Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
Chương 49: Ra biển

Hắn lầm lũi đi trong một con ngõ tối tăm, của thành phố xa hoa New Yolk.

Trong đầu cảm thán, dù là nơi xa hoa tráng lệ bao nhiêu vẫn luôn tồn tại những nơi tối tăm, bẩn thỉu. Tay đút túi quần, chấn đá đá cái vỏ lon bia, miệng không ngừng chửi.

“ Mẹ nó đúng là mấy gia tộc lớn chẳng có mẹ gì tốt, dám uy hiếp ông đây, đợi thực lực tăng lên, ông đem cả gia tộc nhà mày đốt cháy rụi luôn.”

Ông già Bowm kia, tinh thần lực quả nhiên khủng khiếp, đánh nhau với Bowm hắn cũng bị thụ thương, tuy không nặng nhưng vẫn rất khó chịu trong lòng, có người dám đánh chủ ý lên gia đình hắn, điều đó càng làm hắn lo lắng khi bản thân ra ngoài tung hoành, gia đình sẽ gặp nguy hiểm.

Hắn phải đào tạo ra những kẻ có khả năng bảo vệ người thân mới được, thông qua lần nghiên cứu công pháp hắn thành công nghiên cứu ra 2 bộ, một là Nguyệt Âm Quyết dành cho nữ tu luyện, còn một bộ Thái Dương Quyết dành cho nam tu luyện, một hấp thụ năng lượng mặt trời hắn gọi là Dương lực, một hấp thụ tinh hoa mặt trăng hắn gọi là Âm lực.

Tuy hắn không biết chính xác người tu luyện hai bộ công pháp này, sức mạnh sẽ tới đâu nhưng chắc chắn một điều sẽ mạnh hơn tu luyện nội công, cũng không bị hạn chế như linh khí.

Tu luyện chỉ cần hấp thu tinh hoa của mặt trời, mặt trăng chuyển hoá thành dương lực cùng âm lực, cơ thể lúc đó cũng được tẩm bổ dưới hai lực lượng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Tuy nhiên hai loại lực lượng này lại không thể so sánh với linh lực, nó khác biệt như trời và đất.

“ Đứng lại.”

Đang mải mê suy nghĩ, trước mặt hắn 4 5 tên du côn ăn mặc lôi thôi bước ra từ một chỗ tối, trong tay lăm le dao găm sáng bóng.

Một tên du côn có vẻ là đại ka, đi lên hăm doạ.

“ Đem hết tiền ra đây, không tao xiên cho mấy nhát bây giờ.”

Hắn khó chịu, mẹ nó vừa ăn thiệt thòi ở chỗ cha của Naccy, bây giờ lại bị mấy con chuột cản đường, hắn nóng máu không thèm nói một câu, thân thể loé lên.

“ Bịch, bịch, hự.”

Tiếng la thảm thiết vang vọng trong con ngõ nhỏ, một lúc sau 5 tên du côn nằm la liệt trên mặt đất, kêu la đau đớn.

Hắn lúc này nắm con dao găm trong tay miệng nhếch mép, dí vào cổ thằng đại ca.

“ Có bao nhiêu tiền nôn hết ra đây, không tao chọc cho mỗi thằng mấy nhát bây giờ.”

Mấy tên du côn dùng ánh mắt sợ sệt nhìn hắn, nhịn đau lục lọi trong người lôi ra mấy đồng usd nhàu nát đưa ra, hắn đi đến từng tên mà giật lấy, tuy ít nhưng có còn hơn không, mấy thằng du côn hôm nay coi như đen đủi, đi ăn cướp không được đồng nào, lại còn bị đánh cướp lại.

Hắn cười tươi, ăn cướp đúng là mang lại cho người ta một cảm giác thích thú, lại nhìn thẳng đại ca, rồi ném con dao găm qua.

“ Trả cho mày con dao đấy, lần sau mà tao còn gặp thì tao chặt chân chúng mày.”

Con dao bay từ trên không cắm thẳng đúng quần thằng đại ca đang nằm dưới đất.

“ Phập “ thằng đại ca mặt xanh như tàu lá chuối, miệng ú ớ một hồi sau đó vạch quần ra nhìn vào rồi mới thở phào, lại nhìn con dao cắm ngập xuống nền bê tông đường, tên đại ca biết là gặp cao thủ liền cùng đàn em, ôm nhau khập khiễng bỏ chạy.

Tâm trạng hắn coi như là cũng đã khá hơn, nhìn nắm tiền trong tay cũng được vài nghìn đô, hắn chép miệng, mắt đảo đảo thấy một người vô gia cư đang nằm ngủ co ro ở một chỗ liền đi qua, nhẹ nhàng nhét tiền vào trong túi áo rách ở ngực người kia, rồi bỏ đi.

Về đến khách sạn, chào mẹ một câu rồi về phòng, thấy cậu út đang ở cửa sổ ngắm nhìn gì đó, hắn đá đểu.

“ Cậu ngắm em nào hả cậu.”

Cậu út quay lại nhìn hắn, bĩu môi.

“ Cậu mày không thích gái tây, xấu bỏ mẹ.”

Hắn đi lại cũng đưa mắt nhìn xa xa, khung cảnh hoa lệ của New Yolk, miệng cảm thán.

“ Mĩ họ đi trước chúng ta đến cả 100 năm ấy chứ.”



Cậu út gật đầu cũng cảm thán.

“ Ngày nhỏ cậu mày còn phải ăn sắn mà lớn lên, không ngờ sau này lại có thể đặt chân đến một nơi hoa lệ như vậy.”

Hắn trầm lặng một hồi rồi nói.

“ Nước mình còn nghèo, cậu lại có năng lực góp một phần thay đổi, cậu nên làm cho mọi người cùng có cuộc sống tốt đẹp hơn.”

Cậu út nhìn hắn rồi khẽ gật đầu.

Hai người đàn ông ngắm nhìn khung cảnh hoa lệ, mà trong lòng trăm mối ngổn ngang.

Sáng hôm sau, hắn bị kéo dậy khỏi chiếc giường êm ái. Mở mắt ra thì thấy Naccy, hắn cáu.

“ Này mới sáng gà còn chưa gáy, làm cái gì thế.”

Naccy vội cúi đầu, miệng lí nhí.

“ Tớ xin lỗi.”

Hắn thấy bộ dạng đó cũng dịu xuống, dù sao khó chịu với cha của Naccy chứ không phải là Naccy.

Hắn lại đổ ầm xuống giường, Naccy thấy vậy cũng nằm xuống cạnh hắn, tay quơ lên ôm chầm lấy hắn.

“ Hôm qua cậu với cha tớ có chuyện gì vậy, sao cậu bỏ về mà không nói với tớ.”

Naccy dơ tay cù cù nách hắn, hắn khó chịu phì cười.

“ Bỏ cái tay ra làm cái gì đấy, nam nam nữ nữ thọ thọ bất thân.”

Naccy bĩu môi không hiểu hắn nói gì, hắn thì mặc kệ nhắm mắt lại.

Naccy lại chọc chọc, hắn đành mở miệng.

“ Cha cậu tính ép tớ cho ông ấy công pháp tu luyện.”

Naccy liền hỏi.

“ Vậy sao cậu với chú Bowm lại đánh nhau còn đục thủng cả một mảng tường nhà tớ ra vậy “

Hắn mặt thộn lại.

“ Thì cha cậu ép tớ nên tớ mới động thủ.”

Naccy gật gù, một lúc mới sụt xùi nói nhỏ.

“ Mẹ tớ cũng vì ông ấy mà ra đi mãi mãi.”

Hắn ngẩn ra, tay cũng ôm lấy thân thể mềm mại không nói gì chỉ đặt một nụ hôn lên chán Naccy, rồi cả hai chìm vào im lặng.

Thời gian thấm thoát đã 3 tháng, hắn cũng sắp trở về để đi học, còn công việc bên này giao cho hai người kia ở lại phụ trách, hắn, mẹ và cậu thì sắp xếp mua vé 3 ngày nữa thì trở về Việt Nam.

Naccy thì được hắn chỉ dạy tu luyện cũng đã bước vào cảnh giới đầu tiên của Nguyệt Âm Quyết, sức mạnh cũng rất khả quan, một quyền đánh ra đã đạt được lực lượng 90kg.

Đây xem như cũng đã là rất khá, hắn cũng rất tò mò xem Nguyệt Âm Quyết tu luyện đến cảnh giới Mị Nguyệt sẽ mạnh như thế nào, điều đó cần chờ sau này vậy.



Buổi tối đang ngồi nghịch điện thoại, một âm thanh nhỏ chui vào trong tai hắn.

“ Ở ngoài khơi cách phía đông cách bờ khoảng 300 hải lí, phát hiện ra một khối thiên thạch từ ngoài vũ trụ rơi xuống biển tạo ra những cơn chấn động, khối thiên thạc rơi xuống lần này không hề được báo trước, các thiết bị giường như không phát hiện ra, nasa tiết lộ xung quanh khối thiên thạc toả ra một loại phóng xạ khác thường có thể gây nguy hiểm...”

Hắn chỉ nghe đến đó thì tim đập bình bịch, thiên thạch ngoài vũ trụ đây chắc chắn là đồ tốt, biết đâu lại là nguyện liệu tốt để hắn rèn một thanh binh khí, đến bây giờ hắn vẫn chưa có một vũ khí vừa tay, đồ vật tốt trên trái đất này cũng rất khan hiếm.

Không chờ đợi thêm, hắn mặc bộ đồ che kín người, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ, viết lại một tờ giấy để trên bàn báo cho cậu và mẹ hắn có việc đi ra ngoài 2 3 hôm, rồi sau đó phi thân nhảy ra ngoài ban công biến mất vào trong bóng đêm.

Ở cảng New York lúc này, các chiến hạm, tàu ngầm được lệnh ra khơi, tiến hết tốc lực về phía thiên thạch vừa rơi ngoài biển.

Ở lầu năm góc, tổng thống Mice và bộ trưởng bộ quốc phòng Thorma đang ngồi nhìn hình ảnh vệ tinh.

Bộ trưởng Thorma nhìn mấy người khác ngồi trong phòng rồi cất tiếng.

“ Thiên thạch lần này rơi xuống biển phía đông, nó không hề được chúng ta phát hiện, xunh quanh chỗ thiên thạch rơi xuống phát hiện ra từ trường cực mạnh, đây có lẽ là một loại vật liệu sẽ mang lại sự đổi mới trong nghiên cứu của chúng ta.”

Tổng thống Mice gật đầu nói.

“ Điều động hải quân gần đó lập tức phong toả nơi thiên thạch rơi xuống, các nước khác e rằng cũng đã biết tin tức, chúng ta cần gấp rút mang thiên thạch về căn cứ quân sự, đồng chí Thorma lập tức điều động Hải Âu xuất kích.”

Bộ trưởng Thorma chào nghiêm trang điều lệnh, hô.

“ Rõ.”

Rồi nói qua bộ đàm.

“ Hải Âu xuất kích.”

Cùng lúc đó một chiếc tàu ngầm được thả xuống, rồi lao vụt ra biển Đại Tây Dương.

Cùng lúc đó một số nước lớn cũng nhận được tin tức, đều cử người đi, mặc dù biết chưa chắc đã kịp.

Hắn lúc này đã ở bở biển cảng New York, đưa mắt nhìn xa xa, lờ mờ thấy bóng dáng những chiếc chiến hạm đang rẽ nước tiến ra biển, hắn đoán là đoàn chiến hạm với nhiệm vụ mang thiên thạch từ ngoài biển về.

Với khả năng hiện tại, hắn cũng chẳng thể nào ra biển một mình, nếu đạt đến Tiên Thiên Trúc Cơ hắn có thể cưỡi pháp khí mà bay, nhưng chuyện đó còn rất xa vời.

Bây giờ chỉ còn cách lẩn lên chiến hạm của Mĩ mà ra biển, hắn đeo tấm vãn lướt sóng trên vai, thân hình nhảy xuống biển.

Không phải hắn bơi mà thân thể hắn chạy trên mặt nước một cách nhẹ nhàng, chân đạp nước thân thể lướt đi vèo vèo.

Đột phá Luyện Khí Kỳ hắn đã có thể Thủy Thượng Phiêu, đạp nước như trên đất, tuy nhiên linh lực tiêu hao lại lớn hơn khi chạy trên đất, linh lực bao chùm đôi chân nâng cơ thể hắn trên mặt nước việc này tiêu hao linh lực lớn.

Lúc trước khi đột phá Luyện Khí Kỳ hắn liền chạy ra sau nhà, mà bay nhảy trên những ngọn cây, cứ đạp gió mà đi cảm giác thật thích thú, cái ước mơ của kiếp trước cuối cùng hắn cũng thực hiện được, nhưng khi ra sông bay nhảy hắn lại tiêu hao hết linh lực mà chui tòm xuống sông đã uống không ít nước.

Trong bóng đêm giữa biển một thân ảnh thoáng ẩn thoáng hiện, nếu mà người khác nhìn thấy họ lại nghĩ ấy là ma.

Đuổi đến gần sáng hắn mới thấy bóng dáng, 3 chiếc chiến hạm 1 lớn đi ở giữa 2 chiếc nhỏ hộ tống bên cạnh, hắn móc từ một túi balo đeo sau lưng ra một lá phù rồi dán lên người, thân thể hắn lập tức trong suốt biến mất, hắn cũng điều chỉnh nhiệt độ thân thể xuống mức thấp nhất tránh cho rada quét được.

Lá ẩn thân phù cấp 1 này, hắn đã dồn biết bao nhiêu tâm huyết mới vẽ được nó, tốn không ít máu con đại xà mới thành công được 2 lá phù, mỗi lá ẩn thân được 15 phút, lần này dùng thì chỉ còn lại một, hắn đau lòng không thôi.

Thân thể lập tức tăng tốc, trên tàu những người lính liên tục cầm súng đi quanh tàu tuần tra, một tên lính gác ở cuối tàu chợt nhìn ra xa, ánh mắt như là thấy điều gì khó tin, liền dụi dụi mắt.

Phía xa một tấm vãn đang lắc lư như chạy trên mặt biển, Trần Quốc Hưng lúc này cũng ngạc nhiên, tên lính kia hình như đang chía súng về phía mình, không lẽ hắn nhìn thấy mình.

Không phải lá phù hắn luyện ra là đồ dởm đó chứ, hắn kêu gào nhưng sau đó hắn mới nhớ ra là cái vãn lướt đeo sau lưng không ẩn đi được, hắn cũng không thể chạy một mạch trên biển mãi được khi nào mệt hắn liền cưỡi vãn lướt nghỉ mệt cho hồi sức, hắn không kịp nghĩ nhiều một đạo thủy tiễn được hắn ngưng tụ phóng đi.

Tên lính còn đang ngơ ngác nhìn xem là thứ gì thì chợt khựng lại rồi cả thân thể rơi tùm xuống biển, hắn thở phù một hơi rồi gỡ vãn lướt phi ra đằng trước, chân phát lực đạp mạnh vãn lướt, nước văng tung toé thân thể hắn bay lên, một tay túm được thanh sắt lan can tàu, rồi trèo lên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương