IMI - Tiên Giới Chiến
Chương 30: Huyền tiên đốc chiến

Mạc Tinh là một gã tu chân giả kim đan trung kỳ. Đặt ở trong tiên giới, hắn cũng có thể coi như là một gã trưởng phòng oai chấn một góc công ty. Tiên giới cường giả như mây, thế nhưng muốn lăn lộn tới kim đan kỳ cũng không dễ dàng gì. Rất nhiều gã trúc cơ láo nháo không chuẩn bị đầy đủ mà cứ tự tiện kết đan, liền hao hết tinh nguyên, linh lực, kết ra cái loại giả đan chỉ biết ăn mòn tu vi, rồi từ từ thụt lùi cảnh giới mà chết đấy.

Muốn lên kim đan kỳ, với nhiều người đã là thành tựu cả đời khó có được rồi.

Thế nhưng hôm nay, nhìn quanh, thấy mấy ngàn người đang bay cùng với mình đều là kim đan kỳ, Mạc Tinh mới biết thì ra tiên giới rộng lớn lắm. Hắn cũng chỉ có thể bắt nạt mấy đứa tiểu bối ngu ngơ trong môn phái mà thôi. Đặt ở toàn tiên giới, người ta tùy tiện hô hét cũng có thể kiếm được một mớ.

Người ta ở đây chính là nữ nhân tóc xanh mặc trang phục như phàm nhân kia. Hình như biệt hiệu gọi là cái gì “Phi Kiếm” thì phải. Cái tên phổ thông ở tiên giới hết sức. Nhưng cái con bé tên tuổi tầm thường này lại là cường giả huyền tiên cấp, chính là cửu thiên huyền nữ đấy.

Huyền tiên cấp, chính là tồn tại cao không thể chạm tới. Đừng nói là kim đan kỳ như hắn, ngay cả trưởng môn nhân nguyên anh kỳ, hay lão tổ tông Hóa Thần Kỳ đã sống mấy ngàn năm vẫn chưa từng nhìn thấy một người. Huyền tiên còn trên cả đại la kim tiên, là cường giả đuổi sát tiên đế, vận khí tốt một chút là có tư cách nhận truyền thừa tiên khí linh thụ, trở thành tiên đế mới, sóng vai tiên hậu, thành tựu vạn cổ, người người kính ngưỡng.

Khắp 33 tầng trời, ai dám không theo !?

Cái loại thần long bình thường chỉ thấy đầu không thấy đuôi này, vậy mà hôm nay lại không ngại đi khắp ba tầng trời đầu tiên, tới mỗi môn mỗi phái kéo ra một đám trưởng lão kim đan kỳ, tổ hợp bọn họ thành một cái quân đoàn tạm thời để đi đánh phàm nhân.

Cái này là vinh quang cỡ nào !?

Thật sự là thụ sủng nhược kinh (Được yêu mà sợ) mà.

Chỉ là một đám phàm nhân thôi, có nhất thiết phải hưng sự động chúng như vậy không !? Hồi còn trẻ, đại khái khoảng mấy trăm năm trước hắn cũng thông qua thiên môn phái xuống phàm giới dạo chơi một hồi, ở đó chỉ lèo tèo năm mươi mấy cái quốc gia, muốn công thành còn phải dùng máy bắn đá, đó là cái dạng sống nguyên thủy khiến tiên gia chẳng đành lòng nhìn.

Phàm nhân may mắn tìm được cửa lên thiên đình là phúc của chúng, trừng phạt nhẹ nhàng là được rồi, kéo mấy ngàn cường giả kim đan kỳ thế này tới đây, có phải là muốn hù chết chúng hay không !?

Mạc Tinh âm thầm cười khẩy, cử một gã kim đan kỳ ra thu xếp một chỗ ở cho đám phàm nhân may mắn này, cũng đã là xem trọng chúng rồi mà. Một hơi kéo mấy ngàn người ra thế này, chẳng lẽ là muốn biểu dương lực lượng tiên giới, hay thật sự muốn kéo quân tới tiếp quản phàm giới đây !?

Nếu không tính uy áp của cấp bậc, mấy ngàn người bọn họ nếu có thời gian tổ kiến một cái trận pháp hoàn chỉnh, muốn vây giết một gã tiên nhân cấp bậc kim tiên cũng có thể ấy chứ.

Nghĩ tới cái phàm giới có mật độ linh khí ít tới thương cảm kia, Mạc Tinh chỉ âm thầm cầu khẩn cô gái Huyền Tiên kia không cắt cử bọn họ xuống phàm giới để làm quan địa phương, lúc đó thì thật sự là khóc không ra nước mắt a.

Xuống phàm giới, là hình phạt thê thảm cỡ nào dành cho tiên nhân !? Không có linh khí, không thể tu luyện, tuy vũ lực mạnh mẽ quét ngang giới phàm thì cũng có để làm gì !? Chột làm vua xứ mù à !?

Không muốn. Trăm vạn lần không muốn.

Mạc Tinh đang mải miên man suy nghĩ về cái vấn đề hết sức nghiêm trọng này, thì bất giác đã bay tới cứ điểm của nhân loại ở tiên giới. Hắn có chút ngạc nhiên, thật sự là oai phong nha. Cứ điểm kim loại sừng sững trải dài, chẳng kém gì so với một số tiên môn cổ giáo. Cái dạng cứ điểm này mà đám phàm nhân cũng xây được !? Không phải là có tiên nhân nào đó tiếp tay kéo chúng lên thiên đình chứ !?

Chắc hẳn là vậy rồi, nếu không thì vị huyền tiên Phi Kiếm kia cũng không kéo bọn họ tới đây để thảo phạt phàm nhân làm gì.

Cứ điểm rộng như vậy, muốn đánh phá cũng rất mất thời gian. Vả lại phá đi cũng thật đáng tiếc, nếu có thể dời tông môn đến đây cũng là một ý kiến không tệ. Vừa nghĩ tới, hắn lại nhớ ra xung quanh còn mấy ngàn gã kim đan khác, thật sự là sói nhiều thịt ít mà. Thế này thì mỗi người giết được bao nhiêu phàm nhân !? Lấy gì mà lập công xin thưởng với Huyền Tiên đại nhân kia đây !?

Hắn bay ở cuối đội hình, chỉ vừa thấy cứ điểm ở xa xa, thì những người bay đầu tiên đã tới thành cứ điểm. Sau khi thấy thiên kiếm mạnh mẽ xé rách cái lồng phòng hộ yếu ớt kia, bọn họ chỉ cười nhạt. Một vị huyền tiên ra tay, mười cái cứ điểm như vậy cũng chỉ là một bữa ăn sáng. Có lẽ Phi Kiếm đại nhân kia sợ lạm sát quá nhiều phàm nhân khiến dính vào nhân quả không hay, nên mới gọi bọn họ đến thu dọn tàn cục chiến trường.

Nào ngờ ngay sau đó, từ bên trong căn cứ lại bắn lên một cột sáng nữa, đối chọi với thiên kiếm. Đám tiên nhân kim đan kỳ lần đầu tiên thấy năng lượng cấp độ chân tiên va chạm, dính phải dư uy chấn động, không ít người hộc máu rơi xuống đất, số còn lại lảo đảo ổn định thân hình, mắt sợ hãi nhìn lên bầu trời.

Chân tiên cấp !? Trong căn cứ nhân loại lại có một vị chân tiên tọa chấn !?

Có thể chống cự lại một vị huyền tiên, cấp độ nhất định phải là chân tiên trở lên. Mạc Tinh không dám nghĩ nơi đây sẽ có hai vị huyền tiên xuất hiện, nếu không bọn họ buông tay đánh nhau, cái tầng trời bé nhỏ này làm sao chịu nổi cơ chứ !?

Tuy nhiên huyền tiên và chân tiên đánh nhau, tiểu tiên bọn họ chẳng khác nào mấy con kiến hôi đi lạc. Trâu bò đánh nhau đến ruồi muỗi còn chết, nói gì đến kiến.

Thế này thì làm sao mà đánh a !?

Đồ sát người phàm thì nhẹ nhàng lắm, ai cũng hung hăng đi làm, nhưng mấy ngàn người bọn họ đánh một gã chân tiên, nếu không cho thời gian kết thành đại sát quân trận, chỉ sợ còn chưa đủ cho người ta nhào nặn. Không ít người đã sinh ra ý nghĩ thoái lui.

Đến khi trong căn cứ bắn ra một cột sáng thô to, đánh tan cả phi kiếm lẫn luồng năng lượng cấp chân tiên đối chọi kia, không ít người đã vãi ra quần.

Sức mạnh cấp độ này, đánh thế nào cho lại đây !?

Tầng trời thứ hai và thứ ba, nói cho cùng thì chỉ giống mấy cái tỉnh lẻ sát rìa biên giới, nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi, quê mùa không chịu nổi. Làm gì có cường giả nào thi triển được một kích tuyệt luân như vậy. Cường giả hóa thần kỳ trở lên, hay nguyên anh kỳ tuổi trẻ đều đã sớm tới những tầng trời cao hơn để theo đuổi thiên đạo. Để lại một đám người chẳng có chí tiến thủ, đã sớm an phận, ổn định cảnh giới. Chờ chết trong nỗi sợ cái chết.

Vô số người dừng bước, run rẩy muốn quay về. Đúng lúc này thì một luồng thần thức mạnh mẽ quét qua tất cả bọn họ, truyền tới một khẩu lệnh đáng sợ:

“Ai bỏ chạy, ta sẽ đồ sát tông môn nhà người đó.”

Không ít người đỏ mặt phẫn nộ, nhưng chỉ đành nuốt ngược vào lòng. Người ta là tiên nhân cao cấp, là đầu sỏ một phương, người ta mạnh, người ta có quyền. Bọn họ còn làm được gì !?

Luyện khí dẫn thể hóa trúc cơ, trúc cơ tụ linh hóa kim đan, kim đanh khai hoa biến nguyên anh, nguyên anh trưởng thành phong hóa thần, hóa thần phân thân thiên địa là luyện hư, luyện hư mang linh khí bốn phương tám bể tụ tập lại thành hợp thể kỳ, hợp thể độ kiếp khiêu chiến thiên phạt hóa chân tiên.

Từ chân tiên trở lên là một mảng khái niệm hư vô mờ mịt, bao hàm rất nhiều đại đạo lẫn kỳ ngộ không thể lặp lại. Thế nhưng trên chân tiên còn có đại la kim tiên, cứu thiên huyền tiên, vượt qua huyền tiên chính là tiên đế rồi. Từ vạn cổ tới nay chỉ có một tiên đế duy nhất, có thể thấy huyền tiên đuổi sát tiên đế là tồn tại mạnh mẽ cỡ nào.

Tiên giới cấp bậc sâm nghiêm, dựa vào thần thức, tiên nhân cấp cao có thể dễ dàng nghiền ép và phá hủy đại não của những người thấp hơn mình ba cấp trở lên. Toàn bộ tầng trời thứ hai và ba, thành tựu tu vi cao nhất chỉ tới Hóa Thần kỳ, vẫn còn kém người ta tới năm cấp. Một vị huyền tiên buông tay lạm sát, toàn bộ hai tầng trời chẳng có ai chạy thoát.

Lần đầu tiên Mạc Tinh và các tiên nhân kim đan kỳ này cảm thấy ghen tị với phàm nhân, bọn này vậy mà không có thần thức, quả thật là hợp với cái câu vô tri hưởng phúc đời đấy mà.

Nghĩ tới cường giả chân tiên bên trong căn cứ cũng đang bị Phi Kiếm đại nhân kia quấn lấy, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là giết phàm nhân, nhiều người liền cắn răng bay tới thành lũy nhân loại, muốn phát tiết hết phẫn nộ lên lũ phàm nhân ti tiện kia.

Mạc Tinh cũng bi ai nhận nhiệm vụ. Hắn biết rõ đắc tội một huyền tiên cường giả, môn phái sẽ gặp phải vận mệnh bi ai đến thế nào. Không dám kháng lệnh, hắn cũng đành liều mạng bay lên. Như bao người khác, muốn tìm phàm nhân trút giận.

Thế nhưng mà…

Cái gì thế kia !?

Tia sáng !?

Chùm tia năng lượng !?

Tại sao ta lại cảm nhận được linh lực chấn động !?

Mạc Tinh khiếp sợ đình chỉ đường bay, công pháp của hắn rất đặc biệt, cực kỳ mẫn cảm với năng lượng. Hắn cảm thấy có điềm gở.

Cùng lúc đó, những tiên nhân đi đầu đã tập kết trên thành căn cứ, liên tục tế xuất phi kiếm quanh kích địa hình thành lũy sắt thép này.

Nhưng ngay sau đó, Mạc Tinh thấy được một màn khó quên trong đời.



Mặt sàn căn cứ mở ra, nhô lên vô số ụ súng năng lượng.

Không sử dụng tên lửa dễ dàng bị tiên nhân chém đứt hay đánh bay, những ụ súng năng lượng này lấy nguồn cung cấp từ lò phản ứng phía sâu bên trong căn cứ, trải qua một quá trình pha trộn với tỉ lệ linh tử nhất định, hình thành công kích có tính ăn mòn với bất cứ loại linh quang tráo nào.

Linh lực được các tiên nhân sử dụng để kiến tạo linh quang tráo, suy cho cùng cũng chỉ là linh tử được tinh luyện cẩn thận, dễ dàng ứng dụng như một nguồn năng lượng đa năng. Pháo năng lượng linh tử thuộc về vũ khí bản nguyên, dễ dàng đồng bộ hóa với linh quang tráo ngay khi tiếp xúc, hình thành hiệu quả xâm thực và xé rách cực mạnh.

Dùng phòng hộ tráo của tu chân giả kim đan kỳ, chỉ bị sóng năng lượng quét qua cũng ăn không tiêu.

Không có cách nào, ai bảo họ tấn công vào tận sâu bên trong căn cứ nhân loại đây !?

Thứ vũ khí này cần lõi năng lượng hạch tâm của căn cứ để khởi động, không cách nào mang ra ngoài cứ điểm. Nhưng một khi có lõi năng lượng do mấy trăm chiến hạm cùng cung cấp và phân phối điều chỉnh, cái loại vũ khí ù lỳ này chính là bùa đòi mạng với bất cứ loại xâm nhập giả nào.

Đối với cao thủ cấp độ chân tiên cận giới hoàng như phi kiếm, hệ thống ngắm dẫn đường đạn của loại súng năng lượng linh tử này không thể theo kịp, thành ra có chút vô dụng. Nhưng đối đầu với quần chiến số đông, khi mà chỉ cần bắn bừa cũng trúng vài người. Uy lực của nó đủ để khiến bấy cứ ai nhìn thấy cũng phải tê dại da đầu

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương