Kẻ Săn Anh Hùng
Chương 14: Dấu vết

Hầm ngục Orc

• Số tầng : 1
• Độ khó: C-rank
• Số người vào tối đa: 3 người
• Điều kiện vào cổng : Dưới cấp 13
• Điều kiện hoàn thành : Tiêu diệt Orc-thợ săn ẩn nấp giữa bầy đàn.

Ngay khi bước chân vào ma động, Woo jin một lần nữa kiểm tra lại nội dung của ngục tối thông qua cửa sổ nhiệm vụ. Cậu ngước cổ lên, đập thẳng vào mắt lúc này đây là một cánh rừng nhỏ hẹp.

Chỉ duy nhất một ý nghĩ hiện lên trong đầu Woo-jin khi nhìn thấy địa thế bên trong cổng.

'Sẽ rất khó khăn nếu mình sử dụng roi da ở nơi như thế này.'

Cậu biết sẽ gặp rất nhiều trở ngại khi sử dụng roi ở nơi này nhưng những suy nghĩ ấy không kéo dài quá lâu.

'Dù sao thì nó cũng vô dụng với lũ Orc.'

Trước hết, Woo Jin không mang theo roi. Điều này cũng không lấy làm lạ chút nào. [Bá Yêu Chi Tiên] là một vũ khí mạnh mẽ. Tuy nhiên, nó vẫn sẽ mất phần lớn sức mạnh trước một đối thủ được trang bị áo giáp + phòng thủ đáng gờm, và hiệu quả thậm chí sẽ còn giảm mạnh với đối thủ là một con quái vật có khả năng miễn thương.

Có nghĩa là, đối với những con Orc có thân hình cơ bắp đồ sộ, da dày cùng với sức chống chịu mạnh mẽ, [Bá Yêu Chi Tiên] sẽ không đạt được hiệu quả tốt nhất. Hơn thế, hiệu ứng sợ hãi của roi chỉ có tác dụng với lũ yêu tinh. Không có lý do gì để sử dụng nó với lũ heo này cả.

“Kho vật phẩm.”

Vì vậy, Woo Jin đã chuẩn bị sẵn một thanh kiếm trong kho cửa sổ vật phẩm.
Sùng Nhân Kiếm (*)
• Hạng vật phẩm: Trân Bảo.
• Sức công: 35
• Điều kiện sử dụng: Cấp 10 trở lên
• Thông tin vật phẩm: Thanh kiếm thường được sử dụng bởi các chiến binh Lizard. Lưỡi kiếm sắc bén, phù hợp với các pha cận chiến.

Woo Jin ngay lập tức đưa tay vào cửa sổ ba chiều và rút kiếm ra khỏi hộp. Như cái cách mà một ảo thuật gia rút cây gậy ra khỏi mũ của mình, một thanh đoản kiếm xuất hiện.

Bề ngoài lưỡi kiếm không có gì là đặc biệt. Tuy nhiên, giá của nó lại vô cùng đắt đỏ, có giá hơn 70 triệu won (tầm 1 tỷ 3 VNĐ). Lý do mà tại sao nó có giá cao như vậy là bởi nó là một thanh [Trân Bảo].

Hầu hết người chơi nghĩ rằng kiếm là vũ khí tốt nhất mà con người từng phát minh , bởi thế nên chúng được giao dịch với giá cao hơn gấp đôi so với các bảo khí cùng cấp. Tất nhiên, Woo Jin không thật sự nghĩ rằng một thanh kiếm sẽ vô dụng.

'Lâu lắm rồi mình mới cầm kiếm.’

Phải là ngược lại mới đúng, cậu đã quá quen với việc sử dụng kiếm hơn bất kỳ ai, đồng thời, với kiếm trong tay, cậu trở nên vô song. Nhưng cậu không có ý định bỏ qua những thiếu sót của nó.

Éccc!

Trong khi Woo Jin đang suy nghĩ về những khuyết điểm của thanh kiếm , một con Orc bất trợt đứng trước mặt cậu.

Kim Woo Jin luôn luôn đưa lời khuyên với các đồng đội của mình.

“Mấu chốt của một trận chiến là thích nghi với hoàn cảnh, thiên địa bất lợi với kẻ thù”. Do đấy, cậu luôn đảm bảo ở một vị trí thuận lợi khi săn lùng kẻ thù của mình.

Thật ra, khoảnh khắc yêu thích của Woo-jin là khi chỉ có hai người, cậu và kẻ thù của mình đối chiến ở một nơi xa xôi. Và kẻ mà con Orc tiếp cận là loại kẻ thù đấy. Một chú chó săn mạnh mẽ và kỹ lưỡng hơn bất kỳ ai trong tình thế một đối một.

Một trận chiến một chiều.

Xoẹt...!

Vỏn vẹn 30 giây, kiếm của Woo-jin đã chém vào cơ thể của con Orc mười lần. Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là chỉ có ba nơi trên cơ thể con Orc hiện ra vết thương rõ ràng.

Bên hông, đùi cùng cổ của nó. Tất cả đều ở bên trái.

Các vết thương sâu đến nỗi nó làm cho lớp da dày và cơ thể to lớn của con Orc trông thật yếu đuối. Nó có vẻ không phải vết thương chí tử nên không thề đe dọa đến mạng sống của con Orc.

Éc éccc.!

Con Orc nhào vào tấn công Woo-jin không hề sợ sệt, Woo-jin tiếp tục vung kiếm lần thứ mười một trong khi tránh sang trái.

Xoẹt...!

Thanh kiếm chém qua vết thương đã tạo ra trước đó, một lần nữa, làm nó sâu thêm. Đây là lý do mà dù chém cả chục nhát mà chỉ có ba vết thương yên trên mình con Orc.

Éc éccc..!

Chân trái của con Orc bắt đầu run rẩy đến mức không thể kiểm soát. Khi thanh kiếm bắt đầu xuyên qua lớp cơ dày và săn chắc chỗ đùi trái của nó nơi đã hứng chịu 4 lần công kích.

'Nó đứt rồi.'

Dĩ nhiên, đây là kế hoạch của Woo-jin. Điều đáng sợ về loài Orc là khả năng chuyển động mạnh mẽ đến từ các thớ cơ cuồn cuộn của chúng. Thậm chí có thể chết ngay lập tức dù chỉ dính một cú đấm.

Và phải mất một thời gian rất dài để giết một con chỉ với một cây kiếm. Đối với loại đối thủ này, loại bỏ khả năng cơ động của chúng là cách tốt nhất để bắt đầu mọi thứ.

Vì nếu bạn loại bỏ được tính cơ động, bạn sẽ có nhiều lựa chọn hơn. Ngay cả ném đá cũng có hiệu quả. Thậm chí còn tốt hơn việc sử dụng các vũ khí như giáo để xiên từ xa, hay cản trở các chuyển động của chúng

Hwig!

Ném dao găm để bịt đi tầm nhìn của nó cũng là một ý tưởng tuyệt vời.

Con Orc đã nhiễm『Huyết Độc 』

Dao găm bôi thuốc độc sẽ còn hiệu quả hơn nữa.

ÉccccÉc.....!

Đối mặt với tình huống như vậy, con Orc rít lên với một thanh âm khác lạ so với trước đó. Một tiếng kêu thất thanh đầy sợ hãi bởi tính mạng của nó đang ngàn cân treo sợi tóc.

Swiig!

Thanh kiếm của Woo-jin chém qua và tạo thành một đường xuyên qua cổ con Orc, kẻ đang phân tâm vì điên cuồng la hét khi cận kề cái chết.

Puhwat!

Máu bắt đầu chảy ra từ vết thương. Tại thời điểm này, con Orc đã không còn khả năng chiến đấu. Mắt thì mù, khứu giác của nó thì bị ngợp trong mùi máu nồng nặc, thậm chí nó còn không thể nghe thấy tiếng hét của chính mình. Đôi chân không thể di chuyển và nó sẽ mất máu cho đến chết.

Hơn nữa, [Huyết Độc] sẽ khiến con Orc rơi vào trạng thái chóng mặt và ngất xỉu ngay thôi.

Rầm..!

Con Orc cuối cùng đã gục xuống. Báo hiệu cái kết cho trận chiến này.

Đạt được thành tích『 Độc Thân Kích Tử Orc 』
Độc Thân Kích Tử Orc
• Thành tích: Thường
• Hiệu quả: Thể chất +1

Một thông báo bật ra báo hiệu cái chết của con Orc. Một tin khá vui. Nhưng tin thú vị đối với cậu không phải là thông báo về thành tích của cậu. Mà là..

'Thêm một cái xác để triệu hồi.'

Woo Jin hài lòng khi có thể triệu một con quái vật dưới trướng, chiến đấu giống như cậu ngay bây giờ.

“Hãy trỗi dậy đi chiến binh của ta.”

Với câu chú, xác thịt của con Orc đã chết dần tan rã. Chẳng mấy chốc, không còn gì ngoài bộ xương. Bóng tối chảy vào hộp sọ của nó bắt đầu hình thành đôi mắt trắng rực.

Éc..!

Kim Woo Jin đã tặng nó một món quà.

'Hãy điên cuồng cho đến khi ngươi thỏa mãn.'

Món quà đấy là thanh kiếm của cậu, Woo-jin đã trao nó cho con Orc-cốt binh. Con Ma Cốt Binh mở to hốc mắt của nó và nhìn chằm chằm vào Woo-jin. Nó tỏ một lòng biết ơn sâu sắc đối với một món quà bất ngờ như vậy.

"Kho vật phẩm."

Trước con Cốt binh đang ngạc nhiên, Kim Woo Jin đã lấy ra một vũ khí mới. Thứ cậu mang ra, không phải là một thanh kiếm mà là một cây cung.
Hương Li Cung (*)
• Hạng vật phẩm: Kỳ Bảo
• Sức công: 29
• Điều kiện sử dụng: Cấp 10 trở lên.
• Thông tin vật phẩm: Một cây cung của cung thủ Kobold. Tích trữ năng lượng và giải phóng một mũi tên mạnh mẽ hơn sức mạnh của người dùng.
• Hiệu ứng: Sức mạnh +5/ Thể chất +5
• Khi trang bị hiệu quả đâm xuyên +10%
• Tấn công gây hiệu ứng [Đau đớn]

Orc là loại quái vật rất rắc rối. Yêu tinh có thiên hướng về số lượng, một người chơi được vũ trang tốt sẽ không bị giết bởi một đàn yêu tinh. Nhưng, với Orc lại khác. Nhiều trường hợp người chơi bị một con Orc tấn công và chết ngay lập tức do gãy cổ.

Tất nhiên, một con Orc không có gì đặc sắc trong thế giới thực sự. Chỉ bằng một khẩu súng, ngay cả những người bình thường cũng có thể tiêu diệt được nó và ngay cả khi họ không có súng, họ vẫn có thể giết Orc mà không gặp nguy hiểm nghiêm trọng gì với các vũ khí tầm xa có thể xuyên qua lớp da dày của chúng.

Ví dụ, như cung tên. Một cây cung đủ mạnh để xuyên qua lớp da của chúng, đấy chính là một cơn ác mộng đối với loài Orc. Vào lúc này đây, Kim Woo-jin chính là kẻ thù mà lũ Orc phải chống lại bằng mọi giá.

Écc..!

Những mũi tên đâm sâu vào cơ thể to lớn của co Orc, làm nó la hét điên cuồng. Tất cả các mũi tên xuyên qua các bộ phận có ít cơ bắp nhất, sâu vào đến tận ruột của nó.

Và phần yếu nhất trên cơ thể con Orc,  hai con ngươi, cũng đã có những mũi tên nhô ra tựa như những bông hoa.

Một cảnh tượng kinh hoàng.

Tteolgeuleog! Tteolgeuleog!

Điều khiến khung cảnh này trở nên ghê rợn hơn nữa là hai bộ xương orc và yêu tinh của Woo-jin. Hai người lính liên tục xen kẽ, lần lượt từng con một để lại những vết thương trên cơ thể của con Orc bằng những thanh kiếm của chúng.

Tteolgeuleog! Tteolgeuleog!

Swiig!

Nó như thể cậu đang trực tiếp chiến đấu. Trong khi đó, lại chả thấy Woo-jin ở đâu cả.

'Chúng đang làm khá tốt.'

Nấp sau thân cây và cẩn thận che giấu hơi thở của mình, Woo-jin lặng lẽ rút cung ra, ẩn hoàn toàn sự hiện diện của bản thân. Một cảnh tượng thực sự quá khó tin.

Nhìn thấy Woo Jin làm một việc như vậy, mặc dù cậu có thể tự thân săn một con Orc, nhưng thật sự rất khó chịu khi thấy cảnh này, nó khiến cậu trông giống một nhân vật phản diện vậy.

Sứ Giả Địa Ngục bắt đầu quan sát bạn kỹ lưỡng hơn.

'Tốc độ ổn đấy chứ.'

Tất nhiên, Kim Woo Jin không ngại khi bị theo dõi. Cậu đã không chơi một trò chơi mà nó còn thèm được chú ý và quan sát đâu. Hơn nữa, mục tiêu của cậu là những người mà thế giới này nghĩ là NGƯỜI HÙNG.

Cho dù quá trình có ra sao, điều đó cũng không quan trọng. Cậu sẵn sàng làm bất cứ điều gì được cho là cần thiết để vươn đến thành công.

'Cuối cùng cũng tìm thấy cái xác.'

Ngay cả khi điều đó có nghĩa là cậu phải đào xới một ngôi mộ của người đã khuất lên.

Một dấu vết của lương khô.

Giống như ăn thịt một con bồ câu còn sống rồi để lại xương và lông của nó, con Orc  sẽ lấy đi vật phẩm của người chơi rồi ăn sạch nội tạng, thịt thà, chỉ để lại chút xương.

Một cảnh tượng kinh hoàng.

Tuy nhiên, Woo Jin lại chỉ trưng ra một vẻ mặt thờ ơ trước cảnh tượng khủng khiếp này, cậu thậm chí còn đưa tay về phía đống xương rồi nhặt cái hộp sọ vỡ nứt trên nền đất lên.

Rồi nhìn thẳng vào hai cái hốc mắt rỗng toét của hộp sọ. Vào lúc đó, đôi mắt của Kim Woo-jin chuyển sang một màu đen huyền.

Một thông báo vang lên.

Những ký ức của chủ sở chiếc hộp sọ dần dần xâm nhập vào đầu Woo-jin. Nó như thể nhìn vào một thư mục đầy hình ảnh và video trên máy tính vậy. May sao, chúng được sắp xếp theo thứ tự thời gian.

Cậu bắt đầu tìm tên của chủ sở hữu hộp sọ.

'May mắn của mình cũng khá đấy chứ.'

Chủ nhân của hộp sọ là người mà cậu đang tìm kiếm, Jeon Yong-kyu. Đúng như dự đoán, hắn đã bị giết bởi lũ Orc. Gã ta đã bị ăn tươi nuốt sống sau khi bất tỉnh do lãnh trọn một cú đấm từ một con Orc.

Đó không phải là một dấu hiệu đặc biệt hay bằng chứng gì. Woo-jin tua lại trí nhớ một chút. Cứ như thế, vài thứ Jeon Yong-kyu nói ra nhanh chóng lọt vào tại cậu.

•Nếu tao mà biết tao là một người chơi, thì tao đã lao vào thịt ẻm rồi.

•Điều tốt khi là một người chơi là không bao giờ phải nhận một phiếu quá tốc độ nào từ lũ cảnh sát. Tao sẽ bắn con xe vút lên 300km/h tại Đường Olympic sớm thôi. Hehe.

•Tội ác? Em thực sự không biết gì cả sao, Chậc chậc. Trong số những người chơi, thậm chí còn có mấy kẻ điên khùng đang săn lùng con người cơ. Gì? Ngừng nhảm nhí đi hả ? Anh đang nói với em sự thật đấy. Chết tiệt!

Chúng là những câu nói khủng khiếp.  Nhưng nó chả nhằm gì với Woo-jin. Cậu không thề tức giận. Chỉ là một ít kích thích nhạt nhẽo, với một người đã trải qua biết bao thực tại tàn khốc ngoài kia, mấy cái lời này chả thấm vào đâu cả.

Thay vào đó, Kim Woo-jin tập trung vào những từ “săn lùng con người” hơn.

‘Mình tự hỏi thằng này nghe được từ ‘săn người’ từ ai?'

Săn người, thực sự là săn bắn con người thật sự. Điều này không chỉ xảy ra ở Hàn Quốc mà còn ở nhiều nơi trên thế giới. Không thề có một biện pháp nào có thể ngăn chặn, bởi nó thường xảy ra ở các vùng nông thôn hoặc nơi hẻo lánh, các khu vực mà chính phủ không thể kiểm soát được.

Hơn nữa, bọn chúng sử dụng quái vật như một công cụ để làm việc đó. Bởi nó dù sao cũng không để lại chút dấu vết nào. Dĩ nhiên, việc này không phải là thứ gì mà bọn chúng có thể tự hào mà công khai ra bên ngoài.

Do đó, ở Hàn Quốc, việc săn bắt con người được thực hiện một cách rất kín kẽ và chỉ sau một thời gian khá lâu, danh tính của thủ phạm mới được tiết lộ.

'Mọi chuyện đã diễn ra rất lâu trước khi việc săn bắt người của Park Yong-wan được công khai.'

Nó được tiết lộ khi Park Yong-wan chuẩn bị bán Hàn Quốc cho Nhật Bản.  Gã đã sử dụng việc săn người để bắt những nhân vật tầm cỡ, nắm thót và kiềm chặt họ trong lòng bàn tay.

Vô số dân thường đã chết chỉ để sản xuất các mặt hàng cho tổ chức của Park Yong-wan. Nói cách khác, gã đã quản lý tổ chức săn bắn con người của mình khá tốt.

'Làm thế nào mà một thằng khốn vô danh như này có thể biết được điều đó?'

Không có cách nào một nhân vật tầm thường như Jeong Yong-kyu có thể biết về việc săn bắn con người. Nói cách khác, gã ta có liên hệ trực tiếp hoặc kết nối gì đó với Park Yong-wan.

Kim Woo Jin một lần nữa chuyển ký ức của mình về quá khứ xa hơn.

Và cậu đã tìm ra được nó.

•Yong-kyu, Nghe này, nghe này. Người đứng sau anh là người đó, Park Yong-wan.

•Pla, Park Yong-wan? Anh có phải nói đến cái người chơi đứng đầu trong những người đứng đầu của Hội Phượng Hoàng không?

•Yeh, thực sự mà nói, gã ta giống như sếp sòng của cả Hội ấy chứ. Dù sao thì, anh đang giúp hắn một số việc . Đến lúc này, em đã hiểu ý anh nói gì rồi phải không?

•Vâng! Em sẽ chỉ tin tưởng vào Je-Soon hyung-nim thôi.

•Tốt lắm, chỉ cần tin tưởng anh và làm theo sự dẫn dắt của anh. Kaka.

'Park Je-soon.'

Con mồi tiếp theo của Kim Woo-jin.

**
1.Lizard Warrior’s Sword : nghĩa là Kiếm của chiến binh Lizard -> Sùng Nhân Kiếm. (Lizard là gì thì chắc mọi người cũng biết ha. Bò sát hai chân á.)


2. The One Who Killed An Orc Alone : Độc Thân Kích Tử Orc-> một mình giết Orc

3.Kobold Archer’s Bow : nghĩa là Cung của cung thủ Kobold -> Hương Li Cung ( chỗ này thì mình không biết Kobold là gì đọc chỉ liên tưởng đến mấy con linh cẩu. Gg-sama kiếm thì ra con Cầy Hương. Ai có tên hay thì comment nha.)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương