Huyền Linh Ký
-
Chương 406: Ý chí hóa thân.
Chương 406: Ý chí hóa thân.
Man Chủ trong lòng lạnh lùng nhưng ngoài mặt nói.
“Cũng không phải không thể thương lượng, nhưng ta thấy bảo giám cũng kỳ diệu, biết đâu trong đó có huyền cơ khác, nhất là những chữ viết này...”
Dương Thiên cười nói.
“Man Chủ sợ là phải thất vọng rồi. Mấy văn tự này là một loại cổ ngữ mà thôi, nội dung ghi trong đó cũng không có gì huyền ảo đâu.”
“Ồ, ngươi biết loại văn tự này?”
Dương Thiên không đáp mà đưa mắt sang Hà Tuyết Nguyệt, chỉ một ánh mắt bình thường nhưng cả hai giống như tâm linh tương thông, bao nhiêu ẩn ý liền trùng khớp với nhau.
Hà Tuyết Nguyệt động niệm, một luồng lực lượng cường đại đánh thẳng vào linh hồn của Man Chủ, nhưng tuyệt nhiên không có chút ác ý nào, chỉ mang theo một đoạn thông tin rồi nhanh chóng thối lui. Quá trình chỉ diễn ra trong một vài giây nhưng Man Chủ bất giác lạnh cả sống lưng, bàn tay đã vô ý siết chặt Triệt Địa Bảo Giám.
Man Chủ có thể cảm nhận được sự cường đại trong đó một cách dễ dàng, cảm giác như mình chỉ là một ngọn nến nhỏ còn đối phương là một con sóng thần cao không thấy đỉnh. Chỉ cần mang chút ác ý thôi là đủ vùi dập linh hồn của lão,
Thần niệm?
Man Chủ nghiêm nghị đề phòng Hà Tuyết Nguyệt. Không ngờ nàng mạnh đến như vậy.
Nhất Kiếp Chuẩn Vương độ qua Tinh Thể Kiếp thuế biến về thân thể.
Nhị Kiếp Chuẩn Vương độ qua Nguyệt Hồn Kiếp thuế biến về linh hồn.
Chỉ có độ qua Nguyệt Hồn Kiếp, linh hồn thuế biến thành Thần Hồn mới có thể sở hữu Thần niệm. Tầng thứ này, thần niệm đã hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến thực tế, thao túng vật thể mà không tốn sức, là một cấp độ nghiền ép đối với linh thức ở huyền phủ cảnh.
Man Chủ mới chỉ là Nhất Kiếp Chuẩn Vương, nhưng chiến lực của lão ép thẳng Nhị Kiếp, có điều nếu đối mặt với Nhị Kiếp thật sự thì phần thắng cũng không lớn. Mà Hà Tuyết Nguyệt cũng không phải hạng Nhị Kiếp tầm thường, nếu không sẽ không mang đến áp lực cho lão nhiều như thế.
Nhưng Hà Tuyết Nguyệt làm vậy cũng không hề mang ý nghĩa uy hiếp Man Chủ, tất cả gói gọn trong đoạn tin tức mà nàng phát tới. Ngoại trừ giải mã loại ngôn ngữ trong bảo giám ra, còn kèm theo điều kiện trao đổi.
Nguyệt lệ dung hồn lộ.
Chính là bảo vật giúp người có thể độ qua Nhị Kiếp Nguyệt Hồn Kiếp. Man Chủ nén lại kích động trong lòng, dựa vào giải mã mà Hà Tuyết Nguyệt cho để đối chiếu câu văn trong Triệt Địa Bảo Giám một trang bất kỳ.
“Âm Hà Mẫu Thủy, ngọn nguồn của âm hà, một giọt nặng tựa trường sơn, rét lạnh cùng cực, đông cháy vạn vật, đến thời gian cũng vì nó mà trở nên méo mó.”
Man Chủ: ???
Thông tin gì đó nghe hết sức không hợp lý, giống như trẻ con nói khoác vậy. Hắn lại lật mở một trang khác.
“Cửu Tuế Chu Quả, ba vạn năm mới ra hoa, ba vạn năm mơi kết quả, ba vạn năm quả mới thành thục. Người thường ăn một miếng, đặc đạo thành thần, trường sinh bất lão. Thần tiên ăn một quả, sánh cùng trời đất.”
Man Chủ: ???
Cmn hình như thứ này thật sự vô dụng. Chưa nói đến mấy thông tin có xác thực hay không, cho dù mấy thứ này có tồn tại thì có lẽ chỉ ở trong quá khứ, chứ sau hắc ám thời đại chưa có ai từng nghe qua.
So sánh với Nguyệt lệ dung hồn lộ thì quả là giá trị một trời một vực. Cố gắng lật qua mấy trang khác, toàn bộ ghi chép lại mấy thứ chưa thấy bao giờ, Man Chủ cũng chỉ đành chấp nhận sự thật.
Man Chủ cũng hiểu được, Hà Tuyết Nguyệt đưa ra Nguyệt lệ dung hồn lộ là một thứ quý giá, có sức hấp dẫn trí mạng với Man Chủ, đồng thời thứ này nàng cũng không cần, ít nhất là nàng đã sử dụng vượt qua nhị kiếp rồi cho nên...là một món giao dịch hợp lý
Man Chủ cảm thấy mình đang bị bắt chẹt, dù không muốn thừa nhận nhưng lão chẳng có một chút ưu thế nào cả.
Ngẫm nghĩ nửa này, Man Chủ đồng ý trao đổi. Đổi “triệt địa bảo giám” lấy “nguyệt lệ dung hồn lộ”. Man Chủ biết chắc trong đó còn có bí mật, nhưng loại bí mật bị nắm trong tay người thế này, Man Chủ không tham nổi. Trái lại nguyệt lệ dung hồn lộ lại là vật hắn cần ngay trước mắt. Đương nhiên lão cũng không khỏi đòi hỏi thêm chút lợi ích.
Cuối cùng lấy ngoài nguyệt lệ dung hồn lộ ra thì còn có một hiệp ước bí mật. Ngay khi đàm phán hoàn thành, vật phẩm chuẩn bị trao tay. Một ánh hỏa diễm rực cháy, tốc độ nhanh đến không tưởng, uy lực dù chẳng ra làm sao nhưng mục tiêu lại nhằm vào hai quyển bảo giám mà tấn công.
Uỳnh!!!
Ánh lửa rực cháy, Man Chủ nhanh chóng đảm bảo nguyệt lệ bảo lộ nhưng triệt địa bảo giám thì không may mắn như thế, lập tức chìm trong hỏa diễm.
Ánh mắt Man Chủ tức giận nhìn về phía ngọn nguồn. Tại chỗ vẫn lưu lại hỏa diễm, Chu Vô Bá sắc mặt đắc chí cười lớn. Man Chủ cũng không hợp nhất với huyền linh, vung tay đấm ra một quyền, một quyền như bóp nghẹ cả không gian bay thẳng vào Chu Vô Bá.
Ngay khi quyền đầu chuẩn bị đánh trúng Chu Vô Bá thì một ánh sáng lóe lên, kim sắc chói lọi. Giống như mặt trời giữa đêm đen, soi sáng cả một vùng biển khơi. Mây đen đang tan rã cũng giống như bị ánh sáng này thiêu đốt mà tiêu tan nhanh hơn.
Kim quang rực sáng, lu mờ hết thảy. Kéo theo đó là một khí thế hùng hồn lan tỏa, thiên địa biến sắc. Thiên địa giống như vì luồng khí thế này mà rung động, nghe theo sự dẫn dắt của nó, huyền khí chảy thành dòng, vạn vật tụ thành hướng, cúi đầu nghiêng mình giống như triều bái.
Công kích của Man Chủ cũng không ngoại lệ, bị luồng khí thế làm cho lu mờ, giống như như ánh sao ảm đạm quy phục, nhường chỗ cho mặt trời độc tôn vào ban ngày.
Rống!!!
Trong kim quang phát ra một tiếng hống kinh thiên, vạn vật cúi đầu không dám lên tiếng. Tiếng rống như sấm dậy, lan truyền trong không gian tĩnh lặng, không vật nào dám cùng nó đáp lại, giống như chúa tể giữa vùng trời này, duy ngã độc tôn.
“Ý chí hóa thân?”
Man Chủ kinh ngạc, không nghĩ đến thứ này lại có thể hiện thế ở đây, sắc mặt trở nên nghiêm nghị nhưng cũng không đến mức khó coi. Cho dù là Vương Giả cũng không dễ dàng khuất phục được Man Chủ chứ nói gì chỉ là một “ý chí hóa thân”.
Hơn nữa còn có Hà Tuyết Nguyệt ở đây...
Man Chủ nhìn sang, chỉ thấy Hà Tuyết Nguyệt nắm lấy Triệt địa bảo giám, lửa trên đó đã bị nàng đóng băng lại rồi vỡ ra thành từng mảnh. Triệt địa bảo giám thì không có chút hư hao nào, bị nàng thu hồi. Khuôn mặt của Hà Tuyết Nguyệt cũng chưa từng rung động thay thay đổi gì, hoàn toàn không để tâm đến ý chí hóa thân ở kia.
Mà cũng không khó hiểu, ý chí hóa thân mà thôi, Hà Tuyết Nguyệt thừa sức đối phó, dù sao nàng cũng là người sở hữu thần niệm. Ý chí hóa thân là một thủ đoạn của Vương Giả, sau khi huyền giả tấn thăng Huyền Luân Cảnh thần niệm đạt đến điều kiện phân tách và mang theo một luồng sức mạnh.
Sức mạnh của Huyền Luân cảnh rất lớn cho nên một phần nhỏ cũng đủ để đối phó với Chuẩn Vương, vì thế hậu nhân của Vương Giả thường sở hữu thứ này giống như một vật bảo mệnh vậy. Có điều chỉ có mỗi thần niệm thôi thì chưa thể đối địch được, còn cần khả năng của huyền linh nữa. Cả hai kết hợp lại, tạo thành thứ gọi là “ý chí hóa thân”.
Đương nhiên, lượng sức mạnh của Vương Giả cũng không thể tách ra được quá nhiều, cho nên Chuẩn Vương cũng không quá sợ hãi với thứ này, chẳng qua hơi phiền phức mà thôi.
Kim quang tan hết, một bóng hình khổng lồ hiện ra trước mắt mọi người, nguy ngà độ sộ như núi, khí thế kinh khủng tỏa ra, trấn áp tất cả, nó chỉ đứng ở đó thôi mà mang cho người khác cảm giác như muốn đến quỳ bái rồi thần phục với nó.
Đại lực bát nha thần tượng!
Thân cao ít nhất cũng đến năm mươi mét, tám chiếc ngà sừng sững toát ra sắc bén dọa người, trên thân hiện lên từng đường vân vàng kim bắt mắt thần thánh, nó trông không khác gì một pháo đài di động cả.
Võ Tà Dương đứng ở trên đỉnh đầu của Đại Lực Bát Nha Thần Tượng, khuôn mặt dữ tợn.
“Các ngươi đều phải chết!”
Hắn nâng tay lên, Thần Tượng cũng theo đó vươn ra cái vòi của mình, vắt ngang bầu trời, che khuất tầm mắt, khổng lồ đến cực hạn. Sau đó theo cánh tay của Võ Tà Dương hạ xuống mà Thần Tượng cũng không chút chậm trễ nào đập xuống, tiếng gió rít gào cuồn cuộn, không gian thật sự đã vỡ ra.
Man Chủ tốc độ phản kích không chậm, lập tức kích hoạt hình thái Ngưu Ma Vương, đồng thời lấy ra chùy răng sói vung ra một chùy.
Huyền linh thuật: Thần Nộ.
Hà Tuyết Nguyệt cũng không chậm, tốc độ thậm chí so với Man Chủ còn nhanh hơn. Lam y trên thân bay múa mềm mại đột nhiên trở nên cứng ngắc, băng tinh đột nhiên mọc ra như nấm, nhanh chóng hình thành một lớp băng giáp.
Hà Tuyết Nguyệt lúc này toát ra khí thế kinh thiên, phong hoa tuyệt đại, giống như một mũi thương đâm thẳng vào khí thế của Đại Lực Bát Nha Thần Tượng, không chút thua kém, thậm chí còn vạch phá ra luồng khí thế của thần tượng.
Thần thông: Phụng Vũ Nguyệt Lâm.
...
p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.
Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.
Cùng tham gia thảo luận thêm về bộ truyện tại https://www.facebook.com/groups/huyenlinhky
quẻ tu,cực kì cẩn thận,chạy max nhanh-cẩu thả lưu|Số Hiệu 09-bao hài,dirty joke,mời lão tài xế
Man Chủ trong lòng lạnh lùng nhưng ngoài mặt nói.
“Cũng không phải không thể thương lượng, nhưng ta thấy bảo giám cũng kỳ diệu, biết đâu trong đó có huyền cơ khác, nhất là những chữ viết này...”
Dương Thiên cười nói.
“Man Chủ sợ là phải thất vọng rồi. Mấy văn tự này là một loại cổ ngữ mà thôi, nội dung ghi trong đó cũng không có gì huyền ảo đâu.”
“Ồ, ngươi biết loại văn tự này?”
Dương Thiên không đáp mà đưa mắt sang Hà Tuyết Nguyệt, chỉ một ánh mắt bình thường nhưng cả hai giống như tâm linh tương thông, bao nhiêu ẩn ý liền trùng khớp với nhau.
Hà Tuyết Nguyệt động niệm, một luồng lực lượng cường đại đánh thẳng vào linh hồn của Man Chủ, nhưng tuyệt nhiên không có chút ác ý nào, chỉ mang theo một đoạn thông tin rồi nhanh chóng thối lui. Quá trình chỉ diễn ra trong một vài giây nhưng Man Chủ bất giác lạnh cả sống lưng, bàn tay đã vô ý siết chặt Triệt Địa Bảo Giám.
Man Chủ có thể cảm nhận được sự cường đại trong đó một cách dễ dàng, cảm giác như mình chỉ là một ngọn nến nhỏ còn đối phương là một con sóng thần cao không thấy đỉnh. Chỉ cần mang chút ác ý thôi là đủ vùi dập linh hồn của lão,
Thần niệm?
Man Chủ nghiêm nghị đề phòng Hà Tuyết Nguyệt. Không ngờ nàng mạnh đến như vậy.
Nhất Kiếp Chuẩn Vương độ qua Tinh Thể Kiếp thuế biến về thân thể.
Nhị Kiếp Chuẩn Vương độ qua Nguyệt Hồn Kiếp thuế biến về linh hồn.
Chỉ có độ qua Nguyệt Hồn Kiếp, linh hồn thuế biến thành Thần Hồn mới có thể sở hữu Thần niệm. Tầng thứ này, thần niệm đã hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến thực tế, thao túng vật thể mà không tốn sức, là một cấp độ nghiền ép đối với linh thức ở huyền phủ cảnh.
Man Chủ mới chỉ là Nhất Kiếp Chuẩn Vương, nhưng chiến lực của lão ép thẳng Nhị Kiếp, có điều nếu đối mặt với Nhị Kiếp thật sự thì phần thắng cũng không lớn. Mà Hà Tuyết Nguyệt cũng không phải hạng Nhị Kiếp tầm thường, nếu không sẽ không mang đến áp lực cho lão nhiều như thế.
Nhưng Hà Tuyết Nguyệt làm vậy cũng không hề mang ý nghĩa uy hiếp Man Chủ, tất cả gói gọn trong đoạn tin tức mà nàng phát tới. Ngoại trừ giải mã loại ngôn ngữ trong bảo giám ra, còn kèm theo điều kiện trao đổi.
Nguyệt lệ dung hồn lộ.
Chính là bảo vật giúp người có thể độ qua Nhị Kiếp Nguyệt Hồn Kiếp. Man Chủ nén lại kích động trong lòng, dựa vào giải mã mà Hà Tuyết Nguyệt cho để đối chiếu câu văn trong Triệt Địa Bảo Giám một trang bất kỳ.
“Âm Hà Mẫu Thủy, ngọn nguồn của âm hà, một giọt nặng tựa trường sơn, rét lạnh cùng cực, đông cháy vạn vật, đến thời gian cũng vì nó mà trở nên méo mó.”
Man Chủ: ???
Thông tin gì đó nghe hết sức không hợp lý, giống như trẻ con nói khoác vậy. Hắn lại lật mở một trang khác.
“Cửu Tuế Chu Quả, ba vạn năm mới ra hoa, ba vạn năm mơi kết quả, ba vạn năm quả mới thành thục. Người thường ăn một miếng, đặc đạo thành thần, trường sinh bất lão. Thần tiên ăn một quả, sánh cùng trời đất.”
Man Chủ: ???
Cmn hình như thứ này thật sự vô dụng. Chưa nói đến mấy thông tin có xác thực hay không, cho dù mấy thứ này có tồn tại thì có lẽ chỉ ở trong quá khứ, chứ sau hắc ám thời đại chưa có ai từng nghe qua.
So sánh với Nguyệt lệ dung hồn lộ thì quả là giá trị một trời một vực. Cố gắng lật qua mấy trang khác, toàn bộ ghi chép lại mấy thứ chưa thấy bao giờ, Man Chủ cũng chỉ đành chấp nhận sự thật.
Man Chủ cũng hiểu được, Hà Tuyết Nguyệt đưa ra Nguyệt lệ dung hồn lộ là một thứ quý giá, có sức hấp dẫn trí mạng với Man Chủ, đồng thời thứ này nàng cũng không cần, ít nhất là nàng đã sử dụng vượt qua nhị kiếp rồi cho nên...là một món giao dịch hợp lý
Man Chủ cảm thấy mình đang bị bắt chẹt, dù không muốn thừa nhận nhưng lão chẳng có một chút ưu thế nào cả.
Ngẫm nghĩ nửa này, Man Chủ đồng ý trao đổi. Đổi “triệt địa bảo giám” lấy “nguyệt lệ dung hồn lộ”. Man Chủ biết chắc trong đó còn có bí mật, nhưng loại bí mật bị nắm trong tay người thế này, Man Chủ không tham nổi. Trái lại nguyệt lệ dung hồn lộ lại là vật hắn cần ngay trước mắt. Đương nhiên lão cũng không khỏi đòi hỏi thêm chút lợi ích.
Cuối cùng lấy ngoài nguyệt lệ dung hồn lộ ra thì còn có một hiệp ước bí mật. Ngay khi đàm phán hoàn thành, vật phẩm chuẩn bị trao tay. Một ánh hỏa diễm rực cháy, tốc độ nhanh đến không tưởng, uy lực dù chẳng ra làm sao nhưng mục tiêu lại nhằm vào hai quyển bảo giám mà tấn công.
Uỳnh!!!
Ánh lửa rực cháy, Man Chủ nhanh chóng đảm bảo nguyệt lệ bảo lộ nhưng triệt địa bảo giám thì không may mắn như thế, lập tức chìm trong hỏa diễm.
Ánh mắt Man Chủ tức giận nhìn về phía ngọn nguồn. Tại chỗ vẫn lưu lại hỏa diễm, Chu Vô Bá sắc mặt đắc chí cười lớn. Man Chủ cũng không hợp nhất với huyền linh, vung tay đấm ra một quyền, một quyền như bóp nghẹ cả không gian bay thẳng vào Chu Vô Bá.
Ngay khi quyền đầu chuẩn bị đánh trúng Chu Vô Bá thì một ánh sáng lóe lên, kim sắc chói lọi. Giống như mặt trời giữa đêm đen, soi sáng cả một vùng biển khơi. Mây đen đang tan rã cũng giống như bị ánh sáng này thiêu đốt mà tiêu tan nhanh hơn.
Kim quang rực sáng, lu mờ hết thảy. Kéo theo đó là một khí thế hùng hồn lan tỏa, thiên địa biến sắc. Thiên địa giống như vì luồng khí thế này mà rung động, nghe theo sự dẫn dắt của nó, huyền khí chảy thành dòng, vạn vật tụ thành hướng, cúi đầu nghiêng mình giống như triều bái.
Công kích của Man Chủ cũng không ngoại lệ, bị luồng khí thế làm cho lu mờ, giống như như ánh sao ảm đạm quy phục, nhường chỗ cho mặt trời độc tôn vào ban ngày.
Rống!!!
Trong kim quang phát ra một tiếng hống kinh thiên, vạn vật cúi đầu không dám lên tiếng. Tiếng rống như sấm dậy, lan truyền trong không gian tĩnh lặng, không vật nào dám cùng nó đáp lại, giống như chúa tể giữa vùng trời này, duy ngã độc tôn.
“Ý chí hóa thân?”
Man Chủ kinh ngạc, không nghĩ đến thứ này lại có thể hiện thế ở đây, sắc mặt trở nên nghiêm nghị nhưng cũng không đến mức khó coi. Cho dù là Vương Giả cũng không dễ dàng khuất phục được Man Chủ chứ nói gì chỉ là một “ý chí hóa thân”.
Hơn nữa còn có Hà Tuyết Nguyệt ở đây...
Man Chủ nhìn sang, chỉ thấy Hà Tuyết Nguyệt nắm lấy Triệt địa bảo giám, lửa trên đó đã bị nàng đóng băng lại rồi vỡ ra thành từng mảnh. Triệt địa bảo giám thì không có chút hư hao nào, bị nàng thu hồi. Khuôn mặt của Hà Tuyết Nguyệt cũng chưa từng rung động thay thay đổi gì, hoàn toàn không để tâm đến ý chí hóa thân ở kia.
Mà cũng không khó hiểu, ý chí hóa thân mà thôi, Hà Tuyết Nguyệt thừa sức đối phó, dù sao nàng cũng là người sở hữu thần niệm. Ý chí hóa thân là một thủ đoạn của Vương Giả, sau khi huyền giả tấn thăng Huyền Luân Cảnh thần niệm đạt đến điều kiện phân tách và mang theo một luồng sức mạnh.
Sức mạnh của Huyền Luân cảnh rất lớn cho nên một phần nhỏ cũng đủ để đối phó với Chuẩn Vương, vì thế hậu nhân của Vương Giả thường sở hữu thứ này giống như một vật bảo mệnh vậy. Có điều chỉ có mỗi thần niệm thôi thì chưa thể đối địch được, còn cần khả năng của huyền linh nữa. Cả hai kết hợp lại, tạo thành thứ gọi là “ý chí hóa thân”.
Đương nhiên, lượng sức mạnh của Vương Giả cũng không thể tách ra được quá nhiều, cho nên Chuẩn Vương cũng không quá sợ hãi với thứ này, chẳng qua hơi phiền phức mà thôi.
Kim quang tan hết, một bóng hình khổng lồ hiện ra trước mắt mọi người, nguy ngà độ sộ như núi, khí thế kinh khủng tỏa ra, trấn áp tất cả, nó chỉ đứng ở đó thôi mà mang cho người khác cảm giác như muốn đến quỳ bái rồi thần phục với nó.
Đại lực bát nha thần tượng!
Thân cao ít nhất cũng đến năm mươi mét, tám chiếc ngà sừng sững toát ra sắc bén dọa người, trên thân hiện lên từng đường vân vàng kim bắt mắt thần thánh, nó trông không khác gì một pháo đài di động cả.
Võ Tà Dương đứng ở trên đỉnh đầu của Đại Lực Bát Nha Thần Tượng, khuôn mặt dữ tợn.
“Các ngươi đều phải chết!”
Hắn nâng tay lên, Thần Tượng cũng theo đó vươn ra cái vòi của mình, vắt ngang bầu trời, che khuất tầm mắt, khổng lồ đến cực hạn. Sau đó theo cánh tay của Võ Tà Dương hạ xuống mà Thần Tượng cũng không chút chậm trễ nào đập xuống, tiếng gió rít gào cuồn cuộn, không gian thật sự đã vỡ ra.
Man Chủ tốc độ phản kích không chậm, lập tức kích hoạt hình thái Ngưu Ma Vương, đồng thời lấy ra chùy răng sói vung ra một chùy.
Huyền linh thuật: Thần Nộ.
Hà Tuyết Nguyệt cũng không chậm, tốc độ thậm chí so với Man Chủ còn nhanh hơn. Lam y trên thân bay múa mềm mại đột nhiên trở nên cứng ngắc, băng tinh đột nhiên mọc ra như nấm, nhanh chóng hình thành một lớp băng giáp.
Hà Tuyết Nguyệt lúc này toát ra khí thế kinh thiên, phong hoa tuyệt đại, giống như một mũi thương đâm thẳng vào khí thế của Đại Lực Bát Nha Thần Tượng, không chút thua kém, thậm chí còn vạch phá ra luồng khí thế của thần tượng.
Thần thông: Phụng Vũ Nguyệt Lâm.
...
p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.
Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.
Cùng tham gia thảo luận thêm về bộ truyện tại https://www.facebook.com/groups/huyenlinhky
quẻ tu,cực kì cẩn thận,chạy max nhanh-cẩu thả lưu|Số Hiệu 09-bao hài,dirty joke,mời lão tài xế
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook