Iraq Phong Vân
-
Chương 5
Ngồi trong chiếc xe Mercedes-Benz s320 đời 1980 xa hoa, Dương đang chăm chú quan sát khu vực thành thị hai bên đương cao tốc. Chính xác hơn là đại lộ mới đúng. Mặt đường rộng rãi bằng phẳng, được thiết kế tận tới 12 làn xe. Nghe nói con đường này được đầu tư rất nhiều tiên của, sử dụng công nghệ tiên tiến của phương Tây khi cần thiết có thể sử dụng làm đường băng dã chiến. Mặt đường như thế này cho dù ở Việt Nam thế kỷ 21 cũng không có mấy cái.
Dương nhìn xung quanh âm thầm sợ hãi than.
Trong tầm nhìn của Dương rốt cục thủ đô Baghdad cũng hiện ra với một phong thái của toà thành cổ xưa trang nghiêm nhưng không kém phần tấp nập.
Thành phố Baghdad có diện tích tầm 860 km2, dân số hơn 5 triệu người, nằm trên bình nguyên Mesopotamia cạnh bờ sông Tigris, cách sông Euphrates gần 30 km. Là trung tâm văn hoá, kinh tế, chính trị của Iraq. Là cái nôi của văn minh Lưỡng Hà, là một trong các thành thị cổ xưa nhất thế giới Arab. Xe chở Dương đi qua một cây cầu lớn bắc qua sông Tigris tiến vào khu vực dân cư Crass. Trong tầm mắt y cả một khu vực dài hơn 10 km ven sông là công viên trồng đầy các loại hoa thơm cỏ lạ. Đi vào đường Bodhisattva xa xa có thể nhìn thấy nhiều kiến trúc nổi tiếng như Cổng Ishtar, nhà thờ lớn Islam cùng hàng loạt toà nhà mang phong cách hồi giáo.
Dương chìm đắm vào cảnh vật xung quanh rực rỡ muôn màu. Các cửa hàng mọc lên san sát, xe hơi đi lại như mắc cửi. Trong lòng y không khỏi cảm thán, nghe nói năm 1981 ở Iraq GDP/ người đã đạt tới 3000 đô la kinh tế văn hoá nơi này phát triển đến mức nếu như không phải là tận mắt chứng kiến, hắn căn bản không thể nào tin nổi nơi đây đối lập hoàn toàn với Iraq năm 2017 hoang tàn đổ nát, người dân phải chịu biết bao đau thương mất mát. Tâm tình Dương dần trầm xuống, nhì bóng nhà thờ lớn Islam phủ xuống mặt đất y không khỏi hướng thần linh trên trời mà hỏi: Ta cuối cùng đến đây để làm gì?
Song không có ai trả lời câu hỏi của hắn chỉ có bốn toà tháp cao lẳng lặng đứng sừng sững, trầm ngâm mà tang thương chỉ lên bầu trời cao.
Xe đi qua quảng trường trung tâm không khí dần trở lên xơ xác tiêu điều. Các trạm gác mọc lên như nấm. Y có thể nhì thấy mấy đơn vị lính có vũ trang đằng đằng sát khí thiết lập các chốt kiểm tra. Xung quanh là các công sự bằng bao cát, từ bên trong thò ra nòng súng đen ngòm của khẩu Nsv 12,7mm bao quát mọi phía.
“Thưa ngài Qusay, chúng ta đã đến nơi.” Tên lính lái xe kiêm hộ vệ cung kính hướng tới y nói. Dương quan sát thấy chiếc Mercedes đang dừng trước cửa của một căn nhà cao lớn uy nghiêm, đây chính là biệt thự của Saddam, Phủ tổng thống Iraq.
An ninh của Phủ tổng thống được canh phòng cực kỳ sâm nghiêm. Bốn phía nơi nào cũng thấy quân nhân mặc trang phục đảng cách mạng bưng trên tay khẩu ak-74u tinh thần nghiêm túc nhưng không kém phần khí thế.
Mặc dù mình biết Saddam Hussein bị tử hình nhưng nghĩ đến cảnh mình có cơ hội được đối mặt với nhân vật được xưng là “sư tử Babylon của thế giới Arab” Dương không khỏi cảm thấy khẩn trương. Gần đây hắn đã cố gằn bù lại kiến thức về Iraq nhưng dù sao hắn mới đến đây được 3 ngày giờ đây lại phải đối mặt với vị lãnh tụ của đất nước này. Dưới sự hướng dẫn của một nhân viên văn phòng, hắn xuyên qua hàng loạt hành lang gấp khúc, đi tới một gian phòng giản dị. Cầm vào tay nắm cửa tay của y không nhịn được run lên....Đẩy ra này cánh cửa này ra, lịch sử sẽ xuất hiện ở trước mặt của y. Khi cánh cửa mở ra có lẽ quỹ tích lịch sử sẽ có sự sai lệch.
Năm 1981 là một dấu mốc bình thường trong dòng chảy thời gian song tại đây đã diễn ra một sự kiện lầm thay đổi lịch sử thế giới hiện đại.
Tháng 9 năm 1981 sau công nguyên, Saddam Hussein gặp con hắn Qusay Abdullah. Đây không chỉ là cuộc gặp mặt gia đình mà tựa như hiệu ứng cánh bướm tạo nên cơn cuồng phong quét qua cả thế giới như câu danh ngôn: Trong nháy mắt thay đổi cả trăm năm.
Dương đưa tay đẩy cánh cửa mở ra......
Thấy cửa mở, mấy người đang ngồi vây quanh một tờ bản đồ khổng lồ đặt trên bàn mặt cùng nhau hướng bên này nhìn lại.
Trong một giây, Dương cảm thấy mình chính thức bước vào dòng chảy lịch sử. Đối diện y là ba người quân nhân đầu đội mũ kepi mặc quân phục. Bên phải gần nhất chính là một người trung niên nhân đeo hàm Trung tướng là Adenam Hella Bộ trưởng bộ quốc phòng, cũng là anh của mẹ Qusay. Ngồi ở giữa là một vị Thiếu tướng tàm 40 tuổi khá xốc vác đó là Adia Abbas thân tín của Saddam ở trong quân đội. Cuối cùng là vị cao tuổi nhất Trung tướng Lahmm Tu Raj Tổng tham mưu trưởng từng theo Hassan Baker làm cách mạng lật đổ chính phủ 1963.
Ba người quay lưng lại phía cửa, theo thứ tự từ trái qua phải là hai người em của Saddam là Watt Yi turnip và Darr Natick Ritter một kẻ Bộ trưởng dầu hỏa tham ô nổi tiếng, người còn lại là người đứng thứ hai của phục hưng đảng. Về phần người ngồi giữa hai người kia, không cần nhiều lời chính là nhân vật Dương hôm nay phải đến gặp. Người có vô số danh hiệu “Hitler của Trung Đông”,“ Nhà độc tài tàn bạo”,“Anh hùng của dân tộc Arab”,“Lưỡi đao Arab”...... Saddam Hussein!
Thấy Qusay đi vào mọi người rít đứng dậy rời. Saddam khẽ gật đầu chỉ chỗ trống bên cạnh ý bảo Dưng ngồi xuống cạnh hắn.
Saddam mặt mũi nghiêm túc đánh giá đứa con của mình. Dương cũng mượn cơ hội đánh giá hắn. Lúc này Saddam 44 tuổi, đang tuổi trung niên, làn da đen sẫm do sương gió, ánh mắt lấp lánh hữu thần, sắc bén như đao nhìn Dương. Đánh giá y một lát, Saddam mở miệng:“Tình huống đất nước gần đây con hiểu rõ chưa?” Thanh âm của hắn hùng hậu mà uy nghiêm:“Con đã mười lăm tuổi, ở tuổi của con các thanh niên khác đang hừng hực khí thế xây dựng tương lai thế giới hồi giáo. Con cũng phải nắm giữ lấy ý chí của người chiến sĩ Hồi Giáo, phải noi theo quân đội Islam giương cao lá cờ chủ nghĩa dân tộc Arab.”
“Giờ đây cơ hội đánh bại người Ba Tư đang đến gần. Cuộc Thánh chiến vì dân tộc Arab đang diễn ra, toàn bộ người dân Iraq phải đứng lên chiến đấu. Cha muốn con xung phong vào quân đội dâng hiến mình cho đất nước!”
Lòng bàn tay Dương ướt đẫm mồ hôi, nghe được những lời này trong lòng lại càng run lên lạnh gáy: Vừa mới xuyên việt lại phải đi lên chiến trường? Chẳng lẽ số mình không có phúc hưởng thụ vinh hoa phú quý hay sao?
Saddam đối với bộ dạng khúm núm của hắn rất không hài lòng, nên nghiêm nghị phán:“Qusay Abdullah, là con trai của Saddam Hussein ta! Con phải biết kiên cường cố gắng rèn luyện khiến mình trở thành một chiến sĩ ưu tú, một thanh lợi kiếm. Con trai của ta nhất định phải kiên cường chiến đấu.”
Dương nhìn xung quanh âm thầm sợ hãi than.
Trong tầm nhìn của Dương rốt cục thủ đô Baghdad cũng hiện ra với một phong thái của toà thành cổ xưa trang nghiêm nhưng không kém phần tấp nập.
Thành phố Baghdad có diện tích tầm 860 km2, dân số hơn 5 triệu người, nằm trên bình nguyên Mesopotamia cạnh bờ sông Tigris, cách sông Euphrates gần 30 km. Là trung tâm văn hoá, kinh tế, chính trị của Iraq. Là cái nôi của văn minh Lưỡng Hà, là một trong các thành thị cổ xưa nhất thế giới Arab. Xe chở Dương đi qua một cây cầu lớn bắc qua sông Tigris tiến vào khu vực dân cư Crass. Trong tầm mắt y cả một khu vực dài hơn 10 km ven sông là công viên trồng đầy các loại hoa thơm cỏ lạ. Đi vào đường Bodhisattva xa xa có thể nhìn thấy nhiều kiến trúc nổi tiếng như Cổng Ishtar, nhà thờ lớn Islam cùng hàng loạt toà nhà mang phong cách hồi giáo.
Dương chìm đắm vào cảnh vật xung quanh rực rỡ muôn màu. Các cửa hàng mọc lên san sát, xe hơi đi lại như mắc cửi. Trong lòng y không khỏi cảm thán, nghe nói năm 1981 ở Iraq GDP/ người đã đạt tới 3000 đô la kinh tế văn hoá nơi này phát triển đến mức nếu như không phải là tận mắt chứng kiến, hắn căn bản không thể nào tin nổi nơi đây đối lập hoàn toàn với Iraq năm 2017 hoang tàn đổ nát, người dân phải chịu biết bao đau thương mất mát. Tâm tình Dương dần trầm xuống, nhì bóng nhà thờ lớn Islam phủ xuống mặt đất y không khỏi hướng thần linh trên trời mà hỏi: Ta cuối cùng đến đây để làm gì?
Song không có ai trả lời câu hỏi của hắn chỉ có bốn toà tháp cao lẳng lặng đứng sừng sững, trầm ngâm mà tang thương chỉ lên bầu trời cao.
Xe đi qua quảng trường trung tâm không khí dần trở lên xơ xác tiêu điều. Các trạm gác mọc lên như nấm. Y có thể nhì thấy mấy đơn vị lính có vũ trang đằng đằng sát khí thiết lập các chốt kiểm tra. Xung quanh là các công sự bằng bao cát, từ bên trong thò ra nòng súng đen ngòm của khẩu Nsv 12,7mm bao quát mọi phía.
“Thưa ngài Qusay, chúng ta đã đến nơi.” Tên lính lái xe kiêm hộ vệ cung kính hướng tới y nói. Dương quan sát thấy chiếc Mercedes đang dừng trước cửa của một căn nhà cao lớn uy nghiêm, đây chính là biệt thự của Saddam, Phủ tổng thống Iraq.
An ninh của Phủ tổng thống được canh phòng cực kỳ sâm nghiêm. Bốn phía nơi nào cũng thấy quân nhân mặc trang phục đảng cách mạng bưng trên tay khẩu ak-74u tinh thần nghiêm túc nhưng không kém phần khí thế.
Mặc dù mình biết Saddam Hussein bị tử hình nhưng nghĩ đến cảnh mình có cơ hội được đối mặt với nhân vật được xưng là “sư tử Babylon của thế giới Arab” Dương không khỏi cảm thấy khẩn trương. Gần đây hắn đã cố gằn bù lại kiến thức về Iraq nhưng dù sao hắn mới đến đây được 3 ngày giờ đây lại phải đối mặt với vị lãnh tụ của đất nước này. Dưới sự hướng dẫn của một nhân viên văn phòng, hắn xuyên qua hàng loạt hành lang gấp khúc, đi tới một gian phòng giản dị. Cầm vào tay nắm cửa tay của y không nhịn được run lên....Đẩy ra này cánh cửa này ra, lịch sử sẽ xuất hiện ở trước mặt của y. Khi cánh cửa mở ra có lẽ quỹ tích lịch sử sẽ có sự sai lệch.
Năm 1981 là một dấu mốc bình thường trong dòng chảy thời gian song tại đây đã diễn ra một sự kiện lầm thay đổi lịch sử thế giới hiện đại.
Tháng 9 năm 1981 sau công nguyên, Saddam Hussein gặp con hắn Qusay Abdullah. Đây không chỉ là cuộc gặp mặt gia đình mà tựa như hiệu ứng cánh bướm tạo nên cơn cuồng phong quét qua cả thế giới như câu danh ngôn: Trong nháy mắt thay đổi cả trăm năm.
Dương đưa tay đẩy cánh cửa mở ra......
Thấy cửa mở, mấy người đang ngồi vây quanh một tờ bản đồ khổng lồ đặt trên bàn mặt cùng nhau hướng bên này nhìn lại.
Trong một giây, Dương cảm thấy mình chính thức bước vào dòng chảy lịch sử. Đối diện y là ba người quân nhân đầu đội mũ kepi mặc quân phục. Bên phải gần nhất chính là một người trung niên nhân đeo hàm Trung tướng là Adenam Hella Bộ trưởng bộ quốc phòng, cũng là anh của mẹ Qusay. Ngồi ở giữa là một vị Thiếu tướng tàm 40 tuổi khá xốc vác đó là Adia Abbas thân tín của Saddam ở trong quân đội. Cuối cùng là vị cao tuổi nhất Trung tướng Lahmm Tu Raj Tổng tham mưu trưởng từng theo Hassan Baker làm cách mạng lật đổ chính phủ 1963.
Ba người quay lưng lại phía cửa, theo thứ tự từ trái qua phải là hai người em của Saddam là Watt Yi turnip và Darr Natick Ritter một kẻ Bộ trưởng dầu hỏa tham ô nổi tiếng, người còn lại là người đứng thứ hai của phục hưng đảng. Về phần người ngồi giữa hai người kia, không cần nhiều lời chính là nhân vật Dương hôm nay phải đến gặp. Người có vô số danh hiệu “Hitler của Trung Đông”,“ Nhà độc tài tàn bạo”,“Anh hùng của dân tộc Arab”,“Lưỡi đao Arab”...... Saddam Hussein!
Thấy Qusay đi vào mọi người rít đứng dậy rời. Saddam khẽ gật đầu chỉ chỗ trống bên cạnh ý bảo Dưng ngồi xuống cạnh hắn.
Saddam mặt mũi nghiêm túc đánh giá đứa con của mình. Dương cũng mượn cơ hội đánh giá hắn. Lúc này Saddam 44 tuổi, đang tuổi trung niên, làn da đen sẫm do sương gió, ánh mắt lấp lánh hữu thần, sắc bén như đao nhìn Dương. Đánh giá y một lát, Saddam mở miệng:“Tình huống đất nước gần đây con hiểu rõ chưa?” Thanh âm của hắn hùng hậu mà uy nghiêm:“Con đã mười lăm tuổi, ở tuổi của con các thanh niên khác đang hừng hực khí thế xây dựng tương lai thế giới hồi giáo. Con cũng phải nắm giữ lấy ý chí của người chiến sĩ Hồi Giáo, phải noi theo quân đội Islam giương cao lá cờ chủ nghĩa dân tộc Arab.”
“Giờ đây cơ hội đánh bại người Ba Tư đang đến gần. Cuộc Thánh chiến vì dân tộc Arab đang diễn ra, toàn bộ người dân Iraq phải đứng lên chiến đấu. Cha muốn con xung phong vào quân đội dâng hiến mình cho đất nước!”
Lòng bàn tay Dương ướt đẫm mồ hôi, nghe được những lời này trong lòng lại càng run lên lạnh gáy: Vừa mới xuyên việt lại phải đi lên chiến trường? Chẳng lẽ số mình không có phúc hưởng thụ vinh hoa phú quý hay sao?
Saddam đối với bộ dạng khúm núm của hắn rất không hài lòng, nên nghiêm nghị phán:“Qusay Abdullah, là con trai của Saddam Hussein ta! Con phải biết kiên cường cố gắng rèn luyện khiến mình trở thành một chiến sĩ ưu tú, một thanh lợi kiếm. Con trai của ta nhất định phải kiên cường chiến đấu.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook