Kế Hoạch Dụ Bắt Merman
-
Chương 3
Tiết Lịch Dương lệnh cấp dưới mang hai tên buôn lậu người cá ngu ngốc kia đi, phát hiện tiểu nhân ngư mới được cứu đã tỉnh lại, hơn nữa còn cùng anh em của hắn trao đổi ánh mắt.
Đây là dấu hiệu Tô Thiết nở hoa* sao? Lưu manh muôn đời cũng muốn thoát khỏi cô đơn sao? Trời ạ…
(*) Tô Thiết nở hoa: hay còn gọi là cây Thiết (cây vạn tuế), là loài cây khó nở hoa nhất thế giới. Ý ở đây có thể hiểu là chuyện lạ khó tin, hiếm gặp.
Bất quá hắn rất nhanh liền phát hiện mình suy nghĩ quá nhiều, hai người này, chính xác là một người một người cá, đơn giản chỉ là đang dùng mắt nghiên cứu sinh vật khác chủng loài với mình mà thôi.
Thượng tướng đại nhân thật không có tình thú, đối với phái nữ vân vân thật sự vẫn phải chờ hắn ra tay.
“Tôi nói, này, kia… Cậu có thể nghe hiểu tôi nói chuyện mà đúng không?” “Có tình thú” trung tướng Tiết Lịch Dương ý đồ hấp dẫn ánh mắt tiểu nhân ngư, “Ừm, hẳn là có hiểu, chúng tôi chuẩn bị đem cậu đưa đến Hiệp hội bảo vệ Người cá, ở đó sẽ có bộ phận phụ trách đưa cậu về biển… Á…”
Giọng trung tướng tiên sinh ngày càng nhỏ, không chắc chắn chỉ vào tiểu nhân ngư đang nhăn mày, lại nhìn Thủ trưởng kiêm bạn tốt hỏi: “Tôi không nhìn lầm chứ, nó giống như… không quá nguyện ý?”
“Trước để ở chỗ tôi đi.”
Tiết Lịch Dương sửng sốt: “Ồ?”
“Không trở về biển thì ít ra phải có nơi ở chứ.” Thượng tướng đại nhân thản nhiên giải thích.
Tiết Lịch Dương tinh tường để ý tiểu nhân ngư sau khi nghe được lời thượng tướng hai mắt liền sáng lên.
Tiết Lịch Dương: “…”
“Cũng có thể đến nhà tôi mà!”
Thượng tướng đại nhân ánh mắt khinh bỉ: “Nhà cậu có bể bơi?”
—– Nhà của tôi không có bể bơi, nhà của tôi chỉ có hồ cá lớn.
Đương nhiên lời nàyTiết Lịch Dương không dám nói ra.
Hắn thề về nhà ngay lập tức sẽ cho người xây một cái bể bơi, nâng nhà mình lên một đẳng cấp mới, miễn cho sau này lại bị cái người ỷ nhà mình có bể bơi mà coi thường hắn.
“Kỳ thật quan trọng nhất không phải là bể bơi, chủ yếu là do nhà cậu có phần khá nguy hiểm.”
“Nguy hiểm như thế nào? Hệ thống an ninh nhà tôi và nhà cậu giống nhau, cũng đều rất tốt, hơn nữa chẳng phải còn có tôi sao.”
Thượng tướng đại nhân tiếp tục phá game: “Cho nên mới nguy hiểm.”
“Uy uy uy! Cố Quân Điệt! Cậu đây là đang đả kích người quá đáng! Tôi sẽ báo cáo lên Hiệp hội bảo vệ Người cá bắt cậu! Không để ý đến ý nguyện của người cá mà tự ý bắt về nhà cũng là trái pháp luật!”
“Sắp bị bắt” thượng tướng đại nhân thập phần lạnh nhạt, hắn đứng dậy chỉnh trang lại quân phục, sau đó đi đến trước mặt tiểu nhân ngư, ngồi xổm xuống hỏi: “Cậu không muốn?”
Tiểu nhân ngư dứt khoát lắc đầu.
Trung tướng Tiét Lịch Dương lập tức cảm nhận được thế giới này tràn ngập ác ý, hắn dường như thấy được nụ cười đắc ý của bạn tốt, tuy rằng trên mặt thượng tướng hiện tại không có biểu tình gì.
Còn có, hắn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Đây là dấu hiệu Tô Thiết nở hoa* sao? Lưu manh muôn đời cũng muốn thoát khỏi cô đơn sao? Trời ạ…
(*) Tô Thiết nở hoa: hay còn gọi là cây Thiết (cây vạn tuế), là loài cây khó nở hoa nhất thế giới. Ý ở đây có thể hiểu là chuyện lạ khó tin, hiếm gặp.
Bất quá hắn rất nhanh liền phát hiện mình suy nghĩ quá nhiều, hai người này, chính xác là một người một người cá, đơn giản chỉ là đang dùng mắt nghiên cứu sinh vật khác chủng loài với mình mà thôi.
Thượng tướng đại nhân thật không có tình thú, đối với phái nữ vân vân thật sự vẫn phải chờ hắn ra tay.
“Tôi nói, này, kia… Cậu có thể nghe hiểu tôi nói chuyện mà đúng không?” “Có tình thú” trung tướng Tiết Lịch Dương ý đồ hấp dẫn ánh mắt tiểu nhân ngư, “Ừm, hẳn là có hiểu, chúng tôi chuẩn bị đem cậu đưa đến Hiệp hội bảo vệ Người cá, ở đó sẽ có bộ phận phụ trách đưa cậu về biển… Á…”
Giọng trung tướng tiên sinh ngày càng nhỏ, không chắc chắn chỉ vào tiểu nhân ngư đang nhăn mày, lại nhìn Thủ trưởng kiêm bạn tốt hỏi: “Tôi không nhìn lầm chứ, nó giống như… không quá nguyện ý?”
“Trước để ở chỗ tôi đi.”
Tiết Lịch Dương sửng sốt: “Ồ?”
“Không trở về biển thì ít ra phải có nơi ở chứ.” Thượng tướng đại nhân thản nhiên giải thích.
Tiết Lịch Dương tinh tường để ý tiểu nhân ngư sau khi nghe được lời thượng tướng hai mắt liền sáng lên.
Tiết Lịch Dương: “…”
“Cũng có thể đến nhà tôi mà!”
Thượng tướng đại nhân ánh mắt khinh bỉ: “Nhà cậu có bể bơi?”
—– Nhà của tôi không có bể bơi, nhà của tôi chỉ có hồ cá lớn.
Đương nhiên lời nàyTiết Lịch Dương không dám nói ra.
Hắn thề về nhà ngay lập tức sẽ cho người xây một cái bể bơi, nâng nhà mình lên một đẳng cấp mới, miễn cho sau này lại bị cái người ỷ nhà mình có bể bơi mà coi thường hắn.
“Kỳ thật quan trọng nhất không phải là bể bơi, chủ yếu là do nhà cậu có phần khá nguy hiểm.”
“Nguy hiểm như thế nào? Hệ thống an ninh nhà tôi và nhà cậu giống nhau, cũng đều rất tốt, hơn nữa chẳng phải còn có tôi sao.”
Thượng tướng đại nhân tiếp tục phá game: “Cho nên mới nguy hiểm.”
“Uy uy uy! Cố Quân Điệt! Cậu đây là đang đả kích người quá đáng! Tôi sẽ báo cáo lên Hiệp hội bảo vệ Người cá bắt cậu! Không để ý đến ý nguyện của người cá mà tự ý bắt về nhà cũng là trái pháp luật!”
“Sắp bị bắt” thượng tướng đại nhân thập phần lạnh nhạt, hắn đứng dậy chỉnh trang lại quân phục, sau đó đi đến trước mặt tiểu nhân ngư, ngồi xổm xuống hỏi: “Cậu không muốn?”
Tiểu nhân ngư dứt khoát lắc đầu.
Trung tướng Tiét Lịch Dương lập tức cảm nhận được thế giới này tràn ngập ác ý, hắn dường như thấy được nụ cười đắc ý của bạn tốt, tuy rằng trên mặt thượng tướng hiện tại không có biểu tình gì.
Còn có, hắn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook