Kế Hoạch Theo Đuổi Lại Vợ Yêu Lạnh Lùng
-
Chương 107
- Tiểu yêu tinh... Hôm nay biểu hiện của em tốt lắm.
Lục Bạc Liêu mặc quần áo vào rồi nhìn một đống hỗn độn của hai người.
Cái đồ chơi tình dục dính đầy thủy dịch của Tĩnh Hải Phi.
Cô ta mệt mỏi thoi thấp trên giường như sắp chết vậy.
Hừ... cái tên khốn nạn chết tiệt họ Lục này... mày cứ đợi đấy...
Tĩnh Hải Phi nghiến răng ken két.
- Hay là chúng ta làm thêm một hiệp nữa đi... anh nhìn thấy em như đang mời gọi vậy.
Lục Bạc Liêu nhìn cơ thể khỏa thân của cô ta.
- K... không... như vậy... là đủ rồi.
Tĩnh Hải Phi thở dốc.
- Hừm... cơ thể của em toàn là vết ân ái của chúng ta... nếu như đoạn video này gửi cho Dương Hoắc Nam thì sẽ ra sao nhỉ?
Lục Bạc Liêu bước đến gần chỗ được đặt camera.
- Anh... mau đứa đây.
- No... No... em yêu à... nếu em là không ngoan ngoãn thì đoạn video này sẽ gửi đến tận tay của Dương Hoắc Nam đó.
Lục Bạc Liêu cầm lấy một nắm tóc của cô ta giật ra phía đằng sau.
- Thôi... bây giờ anh phải đi rồi.
Lục Bạc Liêu bước ra ngoài để lại cho Tĩnh Hải Phi một khuôn mặt biến sắc.
- LỤC BẠC LIÊU... CÁI TÊN KHỐN KIẾP...
Cô ta tức giận đập phá nhưng do bị Lục Bạc Liêu hành hạ nên không còn một chút sức lực.
Anh ta nghĩ cái gì mà đem cái thứ đồ chơi vừa to vừa dài gần 30cm chứ. Đúng là độc bạo dâm.
Bây giờ vùng kín của cô ta toàn là tuôn ra thủy dịch. Cảm giác đau đớn đến tận cùng.
Hừ... không biết cái thằng nhóc kia đâu rồi.
- Tử Huyệt... Tử Huyệt... mày đâu rồi...
Cô ta hét đến khàn giọng nhưng không ai trả lời liền lấy chiếc điện thoại ra gọi.
- Alo... mày đi đâu rồi hả?
- Dạ... dạ... con đi mua đồ ăn ạ.
Huyết bảo bảo giật lấy chiếc điện thoại từ Dương Tử Huyệt sau đó giả giọng trả lời.
- Mày mua nhanh lên rồi cút về đây.
- Vâng... Vâng ạ.
Nói xong Tĩnh Hải Phi liền cúp máy.
- Nè, papa... chúng ta nhớ làm theo kế hoạch đó... con sẽ đi trong 2 ngày. Lúc đó sẽ có nhiều chuyện vui lắm.
- Được... con nhớ cẩn thân bảo bảo.
Dương Hoắc Nam gật đầu.
- Tử Huyệt, mấy ngày này phiền em chăm sóc mami của chúng ta.
Huyết bảo bảo quay sang nói với Dương Tử Huyệt. Mắt nhóc liếc lên nhìn mấy vết thương của cậu.
- Vâng ạ... Anh hãy cẩn thận cô ta.
- Ok... trong vòng hai ngày... Cô ta sẽ không dám làm gì bữa đâu.
Huyết bảo bảo đã thay đổi kiểu tóc và bộ đồ với Dương Tử Huyệt.
- Anh Minh Viễn... nếu cô ta đánh anh thì sao?
- Em không tin tưởng vào anh?
Huyết bảo bảo lườm.
- Đương nhiên... Anh với Tử Huyệt tính cách không giống nhau... sẽ dễ bị phát hiện.
Hoàng Nhi đánh vào đầu Huyết bảo bảo.
- Em cứ đợi mà xem... Cô ta tuy không biênâst trong vòng hai ngày nhưng sẽ chết dần chết mòn mà thôi.
Nói xong Huyết bảo bảo nở nụ cười ranh mãnh sau đó bước đi.
Hừ... căn chung cư đó mà Tĩnh Hải Phi đang ở lại là căn đối diện phòng của mami ở lúc về nước. Huyết bảo bảo đã cầm sẵn chìa khóa dự phòng của căn chung cư đó rồi.
Bây giờ trò vui mới bắt đầu...
Lục Bạc Liêu mặc quần áo vào rồi nhìn một đống hỗn độn của hai người.
Cái đồ chơi tình dục dính đầy thủy dịch của Tĩnh Hải Phi.
Cô ta mệt mỏi thoi thấp trên giường như sắp chết vậy.
Hừ... cái tên khốn nạn chết tiệt họ Lục này... mày cứ đợi đấy...
Tĩnh Hải Phi nghiến răng ken két.
- Hay là chúng ta làm thêm một hiệp nữa đi... anh nhìn thấy em như đang mời gọi vậy.
Lục Bạc Liêu nhìn cơ thể khỏa thân của cô ta.
- K... không... như vậy... là đủ rồi.
Tĩnh Hải Phi thở dốc.
- Hừm... cơ thể của em toàn là vết ân ái của chúng ta... nếu như đoạn video này gửi cho Dương Hoắc Nam thì sẽ ra sao nhỉ?
Lục Bạc Liêu bước đến gần chỗ được đặt camera.
- Anh... mau đứa đây.
- No... No... em yêu à... nếu em là không ngoan ngoãn thì đoạn video này sẽ gửi đến tận tay của Dương Hoắc Nam đó.
Lục Bạc Liêu cầm lấy một nắm tóc của cô ta giật ra phía đằng sau.
- Thôi... bây giờ anh phải đi rồi.
Lục Bạc Liêu bước ra ngoài để lại cho Tĩnh Hải Phi một khuôn mặt biến sắc.
- LỤC BẠC LIÊU... CÁI TÊN KHỐN KIẾP...
Cô ta tức giận đập phá nhưng do bị Lục Bạc Liêu hành hạ nên không còn một chút sức lực.
Anh ta nghĩ cái gì mà đem cái thứ đồ chơi vừa to vừa dài gần 30cm chứ. Đúng là độc bạo dâm.
Bây giờ vùng kín của cô ta toàn là tuôn ra thủy dịch. Cảm giác đau đớn đến tận cùng.
Hừ... không biết cái thằng nhóc kia đâu rồi.
- Tử Huyệt... Tử Huyệt... mày đâu rồi...
Cô ta hét đến khàn giọng nhưng không ai trả lời liền lấy chiếc điện thoại ra gọi.
- Alo... mày đi đâu rồi hả?
- Dạ... dạ... con đi mua đồ ăn ạ.
Huyết bảo bảo giật lấy chiếc điện thoại từ Dương Tử Huyệt sau đó giả giọng trả lời.
- Mày mua nhanh lên rồi cút về đây.
- Vâng... Vâng ạ.
Nói xong Tĩnh Hải Phi liền cúp máy.
- Nè, papa... chúng ta nhớ làm theo kế hoạch đó... con sẽ đi trong 2 ngày. Lúc đó sẽ có nhiều chuyện vui lắm.
- Được... con nhớ cẩn thân bảo bảo.
Dương Hoắc Nam gật đầu.
- Tử Huyệt, mấy ngày này phiền em chăm sóc mami của chúng ta.
Huyết bảo bảo quay sang nói với Dương Tử Huyệt. Mắt nhóc liếc lên nhìn mấy vết thương của cậu.
- Vâng ạ... Anh hãy cẩn thận cô ta.
- Ok... trong vòng hai ngày... Cô ta sẽ không dám làm gì bữa đâu.
Huyết bảo bảo đã thay đổi kiểu tóc và bộ đồ với Dương Tử Huyệt.
- Anh Minh Viễn... nếu cô ta đánh anh thì sao?
- Em không tin tưởng vào anh?
Huyết bảo bảo lườm.
- Đương nhiên... Anh với Tử Huyệt tính cách không giống nhau... sẽ dễ bị phát hiện.
Hoàng Nhi đánh vào đầu Huyết bảo bảo.
- Em cứ đợi mà xem... Cô ta tuy không biênâst trong vòng hai ngày nhưng sẽ chết dần chết mòn mà thôi.
Nói xong Huyết bảo bảo nở nụ cười ranh mãnh sau đó bước đi.
Hừ... căn chung cư đó mà Tĩnh Hải Phi đang ở lại là căn đối diện phòng của mami ở lúc về nước. Huyết bảo bảo đã cầm sẵn chìa khóa dự phòng của căn chung cư đó rồi.
Bây giờ trò vui mới bắt đầu...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook