Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ Phi
-
Quyển 2 - Chương 72: Linh Quang phù
“Ngươi muốn cho ta đi theo, khiến cho Lam Tuyết Linh được cái này mất cái khác”
Lam Vũ Tích mộ câu liền nói toạc ra, nhíu mày.
“Ân, ngươi thực thông minh”
Hắc y nữ tử tán thưởng nói: “Có ngươi ở đó, sẽ không lo lắng Lam Vũ Lạc không xảy ra chuyện”
“Hảo, ta đi! Nhưng là ngươi phải cam đoan ta bình an trở về! Bằng không sao ta có thể tin tưởng lời nói của ngươi đi tới đảo Tử Vong? Nơi đó cũng không phải là chuyện đùa!”
Lam Vũ Tích thông minh, nàng cũng không muốn một mạng đổi một mạng, để cho người khác chiếm được tiện nghi, nghĩ lấy nàng làm bia đỡ quả thực là vọng tưởng!
Không hổ là đệ nhất tài nữ Minh thành, tâm cơ sâu như biển, cư nhiên không bị cừu hận làm cho mù mắt. Nhưng cũng thật đáng tiếc, đáng tiếc…..
Hắc y nữ tử hiểu rõ, không nhanh không chậm từ trong tay áo lấy ra một lá bùa hình tam giác, quỷ mị cười: “Yên tâm, đây là Linh Quang phù, ngươi mang trên người, nếu gặp nguy hiểm lập tức niệm chú ngữ thì ngươi sẽ bình an trở về!”
Linh Quang phù…..
Độc môn bí phù của U Minh Cung - Linh Quang Phù - khiến cho tam quốc phải thúc thủ vô sách!
Đòn sát thủ của U Minh Cung - Linh Quang Phù - có thể nháy mắt dịch chuyển thời không!
Linh Quang Phù - có thể đánh chết thiên quân vạn mã trong một lần duy nhất!
U Minh vừa ra, tam quốc phải diệt! Linh Quang vừa ra, vạn vật cúi đầu.
Đáng sợ, vô cùng đáng sợ…..
“Linh Quang phù”
Lam Vũ Tích vừa nghe thì ngẩn ra, kinh hô: "Đó là độc môn bí phù của U Minh Cung, chẳng lẽ người là người của U Minh Cung ?"
Thân hình hắc y nữ tử chợt lóe, Lam Vũ Tích lập tức cảm thấy khắp nơi đều là những hình ảnh trôi nổi, tầm mắt dần dần trở nên mơ hồ, trong lòng bắt đầu sinh ra cảm giác mê muội.
"Nhớ kỹ! Không nên hỏi, cũng không được hỏi. Làm cho tốt chuyện của ngươi, lợi ích tuyệt đối không thiếu. Vị trí thái tử phi chắc chắc là của Lam Vũ Tích ngươi!"Giọng nữ quỷ mị mang theo hàn ý từ bốn phương tám hướng tiến vào tai Lam Vũ Tích lỗ.
Một lát sau bóng đen tản đi, Lam Vũ Tích chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, mọi thứ dều trở nên rõ ràng.
Lam Vũ Lạc! Ngươi chết chắc rồi!
Nữ tử cúi đầu nhìn Linh Quang phù trong tay, đôi con ngươi xinh đẹp lóe ra quang mang, hưng phấn mà lại giả dối, dung nhan tuyệt mỹ càng trở nên ngoan độc......
Lam Vũ Tích mộ câu liền nói toạc ra, nhíu mày.
“Ân, ngươi thực thông minh”
Hắc y nữ tử tán thưởng nói: “Có ngươi ở đó, sẽ không lo lắng Lam Vũ Lạc không xảy ra chuyện”
“Hảo, ta đi! Nhưng là ngươi phải cam đoan ta bình an trở về! Bằng không sao ta có thể tin tưởng lời nói của ngươi đi tới đảo Tử Vong? Nơi đó cũng không phải là chuyện đùa!”
Lam Vũ Tích thông minh, nàng cũng không muốn một mạng đổi một mạng, để cho người khác chiếm được tiện nghi, nghĩ lấy nàng làm bia đỡ quả thực là vọng tưởng!
Không hổ là đệ nhất tài nữ Minh thành, tâm cơ sâu như biển, cư nhiên không bị cừu hận làm cho mù mắt. Nhưng cũng thật đáng tiếc, đáng tiếc…..
Hắc y nữ tử hiểu rõ, không nhanh không chậm từ trong tay áo lấy ra một lá bùa hình tam giác, quỷ mị cười: “Yên tâm, đây là Linh Quang phù, ngươi mang trên người, nếu gặp nguy hiểm lập tức niệm chú ngữ thì ngươi sẽ bình an trở về!”
Linh Quang phù…..
Độc môn bí phù của U Minh Cung - Linh Quang Phù - khiến cho tam quốc phải thúc thủ vô sách!
Đòn sát thủ của U Minh Cung - Linh Quang Phù - có thể nháy mắt dịch chuyển thời không!
Linh Quang Phù - có thể đánh chết thiên quân vạn mã trong một lần duy nhất!
U Minh vừa ra, tam quốc phải diệt! Linh Quang vừa ra, vạn vật cúi đầu.
Đáng sợ, vô cùng đáng sợ…..
“Linh Quang phù”
Lam Vũ Tích vừa nghe thì ngẩn ra, kinh hô: "Đó là độc môn bí phù của U Minh Cung, chẳng lẽ người là người của U Minh Cung ?"
Thân hình hắc y nữ tử chợt lóe, Lam Vũ Tích lập tức cảm thấy khắp nơi đều là những hình ảnh trôi nổi, tầm mắt dần dần trở nên mơ hồ, trong lòng bắt đầu sinh ra cảm giác mê muội.
"Nhớ kỹ! Không nên hỏi, cũng không được hỏi. Làm cho tốt chuyện của ngươi, lợi ích tuyệt đối không thiếu. Vị trí thái tử phi chắc chắc là của Lam Vũ Tích ngươi!"Giọng nữ quỷ mị mang theo hàn ý từ bốn phương tám hướng tiến vào tai Lam Vũ Tích lỗ.
Một lát sau bóng đen tản đi, Lam Vũ Tích chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, mọi thứ dều trở nên rõ ràng.
Lam Vũ Lạc! Ngươi chết chắc rồi!
Nữ tử cúi đầu nhìn Linh Quang phù trong tay, đôi con ngươi xinh đẹp lóe ra quang mang, hưng phấn mà lại giả dối, dung nhan tuyệt mỹ càng trở nên ngoan độc......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook