Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
-
Chương 103: Đánh nhau
Ngày hôm sau, mang theo cái thân tàn tạ gãy mấy cái sương sườn của hắn, tạm biệt Naccy hắn bước vào sân bay trở về.
Đã nghỉ học 3 ngày rồi hắn phải trở về, Naccy vẫn ở Mỹ, dù sao ở đây vẫn có người chăm sóc Naccy tốt hơn. Đến nửa đêm hắn mới về đến nhà, chào hỏi mẹ một tiếng, mẹ hắn chửi cho một trận xong mới đá đít hắn về phòng.
Nằm xuống giường hắn mới mở điện thoại, mấy hôm nay điện thoại hắn tắt, vừa mở máy thì thấy thông báo cả trăm cuộc gọi nhỡ, cùng tin nhắn hỏi han.
Hắn thấy đã quá nửa đêm cũng không gọi lại cho Hằng nữa, liền tắt máy đi ngủ. Sáng hôm sau liền tiếp tục công cuộc làm con ngoan trò giỏi, đạp xe đến trường đi học.
Cất xe vào trường thì ra ngoài cổng ghé vào quán quen thuộc, gọi một cái bánh mì trứng cùng hộp sữa. Đang ngai nhồm nhàm thì thằng Quang dẫn bạn gái nó vào, đếch biết thằng cờ hó này thậm thụt kiểu gì lại vớ được một em lớp 10, nhìn khá dễ thương.
Thấy hắn thằng Quang giật mình, sau đó lộ vẻ mặt quan tâm hỏi han.
“ Đại ca,mấy hôm nay lại đi ăn cướp đâu thế? Lặn mất tăm mất tích không sủi cả bọt.”
Hắn liếc qua thằng Quang, sau đó lại nhìn qua bạn gái thằng Quang nở một nụ cười đẹp trai nói.
“ Chào em! Anh tên Hưng, là bạn của thằng Quang.”
Bạn gái thằng Quang cười đáp.
“ Chào anh, em tên Hương.”
Thằng cu Quang, lườm hắn một cái sau đó kéo bạn gái qua bàn khác ngồi, ánh mắt cảnh giác nhìn hắn.
Trần Quốc Hưng thì khinh bỉ thằng bạn, có bạn gái dễ thương như vậy lại thưởng thức một mình, không chia sẻ cho anh em gì cả, thằng này sống bẩn phải cạch mặt mới được.
Vào đến lớp thì đã gần đến giờ vào lớp, mấy thằng cờ hó thấy hắn đi học thì túm lại hỏi han.
“ Ê thằng chó, có phi vụ nào mà lặn lâu thế?”
Hắn cười nhạt nói.
“ Qua Mĩ cưới vợ.”
Mấy thằng liền khinh bỉ nhìn hắn rồi bỏ về chỗ, Trần Quốc Hưng thở dài một hơi, nói thật mà bọn này lại không tin. Ngồi dài đít mới xong tiết Văn, hắn uể oải nằm gục xuống cái bàn than thở.
“ Anh trốn đi đâu mấy hôm nay vậy?”
Nghe tiếng Hằng ở bên cạnh, hắn mới vùng dậy nhìn qua, rồi cười cười méo hai cái má của Hằng nói.
“ Anh đi ăn cướp ấy mà.”
Hằng trợn mắt nhìn hắn, lũ bạn trong lớp không ngừng sỏ xiên hắn. Thằng Lân với thằng Giang ngồi gần chỗ hắn, liền quay sang nhau ôm ấp nhau óng ẹo nói.
“ Nhớ anh quá cơ, yêu chết mất.”
“ Nào ngoan ngoan anh cho củ khoai….ha…ha…ha…”
Hằng mặt đỏ bừng lườm hai thằng kia, rồi đứng dậy nói.
“ Chiều em qua.”
Sau đó chạy đi, hai thằng kia trố mắt nhìn hắn, sau đó nhảy lên, mỗi thằng một bên quành vai hắn, vẻ mặt cả hai thằng đều hiện lên vẻ ti tiện hỏi.
“ Khai mau thằng chó, mày đã làm gì con gái người ta chưa?”
Hắn cười nhạt vẻ mặt lẫm liệt chính nghĩa nói.
“ Tao là chính nhân quân tử.”
Hai thằng bĩu môi, nhìn hắn khinh bỉ. Hôm nay được nghỉ một tiết thế là được về sớm, mấy thằng con trai liền rủ nhau đi chơi net, thế là liền dắt nhau ra quán nét, rồi chia đội làm mấy ván Liên Minh.
Buổi trưa hắn nằm trên chiếc võng ở gần bờ ao, mồm ngậm một cọng cỏ mắt nhìn xuống ao nhìn những đàn cá trong lòng suy tư. Hắn không biết mình nên nói chuyện Naccy có thai với Hằng hay không, thở dài sau đó liền mặc kệ nhắm mắt lại, gạt những chuyện phiền não qua một bên, rồi đi ngủ.
Đến khi mũi hắn hít được một mùi hương quen thuộc, liền mở mắt. Hằng thấy hắn tỉnh liền cười hì hì nói.
“ Mặt anh khi ngủ trông đểu lắm.”
Hắn ngồi dậy nhường chỗ cho Hằng ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ôm lấy cái eo Hằng, hắn nhăn nhó nói.
“ Hằng, anh có chuyện muốn nói!”
Hằng quay sang dùng đôi mắt đẹp nhìn hắn nói.
“ Anh làm chuyện gì có lỗi với em đúng không?”
Hắn tặc lưỡi, giác quan của phụ nữ thật ngạy bén, hắn khó khăn gật đầu nói.
“ Naccy có thai rồi!”
Hắn còn không dám nhìn vào mặt của Hằng, mà cúi gằm xuống đất, hắn cảm giác như đang nhận tội với bà xã khi ra ngoài ăn vụng vậy.
Hằng thở dài nhìn xuống bụng mình sau đó nhìn hắn nói.
“ Mẹ ở nhà không anh?”
Hắn còn đang đợi Hằng nói gì đó, nhưng lại nhận được câu nói không liên quan liền ngẩng đầu lên nói.
“ Mẹ anh vào trong nhà ông ngoại bàn việc cưới cho anh Sơn rồi.”
Hắn vội kéo tay hắn đi vào trong nhà, hắn khó hiểu hỏi.
“ Em kéo anh vào nhà làm gì?”
Hằng dừng lại, khẽ kiễng chân lên nói nhỏ vào tai hắn.
“ Em cũng muốn có con.”
Hắn nghe xong câu nói của Hằng, cả người lâng lâng như vừa được uống thuốc kích thích vậy, hắn cười xấu xa ghé sát mặt lại gần khuôn mặt xinh đẹp của Hằng khẽ nói.
“ Anh sẽ cố gắng hết sức.”
Rồi bể bổng Hằng lên chạy thẳng về phòng mình, ném Hằng lên giường, hắn nhảy người đè lên thân thể mềm mại của Hằng.
Một lúc sau quần áo bay tung toé trong phòng cùng tiếng thở gấp hoà lẫn tiếng rên rỉ, cày quốc hơn 1 tiếng đồng hồ cả hai mới dừng lại.
Hằng nằm cuộn tròn trong lòng hắn, bàn tay vẽ vẽ trên ngực hắn nói.
“ Em biết bản thân mình không đủ xuất sắc để độc chiếm một mình anh, được ở bên anh em cũng đã rất hạnh phúc.”
Hắn đang định nói, thì Hằng đã đưa tay đặt lên môi hắn, hai mắt đỏ ửng nói.
“ Anh đừng nói gì thêm, chỉ được có em và Naccy, không thể có thêm người con gái khác.”
Hắn nhìn vào đôi mắt đen láy của Hằng, khẽ gật đầu nở một nụ cười nói.
“ Anh không chắc nữa.”
Hằng lập tức cúi xuống cắn mạnh vào bả vai hắn, một lúc mới buông ra trợn mắt nói.
“ Anh là một tên khốn kiếp mà tại sao em lại yêu anh cơ chứ!”
Hắn cười hắc hắc, một tay liền đưa xuống dưới, Hằng liền run rẩy kêu lên một tiếng kiều mị.
“ Dám nói xấu chồng em, đáng đánh.”
Sau đó hắn lại xách thương xông trận, Hằng chỉ biết nằm rũ ra, ánh mắt long lanh.
Cuối tuần thứ 7 là đám cưới của anh Sơn, con chị gái cả của mẹ hắn, cả họ hàng hang hốc nhà hắn đều tập chung lại nhà bá cả, mỗi người một việc dựng rạp, mổ gà mổ lợn…
Để chuẩn bị gả anh Sơn đi, hắn thì lười làm liền trốn đi theo mấy thằng em đi chơi bi. Kiếm một bãi đất ba bốn anh em liền đục lỗ bắn bi, nhìn ba thằng em vẻ mặt ỉu dìu khi bị hắn liên tục bắn chết bi của bọn nó, hắn vui vẻ cười.
Mấy thằng nhóc con chơi sao lại một kẻ như hắn cơ chứ, mà mỗi ván thua chúng nó phải dơ cái tai ra cho hắn búng, cả ba thằng tai đã đỏ bừng bừng, vẻ mặt cay cú nhìn hắn.
“ Thằng Hưng, mày lớn rồi còn bắt nạt mấy em hả?”
Tiếng gì Tư quát mắng, hắn cười xấu hổ sau đó liền kéo mấy thằng em vào nhà, mâm cỗ đã được bày xong xuôi, khách khứa cũng đã đến khá đông đủ. Buổi chiều tối đám cưới ở quê chủ yếu là mời thanh niên cùng khách khứa ở xa, còn hôm sau khách ở làng mới đến, tiện thể xem mặt cô dâu luôn.
Hắn được các bác các chú bố trí tiếp rượu một mâm thanh niên, hắn cũng chẳng chối từ, mà có chối cũng không được. Khi mâm cỗ đã đông đủ, hắn cũng phải làm cho đúng điệu, liền cầm một ly rượu lên, èm hèm một tiếng cho chất giọng thêm thanh cao mới nói.
“ À thì là hôm nay là ngày vui của gia đình, là ngày lành tháng tốt, bố mẹ anh Sơn tổ chức cái lễ đeo còng vào cổ cho anh ấy, gia đình có chén rượu cảm ơn các vị hào kiệt đã đến chung vui cùng gia đình.”
“ Zô.”
Cả mâm cùng nâng chén, sau đó tay bắt mặt mừng với nhau, rồi đến màn làm quen nhau, hắn thì bị năm ông thi nhau ná pháo, bất quá hắn chỉ cười nhạt, đến bao nhiêu hắn tiếp bấy nhiêu không chối từ, sau đó lại mời lại một vòng cho đến khi mấy ông mặt xanh lè đầu hàng mới thôi.
Rượu chè bê bết đến hơn 7 giờ tối, thì tiếng nhạc sôi động được bật lên, các thanh niên hoi bắt đầu lên sân khấu quẩy vũ điệu đọ trym. Mấy thanh niên cứ ngửa chú trym non của mình ra mà hướng vào nhau gạ gạ, cả người giật giật như lên cơn động kinh.
Hắn ngồi ở bàn uống nước nhìn lên sân khấu mà cười nhạt, cái vũ điệu đọ trym này dễ đánh nhau lắm, kiểu gì tí nữa ra ngoài cổng chả đấm nhau túi bụi. Quẩy một lúc thì tất cả giải tán, thấy mấy thanh niên vẻ mặt cay cú vì bị dẫm chân lên giày, lại thêm hơi men mấy thanh niên liền kéo nhau ra ngoài cổng.
“ ĐM thằng kia, mày nhảy cái dell gì mà dẫm lên cả giày tao, biết bao nhiêu tiền không?”
Một thằng nhìn khá to con lên tiếng, mấy thằng ở đối diện trợn mắt nhổ nước bọt.
“ Đôi giày rách mà làm như quý lắm không bằng.”
“ Mày nói gì?”
“ Thích đánh nhau à!”
“ Con mẹ mày có giỏi nhảy vào.”
Hắn lắc đầu nhìn hai đám thanh niên lao vào nhau, kẻ đấm người đá, người nào cũng rượu rồi, đánh đấm lẹo dẹo nhìn mà buồn cười.
“ A “ một tiếng kêu thảm thiết, hắn nhíu mày nhìn lại, một thằng đã ôm đầu gục xuống, ở ngay chỗ thằng kia gục là một thằng trong tay cầm một cây típ.
Hắn nhìn thấy một thằng chơi đồ liền nhăn mặt, liền lao lên chỗ thằng cầm típ, mẹ nó dám chơi đồ thằng này gan quá rồi, đánh thì đánh chân tay chứ một khi chơi đồ phá bỏ quy tắc ngầm trong làng rồi. Hắn xuất hiện trước mặt tên cầm đồ, chân vung lên tọng thẳng một cú đá vòng vào thẳng mặt thằng bé.
Thằng thanh niên ngã lăn ra đất ôm mặt kêu thảm, hắn gằn lên.
“ Dám chơi đồ, mẹ mày.”
Cả đám dừng lại, xem xét tình hình của thằng bị ăn một gậy vào đầu, rồi đưa đi bệnh viện. Sau đó thì giải tán, hắn ngủ luôn ở nhà bá cả, mấy anh em đánh vài ván Liên Quân đến nửa đêm mới đi ngủ.
Đã nghỉ học 3 ngày rồi hắn phải trở về, Naccy vẫn ở Mỹ, dù sao ở đây vẫn có người chăm sóc Naccy tốt hơn. Đến nửa đêm hắn mới về đến nhà, chào hỏi mẹ một tiếng, mẹ hắn chửi cho một trận xong mới đá đít hắn về phòng.
Nằm xuống giường hắn mới mở điện thoại, mấy hôm nay điện thoại hắn tắt, vừa mở máy thì thấy thông báo cả trăm cuộc gọi nhỡ, cùng tin nhắn hỏi han.
Hắn thấy đã quá nửa đêm cũng không gọi lại cho Hằng nữa, liền tắt máy đi ngủ. Sáng hôm sau liền tiếp tục công cuộc làm con ngoan trò giỏi, đạp xe đến trường đi học.
Cất xe vào trường thì ra ngoài cổng ghé vào quán quen thuộc, gọi một cái bánh mì trứng cùng hộp sữa. Đang ngai nhồm nhàm thì thằng Quang dẫn bạn gái nó vào, đếch biết thằng cờ hó này thậm thụt kiểu gì lại vớ được một em lớp 10, nhìn khá dễ thương.
Thấy hắn thằng Quang giật mình, sau đó lộ vẻ mặt quan tâm hỏi han.
“ Đại ca,mấy hôm nay lại đi ăn cướp đâu thế? Lặn mất tăm mất tích không sủi cả bọt.”
Hắn liếc qua thằng Quang, sau đó lại nhìn qua bạn gái thằng Quang nở một nụ cười đẹp trai nói.
“ Chào em! Anh tên Hưng, là bạn của thằng Quang.”
Bạn gái thằng Quang cười đáp.
“ Chào anh, em tên Hương.”
Thằng cu Quang, lườm hắn một cái sau đó kéo bạn gái qua bàn khác ngồi, ánh mắt cảnh giác nhìn hắn.
Trần Quốc Hưng thì khinh bỉ thằng bạn, có bạn gái dễ thương như vậy lại thưởng thức một mình, không chia sẻ cho anh em gì cả, thằng này sống bẩn phải cạch mặt mới được.
Vào đến lớp thì đã gần đến giờ vào lớp, mấy thằng cờ hó thấy hắn đi học thì túm lại hỏi han.
“ Ê thằng chó, có phi vụ nào mà lặn lâu thế?”
Hắn cười nhạt nói.
“ Qua Mĩ cưới vợ.”
Mấy thằng liền khinh bỉ nhìn hắn rồi bỏ về chỗ, Trần Quốc Hưng thở dài một hơi, nói thật mà bọn này lại không tin. Ngồi dài đít mới xong tiết Văn, hắn uể oải nằm gục xuống cái bàn than thở.
“ Anh trốn đi đâu mấy hôm nay vậy?”
Nghe tiếng Hằng ở bên cạnh, hắn mới vùng dậy nhìn qua, rồi cười cười méo hai cái má của Hằng nói.
“ Anh đi ăn cướp ấy mà.”
Hằng trợn mắt nhìn hắn, lũ bạn trong lớp không ngừng sỏ xiên hắn. Thằng Lân với thằng Giang ngồi gần chỗ hắn, liền quay sang nhau ôm ấp nhau óng ẹo nói.
“ Nhớ anh quá cơ, yêu chết mất.”
“ Nào ngoan ngoan anh cho củ khoai….ha…ha…ha…”
Hằng mặt đỏ bừng lườm hai thằng kia, rồi đứng dậy nói.
“ Chiều em qua.”
Sau đó chạy đi, hai thằng kia trố mắt nhìn hắn, sau đó nhảy lên, mỗi thằng một bên quành vai hắn, vẻ mặt cả hai thằng đều hiện lên vẻ ti tiện hỏi.
“ Khai mau thằng chó, mày đã làm gì con gái người ta chưa?”
Hắn cười nhạt vẻ mặt lẫm liệt chính nghĩa nói.
“ Tao là chính nhân quân tử.”
Hai thằng bĩu môi, nhìn hắn khinh bỉ. Hôm nay được nghỉ một tiết thế là được về sớm, mấy thằng con trai liền rủ nhau đi chơi net, thế là liền dắt nhau ra quán nét, rồi chia đội làm mấy ván Liên Minh.
Buổi trưa hắn nằm trên chiếc võng ở gần bờ ao, mồm ngậm một cọng cỏ mắt nhìn xuống ao nhìn những đàn cá trong lòng suy tư. Hắn không biết mình nên nói chuyện Naccy có thai với Hằng hay không, thở dài sau đó liền mặc kệ nhắm mắt lại, gạt những chuyện phiền não qua một bên, rồi đi ngủ.
Đến khi mũi hắn hít được một mùi hương quen thuộc, liền mở mắt. Hằng thấy hắn tỉnh liền cười hì hì nói.
“ Mặt anh khi ngủ trông đểu lắm.”
Hắn ngồi dậy nhường chỗ cho Hằng ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ôm lấy cái eo Hằng, hắn nhăn nhó nói.
“ Hằng, anh có chuyện muốn nói!”
Hằng quay sang dùng đôi mắt đẹp nhìn hắn nói.
“ Anh làm chuyện gì có lỗi với em đúng không?”
Hắn tặc lưỡi, giác quan của phụ nữ thật ngạy bén, hắn khó khăn gật đầu nói.
“ Naccy có thai rồi!”
Hắn còn không dám nhìn vào mặt của Hằng, mà cúi gằm xuống đất, hắn cảm giác như đang nhận tội với bà xã khi ra ngoài ăn vụng vậy.
Hằng thở dài nhìn xuống bụng mình sau đó nhìn hắn nói.
“ Mẹ ở nhà không anh?”
Hắn còn đang đợi Hằng nói gì đó, nhưng lại nhận được câu nói không liên quan liền ngẩng đầu lên nói.
“ Mẹ anh vào trong nhà ông ngoại bàn việc cưới cho anh Sơn rồi.”
Hắn vội kéo tay hắn đi vào trong nhà, hắn khó hiểu hỏi.
“ Em kéo anh vào nhà làm gì?”
Hằng dừng lại, khẽ kiễng chân lên nói nhỏ vào tai hắn.
“ Em cũng muốn có con.”
Hắn nghe xong câu nói của Hằng, cả người lâng lâng như vừa được uống thuốc kích thích vậy, hắn cười xấu xa ghé sát mặt lại gần khuôn mặt xinh đẹp của Hằng khẽ nói.
“ Anh sẽ cố gắng hết sức.”
Rồi bể bổng Hằng lên chạy thẳng về phòng mình, ném Hằng lên giường, hắn nhảy người đè lên thân thể mềm mại của Hằng.
Một lúc sau quần áo bay tung toé trong phòng cùng tiếng thở gấp hoà lẫn tiếng rên rỉ, cày quốc hơn 1 tiếng đồng hồ cả hai mới dừng lại.
Hằng nằm cuộn tròn trong lòng hắn, bàn tay vẽ vẽ trên ngực hắn nói.
“ Em biết bản thân mình không đủ xuất sắc để độc chiếm một mình anh, được ở bên anh em cũng đã rất hạnh phúc.”
Hắn đang định nói, thì Hằng đã đưa tay đặt lên môi hắn, hai mắt đỏ ửng nói.
“ Anh đừng nói gì thêm, chỉ được có em và Naccy, không thể có thêm người con gái khác.”
Hắn nhìn vào đôi mắt đen láy của Hằng, khẽ gật đầu nở một nụ cười nói.
“ Anh không chắc nữa.”
Hằng lập tức cúi xuống cắn mạnh vào bả vai hắn, một lúc mới buông ra trợn mắt nói.
“ Anh là một tên khốn kiếp mà tại sao em lại yêu anh cơ chứ!”
Hắn cười hắc hắc, một tay liền đưa xuống dưới, Hằng liền run rẩy kêu lên một tiếng kiều mị.
“ Dám nói xấu chồng em, đáng đánh.”
Sau đó hắn lại xách thương xông trận, Hằng chỉ biết nằm rũ ra, ánh mắt long lanh.
Cuối tuần thứ 7 là đám cưới của anh Sơn, con chị gái cả của mẹ hắn, cả họ hàng hang hốc nhà hắn đều tập chung lại nhà bá cả, mỗi người một việc dựng rạp, mổ gà mổ lợn…
Để chuẩn bị gả anh Sơn đi, hắn thì lười làm liền trốn đi theo mấy thằng em đi chơi bi. Kiếm một bãi đất ba bốn anh em liền đục lỗ bắn bi, nhìn ba thằng em vẻ mặt ỉu dìu khi bị hắn liên tục bắn chết bi của bọn nó, hắn vui vẻ cười.
Mấy thằng nhóc con chơi sao lại một kẻ như hắn cơ chứ, mà mỗi ván thua chúng nó phải dơ cái tai ra cho hắn búng, cả ba thằng tai đã đỏ bừng bừng, vẻ mặt cay cú nhìn hắn.
“ Thằng Hưng, mày lớn rồi còn bắt nạt mấy em hả?”
Tiếng gì Tư quát mắng, hắn cười xấu hổ sau đó liền kéo mấy thằng em vào nhà, mâm cỗ đã được bày xong xuôi, khách khứa cũng đã đến khá đông đủ. Buổi chiều tối đám cưới ở quê chủ yếu là mời thanh niên cùng khách khứa ở xa, còn hôm sau khách ở làng mới đến, tiện thể xem mặt cô dâu luôn.
Hắn được các bác các chú bố trí tiếp rượu một mâm thanh niên, hắn cũng chẳng chối từ, mà có chối cũng không được. Khi mâm cỗ đã đông đủ, hắn cũng phải làm cho đúng điệu, liền cầm một ly rượu lên, èm hèm một tiếng cho chất giọng thêm thanh cao mới nói.
“ À thì là hôm nay là ngày vui của gia đình, là ngày lành tháng tốt, bố mẹ anh Sơn tổ chức cái lễ đeo còng vào cổ cho anh ấy, gia đình có chén rượu cảm ơn các vị hào kiệt đã đến chung vui cùng gia đình.”
“ Zô.”
Cả mâm cùng nâng chén, sau đó tay bắt mặt mừng với nhau, rồi đến màn làm quen nhau, hắn thì bị năm ông thi nhau ná pháo, bất quá hắn chỉ cười nhạt, đến bao nhiêu hắn tiếp bấy nhiêu không chối từ, sau đó lại mời lại một vòng cho đến khi mấy ông mặt xanh lè đầu hàng mới thôi.
Rượu chè bê bết đến hơn 7 giờ tối, thì tiếng nhạc sôi động được bật lên, các thanh niên hoi bắt đầu lên sân khấu quẩy vũ điệu đọ trym. Mấy thanh niên cứ ngửa chú trym non của mình ra mà hướng vào nhau gạ gạ, cả người giật giật như lên cơn động kinh.
Hắn ngồi ở bàn uống nước nhìn lên sân khấu mà cười nhạt, cái vũ điệu đọ trym này dễ đánh nhau lắm, kiểu gì tí nữa ra ngoài cổng chả đấm nhau túi bụi. Quẩy một lúc thì tất cả giải tán, thấy mấy thanh niên vẻ mặt cay cú vì bị dẫm chân lên giày, lại thêm hơi men mấy thanh niên liền kéo nhau ra ngoài cổng.
“ ĐM thằng kia, mày nhảy cái dell gì mà dẫm lên cả giày tao, biết bao nhiêu tiền không?”
Một thằng nhìn khá to con lên tiếng, mấy thằng ở đối diện trợn mắt nhổ nước bọt.
“ Đôi giày rách mà làm như quý lắm không bằng.”
“ Mày nói gì?”
“ Thích đánh nhau à!”
“ Con mẹ mày có giỏi nhảy vào.”
Hắn lắc đầu nhìn hai đám thanh niên lao vào nhau, kẻ đấm người đá, người nào cũng rượu rồi, đánh đấm lẹo dẹo nhìn mà buồn cười.
“ A “ một tiếng kêu thảm thiết, hắn nhíu mày nhìn lại, một thằng đã ôm đầu gục xuống, ở ngay chỗ thằng kia gục là một thằng trong tay cầm một cây típ.
Hắn nhìn thấy một thằng chơi đồ liền nhăn mặt, liền lao lên chỗ thằng cầm típ, mẹ nó dám chơi đồ thằng này gan quá rồi, đánh thì đánh chân tay chứ một khi chơi đồ phá bỏ quy tắc ngầm trong làng rồi. Hắn xuất hiện trước mặt tên cầm đồ, chân vung lên tọng thẳng một cú đá vòng vào thẳng mặt thằng bé.
Thằng thanh niên ngã lăn ra đất ôm mặt kêu thảm, hắn gằn lên.
“ Dám chơi đồ, mẹ mày.”
Cả đám dừng lại, xem xét tình hình của thằng bị ăn một gậy vào đầu, rồi đưa đi bệnh viện. Sau đó thì giải tán, hắn ngủ luôn ở nhà bá cả, mấy anh em đánh vài ván Liên Quân đến nửa đêm mới đi ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook