Edit: Bearny
Hôm nay là ngày thứ ba là ngày lại mặt, Tư Đồ Thần và Lãnh Tịch Nhan sáng sớm vì hồi môn của cô mà bắt đầu chuẩn bị.

Chỉ thấy Tư Đồ Thần lấy ra đống quà tặng lớn lớn bé bé, linh tinh vụn vặt tổng cộng mấy chục loại, thả mọi thứ đều có chung một điểm là giá cả xa xỉ.
Lãnh Tịch Nhan thấy, không khỏi giật mình hỏi hắn: “Này… Có phải quá nhiều rồi hay không?”
Tư Đồ Thần lắc lắc đầu, mở miệng nói: “Không nhiều lắm không nhiều lắm, anh vẫn còn cảm thấy thiếu đấy!”
Lãnh Tịch Nhan mở miệng khuyên hắn: “Kỳ thật không cần mang nhiều như vậy, ba tôi sẽ không thèm để ý những việc này.”
“Chuyện này không thể được, nếu em đã gả cho anh, ba em chính là ba anh, anh đáng lý nên hiếu thuận với ba, huống hồ…” Hắn dừng một chút, mở miệng trêu ghẹo nói, “Anh đã mang con gái bảo bối của ông ấy trở lại sau khi cưới, nên phải đến lấy lòng, bằng không lần này em đi ông ấy không cho em trở về với anh thì làm sao bây giờ?”
????: Eo ông Thần cưng quá à!!!

Lãnh Tịch Nhan nghe xong cười khúc khích, lắc lắc đầu.

Sau khi hai người chuẩn bị tốt, liền xách theo bao lớn bao nhỏ lái xe về nhà mẹ đẻ.
Ba Lãnh biết hôm nay là ngày thứ ba lại mặt của con gái, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.

Ông sáng sớm đã phân phó người đi mua cá, mua rất nhiều đồ ăn mà Lãnh Tịch Nhan thích ăn, dì giúp việc trong phòng bếp khí thế ngất trời chuẩn bị.

Chờ đến khi đồ ăn xong xuôi, Tư Đồ Thần mang theo Lãnh Tịch Nhan trở lại.
Lãnh Tịch Nhan nhìn thấy ba Lãnh hơi hơi mỉm cười, mở miệng nói: “Ba, con đã trở về!” Tư Đồ Thần cũng đi theo cô kêu một tiếng ba.
Ba Lãnh nhìn thấy bọn họ thật vui vẻ, vội đem bọn họ đến phòng khách.

Nhìn thấy hai đứa mang theo nhiều quà như vậy trở về, trong miệng oán trách mà nói: “Sao về nhà mà còn mang nhiều quà như vậy, quá khách khí.”
Tư Đồ Thần cười mở miệng nói: “Ba, con mua riêng tới để hiếu thuận ba, Nhan Nhan gả cho con, thì con cũng tính là một nửa con trai của ba, con trau hiếu thuận cha không phải chuyện hợp tình sao?”
Buổi nói chuyện nói đến ba Lãnh không khép miệng được, bọn họ lại ngồi hàn huyên một hồi, dì giúp việc chạy ra báo đồ ăn làm xong, ba Lãnh cười mở miệng nói: “Tốt, chúng ta đi ăn cơm đi!” Ba người liền hướng đến bàn ăn.
Trên bàn cơm để đầy đồ ăn, đều là món Lãnh Tịch Nhan thích ăn: Gà hấp, đậu hủ, canh cải thảo, quả bơ nấu măng tây, vịt trần bì,… Tư Đồ Thần yên lặng đem mấy món ăn này ghi tạc trong lòng.
Trên bàn cơm, ba Lãnh từ ái mà mở miệng: “Nhan Nhan, mấy món này đều là mấy món con thích ăn, ăn nhiều một chút!”
Lãnh Tịch Nhan mở miệng nói: “Vâng, cảm ơn ba!” Nói xong, cô liền chuyên tâm ăn cơm, mà ba Lãnh cùng Tư Đồ Thần vừa ăn vừa nói chuyện, Lãnh Tịch Nhan thỉnh thoảng cũng chen vào nói mấy câu, không khí rất hòa hợp.

Trong quá trình cùng ba Lãnh nói chuyện phiếm, Tư Đồ Thần cũng không quên chăm sóc cho Lãnh Tịch Nhan đang ăn cơm, không ngừng vì cô mà gắp đồ ăn, làm cho Lãnh Tịch Nhan hơi ngượng ngùng.

Mà ba Lãnh đối với chuyện này thấy vậy rất vui mừng, nhìn thấy Tư Đồ Thần đối vớ bảo bối nhà mình che chở như thế, ông cảm thấy thực vừa lòng.

Làm cha mẹ chung quy chỉ cần tận mắt nhìn thấy con gái hạnh phúc, mới có thể thực sự yên tâm.
Ba Lãnh cùng Tư Đồ Thần còn uống thêm vài chén rượu, Tư Đồ Thần bởi vì còn phải lái xe, nên không uống quá nhiều, nhưng ba Lãnh, bởi vì do Lãnh Tịch Nhan về nhà, nhất thời vui vẻ liền uống nhiều thêm mấy chén, mặt cũng đỏ.
Ông nói mấy lời nói thấm thía mà với Tư Đồ Thần: “A Thần, ta cũng chỉ có một mình Nhan Nhan là bảo bối, từ nhỏ nó đã để tang mẹ, bởi vậy nên mới tạo ra tính tình lãnh đạm, ta mong con bao dung cho nó nhiều hơn, ta đem cả đời của nó giao cho con, con phải thật lòng đối tốt với Nhan Nhan được không!”
Tư Đồ Thần trịnh trọng mà mở miệng: “Ba, ba yên tâm, con đối với Nhan Nhan là thật lòng, cả đời con sẽ chiếu cố cô ấy che chở cho cô ấy, con nghĩ con có khả năng làm cho cô ấy hạnh phúc!”
“Được, ta sẽ tin những lời này, nếu ta phát hiện con đối với nó không tốt, ta sẽ không bỏ qua cho con” ba Lãnh lại mở miệng nói.
Trò chuyện xong, sắc trời cũng đã chậm tối, Tư Đồ Thần cùng Lãnh Tịch Nhan liền lái xe về nhà.
Về đến nhà, sau khi hai người rửa mặt xong, liền tính toán đi ngủ.

Nằm ở trên giường, Lãnh Tịch Nhan mở miệng nói: “Hôm nay cảm ơn anh, ba tôi rất vui vẻ.”

Tư Đồ Thần ôn nhu mà mở miệng: “Nhan Nhan, chúng ta là vợ chồng, em không cần khách khí như vậy, tính ra nếu như ba không nói, anh cũng sẽ dùng cả đời này chăm sóc, che chở em, em là người mà anh yêu nhất, là người duy nhất anh muốn nắm tay đi đến cả đời, mong em hãy tin tưởng em, được không em?”
Nhìn hắn dùng ánh mắt thành khẩn như vậy, Lãnh Tịch Nhan không tự giác gật gật đầu.
Tư Đồ Thần vui vẻ cười, hắn gắt gao nắm chặt tay cô, Lãnh Tịch Nhan không có tránh.

Hắn cười đến càng thêm xán lạn, hai người tay nắm tay cùng nhau đi vào giấc ngủ.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
22/9/2021
????: Sao tui khoái cái nết của ông Thần hết sức dị nè ????????????.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương