Iraq Phong Vân
Chương 27

Thế giới cũng đưa sự chú ý đến tình hình song phương trên chiến trường. Rất có thể quyết định thắng bại của cả cuộc chiến tranh này chính là phụ thuộc vào kết quả của chiến dịch này.

Mấu chốt quyết định thắng bại của chiến dịch này là thời gian. Thời gian! Nếu như người Iran thành công đột phá đầm lầy thì người Iran cầm chắc chiến thắng. Còn nếu như người Iraq đem người Iran ngăn lại được trong đầm lầy thì người Iraq sẽ chiến thắng.Thắng bại trên chiến trường giữa hai bên trở thành một cuộc đua tốc độ.

Từ 23 ngày ban ngày bắt đầu, vì kéo dài tốc độ hành quân của quân đội Iran. Saddam tự mình đưa ra mệnh lệnh bắt đầu dùng không quân tiến hành đánh phá không ngừng các đơn vị bọc thép của Iran.

Từ Baghdad, Kiel Cook, Basra, Nap Tant các nhóm chiến đấu cơ cùng nhau cất cánh lao lên bầu trời. Chủ lực là nhóm 16 chiếc Mig 23 Flogger đã tới bầu trời chiến trường đảm nhiệm vai trò chiếm ưu thế trên không. Nhóm Mig23 nhanh chóng leo cao tới 6000 feet, bắt đầu tuần tra. Nhóm thứ hai 24 chiếc máy bay ném bom Su17

Khi máy bay Iraq đến gần chiến trường thì đã bị hệ thống radar an mpq 39 của người Iran đã phát hiện. Lực lượng phòng không cũng nhanh chóng triển khai tổ hợp tên lửa đất đối không tầm trung MIM 23 hawk. Tiến hành tìm tòi và khoá mục tiêu cách xa 30km trên màn hình radar.

Khi tốp Su17 của Iraq tấn công vào chiến trường đã bị hệ thống phòng không Iran đón lõng. Trên trận địa, mỗi bệ có 3 quả tên lửa ngay sẵn sàng chờ đợi. “Hawk” là tên lửa phòng không cứ điểm, cũng có thể triển khai dã chiến. Là kiệt tác của công ty Raytheon nước Mỹ chế tạo. Được nghiên cứu từ những năm 50 dành cho bộ binh Mỹ nên có tính cơ động tốt. Có thể tấn công mục tiêu tầm trung và tầm thấp. Đến tận năm 1960 mới bắt đầu hoàn thiện và trang bị cho quân đội Mỹ.

Sau đó lại không ngừng được cải tiến, cho đến thế kỷ 21 vẫn ở phục vụ ở nhiều quốc gia như Israel, Nhật Bản, Hàn Quốc. Trong chiến tranh Trung Đông đã trải qua thực chiến kiểm nghiệm, quân Israel từng “Một mũi tên hạ hai chim”-- một quả tên lửa bắn rơi hai chiếc chiến đấu cơ của liên quân Arab.

Khi những chiếc mig 23 tiến vào tầm bắn của tên lửa, sĩ quan chỉ huy phòng không Iran tỏ ra kinh nghiệm không cho khai hoả mà kiên nhẫn chờ đợi. Hắn biết tốc độ của mig 23 rất cao, kể cả có bắn tên lửa thì máy bay đối phương vẫn cơ động tránh được.

Cho đến khi tốp su 17 giảm độ cao 4000 feet tiến lại gần chuẩn bị thả bom thì hắn mới hạ lệnh chuẩn bị bắn.

Theo mệnh lệnh của y, nhân viên điều khiển hệ thống tên lửa Hawk nhanh nhẹn mở hệ thống chiếu xạ. Dựa vào kết quả của radar tìm tòi chi tiết mà gắt gao khóa chặt vị trí mục tiêu lại.

“Bắn tên lửa! ------” Mệnh lệnh phát ra, từng đạo Hỏa Long bay lên trời, cả 9 quả tên lửa hướng tốp máy bay Iraq lao tới.

Các viên phi công su 17 Iraq đột nhiên nghe thấy thông báo khẩn cấp của chỉ huy mặt đất: “Kẻ địch phóng tên lửa phòng không, lập tức lẩn tránh! Kẻ địch phóng tên lửa phòng không, lập tức lẩn tránh!”

Đội phi công vội vàng lái nhóm su-17 cơ động thực hiện động tác lẩn tránh, đồng thời rắc mảnh nhôm bạc quấy nhiễu. Nhưng dù sao su 17 cũng là một loại máy bay lạc hậu ra đời từ năm 1966, dù là bản nội địa của Liên xô cũng không được trang bị radar cho nên phi công chỉ có thể quan sát bằng mắt thường căn bản không thể phán đoán chuẩn xác phương hướng của tên lửa vì vậy mọi người bối rối đem nhôm bạc rải lung tung căn bản không có hiệu quả gì.

Đang lái máy bay tiến hành vận động tránh tên lửa thì phi công Iraq thấy được từ phương xa phía dưới, mấy đạo khói trắng nhàn nhạt lao tới thì không khỏi kinh hoảng. Mọi người rối rít lái chiến đấu cơ bay tứ tán tìm cách tránh né nhưng đã muộn.

Trong chớp mắt, tên lửa Hawk đã bay đến trước mặt.

Chỉ nghe “Oành! --” Một tiếng nổ thật lớn vang lên. Trên bầu trời hiện lên một quả cầu lửa.

50 kg thuốc nổ xms phát nổ tạo ra hơn 3000 mảnh văng sát thương đồng thời cùng chiến đấu cơ tiếp xúc thân mật. Từng đạo loang loáng qua đi, tốp máy bay Iraq vài chiếc biến mất. 9 quả tên lửa bắn hạ 6 chiếc chiến đấu cơ Iraq, cũng không phải có tên lửa bắn trượt mà là trong đó có mấy quả cùng bắn trúng một chiếc máy bay.

Mấy chiếc máy bay còn lại thấy thế nhanh chóng vứt bom mở hết tốc lực thoát li khỏi chiến trường. Ngay cả mấy chiếc mig 23 cũng nhanh chóng leo cao, gia tốc hướng nơi khác chạy đi. Thấy chiến đấu cơ Iraq hoảng hốt chạy trốn ném loạn bom, trên mặt đất binh lính Iran hưng phấn hoan hô. Trong lúc nhất thời âm thanh “Iran vạn tuế! --” vang dội khắp nơi.

...............................

“Mau, mau mau -- cố gắng lên a! Thánh A La ở trên cao, thắng lợi đang ở trước mặt chúng ta, chúng ta nhất định phải ngăn chặn người Iran, bảo vệ quốc gia của mình!” Dương đứng ở bên đường, hướng binh sĩ sư đoàn bộ binh số 9 rống to.

Dự cảm xấu của hắn rốt cục trở thành hiện thực người Iran rốt cuộc là từ đầm lầy Mesopotamia giết tới. Hắn không biết tình hình không kích diễn ra như thế nào, hắn chỉ biết hiện tại cần đem hết sức lực đi ngăn cản quân địch. Từng hàng binh sĩ sư đoàn bộ binh số 9 đeo đủ các loại trang bị, thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi chạy gấp. Bọn họ lựa chọn con đường ngắn nhất đến quân địch. Do lực lượng vận tải của tiền tuyến gần Khorramshahr đều được huy động cho sư đoàn bọc thép số 13 vận chuyển lực lượng cho nên bây giờ bọn họ chỉ có thể dựa vào chút ít xe hơi để vận chuyển trang bị, còn lại mọi người đều phải chạy bộ.

“Thượng úy! Sư trưởng gọi ngươi đi qua, muốn triệu tập nghị khẩn cấp!” Một lính liên lạc cỡi chiếc xe máy cà tàng dừng trước mặt Dương hét lên.

Dương lập tức sải bước như mô-tơ hướng bộ chỉ huy sư đoàn chạy đi. Nhìn binh sĩ đang vội vã trên đường, lúc này trong lòng hắn lo lắng như có lửa đốt. Tin tức mới nhất truyền đến, lữ đoàn bộ binh cơ giới 35 đã bị hạ rồi. Nếu như vào ngày mai sư đoàn bộ binh số 9 không thể chạy tới vị trí dự định đánh lén người Iran, như vậy cuộc chiến đấu này có lẽ dữ nhiều lành ít.

Bộ chỉ huy sư đoàn là một dãy lều bạt ở ven đường. Dương chạy tới đó. Sư trưởng Bach đại tá đang cùng mấy vị cao cấp quan chỉ huy đang thảo luận thế cục trước mặt.

Bach đại tá nói ra dự tính của mình:

“Hiện nay người Iran đã vượt qua nửa đầm lầy Mesopotamia, tình thế đã vô cùng nguy cấp, nếu như chúng ta đi tắt bằng tố độ nhanh có thể vào sáng mai đến được chỗ này --”

Hắn tự tay chỉ trên địa đồ một điểm:

“Ở chỗ này có thể ngăn ngừa chủ lực người Iran, nhưng thời gian quá gấp gáp sợ rằng không kịp xây dựng công sự phòng ngự.”

Phó sư trưởng Ohm Kac lo lắng nói:

“Thể lực của bộ đội đã đến cực hạn hơn nữa trải qua một dài đêm hành quân, không có công sự phòng ngự làm thế nào đi đối kháng lại với địch nhân nhiều xe Tăng như vậy.”

Lời của hắn làm cho mọi người trong lều trầm mặc. Sư đoàn bộ binh số 9 đang ở trong tình huống vô cùng không tốt. Trải qua thời gian liên tục hành quân, thể lực bộ đội đã tiêu hao gần hết, rất nhiều binh lính là nhờ chiến hữu giúp đỡ mới có thể đi tiếp. Có trên trăm tên thể lực chống đỡ hết nổi đã thối lui ra khỏi hàng ngũ hành quân. Ban đầu để có thể chạy tới người Iran nên đã lựa chọn sử con đường gần nhất này nhưng bởi vì địa hình bùn lầy vì vậy tất cả trọng pháo cũng phải bỏ lại để hậu cần chuyển về Khorramshahr sau. Hiện tại sư đoàn bộ binh số 9 đã trở thành một chi quân đội đi bộ đúng nghĩa. Vừa mệt vừa đói, trang bị thấp kém, không có vũ khí hạng nặng yểm trợ, không có công sự dựa vào, bộ binh đối với xe tăng, trận chiến này không khác gì đi tự sát tập thể......

Nhìn mọi người sa sút, sư trưởng Bach đại tá mạnh mẽ lột xuống mũ đội trên đầu, một cơn gió mang theo hơi nóng trên sa mạc thổi qua, mái tóc hoa râm ở trong gió kiệt ngạo tung bay, lão nhân giận giữ phẫn uất lớn tiếng quát lên:

“Chẳng lẽ có khó khăn là sẽ buông tha hay sao? Phía trước chính là quốc thổ Iraq, chính là thành phố Basra! Chúng ta là quân nhân Iraq, bảo vệ quốc gia là trách nhiệm của chúng ta! Kinh Coran đã nói: Rất nhiều nhà tiên tri và các vị hiền triết từng cùng nhau chiến đấu, bọn họ cũng không có vì ở hoàn cảnh khốc liệt mà chủ động chủ khuất phục. Cho dù toàn bộ sư đoàn chiến bại, cho dù chúng ta toàn bộ chết trận, chúng ta cũng phải chiến đấu đến cùng!”

Bộ chỉ huy sư đoàn đều bị lời nói của Bach đại tá làm rung động, ngay cả trong lòng Dương cũng bắt đầu sục sôi nhiệt huyết, hắn không khỏi một lần nữa đánh giá lại lão quân nhân ngày thường khuôn mặt luôn nở nụ cười hiền lành. Bộ chỉ huy sư đoàn bọ binh số 9 tràn ngập một cổ bi tráng thiết huyết không khí. Dương đi ra, kết hợp các kiến thức quân sự kiếp trước của mình y có một ý tưởng cực kỳ to gan.

Hắn lớn tiếng nói:

“Báo cáo sư trưởng, tôi có một đề nghị!”

Bach đại tá lúc này thật giống như một lão sư tử đang lim dim thì tỉnh lại, toàn thân mang theo một khí thế bén nhọn, hắn nhìn thoáng qua Dương, lớn tiếng nói:

“Qusay Thượng úy, ngươi là tác chiến tham mưu, tự nhiên có quyền nói lên đề nghị! Nói đi!”

“Dạ! Thủ trưởng!” Dương hướng Bach đại tá nghiêm túc kính một lễ, mở mồm làm một câu kinh người:

“Tôi cho là chính diện ngăn cản xe bọc thép người Iran là tự sát!”

Lời còn hắn chưa dứt, bộ chỉ huy sư đoàn một mảnh xôn xao, ngay cả Bach đại tá cũng không vui nhìn hắn, phó sư trưởng Ohm Kac không để ý thân phận Dương, lớn tiếng hỏi:

“ Qsay Abdullah, ngươi là kẻ hèn nhát sao?”

Bach đại tá phất tay ngăn lại Ohm kac nhắc nhở y:

“Abdullah, tại sao mà chiến, ta mới vừa rồi đã nói rõ. Ngươi đã lựa chọn rời khỏi Baghdad cùng nhau chiến đấu, ta hi vọng ngươi không nên có loại ý nghĩ này nữa!”

Dương thấy mọi người hiểu lầm ý tứ của hắn, chẳng qua là cười cười, đợi cho mọi người yên tĩnh hắn hắng giọng giải thích:

“Các vị Thủ trưởng, các ngươi hiểu lầm! Tôi cũng không phải là e sợ chiến đấu, nhưng mới vừa rồi mọi người đã đem so sánh quân ta đang gặp bất lợi. Ý của tôi là nếu như ngăn chặn xe bọc thép quân địch, quân ta chỉ có ít vũ khí chống tăng, vừa không có công sự, đó là lấy chỗ yếu của ta đi đánh chỗ sở trường của đối phương, cái được không bù đắp đủ cái mất!”

“Nhưng chúng ta phải ngăn trở người Iran!” Ohm kac vẫn liền nghiêm mặt nói.

“Chúng ta phải đầu tiên xác minh nhiệm vụ của chúng ta!” Dương ánh mắt lấp lánh quét mắt mọi người:

“Nhiệm vụ cuả chúng ta là kéo dài thời gian người Iran hành quân, kiên trì đến khi sư đoàn bọc thép số 13 đến nơi! Bọn họ mới là ngăn chặn chủ lực!”

“Vậy thì có cái gì bất đồng sao?” Bach đại tá có chút nghi ngờ hỏi.

“Dĩ nhiên bất đồng! Ngăn chặn chỉ có thể chính diện đối kháng, mà kéo dài thì phương pháp có rất nhiều!” Dương tràn đầy tự tin nói tiếp:

“Nếu như chúng ta chẳng qua là muốn làm chậm tốc độ di chuyển của đối phương mà không phải tiêu diệt sinh lực địch, chúng ta có thể lựa chọn phương thức tác chiến hoàn toàn bất đồng!”

“Ý của ngươi là --” Bach đại tá bắt đầu phải thay đổi cách nhìn đối với người thanh niên này. Nghe lời Dương nói, trong lòng hắn bắt đầu có linh cảm nhưng vô cùng mơ hồ cũng không thể xác định.

“Chúng ta tiến công!” Dương như đinh chém sắt nói ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương