[Inuyasha Đồng Nhân] Khuynh Ảnh
-
Chương 31: Rốt cục cũng gặp lại
Lại ra đi, Khuynh Ảnh đang trên đường đi đến Nữ nhi thành, kia hẳn là địa điểm của nội dung vở kịch, chỉ hy vọng nội dung vở kịch chưa kết thúc, còn có thể gặp lại Khuyển Dạ Xoa, không biết Khuyển Dạ Xoa thấy mình sẽ có phản ứng gì, là cao hứng hay có niềm vui mới liền quên mất tình cũ (aka có mới nới cũ), phi phi phi, không đúng, cái gì mà có niềm vui mới liền quên mất tình cũ chứ, mình và Khuyển Dạ Xoa không phải là cái quan hệ kia đâu, thật là, nếu không phải là loại quan hệ đó, Khuynh Ảnh trầm thấp nghĩ, bất quá, như vậy thì chính là loại quan hệ nào (Quan hệ tình nhơn chứ gì nữa=))). Khuynh Ảnh cảm thấy có chút nghi hoặc, bất quá vẫn liền nhanh ném vấn đề này ra sau đầu, vẫn là đi tìm Khuyển Dạ Xoa trước cái đã. (bó tay với em, đầu gỗ a)
————— Ta là phân cách tuyến con đường đến Nữ nhi thành ——————————-
Tới bên trong thành trấn, cũng không phải rất nóng nực ồn ào, nữ hài tử lại không hiếm thấy, hẳn có thể thấy được Khuyển Dạ Xoa còn chưa đem yêu quái kia giết đi, Khuynh Ảnh đi tìm một khách *** dừng chân.
Khách điểm cũng không lớn, khó có được sự thanh tĩnh, phải nói là phi thường thanh tĩnh, bởi vì trừ bỏ Khuynh Ảnh cùng lão bản thì hầu như không có người. Bên trong khách *** thực sạch sẽ, Khuynh Ảnh đối nơi dừng chân không có yêu cầu gì quá lớn, cho nên vừa lòng. Khuynh Ảnh quyết định nghỉ ngơi tốt để đêm nay đến hoàng cung.
Vừa định đặt lưng nằm xuống, Tiểu Hạ nói “Ta gặp được người quen nên đến thăm một chút, ban đêm sẽ trở về.”
“Được rồi, ban đêm trở về đúng giờ, bằng không ngươi ở đây chờ ta về.”
“Ừ, nhất định đúng giờ.”
Tiểu Hạ nói xong liền men theo cửa sổ nhảy xuống, nháy mắt liền tiêu thất. Khuynh Ảnh cười cười, Tiểu Hạ trông thật vội vàng, không biết là đi gặp ai, không phải là đi gặp tình nhân đó chứ.
Cũng chỉ là phỏng đoán, Khuynh Ảnh liền nằm xuống, mơ mơ màng màng ngủ mất.
—————-Tỉnh lại—————–
“Ha…” Khuynh Ảnh chậm rãi ngáp một cái, nhìn căn phòng hơi tối, ngẫm lại cũng đến lúc rồi, đẩy cánh cửa sổ khép hờ ra, một tia ánh mặt trời của buổi chiều tà còn lưu luyến nơi chân trời, khí sắc bầu trời âm trầm làm cho người ta nhớ đến màu lam biếc của ban ngày, mà bây giờ là một màu đỏ của buổi chiều tà bao phủ cả khoảng trời, phá lệ chói mắt, nhưng chỉ chốc lát, màn đêm liền nhanh chóng ập xuống, toàn bộ đều lâm và hắc ám, cũng là lúc hành động.
Mặc bộ quần áo màu đen thay cho màu trắng thường mặc, đem theo Tiểu Hạ, sau đó đem mái tóc dài dùng cây trâm do Viêm biến thành ghim lên, một thiếu niên tuấn mỹ lạnh lùng nhưng lại lộ ra nhiều tia ấm áp xuất hiện trong gương, đem theo Tiểu Hạ, hướng tới hoàng cung xuất phát.
——————–Đi vào hoàng cung———————–
Nhẹ nhàng rơi xuống đất, đi tới cung điện trước mặt, nhìn con đường phía trước lần lượt thay đổi, quả thực thật giống nhau, Khuynh Ảnh nhìn mà đầu có chút choáng váng. Bỗng nhiên, nhận thấy phía trước có động tĩnh, nghe cước bộ phải là nữ nhân, hơn nữa là hai người. Chắc là Vi cùng với công chúa. Khuynh Ảnh nghĩ đến, sau đó đem ngọn lửa trên vách tường lấy một phần cho vào lòng bàn tay, bởi vì có cỗ linh lực màu đen kia bao vây nên y không bị thương tổn, cỗ linh lực kia từ sau khi tỉnh dậy đã có rồi, chỉ biết nó cùng cỗ linh lực ấm áp là hai cái khác nhau.
Đát, đát, đát, đát, đát, tiếng bước chân ngày càng gần, con yêu quái cóc kí sinh trên người thành chủ không biết từ đâu xuất hiện vọt qua Vi, ngăn chặn đường lui của các nàng, Khuynh Ảnh đột nhiên đem ngọn lửa trong tay hướng yêu quái cóc đánh tới “ A a a…” Con yêu quái cóc chịu không nổi liền thoát ra khỏi cơ thể thành chủ bỏ trốn, Khuynh Ảnh chậm rãi thu hồi ngọn lửa, nhìn nó trong tay tắt dần.
“Vù vù…” Vi xem đã không còn nguy hiểm nữa, lập tức thả lỏng, từng ngụm từng ngụm hô hấp, thân thể vì bị kinh hách không chịu nổi té ngã trên mặt đất.
Thành chủ cũng dần bình tĩnh lại, sau đó hai nàng thâm tình nhìn nhau. “Khụ khụ…” Khuynh Ảnh ho khan hai tiếng, ý bảo nơi này không chỉ có hai người thôi đâu. Thành chủ cũng kịp thời phản ứng, rất là xấu hổ, nhưng sau một lát liền nói “Cảm ơn ngươi đã cứu ta và công chúa, ngươi muốn cái gì ta đều đáp ứng.”
“Khuynh Ảnh, là ngươi sao” một thanh âm hàm chứa thâm tình cùng cao hứng. Giống như có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng lại chỉ thốt ra một câu.
“Ừ, là ta, Khuyển Dạ Xoa.” Khuynh Ảnh nhìn Khuyển Dạ Xoa, chậm rãi nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên, đôi mắt to tròn loan loan, giống như Mellie (người mẹ nuôi của Khuynh Ảnh ở cô nhi viện), không, phải nói là so với Mellie còn đẹp hơn, ấm áp hơn, bởi vì có liên quan đến bộ đồ màu đen mặc trên người tạo nên khí chất nghiêm túc cũng bị nụ cười này hòa tan đi.
« Thật tốt, thật là ngươi, Khuynh Ảnh, ô, ta không có nằm mơ đi. » Khuyển Dạ Xoa tiến lên gắt gao ôm lấy Khuynh Ảnh, giống như muốn đem y nhập vào trong cơ thể mình, vĩnh viễn không chia lìa.
« Khuyển Dạ Xoa » Khuynh Ảnh có chút kinh ngạc mở miệng, cảm thụ được một mảnh ướt át nơi vai, Khuyển Dạ Xoa hắn khóc sao
« Khuynh Ảnh, ngươi không biết đâu, ngươi không biết, ta đã nghĩ rất nhiều về ngươi, ta rất nhiều… » yêu ngươi, hai chữ đó Khuyển dạ Xoa không nói ra, không phải bây giờ, chỉ cần y trở lại bên mình là tốt rồi. Khuyển Dạ Xoa chậm rãi ngưng khóc, giống như không có nghe lời nói Khuynh Ảnh mang theo nghi vấn, tự mình nói xong, nhưng chưa nói được nhiêu, lại lại im lặng.
« Khuynh Ảnh, không được rời ta đi lần nữa, vĩnh viễn không được, một giây một phút cũng không cho. » Ta không thể chấp nhận ngươi rời đi ta một lần nữa, nếu không ta hỏng mất, Khuynh Ảnh. (si tình công a=)))
« Hảo » Khuynh Ảnh nhẹ nhàng đáp, nghe giọng nói đầy tính trẻ con của Khuyển Dạ Xoa, Khuynh Ảnh cười cười, trong lòng lại phun tào, chẳng lẽ ngươi kết hôn rồi còn bắt ta theo ngươi sao. (=)))
Nghe thấy Khuynh Ảnh trả lời, Khuyển Dạ Xoa lúc này mới chậm rãi buông ra, hướng mọi người đang kinh ngạc giới thiệu « Khuynh Ảnh, hiện tại là bằng hữu của ta. »
Khuynh Ảnh có chút mất hứng, cái gì hiện tại là bằng hữu chứ, chẳng lẽ về sau liền không phải (ừm, không phải:D), bất quá vẫn tự giới thiệu bản thân « Ta gọi là Khuynh Ảnh. » lạnh lùng phun ra một câu, khuôn mặt không biểu tình gì, vẻ mặt y không bao giờ lẵng phí trên người lạ.
Tới Vi cũng từ kinh ngạc liền hồi phục, tự giới thiệu mình.
Sau đó liền cùng thành chủ bọn họ cáo từ, bước lên đoạn lữ trình mới.
Vâng, thành chủ ở đây là nữ, bởi vì đây là Nữ nhi thành, méo có đàn ông. Chúng ta có couple Girl x Girl trong này =))
————— Ta là phân cách tuyến con đường đến Nữ nhi thành ——————————-
Tới bên trong thành trấn, cũng không phải rất nóng nực ồn ào, nữ hài tử lại không hiếm thấy, hẳn có thể thấy được Khuyển Dạ Xoa còn chưa đem yêu quái kia giết đi, Khuynh Ảnh đi tìm một khách *** dừng chân.
Khách điểm cũng không lớn, khó có được sự thanh tĩnh, phải nói là phi thường thanh tĩnh, bởi vì trừ bỏ Khuynh Ảnh cùng lão bản thì hầu như không có người. Bên trong khách *** thực sạch sẽ, Khuynh Ảnh đối nơi dừng chân không có yêu cầu gì quá lớn, cho nên vừa lòng. Khuynh Ảnh quyết định nghỉ ngơi tốt để đêm nay đến hoàng cung.
Vừa định đặt lưng nằm xuống, Tiểu Hạ nói “Ta gặp được người quen nên đến thăm một chút, ban đêm sẽ trở về.”
“Được rồi, ban đêm trở về đúng giờ, bằng không ngươi ở đây chờ ta về.”
“Ừ, nhất định đúng giờ.”
Tiểu Hạ nói xong liền men theo cửa sổ nhảy xuống, nháy mắt liền tiêu thất. Khuynh Ảnh cười cười, Tiểu Hạ trông thật vội vàng, không biết là đi gặp ai, không phải là đi gặp tình nhân đó chứ.
Cũng chỉ là phỏng đoán, Khuynh Ảnh liền nằm xuống, mơ mơ màng màng ngủ mất.
—————-Tỉnh lại—————–
“Ha…” Khuynh Ảnh chậm rãi ngáp một cái, nhìn căn phòng hơi tối, ngẫm lại cũng đến lúc rồi, đẩy cánh cửa sổ khép hờ ra, một tia ánh mặt trời của buổi chiều tà còn lưu luyến nơi chân trời, khí sắc bầu trời âm trầm làm cho người ta nhớ đến màu lam biếc của ban ngày, mà bây giờ là một màu đỏ của buổi chiều tà bao phủ cả khoảng trời, phá lệ chói mắt, nhưng chỉ chốc lát, màn đêm liền nhanh chóng ập xuống, toàn bộ đều lâm và hắc ám, cũng là lúc hành động.
Mặc bộ quần áo màu đen thay cho màu trắng thường mặc, đem theo Tiểu Hạ, sau đó đem mái tóc dài dùng cây trâm do Viêm biến thành ghim lên, một thiếu niên tuấn mỹ lạnh lùng nhưng lại lộ ra nhiều tia ấm áp xuất hiện trong gương, đem theo Tiểu Hạ, hướng tới hoàng cung xuất phát.
——————–Đi vào hoàng cung———————–
Nhẹ nhàng rơi xuống đất, đi tới cung điện trước mặt, nhìn con đường phía trước lần lượt thay đổi, quả thực thật giống nhau, Khuynh Ảnh nhìn mà đầu có chút choáng váng. Bỗng nhiên, nhận thấy phía trước có động tĩnh, nghe cước bộ phải là nữ nhân, hơn nữa là hai người. Chắc là Vi cùng với công chúa. Khuynh Ảnh nghĩ đến, sau đó đem ngọn lửa trên vách tường lấy một phần cho vào lòng bàn tay, bởi vì có cỗ linh lực màu đen kia bao vây nên y không bị thương tổn, cỗ linh lực kia từ sau khi tỉnh dậy đã có rồi, chỉ biết nó cùng cỗ linh lực ấm áp là hai cái khác nhau.
Đát, đát, đát, đát, đát, tiếng bước chân ngày càng gần, con yêu quái cóc kí sinh trên người thành chủ không biết từ đâu xuất hiện vọt qua Vi, ngăn chặn đường lui của các nàng, Khuynh Ảnh đột nhiên đem ngọn lửa trong tay hướng yêu quái cóc đánh tới “ A a a…” Con yêu quái cóc chịu không nổi liền thoát ra khỏi cơ thể thành chủ bỏ trốn, Khuynh Ảnh chậm rãi thu hồi ngọn lửa, nhìn nó trong tay tắt dần.
“Vù vù…” Vi xem đã không còn nguy hiểm nữa, lập tức thả lỏng, từng ngụm từng ngụm hô hấp, thân thể vì bị kinh hách không chịu nổi té ngã trên mặt đất.
Thành chủ cũng dần bình tĩnh lại, sau đó hai nàng thâm tình nhìn nhau. “Khụ khụ…” Khuynh Ảnh ho khan hai tiếng, ý bảo nơi này không chỉ có hai người thôi đâu. Thành chủ cũng kịp thời phản ứng, rất là xấu hổ, nhưng sau một lát liền nói “Cảm ơn ngươi đã cứu ta và công chúa, ngươi muốn cái gì ta đều đáp ứng.”
“Khuynh Ảnh, là ngươi sao” một thanh âm hàm chứa thâm tình cùng cao hứng. Giống như có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng lại chỉ thốt ra một câu.
“Ừ, là ta, Khuyển Dạ Xoa.” Khuynh Ảnh nhìn Khuyển Dạ Xoa, chậm rãi nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên, đôi mắt to tròn loan loan, giống như Mellie (người mẹ nuôi của Khuynh Ảnh ở cô nhi viện), không, phải nói là so với Mellie còn đẹp hơn, ấm áp hơn, bởi vì có liên quan đến bộ đồ màu đen mặc trên người tạo nên khí chất nghiêm túc cũng bị nụ cười này hòa tan đi.
« Thật tốt, thật là ngươi, Khuynh Ảnh, ô, ta không có nằm mơ đi. » Khuyển Dạ Xoa tiến lên gắt gao ôm lấy Khuynh Ảnh, giống như muốn đem y nhập vào trong cơ thể mình, vĩnh viễn không chia lìa.
« Khuyển Dạ Xoa » Khuynh Ảnh có chút kinh ngạc mở miệng, cảm thụ được một mảnh ướt át nơi vai, Khuyển Dạ Xoa hắn khóc sao
« Khuynh Ảnh, ngươi không biết đâu, ngươi không biết, ta đã nghĩ rất nhiều về ngươi, ta rất nhiều… » yêu ngươi, hai chữ đó Khuyển dạ Xoa không nói ra, không phải bây giờ, chỉ cần y trở lại bên mình là tốt rồi. Khuyển Dạ Xoa chậm rãi ngưng khóc, giống như không có nghe lời nói Khuynh Ảnh mang theo nghi vấn, tự mình nói xong, nhưng chưa nói được nhiêu, lại lại im lặng.
« Khuynh Ảnh, không được rời ta đi lần nữa, vĩnh viễn không được, một giây một phút cũng không cho. » Ta không thể chấp nhận ngươi rời đi ta một lần nữa, nếu không ta hỏng mất, Khuynh Ảnh. (si tình công a=)))
« Hảo » Khuynh Ảnh nhẹ nhàng đáp, nghe giọng nói đầy tính trẻ con của Khuyển Dạ Xoa, Khuynh Ảnh cười cười, trong lòng lại phun tào, chẳng lẽ ngươi kết hôn rồi còn bắt ta theo ngươi sao. (=)))
Nghe thấy Khuynh Ảnh trả lời, Khuyển Dạ Xoa lúc này mới chậm rãi buông ra, hướng mọi người đang kinh ngạc giới thiệu « Khuynh Ảnh, hiện tại là bằng hữu của ta. »
Khuynh Ảnh có chút mất hứng, cái gì hiện tại là bằng hữu chứ, chẳng lẽ về sau liền không phải (ừm, không phải:D), bất quá vẫn tự giới thiệu bản thân « Ta gọi là Khuynh Ảnh. » lạnh lùng phun ra một câu, khuôn mặt không biểu tình gì, vẻ mặt y không bao giờ lẵng phí trên người lạ.
Tới Vi cũng từ kinh ngạc liền hồi phục, tự giới thiệu mình.
Sau đó liền cùng thành chủ bọn họ cáo từ, bước lên đoạn lữ trình mới.
Vâng, thành chủ ở đây là nữ, bởi vì đây là Nữ nhi thành, méo có đàn ông. Chúng ta có couple Girl x Girl trong này =))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook