Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại
Chương 83: Trở về!

Trương Tiểu Mặc thể nghiệm lại cảm giác bay lần nữa, bất đồng chính là, lần này là chui xuống nền đất.

Hai vị quỷ sai đại ca quy tâm tự tiến[1], tự nhiên là không chút lưu luyến đối với nơi này, Trương Tiểu Mặc lại không nhịn được liên tục quay đầu lại, cho đến khi tia sáng cuối cùng trên mặt đất cũng bị bóng tối nuốt mất.

Nghe được tiếng sóng dồn dập đầy khí thế, một con sông lớn chặn ngang đường đi.

Trương Tiểu Mặc nhận ra nơi này —— Xtich phân chia hai giới âm dương.

Rời xa quỷ Hồn tụ tập, chọn một nơi yên lặng, ba người ngừng lại ở bờ sông.

“Tiểu Hắc đi dò đường trước đi, chúng ta đợi ởchỗ này.”

Hắc vô thường gật đầu, “Phù phù” một tiếng lập tức nhảy vào Xtich cuồn cuộn.

“Này! Đừng lề mề đó nghe chưa!”

Xtich là con sông vạn kiếp bất phục, bất luận người nào nhảy xuống, cũng sẽ vĩnh viễn biến mất!

Nhưng Hắc vô thường lại như không nghe thấy tiếng la của trương tiểu Mặc, vùi đầu lặn xuống, một lát liền vô ảnh vô tung.

“Yên tĩnh nào.” Bạch vô thường kéo Trương Tiểu Mặc đang khẩn trương đứng ở bờ sông ngắm nhìn ngồi xuống, vừa móc điếu thuốc trong túi ra, “Tiểu Hắc không có việc gì.”

“Làm sao có thể? Đó là con sông ngay cả thần nhảy xuống cũng không về được…”

“Đó chỉ là lừa bịp hà.” Bạch vô thường phun ra một làn khói thật dài, “Trên thực tế, đây là lối đi nối liền Minh giới đông Tây. Bất luận ở Địa phủ Phương Đông hay Minh giới Phương Tây, đều có một con sông không đáy xuyên qua cả thế giới bóng tối. cuối Sông chính là một thế giới khác, điều bí mật này chỉ có Minh vương và diêm vương biết, ta sau khi bị đá đến bên này bắt người mới phát hiện thông đạo này. Nhưng nếu là bình thường, linh hồn nhảy vào lòng sông quả thật sẽ vĩnh viễn trầm luân, bởi vì đại môn câu thông hai giới năm trăm năm mới mở một lần, lần trước ngươi chính là đánh bậy đánh bạ từ nơi nào đó trôi qua bên này. Cám ơn trời đất, chúng ta rốt cục bắt được ngươi trước lúc Đạo Môn mở ra lần nữa!”

Bạch vô thường nói xong mi phi sắc vũ [2], miệng lầm bầm “Thức ăn cái nơi quỷ quái này thật sự là quá khó ăn, Lão Tử trở về phải hảo hảo hưởng thụ cung phụng của các tiểu quỷ “, Trương Tiểu Mặc ngồi một bên lại im lặng không lên tiếng, tựa hồ không nghe thấy hắn đang nói gì.

“Tại sao không nói chuyện, ngươi bình thường không phải rất nhiều chuyện sao? về nhà không phải rất cao hứng sao?”

“Nhà? Tên kia còn có nhà của ta sao…” Trương Tiểu Mặc thở dài, “Cho điếu thuốc hút cái coi.”

Bạch vô thường móc gói thuốc ra, đưa hết cho y: “Đúng lúc, còn một điếu nè.”

Trương Tiểu Mặc đốt thuốc lá, hít một hơi thật sâu, cổ họng sớm đã không thích ứng loại mùi vị lâu năm không hút này, bị sặc đến ho khan.

“Đúng, chính là mùi vị này, khi đó ta cũng hút ‘Hồng song hỉ ‘ .” Trương tiểu Mặc chậm rãi hút ngụm thứ hai, lúc này mới thích ứng, ” Trí nhớ của kiếp trước của ta, chỉ còn tồn tại mùi khói này mà thôi.”

“Ngươi còn lưu luyến đối với nơi này?”

“Có thể không lưu luyến sao? Ta sống bên kia chỉ mười bảy năm, bên này lại năm trăm năm… Nơi này có một người cha vốn mang phiền toái nhưng lại hết sức thương yêu ta, có một lão Mụ thần kinh cùng một đám huynh đệ tỷ muội tính cách khác nhau, có một bằng hữu thành Troy giúp đỡ cùng ta chung hoạn nạn, có một tên đồ đệ trung thành tận tâm với ta… Còn có hai nam nhân ta từng yêu.”

Bạch vô thường lúc này trở nên hết sức an tĩnh, lắng nghe Trương Tiểu Mặc nói, hương khói trong miệng lúc sáng lúc tối.

Không bao lâu, thuốc đã hút xong.

Lúc này, trên mặt sông cuồn cuộn xuất hiện Hắc vô thường.

“Đường thông.”

“Được rồi!” Bạch vô thường phủi mông, kéo Trương Tiểu Mặc đứng lên, “Tiểu tử, chớ suy nghĩ quá nhiều! Sau khi trở về uống canh Mạnh bà, hết thảy bắt đầu lần nữa! Yên tâm đi, ngươi hai đời đều là người tốt, Diêm vương gia có an bài một gia đình tốt cho ngươi, muốn làm con Tổng Thống hay con tổng giám đốc, chọn đến ngươi hài lòng mới thôi!”

“Không sao cả.” Trương Tiểu Mặc ném mẩu thuốc lá trong tay đi, hướng về phía dòng sông cuồn cuộn gượng cười nói, “Không nghĩ tới thật phải nhảy vào Xtich a.”

……………….

Hades sắp gấp đến điên rồi!

Mặc dù hắn không đấm ngực dậm chân như người bình thường, nhưng sắc mặt lại giống như đêm không trăng không sao, đen đến sắp không nhìn thấy ngũ quan.

Khu vực chu vi năm trăm Dặm tìm hết toàn bộ, một linh hồn mới ra tuyệt đối không thể bay xa như vậy…

Tức giận chất vấn tử thần, tử thần cùng huynh đệ thủ hạ thề tuyệt đối chưa từng thấy Hermes…

Hoả tốc chạy về Địa Ngục, ngay cả chó Địa Ngục bình thường thích làm nũng cũng kinh sợ cúi ba cái đầu xuống…

Lúc lọi tất cả Quỷ Hồn xếp hàng bên Xtich một lần, cũng không thấy bóng dáng Hermes…

Không thể nào… Rốt cuộc y đi nơi nào? !

Hermes biến mất, làm Hades từ trước đến giờ luôn tĩnh táo tâm loạn như ma[3], quanh quẫn lòng vòng bên Xtich, sắp xếp lại suy nghĩ hỗn loạn.

Đang lúc hết đường xoay xở, mơ hồ cảm giác được một tia khí tức yếu ớt của y…

Không sai, là của y!

Nhưng tại nơi nào chứ? !

Hades tìm kiếm khắp nơi, cũng không có bất kỳ phát hiện nào, cuối cùng cúi đầu nhìn lại, phát hiện một vật kỳ quái—— mềm nhũn lại hơi co dãn, phía trên còn chút khí tức sót lại của y.

Đây không phải vật của Minh giới, nó đến từ nơi nào? Người nào mang đến ?

Nếu như nói Hermes không biến mất, thì chính là có người làm thuật che dấu y đi, làm mình không nhìn thấy y…

Hades nhìn Xtich lao nhanh, có lẽ chỉ có ở đáy sông, mới có thể tìm được đáp án hắn muốn.

………………

Đường về nhà không dễ dàng giống như lúc đến.

Xtich cuồn cuộn chảy xiết mãnh liệt, nhẫn tâm đập tan tất cả mọi vật phía trước.

Hắc Bạch vô thường muốn mang Trương Tiểu Mặc trở về, nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất ngược dòng mà đi.

Hai vị này là thủ hạ đắc lực nhất của Diêm vương, đi tới còn khó khăn như thế, trương tiểu Mặc càng không cần phải nói.

Nước sông lạnh như băng giống như kim nhọn đâm vào xương, dòng nước chảy xiết giống như muốn thiên đao vạn quả y[4], trong đầu chỉ có tiếng nước chảy ào ào, một tay bị kéo bơi nhanh về phía trước, trước mắt đã là một mảnh hắc ám không phân rõ phương hướng…

Nếu không phải Hắc Bạch vô thường lấy pháp lực che chở linh hồn y, Trương Tiểu Mặc sợ rằng sớm đã bị dòng nước như quái thú này cắn nuốt.

“Tiểu tử, chịu đựng! Chúng ta sắp đến rồi!”

Trương Tiểu Mặc choáng váng tựa hồ nghe thấy người nào đó đang la lên, không biết qua bao lâu, rốt cục vượt qua dòng nước xiết, từ từ trở nên vững vàng lại.

Trương Tiểu Mặc bị hành hạ nói không ra lời, khẽ mở mắt, mình như lạc vào một đáy hồ xám tro không biên giới.

Chờ trong giây lát, liền có động tĩnh.

Không gian tĩnh mịch lúc nãy, nước hồ đột nhiên tách ra hai bên, giống như kéo lên tầng tầng mành nước, thấy được một thế giới khác.

Phía trước là từng đạo lục quang âm trầm, làm cho người ta nhớ lại phim kinh dị kiếp trước…

“A! Rốt cục về đến nhà rồi!”

Bạch vô thường hưng phấn vô cùng, lôi kéo Trương Tiểu Mặc chạy về phía trước.

Bọn họ chỉ kém một bước là bước vào mảnh đất u lục kia, đột nhiên nước sông vốn bình lặng phía sau bỗng cuốn vào họ tựa như một con cự long!

“Không tốt! Chạy mau!”

Bạch vô thường cơ trí lôi kéo Trương Tiểu Mặc chạy đi, nhưng đã trễ, bàn tay trống còn lại của Trương Tiểu Mặc đã bị nắm chặt!

Trương Tiểu Mặc cảm giác được bàn tay quen thuộc kia, không khỏi khẽ run lên, chậm rãi quay đầu lại.

“Thật xin lỗi, ta đã tới chậm.” Mặc dù nhìn qua là một gương mặt xa lạ, nhưng Hades vẫn khẳng định, “Chúng ta đi thôi.”

Vừa nói liền kéo Trương Tiểu Mặc xoay người muốn đi, nhưng “Loảng xoảng” một tiếng giòn vang, kéo theo cả cái còng đang khóa cả Trương Tiểu Mặc lẫn Bạch vô thường.

Hades lạnh lùng nhìn họ: “Thả người.”

“Minh vương bệ hạ, đây là linh hồn chúng ta quản hạt, ngài làm như vậy đã vượt quyền rồi, xin ngài trở về đi.”

“Vượt quyền?” mặt Hades âm trầm, “Rốt cuộc người nào vượt quyền trước hả?”

“Cái này… Bất kể như thế nào, bắt người là chủ ý của lão đại chúng tôi, tiểu nhân chẳng qua là phụng mệnh… Ai ai ai…”

Lời Bạch vô thường vẫn chưa xong, đã bị một sức mạnh khổng lồ kéo về.

Linh lực của Hades mạnh hơn mấy lần so với hắn, Bạch vô thường tất nhiên không phải đối thủ, Hắc vô thường bên cạnh vội vàng kéo hắn lại, mới miễn cưỡng đứng vững.

“Minh vương, xin ngài đừng làm khó chúng tôi! Cái tỏa hồn liên(tỏa=khóa, hồn=linh hồn, liên=dây xích, còng) này, chìa khóa chỉ có Diêm vương gia mới có a!”

Hades đâu phải không biết, Diêm vương Phương Đông cũng thiết diện vô tư lãnh huyết vô tình giống như mình, linh hồn Hermes một khi bị bọn họ thu hồi, tuyệt đối sẽ không thả ra nữa, nên nhất định phải đem y đi ngay bây giờ!

“Vậy các ngươi hãy cùng ta trở về Minh giới đi!”

Hades bỗng nhiên dùng sức, muốn cướp đi linh hồn Trương Tiểu Mặc, nhưng Hắc Bạch vô thường lúc này đã đứng ở địa bàn của mình, cũng vì thế mà đạt được năng lượng cường đại, trong khoảng thời gian ngắn sức mạnh song phương ngang nhau.

Trương Tiểu Mặc đáng thương mới bơi qua Xtich bị chấn động không nhẹ, hiện tại lại bị bọn họ tranh đoạt kéo xé, mỗi một chỗ trên thân thể giống như sắp vỡ nát, lại suy yếu không nói nên lời…

Cứ như vậy hai bên ngươi tới ta đi không ai nhường ai, cuối cùng vẫn là Hades chiếm thượng phong, Hắc Bạch vô thường mặc dù dùng hết toàn lực, nhưng vẫn từng bước từng bước bị kéo đi…

Mắt thấy sẽ bị mang về cái nơi quỷ quái kia, dưới tình thế cấp bách Bạch vô thường hô to về phía Hades: ” Nếu Minh vương ngài cố ý làm như vậy, linh hồn Trương Tiểu Mặc sẽ chịu không nổi ! Hắc Bạch vô thường chúng tôi vì hoàn thành nhiệm vụ, vô luận như thế nào cũng sẽ không buông tay, mà ngài còn sử dụng linh lực như vậy, hồn phi phách tán đầu tiên chính là Trương Tiểu Mặc đấy!”

Hades quay đầu nhìn lại, linh hồn trong tay đã suy yếu đến lập loè, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, mình hơi vô ý chút sẽ xé rách y… Hades đột nhiên dừng linh lực lại, hồn phách Trương Tiểu Mặc lúc này mới ổn định chút ít.

“Hermes! Hermes! Ngươi có khỏe không?”

Trương Tiểu Mặc khẽ trừng mắt nhìn, tỏ vẻ mình còn sống, nhưng nếu đấu đá như vậy nữa, có thể sẽ xong đời.

Hades không dám cử động nữa, nhưng vẫn nắm chặt tay Trương Tiểu Mặc như cũ.

Lúc này, ngược lại là Hắc Bạch vô thường kéo hai người bọn họ đi.

“Minh vương, ngài trở về đi thôi. Phía trước chính là Địa phủ, đến Diêm vương điện chúng ta không tiện khai báo a!”

Nhưng Hades cứ như cái gì cũng không nghe thấy, dứt khoát bổng trương tiểu Mặc lên.

“Đừng sợ, ta sẽ phụng bồi bên ngươi. Diêm vương nếu phán ngươi xuống Địa ngục, ta liền cùng ngươi xuống Địa ngục; Diêm vương nếu phán ngươi đầu thai, ta liền cùng ngươi đi đầu thai.”

Trương Tiểu Mặc nói không nên lời, chỉ rúc vào lòng ngực quen thuộc, khóe mắt hiện lệ quang.

Hắc Bạch vô thường chỉ có thể mang hai người bọn họ đi vào Địa phủ, vào loại thời điểm tiến thối lưỡng nan này, không biết từ nơi nào bắn tới một đạo kim quang, một đạo kim quang cả Địa phủ Minh giới đều tuyệt đối không thể xuất hiện, một tia liền bắn thủng cái còng xiềng Trương Tiểu Mặc và Bạch vô thường!

“Loảng xoảng ” một tiếng, cái còng nát thành hai nửa.

Đạo kim quang kia cũng sắc bén cắm vào trong đất.

Hắc Bạch vô thường cúi đầu nhìn lại, bắn đứng cái còng lại là một mũi tên vàng sắc bén!

“Tên chỗ nào bay tới vậy kìa…”

Hai vị quỷ sai còn đang suy nghĩ tìm tòi, ngẩng đầu nhìn lên, Hades đã thừa cơ ôm Trương Tiểu Mặc bay đi không thèm quay đầu một cái.

Hai người ngơ ngơ ngẩn ngẩn đứng ở nơi đó, người nào cũng không đuổi theo.

Hồi lâu, Bạch vô thường mới thở phào nhẹ nhỏm: “Hoàn hảo, còng đứt rồi.”

” Chúng ta khai báo thế nào với Diêm vương đây?”

“Nói… Trương tiểu Mặc hồn phi phách tán! Ừ, cứ như vậy! Diêm lão đầu cũng không muốn làm lớn chuyện này, chẳng lẽ thật đánh BOSS bên kia vào Địa Ngục rồi ném đi đầu thai?” Bạch vô thường vừa nói vừa sờ sờ túi để thuốc là, “Bất kể như thế nào, chúng ta về đến nhà là được… Đéo đỡ được! Tiểu tử kia hút mất điếu cuối cùng của ta rồi!”

Đang chửi bậy, một bọc “Hồng song hỉ” chưa mở soạt một cái đưa tới trước mặt Bạch vô thường.

“Nói sớm đi!” Bạch vô thường nhận lấy gói thuốc của Hắc vô thường, vội vàng đốt một điếu trị nghiện trước, “Ai ~ ta nói nghen, chưa từng thấy tiểu tử ngươi hút thuốc lá a, mang theo bao thuốc làm gì vậy?”

“Chờ ngày chứng nghiện thuốc lá của phát tác lại tìm không ra điếu nào.”

“…”

“Ta đi tắm trước, chờ hồi báo với Diêm vương.”

“Ừ, ngươi đi trước đi, ta hút hết điếu này đã.”

Bạch vô thường đứng ở nơi đó, nhìn về hướng Minh vương và Trương Tiểu Mặc đi xa, lặng lẽ hút hết điếu thuốc.

“Thiệt là! Lãng phí năm trăm năm của Lão Tử!”

Giẫm tắt mẩu thuốc lá còn lại, đem mấy điếu còn lại cẩn thận gói kỹ, bỏ vào túi áo không thường dùng đến, xoay người đi về Địa phủ.

…………….

Bơi vào Xtich lần nữa, hết thảy cũng trở nên gió êm sóng lặng.

Hades che chở Trương Tiểu Mặc trong ngực, thổi linh lực vào y, làm linh hồn y từ từ khôi phục như cũ.

Nhìn y mỏi mệt ngủ say, đặp áo choàng của mình lên cho y.

Nhất cổ tác khí bơi trở về, rất nhanh liền nhảy khỏi Xtich, trở lại Minh giới.

Cùng nổi lên mặt nước với hắn, còn có Thái Dương thần Apollo.

Trở lại nơi vừa xuống sông, bọn họ rốt cục đoạt người họ yêu lại được.

“Vừa rồi, cám ơn ngươi.”

Apollo cả người ướt đẫm, nhìn Hermes bình yên say giấc nồng trong lòng người khác, ngực nhói một tia thương cảm, nhưng cũng buông được.

“Ở bên Xtich này, ngươi từng thành toàn chúng ta. Hiện tại, đến phiên ta thành toàn cho các ngươi.”

Apollo nói xong, vắt cung lên lưng, lên xe ngựa, rời khỏi Minh giới.

Lần này, bên cạnh hắn, không còn Hermes nữa.

………………………

[1] quy tâm tự tiễn: mũi tên tự quay về tâm – ý nói nóng lòng, sốt ruột muốn về nhà.

[2]mở cờ trong bụng

[3]tư tưởng rối rắm tối tăm

[4]chém nghìn vạn nhát đao, chết không toàn thây

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương