng, thân thể tên Lin văng ra xa. Lin chỉ kịp kêu một tiếng “ Hự “ cả người đã bị đánh văng ra, đập vào một mô đất cao.
“ Mạnh Quá.”
Sáng nay tuy bị ăn thiệt thòi trong tay Trần Quốc Hưng, nhưng Lin chỉ cho rằng mình không dùng hết sức, bị người ta đánh văng ra làm Lin khá tức giận, nhưng bây giờ Lin mới biết kẻ kia mạnh đến mức nào.
Trần Quốc Hưng cười tà thân thể loé lên tung thêm vài cú đấm vào mặt tên Lin, khi thằng bé gục xuống không đứng dậy nổi, hắn mới đi đến trước mặt tên Lin, đưa một tay vỗ vỗ lên mặt tên Lin, nhếch mép nói.
“ Thứ cậu tu luyện là do tôi cho lão già đó, mà bây giờ cậu lại dùng nó đối phó với tôi, haha nực cười.”
Tên Lin lúc này ánh mắt vẫn hiện lên vẻ kiên cường nhìn Trần Quốc Hưng chằm chằm, hắn nhếch mép lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Kiên cường, ha ha kiên cường cái cứt chó, đứng trước sức mạnh kiên cường có tác dụng chó gì, chỉ là một ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương đó là tự tìm đường chết, cúi đầu nhẫn nhịn mới là lẽ phải chờ một ngày phục hận, chứ không phải dùng ánh mắt hiện lên thù hằn.
Trần Quốc Hưng vỗ một tay vào phía đan điền Lin phong ấn lại dương lực trong cơ thể cậu ta, rồi túm cổ Lin nhấc bổng lên không trung, miệng cười nhếch mép nói.
“ Đôi khi không phải cứ dùng ánh mắt đó nhìn người khác đâu, thế giới này kẻ mạnh hơn cậu rất nhiều.”
Xong hắn thẳng thay ném thẳng tên Lin ra giữa dòng sông.
“ Tủm “ một tiếng tên Lin chìm nghỉm không nổi có một cái bọt tăm, hắn xoa xoa tay, cái tội nhìn đểu hắn này, hừ.
“ Cậu không giết Lin chứ, HIM?.”
Naccy lo lắng hỏi, hắn nhún nhún vai lộ vẻ bất đắc dĩ nói.
“ Tớ cũng không biết nữa.”
Rồi sau đó không đợi Naccy nói thêm, thân thể loé lên thân thể chạy nhảy trên mặt nước, ra đến giữa dòng sông nơi có mấy bọt khí nổi lên.
Đưa tay tùm lấy tên Lin đang ngáp ngáp uống nước sông lên, sách tên Lin như một con gà trong tay Trần Quốc Hưng bĩu môi, tên ẻo lả này lại không biết bơi, chỉ tí nữa thôi tên Lin lại chổng đít lên trời nổi lềnh ba lềnh bềnh rồi. Ném tên Lin vào một bụi cỏ ngay bờ hắn chắp tay sau lưng bước đi thong thả.
“ Về thôi.”
Naccy lúc này nhìn Trần Quốc Hưng với ánh mắt khác lạ, sau đó chạy lại túm tay hắn mà lắc lắc.
“ HIM, cậu dạy tớ cách đứng trên mặt nước với, tớ muốn như cậu chảy nhảy trên được cả nước.”
Trần Quốc Hưng gãi gãi đầu, hình như Naccy chỉ tu luyện mỗi Nguyệt Âm Quyết còn thân pháp thì không, hắn xoa xoa cằm trầm tư nhìn Naccy một lúc mới nói.
“ Cậu dùng âm lực bao bọc lấy hai chân nâng đỡ cơ thể của cậu lên, nhảy một cái hết sức lên để tớ xem nào.”
Naccy lập tức làm theo lời hắn, hai chân Naccy nhảy một cái mạnh, thân thể nhảy lên một khoảng hơn 3m, hắn xoa xoa cằm trầm tư một lần nữa, theo lý thuyết không thể nào yếu như vậy chứ, tinh anh trong SG như anh Hùng cũng nhảy xa đến hơn 5m.
Trần Quốc Hưng không biết rằng Naccy chỉ là tự mày mò mấy thứ hắn để lại mà tu luyện, còn đám SG là chính hắn hướng dẫn, cùng thiết lập các bài tập đây là hai khái niệm khác nhau. Hắn liền cúi xuống trước mặt Naccy mà nói.
“ Trèo lên đi.”
Naccy lập tức nhảy lên vai hắn đưa tay quành lấy cổ hắn, hắn nhún chân nhảy lên vài cái, đạp lên những ngọn cây thân thể đón gió bay đi khoảng 20m rồi lại tìm điểm tựa lấy đà đạp mà bay đi tiếp.
“ HIM sảng khoái quá.”
Trần Quốc Hưng không nói chỉ mỉm cười, sau vài lần bay nhảy, hắn dừng lại trên một ngọn cây cổ thụ cao nhất vùng này, ở đây hắn tạo nên một căn lều nhỏ thỉnh thoảng hắn sẽ lên đây hóng gió.
“ Đẹp quá.”
Naccy đứng trên mặt sàn hắn tạo từ thân gỗ dang tay ra hướng về phía trước cảm nhận từng trận gió về đêm.
“ HIM tớ muốn bay.”
Naccy nhìn hắn nói, hắn lắc lắc đầu nói.
“ Tớ còn chưa thể bay, nhưng sau này sẽ có cơ hội.”
Naccy hai mắt toả sáng cười vui vẻ nói.
“ Đến lúc đó tớ muốn cậu dẫn tớ bay lượn khắp trời đất này.”
Trần Quốc Hưng gật đầu khẽ nói “ Nhất Định”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook