Huyền Linh Ký
-
Chương 61: Trần Hỏa Hổ
Lê Tĩnh tình trạng đã là xấu tới cực điểm, phúc khảo vấn đề lộ ra rằng Lê Tĩnh sai, vận thì của cha con hắn oan khuất cả đời cũng đừng mong rửa sạch. Dương Thiên sở dĩ cấp tiến đưa nhiều như vậy công sức, đưa Lê Tĩnh tên tuổi sôi sục lên cũng chính là để người ta nhớ tới Lê Tĩnh tên. Sau đó mang theo thuận ý đòi công đạo, như vậy mới thật sự là rửa đi oan khuất, mới được dân chúng trong lòng công nhận. Cũng chính là thu phục Lê Tĩnh trung tâm toàn phần.
Tần Báo Công vốn cũng không nằm trong số các giám khảo, nhưng hắn thân làm phó hội trưởng, y đạo cực cao. Đã là nửa chân bước vào lục cấp luyện dược sư, chỉ là hai cái tứ phẩm tranh tài cũng không cần phải quản, hơn nữa chuyện còn liên quan tới bản thân Tần Báo Công. Nhưng giây phút này Lê Tĩnh lại bỗng dưng nâng lên Tần Báo Công làm tất cả mọi người chú ý dồn dập tập trung lại. Không lẽ, Lê Tĩnh tự tin như vậy là đáp đúng rồi?
Thu Cương nhìn đáp án của Lê Tĩnh là hết sức vui vẻ, ánh mắt lấp lóe nhìn Tần Báo Công. Ban nãy Thu Cương còn lo lắng, Lê Tĩnh là trẻ người non dạ, có thể không thành kỳ binh lật được Tần Báo Công, nhưng hiện tại thì vui mừn rồi.
Tần Báo Công sắc mặt không vui chút nào, khoảng thời gian qua hắn cơ hồ vận dụng toàn bộ nhân mạch tìm kiếm Lê Tĩnh, nhưng cái bóng cũng tìm không ra. Nay người lại ở ngay trước mặt hắn, không ngừng mà nhảy nhót, hắn lại không thể làm gì, không bực mình mới lạ. Đã thế tên ngu xuẩn kia phê bài ngu xuẩn như vậy, sao lên làm tứ phẩm luyện dược sư được?
Dù sao cũng là đại lão cấp bậc, vẫn phải giữ hàm dưỡng, Tần Báo Công vẫn là nói lên:
“Lê Tĩnh đáp án không sai, lí luận cũng rất chuẩn xác, quả thật trường hợp đó có thể xảy ra.”
Toàn trường lại là ồ lên, Lê Tĩnh đáp án thế mà đúng rồi?
Hơn nữa thân đang tại trong đối địch mặt trận Tần phó hội trưởng lại cho người ta xác nhận?
Đây là ý gì?
Ngu ngốc sao?
Hay là Tần hội phó nhân cách cao thượng, y đức không thẹn?
“Không thể nào.”
Mã luyện dược sư phản bác, hắn cũng không phải là Tần Báo Công nhân mạch người, chính là chấm bài công tư mà thôi. Hắn lên tiếng đối với Tần Báo Công “thỉnh giáo”:
“Tần phó hội trưởng cái này vốn là không thể nào khác là Hắc Ma Chu hung thủ, sao lại thành Hồng Giáp Công Ngô con non được? Hắc Giáp Công Ngô cơ bản là không ăn nổi cái này bát độ măng, trong cây măng linh dịch thậm chí đối với công ngô có hại.”
Tần Báo Công trong lòng lạnh lẽo, nhưng ngoài mặt khí độ lại vô cùng ôn hòa giảng giải.
“Hắc Ma Chu là bầy đàn yêu thú loại, bọn chúng hung mãng cùng háu ăn cho nên nếu như kẻ địch quá yêu thì cũng không cần mất công chờ đợi mà sẽ tiến lên vây công tới chết. Về phần Hồng Giáp Công Ngô thì mặc dù bọn chúng ăn không được bát độ cây măng nhưng lại đẻ trứng vào trong đó, linh dịch bên trong có thể giúp trứng nhanh nở cùng con non mạnh mẽ hơn. Còn Dạ Minh Châu, chính là trăm năm nhiều ngọc trai trân quý, tuy là không có dược lí công năng, nhưng đối với một số loại độc có nhất tác dụng ức chế và tăng mạnh công dụng thuốc giải độc.”
Lời nói của Tần Báo Công không lớn nhưng vang vọng trong yên ắng mọi người.
Mã luyện dược sư sắc mặt tái nhợt, ngồi bệt xuống đất. Hắn vào tứ cấp luyện dược sư tới mười một năm thế mà lại không biết cái này kiến thức. Đã vậy lại còn chấm sai một cái bài thi, hơn nữa là trước mặt tất cả mọi người làm cái này trò hề.
Sự nghiệp của đến đây thế là xong mất rồi.
...
Sau khi kéo ra Mã luyện dược sư, mọi người tiếp tục hướng chú ý về phía dược dịch trên đài. Lần này thì cả ba cấp năm luyện dược sư cùng tiến tới, bọn hắn thậm chí còn có một chút kích động nhỏ, dù sao Lê Tĩnh tên tuổi chính là từ cách tân dược dịch mà ra, là vượt qua hoàn mĩ cấp dược dịch.
Đáng tiếc khi mà đang chuẩn bị cùng kiểm tra bình xét hai bình dược dịch, bỗng một trận cuồng phong nổi lên, khói bụi mịt mờ. Vô hình áp lực giáng lâm xuống, không khí gần như đông kết lại. Huyền biến cảnh lục biến trở xuống toàn bộ cảm thấy giống như gánh vác một tầng đại sơn, động cũng không thể nào động được. Người bình thường càng là bị ép xuống mặt đất có nguy cơ trở thành tương thịt. May mắn cái kia áp lực thối lui khỏi người bình thường, nếu không thì thật sự máu nhuộm phố dài.
Vừa là đẳng cấp cao cường giả khí thế sinh ra áp lực, vừa là tại trên linh hồn thua kém cấp độ chồng chéo lên nhau. Chưa kể vị này cường giả chính là khí thế không kiêng nể gì phóng thích tới, mạnh bạo vô cùng.
Giọng nói làm mọi người tâm linh rung động vạng lên, không phải to lớn nhưng lại tại tất cả mọi người đều nghe hết sức rõ ràng.
“Tần Báo Công, Lý Hằng lợi dụng chức vụ, ngộ hại tài nhân. Ta lấy cương vị là hội trưởng Dược sư hiệp hội, trước bắt giữ sau công tội, sẽ không đển người chịu oan khuất.”
Giọng nói xong cuồng phong liền ngừng, uy áp liền tán đi nhanh tới mọi người còn ngơ ngác trạng thái. Mà tới khi lấy lại tinh thần liền đã không thấy Tần Báo Công cùng Lý Hằng đâu cả.
“Người đâu? Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?”
“Ngươi có nghe thấy không, giống như là Dược sư hiệp hội hội trưởng ra tay?”
“Uy thế thật khủng khiếp.”
“Cái kia lời nói phải chăng là thừa nhận Tần hội phó cùng với Lý Hằng có tội?”
“Thật giống như dạng này.”
“...”
Lê Tĩnh một mặt mộng, hắn vẫn chưa kịp phản ứng, không rõ vừa nãy là xảy ra chuyện gì. Cái kia uy áp thật giống như hướng hắn mà tới vậy, tập trung vào hắn không thôi, may mắn Lý Công Hoa chính là ngay cạnh Lê Tĩnh, hóa giải đi cái này uy áp.
“Lý gia chủ, vừa rồi là...” Lê Tĩnh hỏi thăm Lý Công Hoa. Cái này không giống với công tử nói cùng hắn rồi.
“Là Mạc Cách ra tay rồi, không phải hắn cùng Dương công tử gặp mặt sao? Là Dương công tử chủ ý chăng?”
Lý Công Hoa cũng không rất hiểu rõ.
“Sẽ không. Không giống với những gì đã bàn trước.”
Lê Tĩnh lắc đầu, kế hoạch từ đầu không phải là như vậy. Nếu muốn dùng vũ lực áp đảo, thế nào cần phải lôi kéo nhiều như vậy thế gia đâu, tổn hao công sức lại không phải cái này thành quả.
Dương Thiên chạy tới thì mọi sự đã rồi, ánh mắt liền lấp lóe lên.
Quay trở lại mười phút trước, chính là Dương Thiên dựa theo tính toán định trước, cùng mọi người đi tới Dược sư hiệp hội, khoảng chừng Lê Tĩnh đã là muốn chiếm ưu thế rồi. Mạc Cách cũng gật đầu là sẽ rửa sạch Lê Hải oan danh. Nhưng ngoài dự tính chính là Mạc Cách cũng không muốn thật vứt bỏ Tần Báo Công, nên chính là vọt lên trước cầm người mang đi.
Ban đầu kế hoạch chính là Mạc Cách tại trước mặt đông người kết tội Tần Báo Công, nhưng làm như thế nhiều khả năng chính là muốn Tần Báo Công cũng tuôn luôn Mạc Cách việc xấu, nên họ Mạc mới xuất thủ bịt miệng. Dương Thiên cũng không quá quan trọng việc này, chính là muốn hướng Lê Tĩnh làm chết Tần Báo Công hiện tại lại có vẻ khó khăn. Dương Thiên thì thầm vào tai Bàn Tiến Khuyết một chút, sau đó Bàn Tiến Khuyết tuyên lớn cho mọi người cùng nghe.
“Lê đại sư không cần lo lắng oan khuất trong lòng, mấy ngày gần đây Mạc hội trưởng chính là đối với chuyện này truy tra rõ ràng, chắc chắn sẽ cho ngài một cái công đạo.”
Bàn Tiến Khuyết thủ đoạn lời nói chính là khắc sâu vào mọi người, so với Mạc Cách, Bàn Tiến Khuyết tu vi cao hơn nên đương nhiên lợi hại. Đám đông nghe vậy chính là tập trung lại sôi nổi hơn, cũng là đứng tại Lê Tĩnh bên này.
“Bàn gia chủ, ta cũng chỉ là muốn cho cha rửa sạch oan khuất mà thôi, hiện tại dược sư hiệp hội đem người giấu đi, ta biết tìm ai đòi công đạo đây.”
Lê Tĩnh một mặt sầu khổ nói, lời này cũng không phải hắn nghĩ ra mà là Dương Thiên vừa mới nói hắn nghe, Lê Tĩnh còn thật không ngờ Dương Thiên có thể huyền khí truyền âm.
“Lê đại sư yên tâm, ngươi đối với ta có ân, ta sẽ giúp ngài làm sáng tỏ công lí.”
Bàn Tiến Khuyết tiến tới, ngữ khí kiên định nói. Đồng thời một cái khủng bố khí tức tràn ra, bao trùm toàn bộ khu phố. Huyền khí bạo động, cuồng phong cuồn cuộn.
“Gầm--!”
To lớn tiếng rống làm người ta đinh tai nhưc óc. Đám đông thức thời tránh xa ra, một cái màu đỏ hổ hình xuất hiện tại Dược sư hiệp hội trước cửa, hỏa diễm hừng hực, hơi nóng bức người. Cao tới gần năm mét, oai vệ bá khí lan tràn, mặt hướng Dược sư hiệp hội lầu các gầm mạnh.
Huyền Chân cảnh, huyền linh hình thái chiến đấu.
“Trần Hỏa Hổ.”
...
Tần Báo Công vốn cũng không nằm trong số các giám khảo, nhưng hắn thân làm phó hội trưởng, y đạo cực cao. Đã là nửa chân bước vào lục cấp luyện dược sư, chỉ là hai cái tứ phẩm tranh tài cũng không cần phải quản, hơn nữa chuyện còn liên quan tới bản thân Tần Báo Công. Nhưng giây phút này Lê Tĩnh lại bỗng dưng nâng lên Tần Báo Công làm tất cả mọi người chú ý dồn dập tập trung lại. Không lẽ, Lê Tĩnh tự tin như vậy là đáp đúng rồi?
Thu Cương nhìn đáp án của Lê Tĩnh là hết sức vui vẻ, ánh mắt lấp lóe nhìn Tần Báo Công. Ban nãy Thu Cương còn lo lắng, Lê Tĩnh là trẻ người non dạ, có thể không thành kỳ binh lật được Tần Báo Công, nhưng hiện tại thì vui mừn rồi.
Tần Báo Công sắc mặt không vui chút nào, khoảng thời gian qua hắn cơ hồ vận dụng toàn bộ nhân mạch tìm kiếm Lê Tĩnh, nhưng cái bóng cũng tìm không ra. Nay người lại ở ngay trước mặt hắn, không ngừng mà nhảy nhót, hắn lại không thể làm gì, không bực mình mới lạ. Đã thế tên ngu xuẩn kia phê bài ngu xuẩn như vậy, sao lên làm tứ phẩm luyện dược sư được?
Dù sao cũng là đại lão cấp bậc, vẫn phải giữ hàm dưỡng, Tần Báo Công vẫn là nói lên:
“Lê Tĩnh đáp án không sai, lí luận cũng rất chuẩn xác, quả thật trường hợp đó có thể xảy ra.”
Toàn trường lại là ồ lên, Lê Tĩnh đáp án thế mà đúng rồi?
Hơn nữa thân đang tại trong đối địch mặt trận Tần phó hội trưởng lại cho người ta xác nhận?
Đây là ý gì?
Ngu ngốc sao?
Hay là Tần hội phó nhân cách cao thượng, y đức không thẹn?
“Không thể nào.”
Mã luyện dược sư phản bác, hắn cũng không phải là Tần Báo Công nhân mạch người, chính là chấm bài công tư mà thôi. Hắn lên tiếng đối với Tần Báo Công “thỉnh giáo”:
“Tần phó hội trưởng cái này vốn là không thể nào khác là Hắc Ma Chu hung thủ, sao lại thành Hồng Giáp Công Ngô con non được? Hắc Giáp Công Ngô cơ bản là không ăn nổi cái này bát độ măng, trong cây măng linh dịch thậm chí đối với công ngô có hại.”
Tần Báo Công trong lòng lạnh lẽo, nhưng ngoài mặt khí độ lại vô cùng ôn hòa giảng giải.
“Hắc Ma Chu là bầy đàn yêu thú loại, bọn chúng hung mãng cùng háu ăn cho nên nếu như kẻ địch quá yêu thì cũng không cần mất công chờ đợi mà sẽ tiến lên vây công tới chết. Về phần Hồng Giáp Công Ngô thì mặc dù bọn chúng ăn không được bát độ cây măng nhưng lại đẻ trứng vào trong đó, linh dịch bên trong có thể giúp trứng nhanh nở cùng con non mạnh mẽ hơn. Còn Dạ Minh Châu, chính là trăm năm nhiều ngọc trai trân quý, tuy là không có dược lí công năng, nhưng đối với một số loại độc có nhất tác dụng ức chế và tăng mạnh công dụng thuốc giải độc.”
Lời nói của Tần Báo Công không lớn nhưng vang vọng trong yên ắng mọi người.
Mã luyện dược sư sắc mặt tái nhợt, ngồi bệt xuống đất. Hắn vào tứ cấp luyện dược sư tới mười một năm thế mà lại không biết cái này kiến thức. Đã vậy lại còn chấm sai một cái bài thi, hơn nữa là trước mặt tất cả mọi người làm cái này trò hề.
Sự nghiệp của đến đây thế là xong mất rồi.
...
Sau khi kéo ra Mã luyện dược sư, mọi người tiếp tục hướng chú ý về phía dược dịch trên đài. Lần này thì cả ba cấp năm luyện dược sư cùng tiến tới, bọn hắn thậm chí còn có một chút kích động nhỏ, dù sao Lê Tĩnh tên tuổi chính là từ cách tân dược dịch mà ra, là vượt qua hoàn mĩ cấp dược dịch.
Đáng tiếc khi mà đang chuẩn bị cùng kiểm tra bình xét hai bình dược dịch, bỗng một trận cuồng phong nổi lên, khói bụi mịt mờ. Vô hình áp lực giáng lâm xuống, không khí gần như đông kết lại. Huyền biến cảnh lục biến trở xuống toàn bộ cảm thấy giống như gánh vác một tầng đại sơn, động cũng không thể nào động được. Người bình thường càng là bị ép xuống mặt đất có nguy cơ trở thành tương thịt. May mắn cái kia áp lực thối lui khỏi người bình thường, nếu không thì thật sự máu nhuộm phố dài.
Vừa là đẳng cấp cao cường giả khí thế sinh ra áp lực, vừa là tại trên linh hồn thua kém cấp độ chồng chéo lên nhau. Chưa kể vị này cường giả chính là khí thế không kiêng nể gì phóng thích tới, mạnh bạo vô cùng.
Giọng nói làm mọi người tâm linh rung động vạng lên, không phải to lớn nhưng lại tại tất cả mọi người đều nghe hết sức rõ ràng.
“Tần Báo Công, Lý Hằng lợi dụng chức vụ, ngộ hại tài nhân. Ta lấy cương vị là hội trưởng Dược sư hiệp hội, trước bắt giữ sau công tội, sẽ không đển người chịu oan khuất.”
Giọng nói xong cuồng phong liền ngừng, uy áp liền tán đi nhanh tới mọi người còn ngơ ngác trạng thái. Mà tới khi lấy lại tinh thần liền đã không thấy Tần Báo Công cùng Lý Hằng đâu cả.
“Người đâu? Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?”
“Ngươi có nghe thấy không, giống như là Dược sư hiệp hội hội trưởng ra tay?”
“Uy thế thật khủng khiếp.”
“Cái kia lời nói phải chăng là thừa nhận Tần hội phó cùng với Lý Hằng có tội?”
“Thật giống như dạng này.”
“...”
Lê Tĩnh một mặt mộng, hắn vẫn chưa kịp phản ứng, không rõ vừa nãy là xảy ra chuyện gì. Cái kia uy áp thật giống như hướng hắn mà tới vậy, tập trung vào hắn không thôi, may mắn Lý Công Hoa chính là ngay cạnh Lê Tĩnh, hóa giải đi cái này uy áp.
“Lý gia chủ, vừa rồi là...” Lê Tĩnh hỏi thăm Lý Công Hoa. Cái này không giống với công tử nói cùng hắn rồi.
“Là Mạc Cách ra tay rồi, không phải hắn cùng Dương công tử gặp mặt sao? Là Dương công tử chủ ý chăng?”
Lý Công Hoa cũng không rất hiểu rõ.
“Sẽ không. Không giống với những gì đã bàn trước.”
Lê Tĩnh lắc đầu, kế hoạch từ đầu không phải là như vậy. Nếu muốn dùng vũ lực áp đảo, thế nào cần phải lôi kéo nhiều như vậy thế gia đâu, tổn hao công sức lại không phải cái này thành quả.
Dương Thiên chạy tới thì mọi sự đã rồi, ánh mắt liền lấp lóe lên.
Quay trở lại mười phút trước, chính là Dương Thiên dựa theo tính toán định trước, cùng mọi người đi tới Dược sư hiệp hội, khoảng chừng Lê Tĩnh đã là muốn chiếm ưu thế rồi. Mạc Cách cũng gật đầu là sẽ rửa sạch Lê Hải oan danh. Nhưng ngoài dự tính chính là Mạc Cách cũng không muốn thật vứt bỏ Tần Báo Công, nên chính là vọt lên trước cầm người mang đi.
Ban đầu kế hoạch chính là Mạc Cách tại trước mặt đông người kết tội Tần Báo Công, nhưng làm như thế nhiều khả năng chính là muốn Tần Báo Công cũng tuôn luôn Mạc Cách việc xấu, nên họ Mạc mới xuất thủ bịt miệng. Dương Thiên cũng không quá quan trọng việc này, chính là muốn hướng Lê Tĩnh làm chết Tần Báo Công hiện tại lại có vẻ khó khăn. Dương Thiên thì thầm vào tai Bàn Tiến Khuyết một chút, sau đó Bàn Tiến Khuyết tuyên lớn cho mọi người cùng nghe.
“Lê đại sư không cần lo lắng oan khuất trong lòng, mấy ngày gần đây Mạc hội trưởng chính là đối với chuyện này truy tra rõ ràng, chắc chắn sẽ cho ngài một cái công đạo.”
Bàn Tiến Khuyết thủ đoạn lời nói chính là khắc sâu vào mọi người, so với Mạc Cách, Bàn Tiến Khuyết tu vi cao hơn nên đương nhiên lợi hại. Đám đông nghe vậy chính là tập trung lại sôi nổi hơn, cũng là đứng tại Lê Tĩnh bên này.
“Bàn gia chủ, ta cũng chỉ là muốn cho cha rửa sạch oan khuất mà thôi, hiện tại dược sư hiệp hội đem người giấu đi, ta biết tìm ai đòi công đạo đây.”
Lê Tĩnh một mặt sầu khổ nói, lời này cũng không phải hắn nghĩ ra mà là Dương Thiên vừa mới nói hắn nghe, Lê Tĩnh còn thật không ngờ Dương Thiên có thể huyền khí truyền âm.
“Lê đại sư yên tâm, ngươi đối với ta có ân, ta sẽ giúp ngài làm sáng tỏ công lí.”
Bàn Tiến Khuyết tiến tới, ngữ khí kiên định nói. Đồng thời một cái khủng bố khí tức tràn ra, bao trùm toàn bộ khu phố. Huyền khí bạo động, cuồng phong cuồn cuộn.
“Gầm--!”
To lớn tiếng rống làm người ta đinh tai nhưc óc. Đám đông thức thời tránh xa ra, một cái màu đỏ hổ hình xuất hiện tại Dược sư hiệp hội trước cửa, hỏa diễm hừng hực, hơi nóng bức người. Cao tới gần năm mét, oai vệ bá khí lan tràn, mặt hướng Dược sư hiệp hội lầu các gầm mạnh.
Huyền Chân cảnh, huyền linh hình thái chiến đấu.
“Trần Hỏa Hổ.”
...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook