Iraq Phong Vân
-
Chương 16
Bên ngoài trận địa thất thủ, từng nhóm lớn bộ binh Iraq từ trận địa lui xuống. Nhưng cơn ác mộng của quân đoàn 3 vẫn chưa kết thúc, lúc này một lượng lớn xe tăng và xe vận tải quân dụng đang bon chen mà đi qua thông đạo Arab gần sông Yaney. Bởi vì rút lui lung tung không có kế hoạch các đơn vị hoảng hốt chạy bừa chen chúc làm một đoàn. Hiện tại con đường chật hẹp đã hoàn toàn bị binh sĩ tháo chạy và xe Tăng làm ách tắc nghiêm trọng. Vô số tiếng chửi bới từ dòng người tháo chạy lên thằng lái xe Tăng.
Xe jeep của Omar Moustafa Thiếu tướng cũng bị dồn chặt không thể động đậy. Viên phó quan của hắn vừa mắng to, vừa dùng roi da trong tay quật binh sĩ bên cạnh xe ép bọn họ nhường đường. Binh sĩ bị vụt giận mà không dám nói, chẳng qua là hết sức tránh roi của viên phó quan. Nhưng bởi vì thật sự quá chật chội, mấy người bị thương binh sĩ không chỗ tránh né bị sĩ quan phụ tá liên tiếp quất trúng vài roi.
Sĩ quan phụ tá thấy mấy binh lính lớn mật như thế vẫn không nhường đường cho tướng quân. Đang muốn mãnh liệt rút ra dạy dỗ mấy tên binh lính khốn kiếp, thì cánh tay của y lại đột nhiên bị giữ lại. Sĩ quan phụ tá sửng sốt, nhìn lại thấy người này là một viên Trung Úy trên người bị vài nơi đả thương, máu tươi tràn đầy đỏ băng vải. Sĩ quan phụ tá thấy đối phương là quan quân bị thương trong chiến đấu nên không thể làm gì khác hơn là kiềm chế ở lửa giận, lớn tiếng quát lên:“Ngươi muốn làm gì? Không thấy được đây là xe của Moustafa tướng quân sao? còn không nhanh nhường đường tránh ra!”
Người sĩ quan kia nhìn sĩ quan phụ tá, lớn tiếng nói:“Thủ trưởng, Thánh Ala ở trên cao, chẳng lẽ ngài không nhìn thấy nơi này chen chúc đến chật cứng rồi sao?”
Sĩ quan phụ tá vốn đang tức giận, hiện tại thấy một tiểu quan dám mạnh miệng đang định vung roi dạy dỗ sĩ quan kia. Bất chợt phía sau truyền đến một tiếng gầm lên: “Osama, ngươi dừng tay cho ta!”
Sĩ quan phụ tá xoay người nhìn lại, chỉ thấy Omar tướng quân nét mặt giận dữ đang nhìn mình. Hắn không thể làm gì khác hơn là nén phẫn nộ buông roi xuống. Omar tướng quân khó khăn đẩy cửa xe ra, đi xuống xe jeep. Bên cạnh xe mấy người lính cùng vài thương binh vội vàng hướng hắn chào, nhưng bởi đông người cái này lễ diễn ra rất không tiêu chuẩn. Nhưng Omar tướng quân không rảnh bận tâm những thứ này, bởi vì bốn phía ồn ào, hắn chỉ có thể hướng này mấy người hỏi: “Các ngươi là chi bộ đội nào?”
Người sĩ quan bị thương lớn tiếng đáp:“Báo cáo Thủ trưởng! Chúng tôi là đại đội 17 tiểu đoàn 3, tôi là Đại đội trưởng Nimes xin trình diện!”
Omar tướng quân gật đầu, hỏi: “Các ngươi lúc nào gặp phải địch nhân tập kích?”
Nimes quay đầu lại xem một chút, đem một người từ phía sau lôi tới đây lớn tiếng nói: “Hắn gọi Kamen, là hắn là người đầu tiên phát hiện người Iran tiến công!”
Omar tướng quân nhìn người gọi là Kamen đem vấn đề của mình hỏi lại một lần. Nhưng chung quanh thật sự quá huyên náo, Kamen hiển nhiên không nghe thấy lời của hắn. Nhất là phía trước hai cỗ xe tăng t-62 đang mở ra động cơ rầm rầm mạnh mẽ xông tới tạo ra một trận trận náo loạn, bộ binh cùng lính lái xe hơi rối rít mắng to lên.
Omar tướng quân nhíu mày hướng sĩ quan phụ tá nói: “Osama, đến phía trước đi xem một chút chuyện gì xảy ra? Nếu như người nào dám nhiễu loạn trật tự, nghiêm trị không tha!”
Sĩ quan phụ tá khó khăn chen chúc bước lên, Omar tướng quân quay đầu lại lớn tiếng hỏi Kamen: “Các ngươi lúc nào gặp phải địch nhân tập kích, bọn họ có bao nhiêu người?”
Kamen cả người có chút khẩn trương trả lời: “Thưa Tướng quân -- Thủ trưởng -- đại khái tầm 11 giờ tối đối phương đột nhiên pháo kích, pháo kích mới vừa ngừng thì người Ba Tư lập tức xông lên! Đại khái là như vậy--” Hắn cũng không biết là có bao nhiêu người, khi đó hắn chỉ biết gục trên mặt đất hướng lên trời nổ súng làm gì kịp tính toán địch nhân số lượng quân địch. Nếu không phải Đại đội trưởng Nimes phát hiện hắn, đưa đeo đi ra ngoài thì bây giờ hắn đã bị người Ba Tư làm thịt.
“Báo cáo tướng quân! Địch nhân có khoảng một sư đoàn, từ hai phương hướng tiến hành đột kích! Chúng ta mặc dù đẩy lùi được đợt tiến công thứ nhất nhưng bởi vì chúng quá đông cộng thêm vũ khí hạng nặng bị phá hủy nên chỉ thủ vững được 3 giờ cuối cùng đành rúi lui!” Nimes ở một bên bổ sung nói.
Đối mặt một sư đoàn đánh bất ngờ mà kiên trì được 3 giờ? Omar tướng quân không khỏi thay đổi cái nhìn tên Đại đội trưởng có mạo xấu xí này. “Không hoảng loạn sợ hãi, xem ra người này là một nhân tài!”
Song vào lúc này đột nhiên có người kinh hô: “Phi cơ trực thăng -- phi cơ trực thăng của quân địch--” Binh lính trên cả con đường nhất thời như loạn cả lên. Omar tướng quân cùng đại đội trưởng Nimes cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy ba bóng đen từ đàng xa không trung mà bay nhanh đến. Nhìn kỹ lại chính là trực thăng võ trang ah-1 Cobra của không quân Iran.
“Mau -- lập tức đến ven đường bố trí trận địa phòng không, mau lên” Omar tướng quân lập tức lo lắng quát to, hắn biết chỉ dựa vào vũ khí hạng nhẹ của bộ binh căn bản không cách nào mang đến uy hiếp cho loại trực thăng vũ trang này.
Mọi người hoảng loạn bối rối, xe cộ mất khống chế ngược lại càng thêm kẹt cứng. Tiếng quát của Omar Thiếu tướng bị tiếng ồn của máy bay xe cộ lấp hết. Trên mặt đất binh sĩ bắt đầu mù quáng nâng súng lên trời vô bắn bừa. Nhưng với trực thăng võ trang bọc thép chống được đạn 14,5 mm mà nói tác dụng của vũ khí bộ binh hạng nhẹ quả thực như gãi ngứa. Nhìn phương hướng máy bay trực thăng lao xuống, Trung Úy Nimes hướng Kamen và một người lính khác kéo Omar Thiếu tướng lao vào bụi rậm ven đường.
Bay trên không trung, phi công điều khiển chiếc ah-1 Cobra đắc ý. Hắn nhìn đoàn người ở dưới đang hoảng sợ loạn tứ tán cùng chồng chất các phương tiện hạng nặng kéo dài đến mấy cây số. Chỉ thấy hai quả tên lửa chống tăng từ trực thăng chỉ huy bắn ra. Mục tiêu của nó cũng không phải là xe tăng và xe hơi chen chúc ở chung một trên đường lớn mà là 2 chiếc xe bọc thép type 63 Trung Quốc đi đầu tiên.
Một tiếng “Oành --” vang lên, ánh lửa thoáng hiện! cả 2 chiếc xe type 63 như hộp diêm bị nhét pháo nổ tan nát thành một đống sắt vụn chắn ngang cả con đường.
Lúc này, ba chiếc ah-1 Cobra xoay một vòng cung duyên dáng, dùng pháo tự động 20mm và rốc két không điều khiển 70mm rải như mưa xuống đội hình hành quân người Iraq phía dưới….
Xe jeep của Omar Moustafa Thiếu tướng cũng bị dồn chặt không thể động đậy. Viên phó quan của hắn vừa mắng to, vừa dùng roi da trong tay quật binh sĩ bên cạnh xe ép bọn họ nhường đường. Binh sĩ bị vụt giận mà không dám nói, chẳng qua là hết sức tránh roi của viên phó quan. Nhưng bởi vì thật sự quá chật chội, mấy người bị thương binh sĩ không chỗ tránh né bị sĩ quan phụ tá liên tiếp quất trúng vài roi.
Sĩ quan phụ tá thấy mấy binh lính lớn mật như thế vẫn không nhường đường cho tướng quân. Đang muốn mãnh liệt rút ra dạy dỗ mấy tên binh lính khốn kiếp, thì cánh tay của y lại đột nhiên bị giữ lại. Sĩ quan phụ tá sửng sốt, nhìn lại thấy người này là một viên Trung Úy trên người bị vài nơi đả thương, máu tươi tràn đầy đỏ băng vải. Sĩ quan phụ tá thấy đối phương là quan quân bị thương trong chiến đấu nên không thể làm gì khác hơn là kiềm chế ở lửa giận, lớn tiếng quát lên:“Ngươi muốn làm gì? Không thấy được đây là xe của Moustafa tướng quân sao? còn không nhanh nhường đường tránh ra!”
Người sĩ quan kia nhìn sĩ quan phụ tá, lớn tiếng nói:“Thủ trưởng, Thánh Ala ở trên cao, chẳng lẽ ngài không nhìn thấy nơi này chen chúc đến chật cứng rồi sao?”
Sĩ quan phụ tá vốn đang tức giận, hiện tại thấy một tiểu quan dám mạnh miệng đang định vung roi dạy dỗ sĩ quan kia. Bất chợt phía sau truyền đến một tiếng gầm lên: “Osama, ngươi dừng tay cho ta!”
Sĩ quan phụ tá xoay người nhìn lại, chỉ thấy Omar tướng quân nét mặt giận dữ đang nhìn mình. Hắn không thể làm gì khác hơn là nén phẫn nộ buông roi xuống. Omar tướng quân khó khăn đẩy cửa xe ra, đi xuống xe jeep. Bên cạnh xe mấy người lính cùng vài thương binh vội vàng hướng hắn chào, nhưng bởi đông người cái này lễ diễn ra rất không tiêu chuẩn. Nhưng Omar tướng quân không rảnh bận tâm những thứ này, bởi vì bốn phía ồn ào, hắn chỉ có thể hướng này mấy người hỏi: “Các ngươi là chi bộ đội nào?”
Người sĩ quan bị thương lớn tiếng đáp:“Báo cáo Thủ trưởng! Chúng tôi là đại đội 17 tiểu đoàn 3, tôi là Đại đội trưởng Nimes xin trình diện!”
Omar tướng quân gật đầu, hỏi: “Các ngươi lúc nào gặp phải địch nhân tập kích?”
Nimes quay đầu lại xem một chút, đem một người từ phía sau lôi tới đây lớn tiếng nói: “Hắn gọi Kamen, là hắn là người đầu tiên phát hiện người Iran tiến công!”
Omar tướng quân nhìn người gọi là Kamen đem vấn đề của mình hỏi lại một lần. Nhưng chung quanh thật sự quá huyên náo, Kamen hiển nhiên không nghe thấy lời của hắn. Nhất là phía trước hai cỗ xe tăng t-62 đang mở ra động cơ rầm rầm mạnh mẽ xông tới tạo ra một trận trận náo loạn, bộ binh cùng lính lái xe hơi rối rít mắng to lên.
Omar tướng quân nhíu mày hướng sĩ quan phụ tá nói: “Osama, đến phía trước đi xem một chút chuyện gì xảy ra? Nếu như người nào dám nhiễu loạn trật tự, nghiêm trị không tha!”
Sĩ quan phụ tá khó khăn chen chúc bước lên, Omar tướng quân quay đầu lại lớn tiếng hỏi Kamen: “Các ngươi lúc nào gặp phải địch nhân tập kích, bọn họ có bao nhiêu người?”
Kamen cả người có chút khẩn trương trả lời: “Thưa Tướng quân -- Thủ trưởng -- đại khái tầm 11 giờ tối đối phương đột nhiên pháo kích, pháo kích mới vừa ngừng thì người Ba Tư lập tức xông lên! Đại khái là như vậy--” Hắn cũng không biết là có bao nhiêu người, khi đó hắn chỉ biết gục trên mặt đất hướng lên trời nổ súng làm gì kịp tính toán địch nhân số lượng quân địch. Nếu không phải Đại đội trưởng Nimes phát hiện hắn, đưa đeo đi ra ngoài thì bây giờ hắn đã bị người Ba Tư làm thịt.
“Báo cáo tướng quân! Địch nhân có khoảng một sư đoàn, từ hai phương hướng tiến hành đột kích! Chúng ta mặc dù đẩy lùi được đợt tiến công thứ nhất nhưng bởi vì chúng quá đông cộng thêm vũ khí hạng nặng bị phá hủy nên chỉ thủ vững được 3 giờ cuối cùng đành rúi lui!” Nimes ở một bên bổ sung nói.
Đối mặt một sư đoàn đánh bất ngờ mà kiên trì được 3 giờ? Omar tướng quân không khỏi thay đổi cái nhìn tên Đại đội trưởng có mạo xấu xí này. “Không hoảng loạn sợ hãi, xem ra người này là một nhân tài!”
Song vào lúc này đột nhiên có người kinh hô: “Phi cơ trực thăng -- phi cơ trực thăng của quân địch--” Binh lính trên cả con đường nhất thời như loạn cả lên. Omar tướng quân cùng đại đội trưởng Nimes cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy ba bóng đen từ đàng xa không trung mà bay nhanh đến. Nhìn kỹ lại chính là trực thăng võ trang ah-1 Cobra của không quân Iran.
“Mau -- lập tức đến ven đường bố trí trận địa phòng không, mau lên” Omar tướng quân lập tức lo lắng quát to, hắn biết chỉ dựa vào vũ khí hạng nhẹ của bộ binh căn bản không cách nào mang đến uy hiếp cho loại trực thăng vũ trang này.
Mọi người hoảng loạn bối rối, xe cộ mất khống chế ngược lại càng thêm kẹt cứng. Tiếng quát của Omar Thiếu tướng bị tiếng ồn của máy bay xe cộ lấp hết. Trên mặt đất binh sĩ bắt đầu mù quáng nâng súng lên trời vô bắn bừa. Nhưng với trực thăng võ trang bọc thép chống được đạn 14,5 mm mà nói tác dụng của vũ khí bộ binh hạng nhẹ quả thực như gãi ngứa. Nhìn phương hướng máy bay trực thăng lao xuống, Trung Úy Nimes hướng Kamen và một người lính khác kéo Omar Thiếu tướng lao vào bụi rậm ven đường.
Bay trên không trung, phi công điều khiển chiếc ah-1 Cobra đắc ý. Hắn nhìn đoàn người ở dưới đang hoảng sợ loạn tứ tán cùng chồng chất các phương tiện hạng nặng kéo dài đến mấy cây số. Chỉ thấy hai quả tên lửa chống tăng từ trực thăng chỉ huy bắn ra. Mục tiêu của nó cũng không phải là xe tăng và xe hơi chen chúc ở chung một trên đường lớn mà là 2 chiếc xe bọc thép type 63 Trung Quốc đi đầu tiên.
Một tiếng “Oành --” vang lên, ánh lửa thoáng hiện! cả 2 chiếc xe type 63 như hộp diêm bị nhét pháo nổ tan nát thành một đống sắt vụn chắn ngang cả con đường.
Lúc này, ba chiếc ah-1 Cobra xoay một vòng cung duyên dáng, dùng pháo tự động 20mm và rốc két không điều khiển 70mm rải như mưa xuống đội hình hành quân người Iraq phía dưới….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook