Kế Hoạch Tóm Gọn Lão Sư Tạc Mao
-
Chương 31: Đột nhiên gặp cha mẹ chồng gì đó thực quá hung tàn rồi!
Tô Nam một mực mơ mơ màng màng không biết đến tột cùng là nhà ai mở tiệc chiêu đãi, đi vào nhà hàng sau mới hậu tri hậu giác hỏi mẫu thân đại nhân, “Mẹ, hôm nay là ai mời khách à? Mèo nhà dì lại sinh mèo nhỏ ? Hay biểu muội lại đổi bạn trai mới?”
Đây là một đám thân thích cỡ nào hiếm thấy ah!
“Ta không có nói cho ngươi biết sao?” Tô mẫu kéo lão công nhà mình, quay đầu nhìn nhi tử.
Tô Nam lắc đầu, không biết vì cái gì, có một loại dự cảm bất thường.
“Ah, là Tiểu Ngữ mời chúng ta cùng cha mẹ của hắn gặp mặt ăn một bữa cơm mà thôi.” Tô mẫu hời hợt ném một câu, phảng phất giống như nói hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm.
Sét đánh giữa trời quang, Tô Nam cảm giác cả người đều không tốt rồi.
“… Nguỵ Khiêm Ngữ?”
“Ân.” Con mắt phóng đại bội số 2, thân thể cứng ngắc trình độ 25%.
“… Mời ngươi cùng phụ thân ăn cơm?”
“Đúng vậy.” Con mắt phóng đại bội số 4, thân thể cứng ngắc trình độ 50%.
“… Còn có cha mẹ của hắn?”
“Ân.” Con mắt phóng đại bội số 8, thân thể cứng ngắc trình độ 75%.
“Cho nên… Cái này xem như gặp gia trưởng?”
“Nói như vậy cũng đúng.” Con mắt phóng đại bội số 10, thân thể cứng ngắc trình độ 100%.
“Vậy ngươi vì cái gì không nói cho ta!” Tô Nam cảm thấy cả người hắn là một thế giới bi thảm.
“Đã quên. Bất quá cũng không có gì lớn ah!” Tô mẫu đối với ánh mắt ngạc nhiên của nhi tử trực tiếp biểu thị ra khinh bỉ, ai, một điểm không có di truyền bình tĩnh cùng ưu nhã gặp nguy không sợ của ta.
Không có gì lớn… Không có gì lớn… Không có gì lớn…
Ngất! Ta đời trước là tạo bao nhiêu nghiệt đời này mới bi thúc như vậy ah! Cmn! Mẫu thân ngươi không biết là ta hôm qua mới chạy về nhà cùng Nguỵ Khiêm Ngữ chia tay, hôm nay hai bên cha mẹ gặp mặt thương lượng hôn lễ 【 Ah phi! Cái miệng! 】 Thật sự quá không khoa học sao? ! So với kịch truyền hình còn xuyên việt hơn ah! !
Ngày hôm qua vẫn còn tức giận trong bi thương hiện tại đột nhiên nói cho ta biết lập tức muốn gặp cha mẹ chồng thật sự quá hung tàn có hay không! Tâm tình của ta thật sự chuyển đổi không kịp ah! Thế giới quan cái gì hoàn toàn bị nát bấy có được hay không! Đột nhiên kinh hãi ta như vậy coi chừng chịu không được ah! Cmn! Thật sự quá kinh hãi quá nặng khẩu nữa! Đệch! Hiện tại chạy còn kịp không?
Tại thời điểm Tô Nam vẻ mặt xoắn xuýt chuẩn bị trực tiếp chạy trốn, phục vụ viên dẫn đường đã gõ ghế lô, Nguỵ Khiêm Ngữ vẻ mặt mỉm cười đi tới.
Tô Nam ngơ ngác nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ tới gần, phản ứng đầu tiên là bỏ chạy, Nguỵ Khiêm Ngữ tay mắt lanh lẹ bắt được cánh tay của hắn, lôi vào ghế lô, trước ra hiệu phục vụ viên đóng cửa thật kỹ, mới mời Tô mẫu ngồi xuống, “Tô bá mẫu, Tô bá phụ, mời ngồi.”
Tô Nam giãy dụa muốn đi, chứng kiến Nguỵ Khiêm Ngữ hắn cũng nhớ tới vẫn còn tức giận, làm sao có thể bình tĩnh gặp gia trưởng như vậy! “Nguỵ Khiêm Ngữ! Khốn kiếp ngươi buông tay cho ta!” Tô Nam tức giận mà gầm nhẹ nói.
“Ngươi cử động lần nữa ta không ngại dùng phương pháp đặc thù giúp ngươi tỉnh táo lại.” Nguỵ Khiêm Ngữ ngữ khí rất nhạt, Tô Nam có thể cảm giác được trong đó nồng đậm uy hiếp, lập tức thân thể cứng đờ.
Nguỵ Khiêm Ngữ thoả mãn mà hôn trán Tô Nam, quay người nhìn hai người kinh hãi cùng ba người bình tĩnh, câu môi cười cười.
“Hiện tại để ta giới thiệu một chút, vị này chính là người yêu của ta Tô Nam, hai vị này là Tô bá phụ cùng Tô bá mẫu.” Nguỵ Khiêm Ngữ không ngại mà ôm Tô Nam, “Vị này chính là cha ta, vị bên kia… Theo di truyền học, là mẹ ruột của ta, bất quá hiện tại cùng ta không có quan hệ gì.”
Ngụy mẫu sắc mặt thoáng một phát trở nên tái nhợt, tay dưới bàn đã nắm chặt thành quyền.
Trong phòng hào khí thoáng một phát trở nên có chút xấu hổ, Tô Nam tranh thủ thời gian cung kính mà chào hỏi: “Bá phụ khoẻ! Bá mẫu khoẻ!”
Lôi kéo Tô Nam lần lượt ngồi xuống, Nguỵ Khiêm Ngữ mới vẻ mặt giật mình, “Ah, đúng rồi, vị này chính là con gái của trượng phu mẫu thân ta, cùng nhà của ta không có quan hệ gì, không cần quá để ý.”
Tô mẫu đã nhìn ra Nguỵ Khiêm Ngữ là cố ý an bài một màn trước mắt này, cũng là mừng rỡ một bên vừa uống trà một bên xem cuộc vui.
Lâm Vân sắc mặt trở nên tái nhợt, Ngụy mẫu sắc mặt cũng lúc xanh lúc trắng, chỉ là lý trí còn miễn cưỡng khống chế chính mình không có nổi giận: “Khiêm Ngữ, đây là chuyện gì xảy ra?”
“Là chuyện như vậy đó! Người một nhà cùng nhau ăn một bữa cơm, không phải yêu cầu của ngươi sao?” Nguỵ Khiêm Ngữ đem menu đưa cho Tô mẫu, không khỏi tâm địa trả lời.
“Khiêm Ngữ…” Tô Nam có ngốc đi chăng nữa cũng nhìn ra có gì đó không đúng, dù gì đó cũng là mẫu thân của Nguỵ Khiêm Ngữ, hắn chọt chọt đối phương, muốn cho hắn khắc chế.
“Ngươi không cần phải xen vào, cùng bá mẫu xem menu là tốt rồi!” Vỗ vỗ tay Tô Nam, Nguỵ Khiêm Ngữ nhìn sang cha mình, thấy hắn có chút kích động mà nhìn Tô bá mẫu, không khỏi có chút nghi hoặc.
“Ngươi… Thật sự ưa thích nam nhân?” Lâm Vân có chút không quá tin tưởng, nàng cảm thấy đây hết thảy tựa như nằm mơ.
“Khiêm Ngữ! Ngươi muốn chọc giận ta, không muốn cưới Vân Vân cũng không cần lấy cớ hoang đường như vậy!” Ngụy mẫu đã tức giận đến phát run, cố gắng bình phục cảm xúc.
“Khiêm Ngữ không có lừa ngươi, hắn xác thực ưa thích nam nhân.” Ngụy phụ rốt cục lần thứ nhất mở miệng, “Mà ta, tôn trọng lựa chọn của hắn.” Cho dù vừa bắt đầu không thể hiểu được muốn phản đối, nhìn thần sắc nữ nhân kia vẻ mặt xem cuộc vui, hắn cũng biết, hiện tại việc này hoàn toàn không phải mình làm chủ rồi.
“Choang~!” Chén trà ngã trên mặt đất, vỡ vụn, Ngụy mẫu không thể tin mà nhìn qua Ngụy phụ, “Năm đó là ta không đúng, ta biết rõ ta có lỗi với phụ tử các ngươi! Thế nhưng mà… Thế nhưng mà Khiêm Ngữ như vậy sẽ huỷ đi nòi giống Nguỵ gia ah!”
“Thế nhưng so với lấy một cái nữ nhân không tim không phổi ném phu bỏ con thì tốt hơn?” Nguỵ Khiêm Ngữ một câu giết tâm, “Cho nên từ đó về sau, ta đối với nữ nhân hoàn toàn không nổi được hứng thú! Đây hết thảy, phải cảm ơn ngươi đã ban tặng! Lâm phu nhân!”
Ngụy mẫu thân thể nhoáng một cái, thiếu chút nữa trực tiếp ngã xuống đất ngất đi, Lâm Vân nhanh tay đỡ lấy nàng, nhìn hằm hằm Nguỵ Khiêm: “Nàng dù nói thế nào cũng là mẹ ruột của ngươi!”
“Tại đây ngươi không có tư cách nói chuyện! Hơn nữa hiện tại nàng có thể quên đi niệm tưởng quan hệ thông gia rồi!” Nguỵ Khiêm Ngữ ánh mắt lạnh như băng, không có một tia mềm lòng.
Tô Nam chưa từng có chứng kiến Nguỵ Khiêm Ngữ như vậy, mặc dù thần sắc hắn lạnh như băng, thế nhưng mà Tô Nam lại cảm thấy một loại nồng đậm bi ai, hắn cũng không biết đến tột cùng phát sinh cái gì, hắn chỉ biết là, Nguỵ Khiêm Ngữ phải chịu qua tổn thương rất lớn.
Ngụy mẫu bi ai mà nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, không nói gì, nhờ Lâm Vân nâng đỡ, chậm rãi đi ra.
Nguỵ Khiêm Ngữ hít sâu một hơi, tựa ở trên mặt ghế, cũng không nói gì.
“Tiểu Ngụy tử, cái này là nữ nhân ngoan độc năm đó?” Trong phòng yên tĩnh, thanh âm Tô mẫu phát ra rất đột ngột.
Tiểu Ngụy tử? Tô Nam nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, mẹ của ta lúc nào xưng hô ngươi như vậy?
Nguỵ Khiêm Ngữ cũng vẻ mặt mờ mịt, chưa từng có ah.
“Chính là nàng! Bất quá học tỷ ah… Được hay không đừng xưng hô thế này? Lưu cho ta chút mặt mũi ah!” Ngụy phụ vẻ mặt cười khổ mà nhìn Tô mẫu.
My goshh ! Đây… đây là cái gì? Tô Nam vẻ mặt ( ⊙ _ ⊙)
“Xưng hô thế này không được sao? Có phải… ngươi có cái gì bất mãn?” Tô mẫu cao ngạo mà liếc qua Ngụy phụ, khí tràng nữ vương toàn bộ triển khai.
“Ha ha, sao lại thế được!” Làm sao dám bất mãn! Ngụy phụ chịu đủ qua Tô mẫu tàn phá sâu sắc biết rõ được học tỷ khủng bố thế nào, chỉ là hoàn toàn không nghĩ tới lại có thể trở thành thông gia! Đây rốt cuộc là thế giới thần kỳ như thế nào ah!
“Ách… Mẹ… Hiện tại đây là cái tình huống gì?” Tô Nam biểu thị bất hạnh không biết kịch tình ah!
“Năm đó thời điểm khó khăn, là học tỷ giúp ta, không có học tỷ, ta cũng sẽ không có hôm nay, thậm chí có thể nuôi dưỡng Khiêm Ngữ khoẻ mạnh lớn lên hay không là vấn đề lớn.” Ngụy phụ đơn giản nói ra, lập tức nghiêm túc nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, “Cho nên Khiêm Ngữ ngươi nhất định phải chăm sóc tốt Tiểu Nam, bằng không thì, ta sẽ không buông tha cho ngươi!”
“Được rồi! Nói nhảm xong chưa! Hiện tại ngươi là người có tiền, gọi đồ ăn thượng hạng lên đi! Uống trà có thể thay cơm sao!” Tô mẫu không chút nào khách khí mà sai học đệ, mà Ngụy phụ biết rõ tính cách học tỷ, tranh thủ thời gian để phục vụ viên bắt đầu mang thức ăn lên.
Tô Nam sùng bái mà nhìn mẫu thân đại nhân, đây mới thực là uy vũ bá khí không cần phải nói.
“Đợi một chút… Hiện tại, ta coi như cùng Nguỵ Khiêm Ngữ xong xuôi rồi hả?” Tô Nam đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
“Ngươi có ý kiến gì? Ngươi đời này chỉ có thể là của ta! Ngươi dám nghĩ đến người khác… tới một người ta giết một người, đến hai cái, diệt một đôi!” Không đợi các gia trưởng lên tiếng, Nguỵ Khiêm Ngữ đã trực tiếp phá hỏng tất cả đường lui của Tô Nam.
Xin giúp đỡ mà nhìn về phía phụ mẫu, Tô Nam tuyệt vọng phát hiện gia trưởng ba người đang nhiệt liệt thảo luận việc tổ chức hôn lễ, nên tổ chức vào ngày mấy…
Đây là cái thế giới sứt sẹo như thế nào ah! Quả nhiên đột nhiên gặp gia trưởng gì đó quá hung tàn rồi! Yêu đương có phong hiểm, gặp gia trưởng cần cẩn thận ah! ! Đặc biệt là không đáng tin cậy gia trưởng!
Tô Nam thỏa hiệp rồi, không phải quân ta quá nhu nhược, là địch nhân quá cường đại ah!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: A he he~ bài này cũng sắp hoàn tất rầu~ ~
Đây là một đám thân thích cỡ nào hiếm thấy ah!
“Ta không có nói cho ngươi biết sao?” Tô mẫu kéo lão công nhà mình, quay đầu nhìn nhi tử.
Tô Nam lắc đầu, không biết vì cái gì, có một loại dự cảm bất thường.
“Ah, là Tiểu Ngữ mời chúng ta cùng cha mẹ của hắn gặp mặt ăn một bữa cơm mà thôi.” Tô mẫu hời hợt ném một câu, phảng phất giống như nói hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm.
Sét đánh giữa trời quang, Tô Nam cảm giác cả người đều không tốt rồi.
“… Nguỵ Khiêm Ngữ?”
“Ân.” Con mắt phóng đại bội số 2, thân thể cứng ngắc trình độ 25%.
“… Mời ngươi cùng phụ thân ăn cơm?”
“Đúng vậy.” Con mắt phóng đại bội số 4, thân thể cứng ngắc trình độ 50%.
“… Còn có cha mẹ của hắn?”
“Ân.” Con mắt phóng đại bội số 8, thân thể cứng ngắc trình độ 75%.
“Cho nên… Cái này xem như gặp gia trưởng?”
“Nói như vậy cũng đúng.” Con mắt phóng đại bội số 10, thân thể cứng ngắc trình độ 100%.
“Vậy ngươi vì cái gì không nói cho ta!” Tô Nam cảm thấy cả người hắn là một thế giới bi thảm.
“Đã quên. Bất quá cũng không có gì lớn ah!” Tô mẫu đối với ánh mắt ngạc nhiên của nhi tử trực tiếp biểu thị ra khinh bỉ, ai, một điểm không có di truyền bình tĩnh cùng ưu nhã gặp nguy không sợ của ta.
Không có gì lớn… Không có gì lớn… Không có gì lớn…
Ngất! Ta đời trước là tạo bao nhiêu nghiệt đời này mới bi thúc như vậy ah! Cmn! Mẫu thân ngươi không biết là ta hôm qua mới chạy về nhà cùng Nguỵ Khiêm Ngữ chia tay, hôm nay hai bên cha mẹ gặp mặt thương lượng hôn lễ 【 Ah phi! Cái miệng! 】 Thật sự quá không khoa học sao? ! So với kịch truyền hình còn xuyên việt hơn ah! !
Ngày hôm qua vẫn còn tức giận trong bi thương hiện tại đột nhiên nói cho ta biết lập tức muốn gặp cha mẹ chồng thật sự quá hung tàn có hay không! Tâm tình của ta thật sự chuyển đổi không kịp ah! Thế giới quan cái gì hoàn toàn bị nát bấy có được hay không! Đột nhiên kinh hãi ta như vậy coi chừng chịu không được ah! Cmn! Thật sự quá kinh hãi quá nặng khẩu nữa! Đệch! Hiện tại chạy còn kịp không?
Tại thời điểm Tô Nam vẻ mặt xoắn xuýt chuẩn bị trực tiếp chạy trốn, phục vụ viên dẫn đường đã gõ ghế lô, Nguỵ Khiêm Ngữ vẻ mặt mỉm cười đi tới.
Tô Nam ngơ ngác nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ tới gần, phản ứng đầu tiên là bỏ chạy, Nguỵ Khiêm Ngữ tay mắt lanh lẹ bắt được cánh tay của hắn, lôi vào ghế lô, trước ra hiệu phục vụ viên đóng cửa thật kỹ, mới mời Tô mẫu ngồi xuống, “Tô bá mẫu, Tô bá phụ, mời ngồi.”
Tô Nam giãy dụa muốn đi, chứng kiến Nguỵ Khiêm Ngữ hắn cũng nhớ tới vẫn còn tức giận, làm sao có thể bình tĩnh gặp gia trưởng như vậy! “Nguỵ Khiêm Ngữ! Khốn kiếp ngươi buông tay cho ta!” Tô Nam tức giận mà gầm nhẹ nói.
“Ngươi cử động lần nữa ta không ngại dùng phương pháp đặc thù giúp ngươi tỉnh táo lại.” Nguỵ Khiêm Ngữ ngữ khí rất nhạt, Tô Nam có thể cảm giác được trong đó nồng đậm uy hiếp, lập tức thân thể cứng đờ.
Nguỵ Khiêm Ngữ thoả mãn mà hôn trán Tô Nam, quay người nhìn hai người kinh hãi cùng ba người bình tĩnh, câu môi cười cười.
“Hiện tại để ta giới thiệu một chút, vị này chính là người yêu của ta Tô Nam, hai vị này là Tô bá phụ cùng Tô bá mẫu.” Nguỵ Khiêm Ngữ không ngại mà ôm Tô Nam, “Vị này chính là cha ta, vị bên kia… Theo di truyền học, là mẹ ruột của ta, bất quá hiện tại cùng ta không có quan hệ gì.”
Ngụy mẫu sắc mặt thoáng một phát trở nên tái nhợt, tay dưới bàn đã nắm chặt thành quyền.
Trong phòng hào khí thoáng một phát trở nên có chút xấu hổ, Tô Nam tranh thủ thời gian cung kính mà chào hỏi: “Bá phụ khoẻ! Bá mẫu khoẻ!”
Lôi kéo Tô Nam lần lượt ngồi xuống, Nguỵ Khiêm Ngữ mới vẻ mặt giật mình, “Ah, đúng rồi, vị này chính là con gái của trượng phu mẫu thân ta, cùng nhà của ta không có quan hệ gì, không cần quá để ý.”
Tô mẫu đã nhìn ra Nguỵ Khiêm Ngữ là cố ý an bài một màn trước mắt này, cũng là mừng rỡ một bên vừa uống trà một bên xem cuộc vui.
Lâm Vân sắc mặt trở nên tái nhợt, Ngụy mẫu sắc mặt cũng lúc xanh lúc trắng, chỉ là lý trí còn miễn cưỡng khống chế chính mình không có nổi giận: “Khiêm Ngữ, đây là chuyện gì xảy ra?”
“Là chuyện như vậy đó! Người một nhà cùng nhau ăn một bữa cơm, không phải yêu cầu của ngươi sao?” Nguỵ Khiêm Ngữ đem menu đưa cho Tô mẫu, không khỏi tâm địa trả lời.
“Khiêm Ngữ…” Tô Nam có ngốc đi chăng nữa cũng nhìn ra có gì đó không đúng, dù gì đó cũng là mẫu thân của Nguỵ Khiêm Ngữ, hắn chọt chọt đối phương, muốn cho hắn khắc chế.
“Ngươi không cần phải xen vào, cùng bá mẫu xem menu là tốt rồi!” Vỗ vỗ tay Tô Nam, Nguỵ Khiêm Ngữ nhìn sang cha mình, thấy hắn có chút kích động mà nhìn Tô bá mẫu, không khỏi có chút nghi hoặc.
“Ngươi… Thật sự ưa thích nam nhân?” Lâm Vân có chút không quá tin tưởng, nàng cảm thấy đây hết thảy tựa như nằm mơ.
“Khiêm Ngữ! Ngươi muốn chọc giận ta, không muốn cưới Vân Vân cũng không cần lấy cớ hoang đường như vậy!” Ngụy mẫu đã tức giận đến phát run, cố gắng bình phục cảm xúc.
“Khiêm Ngữ không có lừa ngươi, hắn xác thực ưa thích nam nhân.” Ngụy phụ rốt cục lần thứ nhất mở miệng, “Mà ta, tôn trọng lựa chọn của hắn.” Cho dù vừa bắt đầu không thể hiểu được muốn phản đối, nhìn thần sắc nữ nhân kia vẻ mặt xem cuộc vui, hắn cũng biết, hiện tại việc này hoàn toàn không phải mình làm chủ rồi.
“Choang~!” Chén trà ngã trên mặt đất, vỡ vụn, Ngụy mẫu không thể tin mà nhìn qua Ngụy phụ, “Năm đó là ta không đúng, ta biết rõ ta có lỗi với phụ tử các ngươi! Thế nhưng mà… Thế nhưng mà Khiêm Ngữ như vậy sẽ huỷ đi nòi giống Nguỵ gia ah!”
“Thế nhưng so với lấy một cái nữ nhân không tim không phổi ném phu bỏ con thì tốt hơn?” Nguỵ Khiêm Ngữ một câu giết tâm, “Cho nên từ đó về sau, ta đối với nữ nhân hoàn toàn không nổi được hứng thú! Đây hết thảy, phải cảm ơn ngươi đã ban tặng! Lâm phu nhân!”
Ngụy mẫu thân thể nhoáng một cái, thiếu chút nữa trực tiếp ngã xuống đất ngất đi, Lâm Vân nhanh tay đỡ lấy nàng, nhìn hằm hằm Nguỵ Khiêm: “Nàng dù nói thế nào cũng là mẹ ruột của ngươi!”
“Tại đây ngươi không có tư cách nói chuyện! Hơn nữa hiện tại nàng có thể quên đi niệm tưởng quan hệ thông gia rồi!” Nguỵ Khiêm Ngữ ánh mắt lạnh như băng, không có một tia mềm lòng.
Tô Nam chưa từng có chứng kiến Nguỵ Khiêm Ngữ như vậy, mặc dù thần sắc hắn lạnh như băng, thế nhưng mà Tô Nam lại cảm thấy một loại nồng đậm bi ai, hắn cũng không biết đến tột cùng phát sinh cái gì, hắn chỉ biết là, Nguỵ Khiêm Ngữ phải chịu qua tổn thương rất lớn.
Ngụy mẫu bi ai mà nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, không nói gì, nhờ Lâm Vân nâng đỡ, chậm rãi đi ra.
Nguỵ Khiêm Ngữ hít sâu một hơi, tựa ở trên mặt ghế, cũng không nói gì.
“Tiểu Ngụy tử, cái này là nữ nhân ngoan độc năm đó?” Trong phòng yên tĩnh, thanh âm Tô mẫu phát ra rất đột ngột.
Tiểu Ngụy tử? Tô Nam nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, mẹ của ta lúc nào xưng hô ngươi như vậy?
Nguỵ Khiêm Ngữ cũng vẻ mặt mờ mịt, chưa từng có ah.
“Chính là nàng! Bất quá học tỷ ah… Được hay không đừng xưng hô thế này? Lưu cho ta chút mặt mũi ah!” Ngụy phụ vẻ mặt cười khổ mà nhìn Tô mẫu.
My goshh ! Đây… đây là cái gì? Tô Nam vẻ mặt ( ⊙ _ ⊙)
“Xưng hô thế này không được sao? Có phải… ngươi có cái gì bất mãn?” Tô mẫu cao ngạo mà liếc qua Ngụy phụ, khí tràng nữ vương toàn bộ triển khai.
“Ha ha, sao lại thế được!” Làm sao dám bất mãn! Ngụy phụ chịu đủ qua Tô mẫu tàn phá sâu sắc biết rõ được học tỷ khủng bố thế nào, chỉ là hoàn toàn không nghĩ tới lại có thể trở thành thông gia! Đây rốt cuộc là thế giới thần kỳ như thế nào ah!
“Ách… Mẹ… Hiện tại đây là cái tình huống gì?” Tô Nam biểu thị bất hạnh không biết kịch tình ah!
“Năm đó thời điểm khó khăn, là học tỷ giúp ta, không có học tỷ, ta cũng sẽ không có hôm nay, thậm chí có thể nuôi dưỡng Khiêm Ngữ khoẻ mạnh lớn lên hay không là vấn đề lớn.” Ngụy phụ đơn giản nói ra, lập tức nghiêm túc nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, “Cho nên Khiêm Ngữ ngươi nhất định phải chăm sóc tốt Tiểu Nam, bằng không thì, ta sẽ không buông tha cho ngươi!”
“Được rồi! Nói nhảm xong chưa! Hiện tại ngươi là người có tiền, gọi đồ ăn thượng hạng lên đi! Uống trà có thể thay cơm sao!” Tô mẫu không chút nào khách khí mà sai học đệ, mà Ngụy phụ biết rõ tính cách học tỷ, tranh thủ thời gian để phục vụ viên bắt đầu mang thức ăn lên.
Tô Nam sùng bái mà nhìn mẫu thân đại nhân, đây mới thực là uy vũ bá khí không cần phải nói.
“Đợi một chút… Hiện tại, ta coi như cùng Nguỵ Khiêm Ngữ xong xuôi rồi hả?” Tô Nam đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
“Ngươi có ý kiến gì? Ngươi đời này chỉ có thể là của ta! Ngươi dám nghĩ đến người khác… tới một người ta giết một người, đến hai cái, diệt một đôi!” Không đợi các gia trưởng lên tiếng, Nguỵ Khiêm Ngữ đã trực tiếp phá hỏng tất cả đường lui của Tô Nam.
Xin giúp đỡ mà nhìn về phía phụ mẫu, Tô Nam tuyệt vọng phát hiện gia trưởng ba người đang nhiệt liệt thảo luận việc tổ chức hôn lễ, nên tổ chức vào ngày mấy…
Đây là cái thế giới sứt sẹo như thế nào ah! Quả nhiên đột nhiên gặp gia trưởng gì đó quá hung tàn rồi! Yêu đương có phong hiểm, gặp gia trưởng cần cẩn thận ah! ! Đặc biệt là không đáng tin cậy gia trưởng!
Tô Nam thỏa hiệp rồi, không phải quân ta quá nhu nhược, là địch nhân quá cường đại ah!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: A he he~ bài này cũng sắp hoàn tất rầu~ ~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook