Kế Hoạch Chinh Phục Tứ Đại Mỹ Nhân Của Devil
-
Chương 95: Chương 96
Erica đang trên đường về Villa số 7 để báo ngay cho Devil mà quên mất rằng bây giờ cái quan trọng nhất là… điện thoại. Nhưng mà chỉ cần phóng xe khoảng 5 phút thì ngay lập tức đã có mặt ở nhà. Vừa vào nhà là nó đã la làng ỏm tỏi. - Anh Brian, anh Brian!!! – Thấy chẳng có bóng người nào dưới phòng khách càng làm cho Erica rồi rắm thêm, ngước mặt lên cầu thanh mong chờ sau tiếng gọi thất thanh của mình sẽ có người xuất hiện. Và đúng như vậy… đang nằm trong phòng nhưng nghe giọng hét với tần số khủng bố của Erica làm ọi người ai nấy đều tá hỏa chạy ngay xuống nhà. - Có chuyện gì vậy??? – Giọng của Brian, hắn có linh cảm gì đấy rất khó chịu trong người từ sáng tới giờ, bây giờ lại nghe giọng hét chói tai đó của Erica nữa thì thót tim. - Chuyện gì vậy Erica??? – Justin luôn là người bình tĩnh nhất, ấy vậy mà cũng nhanh chân chạy xuống trừng mắt hỏi… - Anh Eris… anh ấy… – Tiếng nói đứt quãng càng làm ọi người thêm lo lắng hơn. - Eris sao cơ??? – Christian đi tới, lay lay vai của Erica có ý bảo nó trả lời nhanh lên. - Anh ấy bị bang Black bắt rồi! - CÁI GÌ??? – Không hẹn mà mọi người cùng trợn tròn mắt nhìn cong người đang đứng ở tâm điểm – Erica. - Anh Eris bị bọn người Jonas bắt đi rồi, mấy nói là Devil hãy cẩn thận với những kế hoạch của bọn hắn nữa. Thật không thể tin được??? Bang Black từ trước tới nay chỉ là những con tép riêu trong giới xã hội đen đối với Devil thôi mà bây giờ lại dám mạnh dạn làm những chuyện thế này sao? - Khoan đã, em nghe tin này ở đâu? Tại sao em lại biết? – Andrew đứng trước mặt Erica, phải chăng chuyện này có liên quan đến chuyện Andly, Maya, Erica và Demi là Tứ Đại Mỹ Nhân. Sớm đoán trước được ý nghĩ này của Andrew, nhưng rất vui là lần này Andrew lại nhầm lẫn! - Anh Eris nhắn tin tới cho Maya! – Erica lên tiếng, dập tắt ngay cái ý nghĩ vừa mới lóe lên trong đầu của Andrew, để càng lâu càng có thêm nhiều rẳc rối. - Em gặp Maya? – Ặc, đây đúng là câu hỏi có vấn đề nhất vào lúc này! Jusitn ơi là Justin, tha cho Erica đi! - Đúng, bọn em có chuyện cần gặp nhau những bất ngờ tin nhắn của anh Eris tới. – Erica ngoảnh mặt đi và tiến đến ngồi trên sofa, có vẻ trốn tránh vấn đề nó với Maya tại sao lại gặp nhau bên ngoài mà không phải ở nhà. - Tin nhắn sao? Anh Eris lại đi nhắn tin trong lúc nguy cấp như thế à? – Demi lúc này mới lên tiếng, đến ngồi bên cạnh Erica, nhưng tiếc là cô bạn thân thiết của Demi cố ý nhích ra xa một chút. - Cúng có lý, thì là vì sợ bị bọn chúng hát hiện nên mới nhắn tin chứ không dám gọi điện thoại. – Christian thấy vậy cũng đi tới sofa, hướng mắt qua có ý nói với Brian nãy giờ vẫn đang ngẫm nghĩ gì đấy, Justin và Andrew cùng đến ngồi để bàn chuyện kỹ càng hơn và những gì cần thiết nhất lúc này. Ánh mắt nhìn Andrew hơi kỳ cục. Christian đã đoán trước được ý nghĩ của Andrew nãy giờ là gì. - Bây giờ không phải là lúc để tâm tới bí ẩn của Tứ Đại Mỹ Nhân, vào việc chính đi! – Giọng nói lạnh lùng và đầy uy quyền được truyền tường tận đến tai của Andrew một cách kín đáo. - Bây giờ chúng ta bắt đầu nghĩ cách cứu Eris đi, nếu không tao sợ là sẽ có chuyện không hãy xảy ra đấy! – Brian nói, ánh mắt lướt nhìn đến tất cả mọi người xung quanh, bất giác chạm phải ánh mắt khó hiểu của Erica cũng đang nhìn mình. Không biết phải làm gì vào lúc này. Erica tự dưng lại quay đi làm hắn càng thêm rối rắm hơn. - Được. - Ở đây có rất nhiều nghi vẫn được đưa ra. Tại sao Eris lại nhắn tin mà không gọi điện thoại? Cứ cho là sợ có người phát hiện đi nhưng mà lén nhắn tin thì sẽ không bị phát hiện chắc? Còn nữa, tại sao lại không nhắn tin cho bất cứ một người nào tỏng Devil mà lại là Maya? Còn nữa, nếu mở được tay ra để nhắn tin và dùng điện thoại thì tại sao Eris lại không xử được những tên canh cửa để ra thoát thân. Còn nữa, tại sao Eris lại bị bắt chứ? Trong người thằng đó luôn luôn có súng mà. Còn nữa… - Dừng lại, được rồi! – Cắt ngang phần thắc mắc rườm rà của Justin một cách không thương tiếc, Andrew bắt đầu suy nghĩ để đưa ra một kết quả hợp lý nhất ọi người vào lúc này. - Eris có biệt tài là không cần nhìn màn hình cũng nhắn tin được. Bởi vậy tao nghĩ là lén nhắn tin. – Đột nhiên Christian nhớ ra các sở trường khó nhằn này của thằng bạn. Người ta điện thoại bàn phím thì có thể sẽ lần mò được chữ, nhưng điện thoại của mấy người này toàn là cảm ứng mà, có thể nhớ được các ký tự nằm ở đâu cũng là một chuyện thần kỳ rồi! - Không, trong tin nhắn có sai chính ta một vài chỗ. Lát nữa Maya về thì mọi người sẽ biết. – Erica cũng nói thêm vào một bằng chứng để gián tiếp công nhận cái giả thuyết Eris lén nhắn tin của Christian. - Nhưng mà trong đó còn nói là Devil phải cẩn thận sao? – Brian nhướng mắt nhìn Erica, sau khi nhận được cái gật đầu đầy chắc chắn của Erica rồi thì mới nhếch môi cười khinh bỉ – Cũng có lúc như thế này cơ à? Thù cũ nợ mới, tính sổ luôn một thể! Ân oán giang hồ rồi một ngày cũng phải trả cho sạch sẽ mới được. Tất cả mọi người đều giương mắt ếch nhìn nhau, chẳng ai hiểu mô tê gì trong câu nói đầy ẩn ý đó của Brian cả. Là sao chứ??? - Mày nói gì đấy Brian? – Christian ngay lập tức nhận thấy được biểu hiện khác lạ của Brian, sắc mặt cũng trở nêm nghiêm trọng hỏi. - Mày muốn biết sao? – Một nụ cười khinh bỉ, khiến cho người ta cảm thấy nhạt nhếch. Nếu Brian nói ra cho Christian biết thì hắn có chắc Christian không điên lên mà đi tìm ngay Jonas về đây để hỏi xem cha của hắn bây giờ đang ở đâu không? - Chuyện gì vậy? – Thấy Brian tự nhiên trở nên kỳ lạ nên cả bọn càng lo lắng thêm, chẳng biết trong đầu của cái tên đó đnag chất những thứ gì nữa. – Nói đi. – Giọng nói lạnh lung của Christian càng làm sôi sục sự phẫn nộ trong Brian. - Hừ, cứ coi như là cha làm con chịu đi. – Câu nói khó hiểu ấy thốt ra từ miệng của Brian khiến cho tất cả mọi người càng thêm hoang mang – Mày có biết thằng Jonas đó đáng thương lắm không? Cha hắn đã lấy đi đời con gái của người hắn yêu đấy! - Mày nói chuyện này vào đây làm gì thế? Không thấy là đang lạc đề tài sao??? – Andrew bỗng dưng cảm thấy tức giận về thái độ của Brian, cả bọn đang ngồi trên đống lửa không biết Eris bây giờ như thế nào rồi mà Brian còn có tâm trạng ở đây bình luận chuyện cha con nhà người ta nữa. – Mặc xác bọn chúng đi, tao không quan tâm chuyện cha con nhà bọn khốn đó! – Andrew gần như gào ầm lên, gương mặt trông thật đáng sợ. - Mày im lặng, để cho nó nói! – Christian quay sang, câu nói như một tảng băng vô hình đè ập xuống tất cả mọi người đang tiếp tục nghe diễn biến câu chuyện – mà có thể đáng sợ – mà Brian sắp nói ra tới đây. - Mày có biết người con gái đó là ai không? – Cứ như người bị đơ cảm xúc, chẳng thèm quan tâm đến xung quanh, Brian tiếp tục cười đau khổ rồi nhìn lướt qua tất cả những khuôn mặt trước mặt mình, rồi hỏi. - Mày đừng nói với tao đó chính là… - Đúng rồi… là Andly đấy!!! – Sau khi nói xong câu nói ấy thì Brian gần như gục xuống… hắn đã muốn quên chuyện đó biết bao nhiêu năm nay rồi nhưng vẫn không thể nào quên được gương mặt người thanh niên thời đó (bây giờ đã già rồi nhá) đã tàn nhẫn như thế nào đối với đứa em gái đáng thương của hắn… Rầm!!! Tất cả mọi người như đổ sụp xuống nền nhà, ai có thể nói cho họ biết cần làm gì nhất vào lúc này hay không chứ? - Mày… vừa nói cái gì? Là ai cơ? – Andrew nhướng nhướng đôi chân mày của mình lên. Có vẻ như hắn vẫn chưa thật sự nghe rõ cái tên vừa rồi mà Brian thốt ra hay là hẳn chỉ đang không muốn chấp nhận sự thật mà mình vừa biết? - Cái đêm hôm đó… khi tao chạy đến thì nhìn thấy người thanh niên đó chạy ra ngoài, nhìn hắn có vẻ đang vội lắm… tao đã có ngay linh cảm xấu với người đàn ông này… nhưng lúc đó ngoài ghi nhớ cái khuôn mặt ghê tởm đó ra thì tao chẳng thể làm bất cứ gì cả… cho đến ba năm sau… cái đêm mà chúng ta đang ở bar Barocco ở quận 3… tao đã lỡ tay chem lên mặt một thằng con trai ở trong đó… hắn chính là Jonas đấy… – Ngẩng mặt lên, Brian nhìn đăm đăm vào mặt kính ở trên bàn ròi kể, thỉnh thoảng lại bị đứt quãng vì nghẹn ở cổ… - Sao??? Bây giờ thì đến lượt cả Andrew, Christian và Justin đều sửng sốt há hốc mồm. - Cô Thiên Trang, bây giờ chúng ta đi đâu? – Emila đang lái xe nhìn qua phía Thiên Trang, không biết nên đến ngay chỗ của bọn Jonas hay là đến Villa số 7 nữa… - Villa số 7. Còn nữa… hãy cho người theo dõi Hải Phong, nếu anh ấy có chuyện gì thì ngay lập tức phải nói cho tôi. – Ánh mắt vẫn nhìn xa xăm ra một khoảng không vắng lặng nào đó, nó đang rất lo lắng cho Christian. - Vâng. ***** Ở trong một căn phòng gỗ, Eris đang cố gắng để thoát ra được cái nơi quái quỷ đến mức đáng sợ thế này… Rầm!!! Lại nữa… đây không biết là lần thứ bao nhiêu hắn đã suýt chết khiếp vì con cá mập có cái răng sắp nhọn đến lạnh người đấy rồi! Hắn chưa bao giờ nghĩ đến cái cách mà tụi này hành hạ con người như thế, con cá mập ở dưới kia chỉ chực nhảy chồm lên rồi nuốt trọn Eris. Đây là những con cá mập được huấn luyện môt cách bài bản, bọn cá này rất biết nghe lời cái tên vô lại Jonas đó! Còn Eris á? Hắn đang bị trói chặt bên cái ghế gỗ sát với cái hồ, mà ở dưới cái hồ đó là… gần chục con cá mập khủng bố… Rầm!!! Cứ mỗi lần chúng nhảy lên vì nhìn thấy con mồi ngon đang co rúm người trước mặt thì Eris lại được một phen hú vía… hắn không thể chịu nổi thêm nữa rồi… sức cùng lực kiệt… Ở một căn phòng gần đó: - Sao rồi? Thấy tụi Brian đi ra khỏi nhà để tìm thằng Eris đó chưa? – Là tiếng của Jonas, hắn đang rất hứng thú với cái Ipad mà mình đang cầm trên tay đang ghi lại hình ảnh của Eris ở trong phòng “tử thần” kia. – Hôm nay bọn chúng sẽ được no nê đấy! - Vẫn chưa có động tĩnh gì ở đó cả. – Tên đàn em đứng sát bên đó cúi đầu đáp. - Không sao, tao không tin là cả ngày bọn chúng không bước chân ra khỏi nhà. – Cười nhạt, rồi sau đó tiếp tục hứng thú xem những con cá mập đáng sợ kia cứ muốn nhảy lên để xực Eris bất cứ lúc nào. Cũng ở một căn phòng khác… - Bây giờ tôi không có trong thành phố đâu ạ, tôi đang ở ngoài biển cùng với bạn. – Giọng nói rụt rè, nhút nhát của Phương Thảo vang lên. - Cái gì??? Đây là cái thời điểm để cô đi biển chơi với bạn bè sao??? Nếu không muốn chết thì về đây ngay!!! – Đầu dây bên kia là giọng nói dữ dằn của Demi, nó đang gần như muốn nổ tung cái đầu mình lên vì biết là Andrew đã tìm ra được những chuyện gì đó không hay rồi. - Nhưng thưa cô… tôi đang rất gấp ạ… – Phương Thảo đã chán ngấy với việc giết người giúp Demi rồi, nó muốn thoát khỏi cái sợi dây vô hình đã ràng buộc nó với Demi ra. - Im đi. Nếu mày không về đây ngay lập tức thì tao sẽ cho người đến giết mày đấy! NGAY LẬP TỨC!!! Rồi sau đó cúp máy luôn không còn một tiếng động… Villa số 7… - Sao rồi? Đã có kế hoạch gì chứ? – Justin liên lạc với Maya mãi mà chẳng được bèn quay sang nhìn Andrew và Christian đang ngồi bàn tính chuyện gì đó từ nãy giờ, vẻ mặt có chút căng thẳng. - Có rồi, bây giờ chúng ta sẽ chia ra 2 nhóm… - Em sẽ đi cùng với anh Christian! – Andrew chưa kịp nói xong thì Demi đã nhảy ngay vào họng khiến mọi người vốn đã bực bội trong người này cnagf bực bội hơn. - Erica, Brian và Justin, ba người sẽ đến khu chung cư cao cấp của Jonas, nhớ cẩn thận. Tao, Christian và Demi sẽ đến bãi biễn ở khu ngoại ô, ở đó có một căn biệt thự vườn của tên Jonas đó. Căn biệt thự đó là trụ sở chính của bang Black! – Chẳng thèm để ý đến Demi làm gì, Andrew vẫn tiếp tục nói, sắc mặt lúc này không hề tốt chút nào! - Được, chúng ta cứ làm theo như vậy đi. Tao chắc chắn là tụi nó sẽ ở một trong hai nơi thôi. – Christian gật gù, đồng tình với ý kiến đó của Brian. - Mấy anh cầm mấy con chip này đi, gắn vào những nơi mà không rời ra khỏi người mình và khó bị phát hiện í. – Erica đứng dậy, đưa cho Brian, Christian, Justin và Andew những cục nhỏ nhỏ màu đen đen gì đấy, miệng vẫn cố mỉm cười trấn an. - Cảm ơn em nha, em thông minh thật đấy! – Andrew mỉm cười, thái độ khác hẳn khi đối với Demi, đúng là Andrew đã biết vài chuyện không nên biết về Demi rồi ^^! - Em đã kích hoạt vào điện thoại của mình hết rồi, cũng đã kích hoạt vào điện thoại của Demi, nếu bên mấy anh nếu có gì thì hãy cầm điện thoại của Demi đi nha. – Erica nháy mắt với Demi, hồi nãy nó đã lén lấy điện thoại của Demi, rồi sau đó kích hoạt rồi, nhìn mặt con bạn có vẻ hoảng hốt vậy thì chắc chắn đnag có tật giật mình rồi. - Ok, vậy chúng ta bắt đầu! ***** - Cô Thiên Trang, cậu Phong đã rời khỏi nhà, cậu Thiên Minh cũng vậy, bọn họ ra khỏi nhà hết rồi. - Được. Báo cho Maya liền đi. ***** - Đại ca, bọn chúng đã ra khỏi cửa. - Bám theo! - Vâng! Buổi trưa hôm đó, ai cũng thấp thỏm không yên. Trên xe, Erica đang lo lắng cả lên, không biết Maya có điều được nhiều người không nữa. Lỡ như đến đó mà rắc rối là thôi xong. Nhưng mà… - Anh Brian, người của Devil đâu cả rồi??? – Không lẽ mấy người này định đơn thân độc mã đấy à? Liều thế! - Anh không muốn làm to chuyện này, điều động người đông sẽ gây rắc rối, khi đó người của Tứ Đại Mỹ Nhân sẽ biết và anh cũng không giết được thằng Jonas một cách thuận lợi. – Câu nói cay độc của Brian vừa phát ra thì ngay lập tức khiến cho Erica sởn cả tóc gáy. “Anh ấy cũng dữ dằn quá.” - Tới đó em đứng chờ ở một góc nào đó đi, vào trong nguy hiểm lắm. – Justin quay sang nói với Erica, như để trấn an tinh thần của nó sau khi nghe câu nói đó của Brian. Nghĩ cũng phải, mấy người này vẫn tưởng Erica hay là ba cô gái kia cũng là người bình thường thôi mà. Nghĩ sao zậy??? - Không, em cùng vào! – Nghĩ sao zậy? Tưởng nó là đứa con gái tầm thường vậy đó à? Nghĩ sao mà vậy chứ? Thật là khinh người quá mờ! (Bà này mất bình tĩnh quá rồi, haiz) - Không được. – Cái này thì cả Brian và Justin cùng đồng thanh luôn, trong hai người chẳng ai muốn có thêm chuyện rắc rối gì xảy đến nữa cả. - Được, em nói được là được. – Erica vẫn kiên quyết, bỏ nó ngoài này một mình á? Mơ à! - Không. - Thôi được rồi, giờ em hỏi nhá, lỡ như em đứng ngoài đây một mình rồi tụi nó bắt em đi thì sao? Khi đó thì mấy anh tính sao đây hở??? – Ặc, sao giờ Erica lại tự biến mình thành cô gái tầm thường yếu đuối vậy trời??? “Trời ạ, thì ra là sợ, vậy mà mình cứ tưởng là cô ấy dũng cảm lắm chớ.” Brian lắc đầu nghĩ, nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý cho Erica đi theo. Vì lời của nó nói có lý quá chời chời. Lỡ như bọn hắn biết bọn hắn không hề cảnh giác với bên ngoài nên canh sẵn ngoài ấy thì sao? Dù sao Erica cứ bám theo bọn hắn cũng là cách tốt nhấ bây giờ rồi. - Hìhì. – Cười nịnh nọt, đây chắc chắn là cười nịnh nọt rồi. Tính dùng mỹ nhân kế để đưa hai chàng đẹp trai vào bẫy à??? (Cẩn thận nhá, tui kêu Maya qua tạt axit cho à nghen =)) ) ****** - Cô Thiên Trang… – Emila sau khi nghe điện thoại thì ngập ngừng nhìn Thiên Trang qua gương chiếu hậu. - Gì? - Mọi người đang chia ra hai hướng để đi, chúng ta sẽ theo hướng nào đây? - Christian. – Thiên Trang nói mà không cần suy nghĩ, nó có biết là hướng bên kia đang có người anh trai đáng kính của mình không chứ? Chắc chắn là không rồi, vì nếu nó biết thì chắc chắn sẽ lượng lự mà không biết nên chọn hướng nào à xem. Vậy, để tránh lãng phí thời gian thì Emila khỏi cần phải nói là hướng bên kia đang có mặt Brian nữa. - Vâng. – Nhấn ga, sau đó tăng tốc lên phía trước, theo đường mà trong cái Ipad đang lóe đỏ lên. Đường có Christian. ***** Bên xe của Andrew, Christian và Demi. - Cô làm ơn im lặng chút đi, ồn áo quá! – Ở đây chẳng cần phải nể nang gì cả nên Andrew cứ vậy, xối thắng vào mặt Demi mà không cần suy nghĩ nên có làm ọi người khó chịu hay không. Hắn rất bản mặt của đứa con gái xấu xa này. Mong là không có thêm bức thư khủng bố tinh thần nào nữa, nếu không thì hắn sẽ bóp cổ Demi cho đến chết ngay lập tức. - Ơ… – Đang có hứng nói chuyện thì tự dưng lại bị cắt ngang, tức lắm, nhưng vẫn phải giả vờ hiền lành, vì bên cạnh còn có Christian mà. Còn Christian thì khỏi phải nói, nhìn anh mắt bắn qua Andrew thì biết liền, chắc là biết ơn lắm đây mà. Nãy giờ cứ nghe Demi lẩm bẩm bên cạnh nói toàn chuyện trên trời dưới đất hắn cũng loạn lắm, đầu óc đang bấn vì phải nghĩ đến Eris đang gặp nguy hiểm, lại còn phải giả vờ mở não ra mà nghe đứa con gái – vốn ghét từ trước tới nay – ngồi lảm nhảm. Nhưng biết làm sao được? Demi đang là người duy nhất biết được Andly đang ở đâu mà! - Em im lặng đi. – Nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý, nếu Demi còn chưa hiểu nữa thì coi như nó bị thiểu năng cực nặng. “Thì im lặng chứ biết sao giờ? Không lẽ còn nói để anh cho ăn bánh bơ à?” Những lời lẽ này Demi chỉ biết âm thầm mà nuốt vào thôi, chứ nói ra thì thôi rồi luôn, nó cực kỳ sợ cái vẻ lạnh lung mà Christian dành ình trước khi nó báo cho Christian cái tin quan trọng là Andly còn sống. ****** - Đại ca! – Nghe giọng của tên đàn em vô cùng khẩn trương. - Chuyện gì? - Hình như bọn Devil biết chúng ta đang ở đâu rồi, thằng Andrew và thằng Christian đang trên đường đến đây. - Cái gì? Sao có hai người? Nhưng tại sao bọn hắn lại biết tao đang ở đây chứ? – Vứt điều thuốc đang cầm trên tay ra, Jonas ngồi thẳng dậy để chuẩn bị bàn cách đối phó. - Brian và Justin đi đến khu chung cư Nam Sài Gòn của chúng ta, còn hai thằng kia đến đây, bây giờ sao đại ca??? - Được, tao định cho tụi nó chết lẻ tẻ, ai ngờ bây giờ tự đâm đầu vô ổ, cho chết chum luôn cho có khí thế. Nói bọn đàn em dừng ngay lại kế hoạch đi, về lại đây để chuẩn bị tóm cổ cả đám. – Không những không hề có thái độ hoảng hốt khi đối phương biết rõ vị trí của mình mà Jonas còn mỉm cười đầy thích thú nữa, rồi hắn nói tiếp – Tao muốn tự tay giết chết thẳng Christian và thằng Brian, còn ba thằng kia, tụi bây cứ tự xử lý với nhau đi. - Vâng ạ. – Đại ca đã ban lệnh rồi thì đừng hòng lèo nhèo thêm gì nữa, mặc dù rất tò mò tại sao hai người kia lại phải tự tay đại ca đáng kính của hắn giết. - Ra ngoài. Để cho thằng Eris chờ thêm tí đi, chờ bạn hắn tời chết chung một thể. – Hắn thật sự rất khâm phục, bọn Devil dám đơn thân độc mã đến đây mà không kêu đàn em đấy. Haha. Đúng là trời giúp hắn trả thù luôn một thể.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook