Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tôi
Chương 115: 《Bố ơi, mình đi đâu thế?》Phỏng vấn hai bé cưng

【Diễn đàn doanh nghiệp Lạc thị】

【Thư giãn, giải trí】-【Tán nhảm】


[Topic] # Tô thần vẫn sẽ tham gia《Bố ơi, mình đi đâu thế?》chứ? #

1[chủ thớt]: Có rumour là chắc chắn Tô thần sẽ tham gia《Bố ơi, mình đi đâu thế?》mà? Nhưng mị thấy lịch trình của ổng cập nhật rồi. Ô tô kê? Không được xem hai cục cưng nữa hả QwQ…

Nhìn ảnh công túa đăng lên mà mị đã mê Tô Dục với Tô Linh rồi, Tô Dục trông chẳng khác gì Tô thần mini luôn ấy!

2[Tô thần không tham gia thì tui xem cái gì]: Em thấy bé Tô Linh chẳng khác gì thiên thần nhỏ luôn ấy! Lần trước Lạc tổng cho bé sang đây chơi các chị không thấy hả? Cả tầng em sốc tận óc luôn, Tô Linh trông cưng vl ahuhu…

3[Em muốn gặp Lạc tổng một lần]:??? Bao giờ cơ? Ơ nhưng mà tụi này toàn nhân viên quèn thì gặp Lạc tổng kiểu gì? Càng bứt cửa được gặp cháu gái cưng của ổng luôn??? Lầu 2 là sếp lớn chắc rùi…

4[Chúa gato]: Tui cũng chưa được gặp… Ahuhu gato thế…

……

12[Hành vi mê hoặc]:? Ê này các bác lầu trên bắt wifi chùa ở đâu mà lag thế? Lên mà xem《Bố ơi, mình đi đâu thế?》Official Weibo kia kìa, từ sáng đã đăng video phỏng vấn của hai cục cưng rồi ạ.

Mà tiết lộ cho cả nhà tin tuyệt mật nhé.

Tô thần bị trùng lịch trình thật, 90% là không đi được, nhưng mà hai bé iu rất nà thân thiết với bác của hai đứa nên tổ sản xuất cố tình mời Lạc tổng tham gia.

13[Trứng xào cà chua]:?! Gì cơ, Lạc tổng!!! Aaaaa Lạc tổng iu dấu cụa eimmm!!!

14[Gà Cung Bảo]: A a a a a điên rồi điên rồi! Áu áu áu bắn cho em cái link phỏng vấn vớiii!!!





Tổ sản xuất của《Bố ơi, mình đi đâu thế?》đã mời hai nhóc tì nhà Kẹo Giòn phỏng vấn độc quyền.

Đến địa điểm phỏng vấn đúng giờ hẹn, MC nhìn hai bé con trước mặt mình, ngây người.

Vì là không gian phỏng vấn chuẩn bị cho trẻ con nên được trang trí rất dễ thương, có các loại ghế mềm rồi sofa, dưới đất còn bày đầy đồ chơi sang trọng.

Giữa phòng có hai bạn nhỏ ba, bốn tuổi, một trai một gái. Hai nhóc còn bé những ngoại hình đã vô cùng nổi bật, đường nét còn non nớt nhưng rất tinh xảo, nhìn là đã biết giống ai.

Cậu bé đang ngồi cạnh cô nhóc, nếu không phải do kiểu tóc và ăn mặc thì còn xinh xắn hơn cả những bé gái bình thường. Khuôn mặt bé nhỏ chẳng có biểu cảm gì, không chỉ có ngoại hình giống ba, mà tính cách cũng y hệt.

Cô nhóc ôm búp bê ngồi trên ghế đẩu nhỏ, mặc một chiếc váy xinh xắn, đơn giản. Bé nghiêng đầu cười rất ngọt: “Cô là MC ạ? Cháu chào cô ạ, cháu là Tô Linh, đây là anh Tô Dục của cháu ạ.”

…… Má ơi, thiên thần nhà ai thế này?

Đây là lần đầu tiên MC bị trẻ con làm cho u mê, nhưng cũng may cô đã có nhiều năm kinh nghiệm, vẫn có thể quản lý được biểu cảm, lại gần chào hỏi hai bé như bình thường rồi bắt đầu phỏng vấn.

“Câu hỏi đầu tiên là…” MC cười hỏi: “Hai đứa có biết tại sao mình lại được đặt tên như vậy không?”

“Có ạ.” Tô Linh trả lời: “Cháu với anh đã hỏi ba rồi, ba bảo là đặt tên bọn cháu theo một câu thành ngữ ạ! Là đất… đất…” Tô Linh quay đầu nhìn anh xin trợ giúp: “Anh ơi, câu thành ngữ là gì ạ? Em quên mất rồi!”

Tô Dục: “Đất thiêng nảy sinh hiền tài.”

Tô Linh nói ngay: “Vâng vâng vâng! Câu đấy đấy ạ! Tên bọn cháu lấy từ ‘Đất thiêng nảy sinh hiền tài’ ạ.”

Nhìn hai nhóc, đúng là vô cùng phù hợp với ‘Đất thiêng nảy sinh hiền tài’.

“Hai cháu có yêu ba mẹ không nào?”

“Yêu ạ!”

Sau câu “Có yêu ba mẹ không” luôn kèm theo một câu —

“Nếu chỉ được chọn yêu một người trong ba hoặc mẹ, thì hai đứa sẽ chọn ai?”

Bình thường trẻ con đều sẽ trả lời — “Yêu hết”.

Nhưng mà hai bé không phải trẻ con bình thường.

Mắt Tô Linh sáng lên: “Cô ơi, cô cũng xem phim thần tượng ạ?”

“?” MC bất ngờ: “Phim gì cháu?”

“Cái phim《Chàng bạch mã hoàng tử của tôi》ấy ạ, nữ chính cũng hỏi như thế. Chị ấy bảo, ‘Nếu em với mẹ anh cùng rơi xuống nước, anh chỉ cứu được một người, anh sẽ cứu ai?’, giống hệt câu cô vừa hỏi!” Tô Linh hớn hở: “Cô ơi, cô cũng xem đúng không ạ?”

“……” Cô chưa xem.

“Cái này à, thật ra…” MC đang vắt óc xem phải nói thế nào, tai nghe lại truyền đến chỉ thị chuyển sang câu khác, cô thở phào nhẹ nhõm: “Chúng ta chuyển sang câu khác nhé, ừm… Hai đứa biết đu idol là gì không?”

Tô Dục gật đầu: “Biết ạ.”

“Hai đứa biết mẹ mình đu idol không?”

“Có ạ!” Tô Linh giành trả lời: “Cháu biết idol mẹ đu là ba đấy ạ! Lần nào ba có phim mới là mẹ lại dắt bọn cháu đi xem không biết bao nhiêu lần!”

MC: “Thế hai cháu có biết ba đu idol không?”

Câu này hơi khó với hai nhóc.

Suy nghĩ chốc lát, Tô Dục phân tích một cách nghiêm túc: “… Ba chúng cháu không đu idol đâu ạ, vì ba chỉ thích mẹ thôi.”

“…”

Câu trả lời đạt điểm tuyệt đối.

MC tự nhiên bị nhét cho một đống cơm tró, hỏi tiếp: “Vậy bác Chu thì sao nhỉ? Chú có đu idol không?”

“Đu chứ ạ!” Tô Linh chớp chớp mắt, trả lời rất trôi chảy: “Hôm trước cháu vừa chơi máy tính bảng của bác thấy bác xem nhiều phim của ba lắm, mẹ còn bảo bác không nói nhưng thực ra bác là fan của ba đấy ạ!”

Đúng lúc này, Tô Dục ngồi bên cạnh nói xen vào: “Bác là fan của ba nhưng bác lại thích bắt nạt mẹ nhất.”

“???”

Cái logic này hơi kì nha.

MC lấy lại bình tĩnh, hỏi tiếp: “Hai đứa cảm thấy mẹ thích ai nhất?”

Tô Diên: “Ba ạ.”

“Ba thích ai nhất?”

Tô Dục bày ra vẻ mặt lười trả lời: “Mẹ ạ.”

MC: “Thế… Bác Chu thích ai nhất?”

Vừa dứt lời, Tô Linh bên cạnh đứng phắt dậy, hai mắt cô bé sáng lấp lánh, giọng nói ngọt ngào giòn tan, giơ cánh tay nhỏ lên thật cao: “Bác Chu thích A Linh nhất ạ!!!”

“…”

MC đổ đứ đừ trước cái đáng yêu siêu cấp vũ trụ của cô bé, thầm nghĩ, nhóc mà là cháu ngoại mình thì mình cũng yêu nhóc nhất.

Câu hỏi tiếp theo: “Hai đứa thấy tình cảm của ba mẹ có tốt không?”

“Tốt ạ!”

“Ba mẹ có từng cãi nhau không?”

“Cháu với anh chưa thấy ba mẹ cãi nhau lần nào hết…” Tô Linh nói xong lại ngẫm nghĩ: “Nhưng mà chúng cháu tìm được một tập tranh, trong đấy vẽ gì lạ lắm… Nên cháu nghĩ là ba mẹ lén cãi nhau sau lưng chúng cháu!”

Tô Dục nghiêm túc bổ sung: “Có thể là cãi nhau từ lúc chúng cháu chưa sinh ra.”

… Tập tranh à?

MC hóng ngay: “Tập tranh gì thế nhỉ? Tại sao hai cháu lại cảm thấy vậy?”

Cô nhóc rung đùi đắc ý: “Là tập truyện tranh ấy ạ, hình như là mẹ vẽ ạ, trong đấy ba bị — Ưm?”

Miệng xinh của Tô Linh định kể chuyện chợt bị anh trai ngồi bên cạnh bịt kín.

Nhóc nghi hoặc quay đầu lại, nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của anh trai.

Cậu bé nói thầm: “A Linh, cái này không nói được. Tuần trước ông ngoại vừa dạy ‘việc xấu trong nhà không được để lộ ra ngoài’, em quên rồi à?”

Tô Linh hiểu ngay.

… Đúng nhỉ! Chuyện như thế này sao mà nói với người ngoài được! Mẹ đè đầu ba làm ba khóc nhè! Đây là việc xấu trong nhà!

Tô Linh trợn tròn mắt gật đầu tỏ vẻ đã biết, đến lúc Tô Dục không bịt miệng cô bé nữa, bé cười nói lại: “Không có gì đâu ạ, cháu đoán bừa đó.”

MC:???

Tâp tranh gì?

Vẽ gì lạ??

Việc xấu trong nhà là gì???

Trực giác mách bảo với cô, chỗ này chắc chắc có drama to, nhưng hai nhóc chỉ úp mở có một nửa, hỏi thế nào cũng không nói tiếp. MC bất đắc dĩ mới phải chuyển sang câu hỏi tiếp theo.

Khi được hỏi — Ba mẹ ở nhà có hai thể hiện tình cảm không?

Hai bạn nhỏ tỏ vẻ, nhiều là đằng khác.

Tô Linh nói: “Tháng nào mẹ cũng bị đau bụng hết ạ, mỗi lần như thế là mẹ lại không cần phải đặt chân xuống đắt, ba sẽ bế mẹ lên tầng rồi xuống tầng luôn!”

Tô Linh tiếp: “Còn nữa còn nữa! Mẹ thích ăn cơm ba nấu lắm ạ, ba đi đóng phim nhưng giữa trưa vẫn về nấu cơm cho mẹ. Thế nên cháu sợ ba đi công tác lắm, đồ ăn mẹ nấu không ăn nổi! Mẹ ơi, lần sau ba đi công tác, mẹ dắt bọn con sang nhà ông bà ăn cơm nhé ạ?”

“Ba mẹ lúc nào cũng hôn hôn! Phòng bếp rồi phòng khách, phòng ngủ —”

Nói đến đây, Tô Linh nhớ lại những chỗ cô bé đã từng thấy ba mẹ “hôn hôn.”

Trên sofa, trên thảm, trong phòng bếp.

Mẹ hôn ba mọi lúc mọi nơi, mẹ cũng hôn hai anh em bé nhưng không thường xuyên như hôn ba.

Lần nào ba mẹ cũng hôn rất nhanh, chụt một cái.

Chỉ có một lần…

Tô Linh nhìn thấy ba mẹ hôn rất lâu.

Sáng đó nhóc đói meo cả bụng, ba chưa bao giờ ngủ nướng nhưng hôm đó ba dậy muộn lắm! Không có cái để ăn, dĩ nhiên là anh em nhóc phải đói rồi! Thế là cô nhóc có nhiệm vụ vào phòng gọi ba dậy!

Tô Linh cũng không rủ Tô Dục đi cùng, một mình chạy lạch bạch đến phòng ba mẹ. Ba mẹ không khóa cửa, bé đẩy nhẹ là mở được.

Nhưng mà ba mẹ không phải đang ngủ —

Nhóc thấy ba đang nằm còn mẹ thì mặc váy ngủ, xong rồi! Ghé lên người ba, hôn ba!!!

Tô Linh bừng tỉnh.

Bảo sao ba không dậy được! Bảo sao ba không dậy nấu đồ ăn sáng cho bé với anh!!!

Tất cả là do mẹ ấn ba lên giường hôn hôn! Không cho ba dậy!!!

“…” Tô Linh vẫn còn nhớ như in lần đó, nhóc bỗng che mặt, không nói nổi nữa: “Mẹ… Xấu hổ lắm!”

MC hơi giật mình, nhưng Tô Dục lại không nhận ra vẻ khác thường của em gái, nói tiếp: “Lúc ba mẹ với bọn cháu chơi Jump jump với Happy ball, mẹ chơi không thắng được cháu, thế là ba nói thầm bảo cháu nhường cho mẹ.”

“Ba mẹ…”

Có một câu hỏi nhưng hai nhóc trả lời gần hai mươi phút vẫn chưa xong, cuối cùng MC phải ngăn lại.



Sau khi video phỏng vấn được tung ra, tuy có mấy bí ẩn như “tập tranh” rồi “xấu hổ” nhưng vẫn không ngăn được fan Kẹo Giòn nạp đường.

Các fan sôi nổi nói —

Hồi xưa là chính chủ tự vung cơm tró, bây giờ thì bé cưng của chính chủ thay ba mẹ vung cơm tró! Các chị em! Con đàn cháu đống, đu được CP chân ái thì cả đời không lo thiếu cơm tróoo!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương