Huyền Linh Ký
-
Chương 389: Trạng thái tột cùng.
Chương 389: Trạng thái tột cùng.
Khác với ngày còn ở Lâm Gia, trạng thái hiện tại của Song Đầu Bạch Hầu hoàn toàn không bình thường, đây cũng là kết quả đúc kết của Dương Thiên sau trận đấu đó. Hắn cảm thấy chiến lực của mình vẫn có không gian để tăng thêm nên đã cố gắng suy nghĩ và cuối cùng tìm ra cách tối ưu hóa chiến lực.
Ma Ảnh Phân Thân là huyền linh thuật phân chia ra một phân thân, có sức chiến đấu hơi kém hơn bản thân một chút đồng thời chân thân có thể hoán đổi với phân thân bất cứ lúc nào. Nhưng còn có một đặc hiệu mà Ma Ảnh Phân Thân mang lại, đó là khi Phân Thân cùng Chân Thân dung hợp lại có thể bộc phát sức mạnh nâng lên một nấc. Có điều thời gian cực kỳ chớp nhoánh, chỉ đủ để ra một chiêu thôi.
Dương Thiên sau khi nghiên cứu tỉ mỉ, nhờ việc dùng huyền văn phục khắc huyền linh thuật mà cuối cùng có thể để sức mạnh này hiện ra ở trong trại thái chiến đấu của Song Đầu Bạch Hầu.
Song Đầu Hắc Hầu thực tế chính là Ảnh Yêu lợi dụng bóng của Song Đầu Bạch Hầu mà cụ hiện ra hình thái chiến đấu, cho nên cả hai cũng không phải là một thể, nhưng việc lợi dụng huyền văn có thể để cho cả hai dung hợp lại bộc phát ra sức mạnh cao hơn.
Vấn đề là giữa hai con huyền linh lại tồn tại quan hệ đối địch, thôn phệ lẫn nhau đẻ mạnh lên, con nào cũng muốn chủ đạo khi dung hợp và thôn phệ luôn huyền linh còn lại, cho nên ở muốn phát huy ra được hết sức mạnh này Dương Thiên phải đích thân khống chế mới được.
Cưỡng ép lấy sức mạnh của cả hai hội tụ lại, mặc dù hình thái chiến đấu được tạo nên từ huyền văn nhưng sức mạnh chủ đạo lại lấy từ huyền linh cho nên Dương Thiên cướp đoạt luôn cả sức mạnh của huyền linh rồi lấy thân mình là điểm nối dung hợp là được.
Phương hướng thì có rồi, cách làm cụ thể thì Dương Thiên mãi cũng chỉ tìm ra được một cách mà thôi.
Lúc này Song Đầu Hắc Bạch Hầu đã thành hình, bộ dáng cực kỳ không ổn định, huyền văn chói lọi lâu lâu lại hiện ra phía ngoài, giống như một sợi dây thừng đang siết chặt huyền linh vậy, vô cùng quái lạ.
Dương Thiên hít một hơi, đáng lý hắn nên giấu bài này nhưng kế hoạch tiếp sau làm cho hắn có cơ hội bộc phát ra sức mạnh tột cùng nhất của mình. Sau mỗi lần đến cực hạn là một lần tiến bộ, đơn giản là hình thái chiến đấu hiện tại chưa đạt đến cực hạn, cần Dương Thiên thực nghiệm rồi tiến hành chỉnh sửa mới có thể phát triển tiếp được.
Trận chiến này có thể nói là hẳn phải thua, kế hoạch đánh cướp phía sau thì lại liên can đến tầng thứ quá cao, cho nên hắn giữ lại con bài này không có quá nhiều ý nghĩa, thử nghiệm dù có nguy hiểm một chút nhưng tính mạng lại được đảm bảo, cho nên xét về lý do nào hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội quý thế này được.
Thân thể của Dương Thiên dần dần chìm vào lồng ngực của Song Đầu Hắc Bạch Hầu, Lạc Minh Nguyệt cũng không ngăn cản, nàng lặng yên đứng trên lưng Cửu Tiên Thánh Sư mà quan sát, không biết đang suy nghĩ gì.
Không quá mấy giây, thân hình của Dương Thiên đã hoàn toàn nằm trong song đầu hắc bạch hầu, hai tay rang rộng, Cố Ngưng Giới ở hai tay lấp lóe lên ánh sáng rất nhỏ, giống như phun ra hàng triệu sợi tơ kết nối vào trong không trung.
Cấm thuật: Thái Sinh!
Thời gian đi qua hai năm, Dương Thiên lại một lần nữa sử dụng cấm thuật này, lại một lần bùng nổ sức mạnh. Hai năm trước vượt cấp chiến với huyền chân cảnh, hai năm sau lại vượt cấp, chiến với huyền phủ cảnh. Nhưng lần này so với hai năm trước đã khác rất nhiều.
Thái Sinh là một cấm thuật cường đại, lấy thân thể làm vật dẫn mà, cưỡng ép lưỡng nghi khí bùng nổ rồi thông qua thân thể đẩy sức mạnh đấy ra ngoài, cấm thuật này càng sử dụng lâu dài thì càng tiêu hao lực lượng sinh mệnh, lần trước Dương Thiên kém chút bị ép khô mà chết nhưng lần này có chút ít cải tiến, mặc dù mới ở trên mặt lý luận thôi nhưng Dương Thiên tin chắc có thể thành công.
Huyết văn tế trận!
Cố Ngưng Giới siết chặt, hàng triệu sợi tơ đột nhiên như bị nhuộm đỏ, nổ bật giữa hai môi trường đen và trắng, giống như cấu thành mạch máu cho Hắc Bạch Hầu, mạch máu lan tỏa, máu đi đến muôn nơi, cơ thể của Dương Thiên lại một lần nữa teo tóp một chút nhưng rất nhanh lại hồi phục trở lại.
Miễn cưỡng có thể duy trì vận chuyển, nếu bộc phát chiến đấu thì có vẻ chỉ kiên trì được ít phút.
Trong lòng Dương Thiên tính toán một chút, cảm thấy mọi thứ khá khó khống chế, tính ra vẫn chưa phát huy được sức mạnh lên tối đa. Huyết Văn Tế Trận chính là một phương pháp lấy máu của bản thân làm dẫn để khống chế trận pháp được toàn diện hơn, trong trường hợp này Dương Thiên lợi dụng nó để thu nạp sức mạnh của hình thái chiến đấu, sau đó cưỡng ép bộc pháp rồi truyền ngược ra ngoài.
Lý luận là thế, Dương Thiên vừa thực nghiệm và hắn đã thành công nhưng Dương Thiên không hề vui vẻ chút nào, khuôn mặt vặn vẹo có chút dữ tợn, đơn giản bởi vì.
Đau.
Cmn, thật sự đau như đang xé rách thể xác ra vậy!
Dương Thiên trong lòng hò hét đau đớn một hồi mới thích nghi được mà dần tỉnh táo lại. Bất Diệt Chi Tâm cũng không khỏi lên tiếng.
“Ngươi đúng là tên biến thái, thích tự ngược đến thế à?”
Tuy nhiên Bất Diệt Chi Tâm lại có chút vui vẻ, nếu như Dương Thiên tự mình xé xác mà chết thì tốt rồi, hắn có cơ hội thoát thân ra ngoài. Tâm tình vui vẻ của Bất Diệt Chi Tâm còn cố ý lộ ra ngoài khiến cho Dương Thiên giận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không thể làm gì được.
Tuy đã cảm nhận được một cỗ sức mạnh to lớn rồi nhưng Dương Thiên còn chưa có ý định dừng lại, đây chưa phải là trạng thái tột cùng nhất mà hắn có thể phát huy được, vẫn còn một bước cuối cùng nữa.
Huyết yêu tế!
Không sai, chính là thủ đoạn Dương Thiên sử dụng trong Hán Thú Bí Cảnh để chiến đấu với Độc Nhãn Lôi Hầu. Sau lần đó Bạch Thạch Hầu có xuất hiện chút dị biến, nhưng theo thời gian trôi đi, những vệt lông đỏ của nó cũng dần dần biến mất, trợ lại hình dáng như xưa, Dương Thiên cảm thấy không có gì khác lạ nên cũng chẳng để ý đến nữa.
Nhưng lần này vừa sử dụng huyết yêu tế thì đống hoa văn kia giống như bị chiếu sáng lên, lớp mực vô hình dần dần hiện hình, kết thành một đồ án quái dị, đỏ thẫm tanh tưởi.
Huyết yêu tế tuy nói là tế luyện máu của yêu thú...nhưng theo như Dương Thiên nghiên cứu thì đừng nói là máu yêu thú, máu gì cũng có thể dùng để bổ sung cho huyền linh hết, hơn nữa máu người...càng có hiệu quả hơn. Dương Thiên còn thông qua điều tra mà thấy được, đám Huyết Giáo kia sử dụng Huyết Yêu Tế hoặc nói chính xác là bản hoàn thiện của Huyết Yêu Tế để nâng cao thực lực một cách cấp tốc kìa.
Lần này, Dương Thiên sử dụng nguồn huyết khí của chín hắn, nghe thì có vẻ khá dở hơi khi mà hắn tự bơm máu cho đại trận, trợ sức cho huyền linh sau đó để huyền linh tế luôn đám máu đó thì...theo lý mà nói lượng sức mạnh đâu có thay đổi.
Nhưng ai bảo Dương Thiên sửa cũ thành mới đây, đúng là lượng sức mạnh không đổi nhưng lại có chút thăng hoa về chất. Dương Thiên không định sử dụng nó để tăng sức mạnh đâu, mặc dù cơ thể của hắn nhanh lành, khí huyết dồi dào nhưng có một trăm hắn thì cũng không đủ tăng sức mạnh cho huyền linh. Dương Thiên dùng huyết yêu tế chủ yếu là lợi dụng tính chất “thu nạp”, dùng huyết khí pha trộn với huyền khí sau đó cô đọng, cưỡng ép tạo thành một thể thống nhất, ít nhất là thống nhất ở mặt bề ngoài, lại dùng nó làm năng lượng cho Thái Sinh bùng nổ.
Tiêu hao gấp bội, sức mạnh cũng gấp bội.
Ban đầu Dương Thiên còn định nhấc luôn cả sức mạnh của sàn đấu lên cơ, đáng tiếc, hắn vẫn chưa đủ sức để mà thu nạp huyền văn của đại trận cấp bảy, nếu không sức mạnh của Dương Thiên có thể càng nâng cao thêm một chút nữa.
Toàn bộ quá trình miêu tả thì dài, thực tế diễn ra chưa đầy một phút đồng hồ, Song Đầu Hắc Bạch Hầu đã hóa thành một con khỉ vằn, hai nửa đen trắng như bị cắt ghép vào nhau, chỉ mỗi phần đầu là lưu lại màu sắc tách biệt.
Đồng thời trên lưng của Song Đầu Hầu còn hiện ra một đồ án đỏ thẫm quái dị, mùi hôi tanh lan toản mấy nghìn mét khiến người buồn nôn. Từ trong đồ án lại vươn ra ngoài hai cánh đỏ thẫm, nóng bỏng như lửa cháy
Song Đầu Hầu hiện giờ chỉ còn cao chưa đến hai mươi mét, cơ bắp cuồn cuộn, đôi cánh che rợp trời, hơi nhỏ so với Cửu Tiên Thánh Sư nhưng không hề tỏ ra yếu thế.
“Để ngươi phải chờ đợi lâu rồi.”
Dương Thiên khàn khàn nói, lời nói chưa đến thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt Cửu Tiên Thánh Sư, một quyền đánh thẳng vào đỉnh đầu Thánh Sư khiến nó chao đảo rơi xuống.
Theo lý luận, huyền linh ở trạng thái chiến đấu của huyền chân cảnh cực hạn có được ba mươi hai giao lực, nhưng một quyền vừa rồi của Song Đầu Hầu ít nhất cũng có bốn mươi lăm giao lực, ép thẳng đến ngưỡng cửa của huyền phủ cảnh. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Mới đột phá đến huyền phủ cảnh cũng chỉ có lực lượng tầm như vậy mà thôi, nhưng một khi cảnh giới vững chắc thì huyền linh sẽ có lực lượng khoảng năm mươi giao lực, cũng vì thế mà người ta lý luận rằng ở huyền phủ cảnh nhất trọng, huyền linh có năm mươi giao lực trở lên.
Nhưng Dương Thiên cực kỳ không vui, đây chính là trạng thái mà tốt nhất mà tự thân hắn có thể làm được nhưng vẫn chưa bằng huyền phủ cảnh. Rõ ràng là có hai con huyền linh góp sức, không phải nên tính là hai nhân ba mươi hai bằng sáu mươi tư sao, rốt cục là mười chín giao lực của hắn đã bị ăn gian đi chỗ nào rồi?
Chưa kể hắn còn hiến nhiều máu như thế nữa?
Kẻ nào đã ăn chặn sức mạnh của hắn rồi chứ hả?
...
p/s: Đau quá hóa chaos hoặc là hóa dồ đó wí zị :
Khác với ngày còn ở Lâm Gia, trạng thái hiện tại của Song Đầu Bạch Hầu hoàn toàn không bình thường, đây cũng là kết quả đúc kết của Dương Thiên sau trận đấu đó. Hắn cảm thấy chiến lực của mình vẫn có không gian để tăng thêm nên đã cố gắng suy nghĩ và cuối cùng tìm ra cách tối ưu hóa chiến lực.
Ma Ảnh Phân Thân là huyền linh thuật phân chia ra một phân thân, có sức chiến đấu hơi kém hơn bản thân một chút đồng thời chân thân có thể hoán đổi với phân thân bất cứ lúc nào. Nhưng còn có một đặc hiệu mà Ma Ảnh Phân Thân mang lại, đó là khi Phân Thân cùng Chân Thân dung hợp lại có thể bộc phát sức mạnh nâng lên một nấc. Có điều thời gian cực kỳ chớp nhoánh, chỉ đủ để ra một chiêu thôi.
Dương Thiên sau khi nghiên cứu tỉ mỉ, nhờ việc dùng huyền văn phục khắc huyền linh thuật mà cuối cùng có thể để sức mạnh này hiện ra ở trong trại thái chiến đấu của Song Đầu Bạch Hầu.
Song Đầu Hắc Hầu thực tế chính là Ảnh Yêu lợi dụng bóng của Song Đầu Bạch Hầu mà cụ hiện ra hình thái chiến đấu, cho nên cả hai cũng không phải là một thể, nhưng việc lợi dụng huyền văn có thể để cho cả hai dung hợp lại bộc phát ra sức mạnh cao hơn.
Vấn đề là giữa hai con huyền linh lại tồn tại quan hệ đối địch, thôn phệ lẫn nhau đẻ mạnh lên, con nào cũng muốn chủ đạo khi dung hợp và thôn phệ luôn huyền linh còn lại, cho nên ở muốn phát huy ra được hết sức mạnh này Dương Thiên phải đích thân khống chế mới được.
Cưỡng ép lấy sức mạnh của cả hai hội tụ lại, mặc dù hình thái chiến đấu được tạo nên từ huyền văn nhưng sức mạnh chủ đạo lại lấy từ huyền linh cho nên Dương Thiên cướp đoạt luôn cả sức mạnh của huyền linh rồi lấy thân mình là điểm nối dung hợp là được.
Phương hướng thì có rồi, cách làm cụ thể thì Dương Thiên mãi cũng chỉ tìm ra được một cách mà thôi.
Lúc này Song Đầu Hắc Bạch Hầu đã thành hình, bộ dáng cực kỳ không ổn định, huyền văn chói lọi lâu lâu lại hiện ra phía ngoài, giống như một sợi dây thừng đang siết chặt huyền linh vậy, vô cùng quái lạ.
Dương Thiên hít một hơi, đáng lý hắn nên giấu bài này nhưng kế hoạch tiếp sau làm cho hắn có cơ hội bộc phát ra sức mạnh tột cùng nhất của mình. Sau mỗi lần đến cực hạn là một lần tiến bộ, đơn giản là hình thái chiến đấu hiện tại chưa đạt đến cực hạn, cần Dương Thiên thực nghiệm rồi tiến hành chỉnh sửa mới có thể phát triển tiếp được.
Trận chiến này có thể nói là hẳn phải thua, kế hoạch đánh cướp phía sau thì lại liên can đến tầng thứ quá cao, cho nên hắn giữ lại con bài này không có quá nhiều ý nghĩa, thử nghiệm dù có nguy hiểm một chút nhưng tính mạng lại được đảm bảo, cho nên xét về lý do nào hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội quý thế này được.
Thân thể của Dương Thiên dần dần chìm vào lồng ngực của Song Đầu Hắc Bạch Hầu, Lạc Minh Nguyệt cũng không ngăn cản, nàng lặng yên đứng trên lưng Cửu Tiên Thánh Sư mà quan sát, không biết đang suy nghĩ gì.
Không quá mấy giây, thân hình của Dương Thiên đã hoàn toàn nằm trong song đầu hắc bạch hầu, hai tay rang rộng, Cố Ngưng Giới ở hai tay lấp lóe lên ánh sáng rất nhỏ, giống như phun ra hàng triệu sợi tơ kết nối vào trong không trung.
Cấm thuật: Thái Sinh!
Thời gian đi qua hai năm, Dương Thiên lại một lần nữa sử dụng cấm thuật này, lại một lần bùng nổ sức mạnh. Hai năm trước vượt cấp chiến với huyền chân cảnh, hai năm sau lại vượt cấp, chiến với huyền phủ cảnh. Nhưng lần này so với hai năm trước đã khác rất nhiều.
Thái Sinh là một cấm thuật cường đại, lấy thân thể làm vật dẫn mà, cưỡng ép lưỡng nghi khí bùng nổ rồi thông qua thân thể đẩy sức mạnh đấy ra ngoài, cấm thuật này càng sử dụng lâu dài thì càng tiêu hao lực lượng sinh mệnh, lần trước Dương Thiên kém chút bị ép khô mà chết nhưng lần này có chút ít cải tiến, mặc dù mới ở trên mặt lý luận thôi nhưng Dương Thiên tin chắc có thể thành công.
Huyết văn tế trận!
Cố Ngưng Giới siết chặt, hàng triệu sợi tơ đột nhiên như bị nhuộm đỏ, nổ bật giữa hai môi trường đen và trắng, giống như cấu thành mạch máu cho Hắc Bạch Hầu, mạch máu lan tỏa, máu đi đến muôn nơi, cơ thể của Dương Thiên lại một lần nữa teo tóp một chút nhưng rất nhanh lại hồi phục trở lại.
Miễn cưỡng có thể duy trì vận chuyển, nếu bộc phát chiến đấu thì có vẻ chỉ kiên trì được ít phút.
Trong lòng Dương Thiên tính toán một chút, cảm thấy mọi thứ khá khó khống chế, tính ra vẫn chưa phát huy được sức mạnh lên tối đa. Huyết Văn Tế Trận chính là một phương pháp lấy máu của bản thân làm dẫn để khống chế trận pháp được toàn diện hơn, trong trường hợp này Dương Thiên lợi dụng nó để thu nạp sức mạnh của hình thái chiến đấu, sau đó cưỡng ép bộc pháp rồi truyền ngược ra ngoài.
Lý luận là thế, Dương Thiên vừa thực nghiệm và hắn đã thành công nhưng Dương Thiên không hề vui vẻ chút nào, khuôn mặt vặn vẹo có chút dữ tợn, đơn giản bởi vì.
Đau.
Cmn, thật sự đau như đang xé rách thể xác ra vậy!
Dương Thiên trong lòng hò hét đau đớn một hồi mới thích nghi được mà dần tỉnh táo lại. Bất Diệt Chi Tâm cũng không khỏi lên tiếng.
“Ngươi đúng là tên biến thái, thích tự ngược đến thế à?”
Tuy nhiên Bất Diệt Chi Tâm lại có chút vui vẻ, nếu như Dương Thiên tự mình xé xác mà chết thì tốt rồi, hắn có cơ hội thoát thân ra ngoài. Tâm tình vui vẻ của Bất Diệt Chi Tâm còn cố ý lộ ra ngoài khiến cho Dương Thiên giận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không thể làm gì được.
Tuy đã cảm nhận được một cỗ sức mạnh to lớn rồi nhưng Dương Thiên còn chưa có ý định dừng lại, đây chưa phải là trạng thái tột cùng nhất mà hắn có thể phát huy được, vẫn còn một bước cuối cùng nữa.
Huyết yêu tế!
Không sai, chính là thủ đoạn Dương Thiên sử dụng trong Hán Thú Bí Cảnh để chiến đấu với Độc Nhãn Lôi Hầu. Sau lần đó Bạch Thạch Hầu có xuất hiện chút dị biến, nhưng theo thời gian trôi đi, những vệt lông đỏ của nó cũng dần dần biến mất, trợ lại hình dáng như xưa, Dương Thiên cảm thấy không có gì khác lạ nên cũng chẳng để ý đến nữa.
Nhưng lần này vừa sử dụng huyết yêu tế thì đống hoa văn kia giống như bị chiếu sáng lên, lớp mực vô hình dần dần hiện hình, kết thành một đồ án quái dị, đỏ thẫm tanh tưởi.
Huyết yêu tế tuy nói là tế luyện máu của yêu thú...nhưng theo như Dương Thiên nghiên cứu thì đừng nói là máu yêu thú, máu gì cũng có thể dùng để bổ sung cho huyền linh hết, hơn nữa máu người...càng có hiệu quả hơn. Dương Thiên còn thông qua điều tra mà thấy được, đám Huyết Giáo kia sử dụng Huyết Yêu Tế hoặc nói chính xác là bản hoàn thiện của Huyết Yêu Tế để nâng cao thực lực một cách cấp tốc kìa.
Lần này, Dương Thiên sử dụng nguồn huyết khí của chín hắn, nghe thì có vẻ khá dở hơi khi mà hắn tự bơm máu cho đại trận, trợ sức cho huyền linh sau đó để huyền linh tế luôn đám máu đó thì...theo lý mà nói lượng sức mạnh đâu có thay đổi.
Nhưng ai bảo Dương Thiên sửa cũ thành mới đây, đúng là lượng sức mạnh không đổi nhưng lại có chút thăng hoa về chất. Dương Thiên không định sử dụng nó để tăng sức mạnh đâu, mặc dù cơ thể của hắn nhanh lành, khí huyết dồi dào nhưng có một trăm hắn thì cũng không đủ tăng sức mạnh cho huyền linh. Dương Thiên dùng huyết yêu tế chủ yếu là lợi dụng tính chất “thu nạp”, dùng huyết khí pha trộn với huyền khí sau đó cô đọng, cưỡng ép tạo thành một thể thống nhất, ít nhất là thống nhất ở mặt bề ngoài, lại dùng nó làm năng lượng cho Thái Sinh bùng nổ.
Tiêu hao gấp bội, sức mạnh cũng gấp bội.
Ban đầu Dương Thiên còn định nhấc luôn cả sức mạnh của sàn đấu lên cơ, đáng tiếc, hắn vẫn chưa đủ sức để mà thu nạp huyền văn của đại trận cấp bảy, nếu không sức mạnh của Dương Thiên có thể càng nâng cao thêm một chút nữa.
Toàn bộ quá trình miêu tả thì dài, thực tế diễn ra chưa đầy một phút đồng hồ, Song Đầu Hắc Bạch Hầu đã hóa thành một con khỉ vằn, hai nửa đen trắng như bị cắt ghép vào nhau, chỉ mỗi phần đầu là lưu lại màu sắc tách biệt.
Đồng thời trên lưng của Song Đầu Hầu còn hiện ra một đồ án đỏ thẫm quái dị, mùi hôi tanh lan toản mấy nghìn mét khiến người buồn nôn. Từ trong đồ án lại vươn ra ngoài hai cánh đỏ thẫm, nóng bỏng như lửa cháy
Song Đầu Hầu hiện giờ chỉ còn cao chưa đến hai mươi mét, cơ bắp cuồn cuộn, đôi cánh che rợp trời, hơi nhỏ so với Cửu Tiên Thánh Sư nhưng không hề tỏ ra yếu thế.
“Để ngươi phải chờ đợi lâu rồi.”
Dương Thiên khàn khàn nói, lời nói chưa đến thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt Cửu Tiên Thánh Sư, một quyền đánh thẳng vào đỉnh đầu Thánh Sư khiến nó chao đảo rơi xuống.
Theo lý luận, huyền linh ở trạng thái chiến đấu của huyền chân cảnh cực hạn có được ba mươi hai giao lực, nhưng một quyền vừa rồi của Song Đầu Hầu ít nhất cũng có bốn mươi lăm giao lực, ép thẳng đến ngưỡng cửa của huyền phủ cảnh. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Mới đột phá đến huyền phủ cảnh cũng chỉ có lực lượng tầm như vậy mà thôi, nhưng một khi cảnh giới vững chắc thì huyền linh sẽ có lực lượng khoảng năm mươi giao lực, cũng vì thế mà người ta lý luận rằng ở huyền phủ cảnh nhất trọng, huyền linh có năm mươi giao lực trở lên.
Nhưng Dương Thiên cực kỳ không vui, đây chính là trạng thái mà tốt nhất mà tự thân hắn có thể làm được nhưng vẫn chưa bằng huyền phủ cảnh. Rõ ràng là có hai con huyền linh góp sức, không phải nên tính là hai nhân ba mươi hai bằng sáu mươi tư sao, rốt cục là mười chín giao lực của hắn đã bị ăn gian đi chỗ nào rồi?
Chưa kể hắn còn hiến nhiều máu như thế nữa?
Kẻ nào đã ăn chặn sức mạnh của hắn rồi chứ hả?
...
p/s: Đau quá hóa chaos hoặc là hóa dồ đó wí zị :
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook