Huyết Sắc Chi Nguyệt
-
Chương 11
Giờ cách hừng đông còn bao lâu…… Chu Quân Hành mồ hôi đầm đìa vô lực nằm sấp trên mặt giường lớn màu xanh đậm, ánh mắt không tiêu cự trước khi mất ý thức, động tác vô cùng mạnh mẽ của người phía sau khiến lưng hắn cong lên, hai mắt trừng lớn, hai tay như dùng hết khí lực của bản thân còn tồn tại mà nắm chặt lấy cái gối ở trước mặt, cho đến lúc người phía sau phát tiết xong nội tâm mới hạ xuống.
「 thả…… Thả ta……」 ánh mắt không tiêu cự lẩm bẩm nói, Chu Quân Hành không thể nói cái gì khác được, thứ giúp hắn đứng vững đến tận giờ đó là khát vọng……
Vừa nghe mấy lời thì thào của người này – cho dù hắn vừa làm tình quan mấy tiếng, đến như hắn cũng có chút mỏi mệt, hành động như vậy mà vẫn không thay đổi tâm ý của hắn, cảm giác thất bại từ trong lòng trào lên,hắn làm sao mới có thể khiến tân nương của hắn hết hi vọng đây?
「 Ân……」 hừ nhẹ một tiếng, phân thân chôn trong cơ thể khẽ rút ra, điều này khiến cho tiểu huyệt không ngừng co rút, trọc dịch tràn đầy ra chảy khỏi động khẩu, cảnh tượng *** mĩ này trong mắt Carlos quả là vô cùng hấp dẫn, chỉ muốn tiếp tục phát tiết dục vọng.
Mặc dù hiện tại biết ái nhân không thể tiếp dục nhân va chạm, nhưng vừa nghĩ đến lúc cả hai ân ái, vậy mà vẫn nói lời li tán, khiến cho thương tiếc vừa xuất hiện trong mắt Carlos liền bị dập tắt.
「 Không…… A……」 Carlos lại khẽ cho phân thân tiến vào, lại tiếp tục tình cảnh mãnh liệt.
「 Ta sẽ không cho ngươi rời đi …… Không cho ngươi rời đi……mon amour [ Tình yêu của tôi]……」cảm giác được run rẩy của người nọ, Carlos cúi xuống thì thần vào tai Chu Quân Hành những lời yêu thương ấy, hắn hiện tại tuy chiếm được cơ thể,nhưng nghe lời nói của Quân Hành khiến cho tâm hắn như bị đục khoét một lỗ vậy
Ý thức mơ hồ, Chu Quân Hành nghe được lời nói của Carló,mon amour phải không? Khóe miệng giương lên đầy trào phúng, tội gì mà phải cố chấp nói lời yêu Chu Quân Hành hắn, rõ ràng…..hắn chỉ là người thường…….
Carlos kéo thân hình yếu đuối vô lực của Chu Quân Hành, cho chân hắn vòng qua thắt lưng mình,thoả mãn nghe được tiếng thở gấp của người kia,hai tay bao lấy dương vậy đã hống tím, hông thì ấn nhẹ vào cơ thể ái nhân, dùng sức xỏ xuyên.
Động tác hung hãn khiến cho Chu Quân Hành mệt mỏi lâm vào hôn mê, lúc trước khi té xỉu khẽ quyết định, có lẽ cũng chỉ có biện pháp này a……
Mấy ngày nay, tâm tình Carlos phi thường tốt, vô cùng vui vẻ, bởi vì sau ngày hôm đó, người bị hắn ôm vào ngực vô cùng ngoan ngoãn không có ý định bỏ đi nữa.
Carlos chạm vào dấu vết trên cổ của Chu Quân Hành, cúi đầu muốn hôn xuống môi, điều mày khiến cho Chu Quân Hành quay đầu né đi một cách mất tự nhiên.
「 Tuy ta rất muốn ở bên ngươi nữa,nhưng còn phải đổi cho Mikhail nữa, cho nên…… Phải ngoan ngoãn đó!」 íờ sờ vào mái tóc đén của Chu Quân Hành, Carlos có chút tiếc nuối 「 nếu không…. Hắn không dễ nói chuyện như ta đâu!」 nhìn khuôn mặt giật mình của Chu Quân Hành, Carlos mỉm cười cho lời khuyên, cảnh báo ái nhân.
「 Tới a! Quân hành.」 Mikhail ngồi ở cái ghế đối diện, vươn tay hướng về Chu Quân Hành kêu.
Carlos buông tay Chu Quân Hành ra, ánh mắt khẽ nhìn ý nói hắn nên đi về phía trước, nhưng thân thể cứng ngắc như bị trói vậy, nhìn đôi mắt đen của Mikhail dần xuất hiện hồng quang, nhưng hắn không thể nào nhúc nhích được.
「 Xảy ra chuyện gì? Không có gì đáng sợ đâu! Quân hành.」 thu hồi bàn tay đang gõ nhẹ lên tay vịn của thành ghế, Mikhail người trước mắt bị kinh sợ khẽ cười nói, chỉ là, nhưng nụ cười kia giống như thú dữ vậy, làm cho Chu Quân Hành càng trở nên sợ hãi.
「 Ngươi đừng khi dễ hắn, đại ca.」 liếc ánh mắt cầu cứu, hắn quay sang trừng mắt huynh trưởng, Carlos nhăn mày nói.
「 Đi thôi! Mikhail sẽ không làm gì ngươi đâu.」 nhẹ nhàng đẩy thân thể cứng đời, Carlos nói. Tuy là nói như thế, nhưng hắn biết Mikhail sẽ đối xử với Chu Quân Hành thế nào 『, dù sao, đại ca của hắn cũng có đầy đủ những tính chất của một con quỷ hút máu nên có.
「 Ô……」 đi từng bước đến gần Mikhail, toàn thân Chu Quân Hành không ngừng run rẩy, tựa hồ như là biết trước hắn sẽ đối xử với mình thế nào, hắn chỉ muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng lý trí nói hắn không được làm thế……
Cắn răng một cái, Chu Quân Hành bước nhanh đến trước người Mikhail, Mikhail khẽ vươn tay kéo hắn vào ***g ngực của mình, hắn nhắm mắt lại không thèm nghĩ nữa, thân thể lạnh như băng cùng với cảm giác xoa nắn ở cổ khiến hắn khẽ run rẩy.
「 Nhẫn nhịn một chút, rất nhanh sẽ tốt thôi.」 đau đớn bén nhọn từ tùng cổ truyền ra, làm cho Chu Quân Hành phải kêu lên, Mikhail đang hút máu của hắn……
Carlos ở một bên cũng không rời mắt đi, ánh mắt của hắn nhìn chòng chọc hai người đang quấn lấy nhau, nhìn vẻ mặt thống khổ của Chu Quân Hành, đáy lòng có chút cảm giác khác thường.
Sau nửa ngày, Mikhail liếm liếm miệng viết thương nơi bị hắn cắn, khiến cho nó phục hồi như cũ, hắn nhìn Chu Quân Hành vì thiếu máu mà choáng váng ngã trong ***g ngực, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói:「 đừng tưởng ta cũng dễ bị lừa gạt như Karo, nếu như ngươi dám làm hắn thương tổn, ta sẽ không bỏ qua ngươi.」
Mặt khác, ngón tay trắng nõn khẽ vuốt ve vùng cổ, xuống thắt lưng rồi đến mông 「 Karo làm rất nhiều a!」 bên trong khẽ sờ lên tiểu huyệt, Mikhail dùng thanh âm đầy mê hoặc nói「 có lẽ ta cũng nên như Karo đồng dạng hảo yêu thương ngươi, cho ngươi hết hẳn hy vọng……」
Đáy lòng kinh ngạc khi nghe câu nó của Mikhail, Chu Quân Hành bất động mặc kệ hành động của Mikhail, so với Carlos, Mikhail mới là người khó đối phó, nhất cử nhất động của hắn đều không thoát khỏi tầm mắt của Mikhail, vì vậy với hành động của người này, hắn là không cách nào để cự tuyệt.
「 Đủ rồi! Đại ca, Quân Hành hắn chắc là mệt mỏi lắm rồi, ta đưa hắn đi nghỉ ngơi a!」 Carlos nhìn hai động tác hai người khẽ nói, hắn khom người ôm lấy chu Quân Hành với vẻ mặt tái nhợt, đi về phía gian phòng của mình.
Mikhail bị bỏ lại một mình, nhìn bóng hai người biến mất ngoài cửa phòng, khẽ chống đầu cười khổ, mới đó, Karo, đã muốn hết lòng bảo vệ rồi, điều này rõ ràng là chuyện tốt, nhưng chuyện xấu vẫn có, mặc dù hiện tại Chu Quân Hành nhu thuận chịu ở cạnh bọn hắn.
Mùi cùng hương vị máu tươi của Chu Quân Hành, có thể nói là ngọt ngào nhưng cũng có thể gọi là độc dược, làm cho người ta cảm nhận rồi không dứt bỏ ra được……
Tựa lưng vào ghế, Mikhail nhắm mắt lại, đối với khế ước tâm nương này, hắn phải làm sao mới tốt đây…… Thật sâu trong ánh mắt của Carlos là tham muốn giữ lấy, làm cho hắn có cảm giác xấu……
「 thả…… Thả ta……」 ánh mắt không tiêu cự lẩm bẩm nói, Chu Quân Hành không thể nói cái gì khác được, thứ giúp hắn đứng vững đến tận giờ đó là khát vọng……
Vừa nghe mấy lời thì thào của người này – cho dù hắn vừa làm tình quan mấy tiếng, đến như hắn cũng có chút mỏi mệt, hành động như vậy mà vẫn không thay đổi tâm ý của hắn, cảm giác thất bại từ trong lòng trào lên,hắn làm sao mới có thể khiến tân nương của hắn hết hi vọng đây?
「 Ân……」 hừ nhẹ một tiếng, phân thân chôn trong cơ thể khẽ rút ra, điều này khiến cho tiểu huyệt không ngừng co rút, trọc dịch tràn đầy ra chảy khỏi động khẩu, cảnh tượng *** mĩ này trong mắt Carlos quả là vô cùng hấp dẫn, chỉ muốn tiếp tục phát tiết dục vọng.
Mặc dù hiện tại biết ái nhân không thể tiếp dục nhân va chạm, nhưng vừa nghĩ đến lúc cả hai ân ái, vậy mà vẫn nói lời li tán, khiến cho thương tiếc vừa xuất hiện trong mắt Carlos liền bị dập tắt.
「 Không…… A……」 Carlos lại khẽ cho phân thân tiến vào, lại tiếp tục tình cảnh mãnh liệt.
「 Ta sẽ không cho ngươi rời đi …… Không cho ngươi rời đi……mon amour [ Tình yêu của tôi]……」cảm giác được run rẩy của người nọ, Carlos cúi xuống thì thần vào tai Chu Quân Hành những lời yêu thương ấy, hắn hiện tại tuy chiếm được cơ thể,nhưng nghe lời nói của Quân Hành khiến cho tâm hắn như bị đục khoét một lỗ vậy
Ý thức mơ hồ, Chu Quân Hành nghe được lời nói của Carló,mon amour phải không? Khóe miệng giương lên đầy trào phúng, tội gì mà phải cố chấp nói lời yêu Chu Quân Hành hắn, rõ ràng…..hắn chỉ là người thường…….
Carlos kéo thân hình yếu đuối vô lực của Chu Quân Hành, cho chân hắn vòng qua thắt lưng mình,thoả mãn nghe được tiếng thở gấp của người kia,hai tay bao lấy dương vậy đã hống tím, hông thì ấn nhẹ vào cơ thể ái nhân, dùng sức xỏ xuyên.
Động tác hung hãn khiến cho Chu Quân Hành mệt mỏi lâm vào hôn mê, lúc trước khi té xỉu khẽ quyết định, có lẽ cũng chỉ có biện pháp này a……
Mấy ngày nay, tâm tình Carlos phi thường tốt, vô cùng vui vẻ, bởi vì sau ngày hôm đó, người bị hắn ôm vào ngực vô cùng ngoan ngoãn không có ý định bỏ đi nữa.
Carlos chạm vào dấu vết trên cổ của Chu Quân Hành, cúi đầu muốn hôn xuống môi, điều mày khiến cho Chu Quân Hành quay đầu né đi một cách mất tự nhiên.
「 Tuy ta rất muốn ở bên ngươi nữa,nhưng còn phải đổi cho Mikhail nữa, cho nên…… Phải ngoan ngoãn đó!」 íờ sờ vào mái tóc đén của Chu Quân Hành, Carlos có chút tiếc nuối 「 nếu không…. Hắn không dễ nói chuyện như ta đâu!」 nhìn khuôn mặt giật mình của Chu Quân Hành, Carlos mỉm cười cho lời khuyên, cảnh báo ái nhân.
「 Tới a! Quân hành.」 Mikhail ngồi ở cái ghế đối diện, vươn tay hướng về Chu Quân Hành kêu.
Carlos buông tay Chu Quân Hành ra, ánh mắt khẽ nhìn ý nói hắn nên đi về phía trước, nhưng thân thể cứng ngắc như bị trói vậy, nhìn đôi mắt đen của Mikhail dần xuất hiện hồng quang, nhưng hắn không thể nào nhúc nhích được.
「 Xảy ra chuyện gì? Không có gì đáng sợ đâu! Quân hành.」 thu hồi bàn tay đang gõ nhẹ lên tay vịn của thành ghế, Mikhail người trước mắt bị kinh sợ khẽ cười nói, chỉ là, nhưng nụ cười kia giống như thú dữ vậy, làm cho Chu Quân Hành càng trở nên sợ hãi.
「 Ngươi đừng khi dễ hắn, đại ca.」 liếc ánh mắt cầu cứu, hắn quay sang trừng mắt huynh trưởng, Carlos nhăn mày nói.
「 Đi thôi! Mikhail sẽ không làm gì ngươi đâu.」 nhẹ nhàng đẩy thân thể cứng đời, Carlos nói. Tuy là nói như thế, nhưng hắn biết Mikhail sẽ đối xử với Chu Quân Hành thế nào 『, dù sao, đại ca của hắn cũng có đầy đủ những tính chất của một con quỷ hút máu nên có.
「 Ô……」 đi từng bước đến gần Mikhail, toàn thân Chu Quân Hành không ngừng run rẩy, tựa hồ như là biết trước hắn sẽ đối xử với mình thế nào, hắn chỉ muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng lý trí nói hắn không được làm thế……
Cắn răng một cái, Chu Quân Hành bước nhanh đến trước người Mikhail, Mikhail khẽ vươn tay kéo hắn vào ***g ngực của mình, hắn nhắm mắt lại không thèm nghĩ nữa, thân thể lạnh như băng cùng với cảm giác xoa nắn ở cổ khiến hắn khẽ run rẩy.
「 Nhẫn nhịn một chút, rất nhanh sẽ tốt thôi.」 đau đớn bén nhọn từ tùng cổ truyền ra, làm cho Chu Quân Hành phải kêu lên, Mikhail đang hút máu của hắn……
Carlos ở một bên cũng không rời mắt đi, ánh mắt của hắn nhìn chòng chọc hai người đang quấn lấy nhau, nhìn vẻ mặt thống khổ của Chu Quân Hành, đáy lòng có chút cảm giác khác thường.
Sau nửa ngày, Mikhail liếm liếm miệng viết thương nơi bị hắn cắn, khiến cho nó phục hồi như cũ, hắn nhìn Chu Quân Hành vì thiếu máu mà choáng váng ngã trong ***g ngực, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói:「 đừng tưởng ta cũng dễ bị lừa gạt như Karo, nếu như ngươi dám làm hắn thương tổn, ta sẽ không bỏ qua ngươi.」
Mặt khác, ngón tay trắng nõn khẽ vuốt ve vùng cổ, xuống thắt lưng rồi đến mông 「 Karo làm rất nhiều a!」 bên trong khẽ sờ lên tiểu huyệt, Mikhail dùng thanh âm đầy mê hoặc nói「 có lẽ ta cũng nên như Karo đồng dạng hảo yêu thương ngươi, cho ngươi hết hẳn hy vọng……」
Đáy lòng kinh ngạc khi nghe câu nó của Mikhail, Chu Quân Hành bất động mặc kệ hành động của Mikhail, so với Carlos, Mikhail mới là người khó đối phó, nhất cử nhất động của hắn đều không thoát khỏi tầm mắt của Mikhail, vì vậy với hành động của người này, hắn là không cách nào để cự tuyệt.
「 Đủ rồi! Đại ca, Quân Hành hắn chắc là mệt mỏi lắm rồi, ta đưa hắn đi nghỉ ngơi a!」 Carlos nhìn hai động tác hai người khẽ nói, hắn khom người ôm lấy chu Quân Hành với vẻ mặt tái nhợt, đi về phía gian phòng của mình.
Mikhail bị bỏ lại một mình, nhìn bóng hai người biến mất ngoài cửa phòng, khẽ chống đầu cười khổ, mới đó, Karo, đã muốn hết lòng bảo vệ rồi, điều này rõ ràng là chuyện tốt, nhưng chuyện xấu vẫn có, mặc dù hiện tại Chu Quân Hành nhu thuận chịu ở cạnh bọn hắn.
Mùi cùng hương vị máu tươi của Chu Quân Hành, có thể nói là ngọt ngào nhưng cũng có thể gọi là độc dược, làm cho người ta cảm nhận rồi không dứt bỏ ra được……
Tựa lưng vào ghế, Mikhail nhắm mắt lại, đối với khế ước tâm nương này, hắn phải làm sao mới tốt đây…… Thật sâu trong ánh mắt của Carlos là tham muốn giữ lấy, làm cho hắn có cảm giác xấu……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook