Kế Hoạch Tóm Gọn Lão Sư Tạc Mao
Chương 17: Rượu say loạn x quá hung tàn rồi!

Tô lão sư là dưới một cỗ áp lực trầm trọng tỉnh lại.

Hắn vốn mơ tới chính mình cùng Nguỵ Khiêm Ngữ ngọt ngào mật mật ân ân ái ái trải qua thế giới hai người, ai ngờ một hồi gió lạnh đánh úp lại, Nguỵ Khiêm Ngữ đột nhiên biến thành một đầu đại mãng xà, thoáng một phát đem thân thể của hắn gắt gao quấn quanh, càng quấn càng chặt, càng quấn càng chặt… Sau đó, hắn liền tỉnh.

Sau khi nhìn rõ ràng tình cảnh của mình, Tô Nam ngạc nhiên phát hiện, chính mình ác mộng đã thành sự thật.

Quay đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, Tô Nam thậm chí có thể tinh tường chứng kiến lông mi nồng đậm của Nguỵ Khiêm Ngữ, râu ria rậm rạp, cùng đôi môi mỏng. Mà đối phương cánh tay rắn chắc hữu lực, hai đùi thon dài cường kiện đều dùng một loại tư thế cực kỳ mập mờ khoác lên trên người Tô Nam.

Ặc… Bất quá với độ mạnh yếu tay chân của Nguỵ Khiêm Ngữ cùng diện tích che phủ mà nói, có lẽ phải nói là quấn cực kỳ chuẩn xác, Tô Nam rõ ràng cảm giác được cơ bắp toàn thân đều đang gào thét.

Ta XXX! Vì cái gì ta mỗi lần tỉnh lại đều phát hiện mình lại ở chỗ này khiến cho người triệt để cuồng loạn ah! Cmn không phải ngươi chơi ta đấy chứ! Đậu xanh rau má, lấy cớ là triệu chứng mộng du thực sự là ngu xuẩn đến cỡ nào! ! Thế nhưng mà… Lão tử thà ngu xuẩn còn hơn ah! ! Cmn! Trái tim lão tử cũng không phải cao su co dãn như vậy ah khốn kiếp!

Mặc dù Tô Nam mình cũng đã mông lung ý thức được cảm tình ở sâu trong nội tâm đối với Nguỵ Khiêm Ngữ, thế nhưng mà sáng sớm tỉnh lại phát hiện mình cùng hắn cùng giường chung gối, vẫn là quá hung tàn rồi! Hơn nữa còn là dùng tư thế kích cmn tình như vậy! Tô Nam cảm giác con tim mỏng manh yếu ớt của mình hoàn toàn hold không nổi trường hợp như vậy rồi…

Ánh mắt ngốc trệ, động tác cứng ngắc mà chậm rãi khai mở đầu của mình, Tô Nam cố gắng vét đủ chỉ số thông minh của mình, ý định phân tích tinh tường tình huống hiện tại, cùng với phương pháp có thể chọn dùng để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.

Có lẽ là não dung lượng thật sự không đủ, có lẽ là bởi vì sắc đẹp trước mắt, dù sao chỉ chốc lát sau, Tô Nam liền phiền muộn buông tha.

【 Tô Nam: Cmn ngươi mới não dung lượng chưa đủ! ! Các ngươi cả nhà não dung lượng cũng không đủ! ! Lão tử chỉ là quá khẩn trương nhất thời không nghĩ ra được mà thôi! Hỗn đản! Sắc đẹp trước mắt cái lông nhà ngươi!

Lục Nguyệt: Có tinh thần tạc mao còn không bằng lo lắng cho chính ngươi a! Chúc bạn may mắn! 】

Sáng sớm vốn chính là thời điểm tràn ngập kích tình, tràn ngập dương cương chi khí, cho nên Tô Nam động tác vặn vẹo nhỏ bé lập tức sinh ra hậu quả —— tiểu Ngụy đứng lên rồi. 【 Các ngươi đều hiểu đấy. 】

Sau đó kết hợp tư thế hiện tại của hai người, các ngươi minh bạch đấy, tiểu Nguỵ Khiêm Ngữ quyết đoán đâm chọt đồng chí Tô Nam.

Tô Nam nội tâm hiện ra vẻ 囧 mà cám ơn ông trời mà cảm tạ vận mệnh để cho mình bây giờ làđang thức, do đó tránh khỏi hậu quả bịđâm cúc.

Bất quá cảm giác được bắp đùi mình truyền đến nhiệt lượng của tiểu Nguỵ Khiêm Ngữ, Tô Nam xấu hổ đỏ mặt, hắn rõ ràng cảm giác được tim đập không ngừng gia tốc, hoàn toàn đã đạt đến tình huống siêu tốc.

Tần suất hô hấp tăng lên, tim đập nhanh hơn, huyết áp bay lên, mạch máu lượng máu chảy tăng lớn… Tô Nam thiệt tình cảm thấy cái này là vô cùng dày vò, hắn nên giãy dụa, là trực tiếp giãy giụa khỏi Nguỵ Khiêm Ngữ chạy vội đi, hay là giả bộ ngủ chờ đợi đối phương tỉnh.

Vào thời khắc ý chí giao chiến, Nguỵ Khiêm Ngữ động!

“Sớm ~” thanh âm trầm thấp khêu gợi bên tai Tô Nam vang lên, đối phương còn đong đưa phần eo vô ý thức ở trên đùi của mình cọ xát, vì vậy Tô Nam giật mình một cái, da gà da vịt nổi đầy người rồi.

“Ha ha a… Sớm…” xấu hổ cười, Tô Nam chậm chạp mà kiên định giãy giụa khỏi tay chân dây dưa của Nguỵ Khiêm Ngữ, chuẩn bị đứng dậy, lập tức, phần eo một hồi đau nhức khiến cho hắn ngã trở về.

Đậu xanh rau má lại muốn nháo gì nữa đây ah! ! Có cần thiết phải cẩu huyết như vậy không! ! Hai người ăn cơm, một người uống say, sau đó sáng sớm tỉnh lại phát hiện tứ chi giao thoa còn xương sống thắt lưng chân nhuyễn cái gì không phải tình cảnh rượu sau loạn X kinh điển sao? ! Chẳng lẽ mình cứ như vậy không hề cảm giác mà thất thân? ! Lão tử bảo lưu hơn hai mươi năm trân quý thân xử nam ah cmn! Hơn nữa còn là thầy trò loạn x! !

Nguỵ Khiêm Ngữ chỉ thấy Tô Nam ngồi dậy, lập tức vẻ mặt khiếp sợ nằm trở về, sau đó ngơ ngác nhìn trần nhà, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, các loại biểu lộ thay nhau trình diễn, cuối cùng dưng lại ở biểu cảm u ám.

“Ngươi làm sao vậy? Ở đâu không thoải mái?” Nguỵ Khiêm Ngữ ân cần mà hỏi thăm, trời đất chứng giám, hắn tuyệt đối là lần đầu tiên quan tâm một người ôn nhu như vậy!

Tô Nam toàn thân chấn động, mặt không thể ức chế mà đỏ lên, bi phẫn quay đầu nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, lặng im nhanh chóng rời giường mặc y phục của mình, sau đó nhìn người trên giường vẻ mặt nghi hoặc, Tô Nam rối rắm mà hít một hơi.

“Nguỵ Khiêm Ngữ ngươi cái đồ đại hỗn đản! Ta hận ngươi!” Rống xong, Tô Nam đóng sập cửa mà đi.

Còn lại Nguỵ Khiêm Ngữ vẻ mặt suy nghĩ sâu xa trên giường, cái này… cái hành vi thẹn thùng này như thế nào giống lời kịch khuê nữ bị chà đạp đâu?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương