Kẻ Săn Anh Hùng
-
Chương 07: Sào Huyệt của Yêu Tinh (4)
Tại cổng vào ma động, hình bóng một người đàn ông dần dần hiện lên.
“Cảm ơn ngài nhiều, ngài Kim Woo-jin.”
Người ấy chính là Woo-jin.
Sau khi cậu ra ngoài,cổng ma động bắt đầu biến dạng và dần dần biến mất.
“Wooah!”
“Kết thúc rồi!”
Binh lính xung quang bắt đầu vỗ tay và reo hò khi cánh cổng đóng lại. Đó cũng là khi nhiệm vụ của họ hoàn thành. Điều tự nhiên đó chính là niềm vui cùng niềm hạnh phúc tuyệt vời nhất đối với họ.
Song Kim Woo Jin không chú tâm lắm đến sự cổ vũ xung quanh mình.
Cũng có thể hiểu theo một cách khác, cậu đã quá ư quen thuộc với điều này.
Đối với Cứu Thế Hội, mọi hành động của các thành viên đều nhận được sự cổ vũ cuồng nhiệt cùng sự theo dõi của cả thế giới.
Không may, không phải ai lúc này, cũng nhìn Woo-jin như vậy.Một số kẻ nhìn cậu với ánh mắt không được thân thiện cho lắm. Hành động đó bắt nguồn từ Bang Ju-seop và những người trong nhóm hắn.
“Thế quái nào, mà gã ta vẫn còn sống.”
Trong khi những người lính nhìn Kim Woo Jin như một người hùng, thì bọn chúng lại nhìn cậu không khác gì một con quái vật.
Hành động như vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Thằng khốn đó, hắn là thằng quái nào vậy?”
“Không phải hội nói rằng đây là hầm ngục đầu tiên của gã sao? Gã ta còn tự mình xóa sổ cả một ma động?”
“Tôi… tôi không biết. Nhưng tôi sợ….”
Trong khi chúng chỉ mới chiến đấu với vài con yêu tinh mà phải vật lộn sinh tồn trong hai ngày ròng như vậy, thì kẻ họ cho là một tên yếu đuối, một kẻ ăn bám lại đơn thương độc mã tàn sát hết lũ quái vật.
Tất nhiên, với Woo Jin mà nói những tin đồn thế này cũng có lợi cho danh tiếng sau này.
Dù bây giờ, nó cũng không mấy có giá trị.
“Về việc xảy ra bên trong ma động, cậu có nghe được báo cáo gì không?”
Woo Jin hỏi Koo Soeng-hoon một thành viên trong đội hỗ trợ.
Anh chàng vừa gật đầu vừa trả lời .
“Umh,tôi đã nghe qua về nó. Bọn họ chỉ nói rằng ma động tự nhiên bị xóa thôi.”
Trên mặt Koo Seong-hoon, hiện lên một biểu cảm khó chịu.
“Vậy cậu đã làm nó như thế nào ?”
Thân là một thành viên trong đội hỗ trợ, nhiệm vụ chính của Seong Hoon là viết các báo cáo về cách Ma Động bị triệt phá. Để làm được điều đó, anh cần lời khai của những người chơi ở bên trong.
Nhưng, Bang Ju-seo và nhóm của anh ta chỉ nói ma động đột ngột bị xóa sổ. Chỉ vậy, hoàn toàn không nói gì về việc đã xảy ra phía trong cổng.
Từ quan điểm của Sung-hoon điều này thật sự thực vô cùng khó hiểu.
“Dựa trên tình trạng tồi tệ của nhóm Ju-seop, có lẽ họ không phải những kẻ chinh phục được ma động.
Trong mắt mọi người, Bang Jo-seop và nhóm của anh ta là những người chơi trọng yếu trong cuộc tấn công ma động này.
Và Kim Woo-jin chỉ như một kẻ đi theo nhóm và nhờ họ mà cậu mới được Hội Phường Hoàng cho phép vào cổng.
Tuy nhiên, với sự mệt mỏi và kinh hãi hiện rõ trên mặt thế kia, thật khó để tin họ đã xóa sổ một ma động.
‘Nhưng nếu điều đó đúng thì có nghĩa là chàng trai trẻ tên Kim Woo-jin này đã một mình hạ toàn bộ lũ yêu tinh.’
Nói cách khác, cậu ta đã tàn sát toàn bộ, chỉ với một người!!
Ngay lúc ấy, Woo-jin bắt đầu giải thích chiến lược của mình cho Seong-hoon.
“Làm cách tốt nhất”
“Hả?”
Trước lời giải thích của Kim Woo-jin, Koo Seong-hoon vô cùng bối rối.
“Cậu..cậu đã làm gì cơ?”
Bối rối anh hỏi.
Với cái này, anh không thể viết Woo-jin đã chinh phục ma động bằng “Làm cách tốt nhất” trong bản báo cáo được.
Tuy nhiên, Woo-jin dường như không quan tâm.
“Tôi đã giết toàn bộ bọn chúng, gửi cho tôi 90% phần thưởng cho cái cổng này.”
Trong khi nói, Woo-jin nhìn vể phía nhóm Bang Ju-seop.
Koo Sung-hoon cũng dõi theo ánh mắt của cậu.
Khi Bang Ju-seop và nhóm của anh ta chạm mặt với cậu ấy ,như bản năng họ liền quay mặt đi chỗ khác.
“Này, nếu họ có ý kiến gì, vui lòng chuẩn bị một căn phòng nơi tôi có thể ở một mình với họ một lúc.”
Đối mặt trước áp bức đáng sợ ấy, Koo Seong-hoon hoàn toàn không thể mở miệng. Người đàn ông trước mặt cứ như thể một con quỷ, hoàn toàn không thể tiếp cận quá gần được.
“Nếu không còn việc gì, tôi muốn đi nghỉ một lát.”
Một người như Seong-hoon sẽ không có cái gan mà đối đầu với một kẻ như Woo-jin chỉ để lấy một ít thông tin.
‘Ah con mẹ nó chứ, sếp sẽ lại chửi mình nữa cho xem.’
Ngay lúc này, anh đã chuẩn bị tinh thần chịu sự la rầy.
Trong khi nhìn Sung-hoon, Woo-jin nghĩ thầm.
‘Có lẽ mình nên nói chuyện với lãnh đạo của họ sau 30 phút nữa.’
Cậu đi qua Sung-hoon rồi tiến về phòng chờ dựng tạm bằng một căn lều tương đối.
“Umh, mình nên xem qua biên mục trong khi chờ vậy.”
“Hiển thị BIÊN MỤC”
Ngay khi anh hét to mệnh lệnh, một cuốn sách nhỏ xuất hiện trước mặt Kim Woo Jin.
Nó nhỏ hơn lòng bàn tay một chút, được tạo ra từ giấy da hay một thứ gì đó tương tự, dày tầm độ 5 mm.
Nếu nhìn bằng mắt thường thì nó không khác gì một quyển sổ có đầy ngoài chợ rau.
Nhưng, với người chơi, quyển sổ này là một vật vô giá.
Bởi thứ trong đây sẽ mang lại cho họ không chỉ vũ khí mà còn có kỹ năng.
Người chơi có thể lựa chọn những kỹ năng hay vật phẩm được ghi bên trong những trang giấy.
Và khi xé nó , ta sẽ có những kỹ năng hiện trên đó.
“Sẽ là màu gì đây”
Điều quan trọng với một biên mục, màu sắc ánh sáng phát ra tương đương với độ mạnh và hiếm của nó.
Các lớp [Thường Cấp] sẽ không hiện bất cứ ánh sáng nào các lớp [Trân Cấp] là ánh sáng màu bạc, lớp [Kỳ Cấp] thì màu vàng và đối với lớp [Huyền Cấp] hay [Thần Cấp] thì hình dạng của tờ giấy sẽ biến đổi.
Có nghĩa là, nếu đủ nhân phẩm một người có thể nhận được vật phẩm cấp huyền thoại.
“Lần này là màu trắng.”
Chẳng có điều kỳ diệu nào xảy đến với Kim Woo Jin.
Kim Woo Jin, giờ đây khi trở thành Sứ Giả Của Địa Ngục, cái vận may chó gặm của cậu vẫn đeo bám cho đến lần thứ 2, không khá khẩm hơn với quá khứ.
Lướt qua các kỹ năng mà không cần suy nghĩ.
Lần này cậu nhận được tổng cộng 3 trang.
“ Tất cả rồi sao.”
Cả ba trang đều là lớp kỹ năng.
Hai kỹ năng đầu thậm chí không cần phải nhìn đến.
Linh Tiễn một kỹ năng tạo ra những mũi tên bằng cách tiêu thụ linh lực ; Trong khi Linh Bạo là một phép cơ bản giúp người dùng ném ra một qua bom ngưng tụ Linh Lực của bản thân.
Các kỹ năng này sẽ càng mạnh theo thời gian và mức độ thi triển phép sẽ cũng sẽ ngốn linh lực hơn dựa trên cấp độ của phép.
Đây không phải những kỹ năng mà Kim Woo Jin thực sự cần.
“Ma Cốt Chiến Binh”
Đối với kỹ năng này thì khác.
“Một chút ký ức xấu.”
Bởi đây là thứ phép đã làm nên tên tuổi của Tử Vong Chi Đế - Johann Georg
Những cốt binh của hắn chính là tượng trưng cho nỗi sợ, nỗi kinh hoàng.
Cảnh hàng ngàn người chơi phải chiến đấu với hàng trăm bộ xương trắng, chỉ để rồi hàng nghìn cốt binh tiếp tục,tiếp tục trồi lên từ lòng đất, một địa ngục thật sự.
“Một cơn ác mộng.”
Đứng trước cảnh tượng như thế, hành động Woo-jin đã làm với lũ yêu tinh chả khác trò chơi của bọn trẻ con.
Tuy vậy, cũng có chút bất lợi ở kỹ năng này.
“Chỉ cần tránh đối đầu với hắn ở nơi không có xác chết.”
Kỹ năng Ma Cốt Chiến Binh chỉ cho kẻ thi phép điều khiển những tử thi bị chính kẻ đó giết.
Trên hết, các kỹ năng triệu hồi [ Tử Vong Chiến Binh ] , [ Tử vong kỵ sĩ ] và [ Lich ] được coi là những phép cao cấp hơn Ma Cốt Chiến Binh đặc biệt là chúng có thể tự do sử dụng mọi lúc, mọi nơi.
Còn kỹ năng Ma Cốt Chiến Binh lại cần những cái xác.
Một điểm yếu chết người.
“Nếu không có cái giới hạn như vậy, có lẽ hắn ta đã không chết.”
Bằng cách tận dụng điểm yếu ấy, Kim Woo-jin đã một mình chiến đấu với Tử Vong Chi Đế để rồi trong trận chiến kinh hoàng ấy, cậu đã dành được chiến thắng.
“Mình đã thật sự rất may mắn.”
Sau hồi tưởng những tháng ngày cậu tử chiến với Tử Vong Chi Đế, Woo Jin bắt đầu ngẫm nghĩ.
Ngay lúc này đối với cậu, kỹ năng là thứ cực kỳ quan trọng.
Và không cần phải nghĩ.
“Mình thà bắn một mũi tên hay quăng một trái bom còn hơn phải sử dụng Linh Lực cho mấy cái này.”
Với Lv thấp, việc ném một viên đá còn hiệu quả hơn việc sử dụng Linh Tiễn hay Linh Bạo.
“Mặt khác, Ma Cốt Chiến Binh trong một trận đấu.”
Không như hai phép kia, kỹ năng này sẽ có ích.
“Ít nhất, nó có thể kéo cho mình chút thời gian.”
Kỳ vọng về kỹ năng này là không nhiều. Điều duy nhất mà mấy bộ xương có thể làm là thu hút kẻ địch.
Dù chỉ là vài giây ngắn ngủi. Nhưng Woo-jin là người hiểu rõ nhất rằng trong một trận chiến chỉ cần một khắc cũng quan trọng ra sao.
Xoạt….!!!
Cậu xé tờ biên mục chứa kỹ năng Ma Cốt Chiến Binh không do dự.
Khi tờ giấy tách ra làm đôi.
Bạn đã học được kỹ năng: Ma Cốt Chiến Binh
Ma Cốt Chiến Binh
• Cấp kỹ năng: F
• Hiệu ứng : Hiến tế một xác chết để triệu hồi một cốt binh
• Số lượng cốt binh có thể triệu hồi : 1
Khi xem xong những thông tin của kỹ năng mới, cậu sờ vào cổ tay trái và kiểm tra chiếc đồng hồ đeo trên tay mình.
“Đến lúc rồi.”
Vào lúc đó.
“ Xi….xin lỗi.”
Lời xin lỗi xuất phát từ Koo Sung-hoon. Cậu ta nhanh chóng đưa chiếc điện thoại đang cầm trên tay cho Woo-jin rồi nói.
“Xin lỗi vì đã làm phiền ngài nhưng sếp của tôi muốn nói chuyện về một số thông tin liên quan đến bảng báo cáo.”
Một nụ cười xuất hiện trên mặt của Woo-jin.
“Có lẽ tôi đã làm mọi thứ rối tung lên nhỉ.”
Nguy hiểm tiềm tàng của một ma động không khác là bao so với một quả bom hẹn giờ. Không ai trên thế giới này biết được rằng khi nào lũ quái vật sẽ chạy ra bên ngoài. Bên cạnh đó, những người chơi – phân lớp nhóm người có thể xử lý những ma động đó, cũng thất thường hệt như lũ quái vật.
Kể từ lúc thành lập hội Phượng Hoàng, người chơi thường gây ra các cuộc cãi vã hay náo động hơn là cư xử như một người hùng.
Và nhiệm vụ của đội hỗ trợ là giải quyết các những vấn đề như thế.
Do đó, Jung Woo-suk, trưởng nhóm đội hỗ trợ ma động trực thuộc Phượng Hoàng Hội, hoàn toàn không thấy ngạc nhiên trước bản báo cáo của Koo Sung-hoon
‘Một thằng khốn kỳ lạ tham gia gần đây.’
Ông chỉ nghĩ nó như một việc quái dị mà mình phải giải quyết.
•Tôi nghe đây.
“Ah, ngài Kim Woo-jin.”
Tất nhiên, ông không thề biệu lộ cảm xúc thật sự .
“Vâng, tôi gọi về chuyện báo cáo.Như ngài thấy, việc hợp tác là rất quan trọng.Hơn nữa vì ngài Kim Woo Jin là một người chơi có một bảng thành tích đáng nể và xuất sắc nhất trong ma động này, nên chúng tôi rất cần những thông tin của ngài .”
Ông khéo léo xử lý những kẻ lập dị.
“Tôi biết là ngài đã rất là mệt mỏi sau chuyến săn nhưng xin hãy hợp tác với chúng tôi. Và thông qua bản báo cáo thì chúng tôi mới có thể đánh giá năng lực của ngài.”
Sử dụng những lời có cánh.
Nhưng ông biết.
‘Sẽ không đơn giản thuyết phục được mấy kẻ này chỉ qua một cuộc nói chuyện bằng điện thoại’. Cuộc nói chuyện này sẽ không kết khúc dễ dàng như vậy.
‘Mấy người chơi xuất hiện gần đây có xu hướng cứng đầu hơn.’
Những người tự gọi mình là người chơi nghĩ bản thân là do Chúa chọn lựa, còn những kẻ bình thường không có sức mạnh là lũ hạ đẳng.
Và việc phải tôn trọng và sùng bái chúng là lẽ tự nhiên.
‘Mật ngọt thành công’
Đó là lý do mà tại sao Jung Woo-seok lại sử dụng nhiều lời nói vuốt ve như vậy.
‘Nếu hắn không muốn hợp tác, thì cũng không có lý do gì để tiếp tục cả.’
Nếu Woo-jin tiếp tục hành động ngoan cố, thì Woo-seok cũng xác định loại bỏ hợp đồng giữa cả hai.
Ngay khi Jung Woo-seok nghĩ Kim Woo Jin sẽ vẫn từ chối hợp tác thì.
•Ah, tôi xin lỗi về điều đó.
“Vâng?”
Thật bất ngờ, phản ứng của hắn ta hoàn toàn không nằm trong tính toán của Jung Woo-seok.
•Đây là lần đầu của tôi. Nên có vẻ tôi đã gây cho đội của ngài một rắc rối lớn. Tôi sẽ báo cáo ngay cho anh chàng Koo Sung-hoon đang ở đây.
‘ Cái quái.’
Nó vượt xa dự kiến của ông, hoàn toàn không giống mấy tên khác.
•Một lần nữa tôi xin lỗi vì sự bất tiện này.
“Không, hoàn toàn không có gì.”
Jung Woo-seok hơi lúng túng.
“Cảm ơn vì báo cáo của ngài.”
“Không, chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau chứ. Nhờ đội hỗ trợ, những người chơi như tôi mới có thể tập trung dọn dẹp ma động được.”
Khi nghe những lời đó, Jung Woo-seok cảm thấy khá vui vẻ.
‘Ồ, một chàng trai tốt đấy chứ.’
“Ah, cảm ơn ngài nhiều. Nếu có bất cứ điều gì tôi có thể giúp được, xin vui lòng cho tôi biết.”
Ông luôn sẵn sàng hợp tác nếu họ không có ý kiến chống đối.
•Ah, nếu không phiền thì…,umh xin cho tôi biết một số thông tin về những ma động mà tôi muốn chinh phục.
“Tất nhiên, đó là việc của chúng tôi mà. Điều này đơn giản thôi.”
Dù sao thì cũng là một yêu cầu hợp tác bình thường, Woo-jun nghĩ.
•Nếu có một ma động 1 tầng xuất hiện gần khu vực đô thị ; cho phép người chơi dưới Lv 10; nằm xung quanh độ khó B và liên quan đến yêu tinh. Tôi muốn là người xóa sổ nó.
Sau khi nghe yêu cầu của Woo-jin, Woo-seok bắt đầu gõ những từ khóa vào bàn phím trước mặt.
Kết quả ngay lập tức xuất hiện.
“Oh, có một cái như thế ở Seongnam . Nhiệm vụ chinh phạt bộ lạc yêu tinh Siek , dưới cấp 10, và độ khó cấp B.”
Jung Woo-seok vừa nhìn vừa trả lời.
“Nhân tiện, ngài cần phải có được sự chấp thuận từ hội để chinh phạt một ma động cấp B. Cái này liệu..?”
Woo Jin chỉ khẽ trả lời.
“Tôi đoán tôi sẽ phải chăm chỉ hơn trong bảng báo cáo để có được chữ ký phê duyệt rồi.”
Woo-seok cười khi trả lời.
“Haha, tôi nghĩ là ngài nói đúng.”
Đánh giá một người chơi ra sao sẽ được thực hiện thông qua các báo cáo của họ.
Tại thời điểm ấy, Woo-seok đã quyết định.
‘Nhìn vào danh sách, đã có ba nhóm đã đăng ký tham gia tấn công ma động này, việc nhận ủy thác hành động không thành vấn đề. Phần còn lại là thành viên tham gia. Sẽ không tệ khi những người chơi chưa có kinh nghiệm tham gia với các đội nhiều kinh nghiệm hơn.
Jung Woo-seok sẵn sàng dành cho Woo-jin những đối xử đặc biệt với tư cách người lãnh đạo nhóm hỗ trợ.
“Nếu ngài gửi cho tôi bản báo cáo, tôi sẽ nộp đơn giúp ngài. Mặc dù việc được chấp thuận hay không thì.”
•Ah, không .Thế là rất tuyệt rồi. Nếu mọi việc suôn sẻ hãy để tôi đãi ngài đây một bữa ăn. Như là một lời cảm ơn.
...Cuộc gọi kết thúc.
Jeong Woo-seok mỉm cười hài lòng đặt chiếc điện thoại của mình xuống.
‘Mình chưa bao giờ gặp một người chơi tốt bụng, chăm chỉ và chịu hợp tác như vậy trước đây.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook