Huyền Huyễn: Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái ( Bản dịch )
-
Chapter 65: Bị mạo phạm
Chương 65: Bị mạo phạm
Hoán Nhiên một loại thuộc tính hoàn toàn mới, có thể nó nói làm cho Cố Trường Ca vô cùng hài lòng. Cắt tỏi tây lâu như vậy, vẫn còn rất tốt nha.
Thuật ngữ cắt tỏi tây: ý chỉ cái cũ bỏ đi cái mới lên cứ liên tục như vậy, một dạng update liên tục
Giá trị Thiên Mệnh gần vạn điểm, điểm khí vận gần hai ngàn điểm.
Ngoài ra, thu hoạch còn lại cũng đầy đủ.
Như vậy hắn lại có thể làm rất nhiều chuyện, rất nhiều kế hoạch cũng có thể lên lịch trình. Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là thuận tiện giải quyết mục đích Hạ Giới.
Diệp Trần đã được giải quyết xong, Bát Hoang Ma Kích trước mắt này tất nhiên cũng trở thành vật trong túi Cố Trường Ca.
Truyền thừa Thiên Nguyên Cổ bí cảnh, đối với Cố Trường Ca mà nói kỳ thật không quan trọng.
Một vị chuẩn chí tôn truyền thừa, cũng chỉ có loại tiểu nhân vật Diệp Trần này mới có thể để ý. Hắn thân là Thượng Giới cao phú soái, công pháp cường đại truyền thừa cũng không thiếu, chứ đừng nói là còn dựa lưng vào hệ thống.
- Dựa theo trước thiên đạo phần thưởng bổ sung, Hư Không Tủy này hẳn là có liên quan khí vận chi tử. Chẳng lẽ Diệp Trần còn ẩn giấu huyết mạch thiên phú gì?
- Chẳng qua cho dù có cũng không sao.
Cố Trường Ca suy nghĩ trong lòng một chút.
Sau đó cảm ứng được hiện giờ mình đối với loại lực lượng khống chế hư không này không chỉ có thể trợ giúp hắn đối địch, cũng có thể trợ giúp hắn chạy trốn ẩn nấp.
Dù sao hư không lực, kỳ thật cũng chính là không gian lực. Mặc dù ở Thượng Giới cũng không có bao nhiêu thế lực có nghiên cứu đối với đạo này.
Rất nhiều tuyệt học thần thông về không gian lực đều cực kỳ thần bí cường đại.
Đây cũng có thể là con bài tẩy của Cố Trường Ca.
- Ba hạt giống thế giới ngược lại có thể đặt trước một chút, chờ có thời gian lại tổng hợp, như vậy ta có nhiều thủ đoạn, tự thân luyện hóa một thế giới trong chính nó...
Cố Trường Ca nghĩ, sau đó ánh mắt xẹt qua đại điện, nhìn về phía Bát Hoang Ma Kích trong đó, mang theo một tia hài lòng, đây mới là mục đích của hắn.
Ma khí mãnh liệt như thế, làm cho tâm ma của hắn rục rịch, có cùng nguồn gốc liên hệ sâu xa, làm cho hắn nhịn không được muốn khống chế hung binh vô thượng này.
Kể từ đó, sau khi trở về Thượng Giới hắn cũng có thể có thêm một con át chủ bài cường đại cùng dựa vào, đồng thời không uổng phí nhiều tâm tư cùng thủ đoạn như vậy.
- Cố Trường Ca rốt cuộc đã làm gì ta?
Lúc Cố Trường Ca đang nghĩ biện pháp đi vào, âm thanh của Diệp Lưu Ly từ một bên truyền đến. Giờ phút này trên mặt nàng ta là biểu cảm chật vật phức tạp, vừa mờ mịt, vừa phẫn nộ, còn có lạnh như băng.
Nhưng duy chỉ thiếu hận ý.
Nàng ta biết mình không nên có cảm xúc như vậy. Nhưng không biết vì sao, trong lòng một khi có cảm giác hận Cố Trường Ca thì có sợ hãi tựa như đối mặt với Hoàng Hoàng Thiên Uy.
Loại cảm giác này, làm cho nàng ta vô cùng thống khổ.
Đây tuyệt đối là thủ đoạn của Cố Trường Ca, nàng ta hối hận, vì sao lại ngốc như vậy, tự cho là mình thông minh. Kết quả vẫn bị Cố Trường Ca đùa bỡn trong lòng bàn tay.
- Ngươi gọi ta là gì?
Cố Trường Ca ngược lại hứng thú liếc nàng ta một cái.
Thành thật mà nói, hắn không có nhiều hứng thú với Diệp Lưu Ly.
Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là thân phận của nàng ta, thân là tiểu công chúa của Thái cổ tiên tộc, rất được tộc trưởng của Diệp tộc sủng ái.
Chỉ cần hắn lợi dụng một chút, lấy thân phận Cố gia thiếu chủ của hắn, muốn mưu cầu được chỗ tốt của Diệp tộc, cũng rất đơn giản.
Bằng không sao hắn giữ Diệp Lưu Ly lại.
Nghe được lời nói có chút lạnh lùng của Cố Trường Ca.
Đầu Diệp Lưu Ly lại ong ong một tiếng.
Loại cảm giác lúc trước lại tới, trước mặt nàng ta hiện lên vị thần cổ xưa kỳ dị kia, ánh mắt thờ ơ đạm mạc, nhìn nàng ta thật chăm chú.
Điều này làm cho linh hồn nàng ta run rẩy, nhịn không được thần phục.
- Chủ nhân…
Diệp Lưu Ly vô cùng khuất nhục hô, trong mắt toàn là nước mắt.
Đây là đại cừu nhân giết chết Diệp Trần ca ca, nhưng bây giờ mình lại muốn gọi hắn là chủ nhân.
Điều này làm cho nàng ta không chịu được run lên, không thể không đầu hàng.
Diệp Lưu Ly giờ khắc này chỉ muốn ngất đi, từ sau khi gặp được Cố Trường Ca, nàng ta chưa bao giờ gặp qua chuyện tốt, vẫn bị khuất nhục.
- Thủ đoạn và tâm tư của công tử, cũng không phải Diệp Trần có thể so sánh, đối nghịch với công tử. Diệp Trần đời này cũng không có khả năng có đường sống cùng hy vọng.
Nhìn thấy hết thảy, Diễm Cơ suy nghĩ ở trong lòng, sau đó thân ảnh hóa thành một làn khói đỏ, trở về trong tuyệt tác Dưỡng Hồn ngọc.
So với nhẫn thông thường.
Chỗ tốt của tuyệt tác Dưỡng Hồn ngọc tất nhiên không cần nhiều lời, ôn dưỡng thần hồn, tăng sức mạnh cho Nguyên Thần. Thậm chí đối với rất nhiều tu sĩ Thiên Thần cảnh mà nói, đều là bảo vật phải bảo tồn bên người.
Chẳng qua Cố Trường Ca ở trong Dưỡng Hồn ngọc thêm một tầng gông cùm cùng cấm chế.
Trừ phi hắn nguyện ý, bằng không Diễm Cơ không cách nào thông qua Dưỡng Hồn ngọc rình mò ra bên ngoài.
Đây cũng là nguyên nhân hắn chán ghét Lưu lão gia tử, mặc kệ làm cái gì cũng bị người nhìn chằm chằm, không hề có bí mật riêng tư nào.
Cố Trường Ca làm việc tận lực càng kín càng tốt, điểm này càng lưu tâm nhiều hơn.
Diễm Cơ cũng biết rõ những thứ này, bản thân nàng ta cũng không phải người thích rình mò bí mật của người khác.
Hơn nữa thân phận Cố Trường Ca như vậy, bí mật tuyệt đối không ít.
Cố Trường Ca làm như vậy ngược lại là hợp tình hợp lý, nàng ta cũng không muốn để Cố Trường Ca hiểu lầm.
Hơn nữa Dưỡng Hồn ngọc cũng không phải lồng giam, chỉ cần nàng ta nguyện ý, là có thể tùy thời hiện thân ra.
Nghĩ đến những điều này, Diễm Cơ vẫn rất cảm động. Bởi vì Cố Trường Ca làm việc sẽ suy nghĩ rất nhiều phương diện, làm cho nàng ta rất tự do thoải mái, không có chỗ nào là không được tự nhiên , đây hoàn toàn không phải Diệp Trần.
Lập tức nàng ta lẳng lặng ngồi xếp bằng, bắt đầu ôn dưỡng thần hồn của mình.
Trước kia trong chiếc nhẫn bình thường kia, nàng ta chỉ có thể nhàm chán mà ngẩn người. Hiện tại thì tốt rồi, có thể mượn khí tức Dưỡng Hồn ngọc tu dưỡng tàn hồn.
Loại đãi ngộ khác nhau một trời một vực này, cũng chỉ có sau khi trải qua mới có thể hiểu được chênh lệch rốt cuộc nằm ở đâu.
- Dễ dàng xuyên thủng thân thể chí tôn một cách chuẩn xác, phá vỡ uy thế của chư thiên như thế, ít nhất cũng phải trên cấp bậc chí tôn...
- Muốn thu phục, xem ra phải hao phí một chút thủ đoạn.
- Chính là không biết có thể hay không dựa vào thiên mệnh giá trị luyện hóa thu phục, dù sao công pháp thần thông đều có thể tăng điểm...
Mà giờ phút này, Cố Trường Ca cũng đang tính toán, hắn nghĩ như thế, đã cất bước đi vào trong đại điện.
Ầm ầm!
Uy áp đáng sợ bao phủ mà đến, giống như là có vị thần cổ đại đang nhìn xuống, làm cho linh hồn người ta run rẩy. Chẳng qua Cố Trường Ca cũng không thèm để ý những thứ này.
Tiên Thiên Thần Niệm hồi sinh, ánh mắt u ám thâm sâu, tựa như lập tức cắt qua hư không, nhìn chằm chằm!
Vù!
Hắn bước vào dưới áp lực rất lớn.
Đây không biết là uy áp thân thể Thiên Nguyên bí cảnh sau khi chết lưu lại, hay là uy thế của Bát Hoang Ma Kích. Quả thực giống như là muốn một luồng khí tức đè sập thanh thiên này.
Tâm ma của hắn hồi sinh vào giờ khắc này.
Ma tính khủng bố, bắt đầu từ trên người Cố Trường Ca hiện lên, sau lưng lại càng mơ hồ xuất hiện hư ảnh mỗi một phương thế giới.
Mỗi một phương thế giới, đều truyền đến âm thanh quỳ lạy vô cùng hoành tráng, đang hướng về phía một pho tượng ma ảnh mơ hồ tế tự khuất bái!
Dường như cảm nhận được luồng khí tức tương đồng này.
Sự khủng bố trên Bát Hoang Ma Kích tiêu tán rất nhiều.
Cố Trường Ca thoải mái một chút.
Vài bước rất nhanh tiếp cận, đi vào trong đại điện.
Vù!
Nhưng mà ngay giờ khắc này, dị biến đột nhiên sinh ra.
Thân thể bị Bát Hoang Ma Kích xuyên thủng, đóng đinh trên vương tọa cung điện. Bỗng nhiên có tiếng vo ve, những dao động khủng bố hiện lên.
Từng luồng quang hoa lưu chuyển ở phía trên, có bóng người mơ hồ hiện ra. Quả thực giống như muốn sống lại một lần nữa.
- Thì ra truyền thừa này lưu lại như vậy, may mà ta đã giết chết Diệp Trần, bằng không phỏng chừng còn có một ít phiền toái lớn…
Cố Trường Ca nhíu mày dừng lại, không đi tới nữa.
Lúc này, là ai cũng đều có thể biết nơi này tuyệt đối có vấn đề.
Bình thường mà nói, một người đã sớm chết đi không biết bao nhiêu vạn năm, đột nhiên sống lại chỉ có hai loại khả năng.
Một là hắn ta chưa chết, hai là chấp niệm truyền thừa hoặc tàn hồn mà hắn ta lưu lại.
Từ cục diện hiện tại cho thấy, cho dù là loại nào, đối với Cố Trường Ca hiện tại mà nói đều rất nguy hiểm.
Hắn cũng không phải tới tiếp nhận truyền thừa, hắn là tới luyện hóa lấy đi Bát Hoang Ma Kích, nói cách khác đến phá hư phong ấn của nguyên chủ nhân.
Nguyên chủ nhân còn lưu lại một đạo tàn niệm, làm sao có thể buông tha hắn?
Lúc này, Cố Trường Ca cũng rất nhanh nghĩ thông suốt điểm này.
Dựa theo cách tiếp cận bình thường mà nói, tất nhiên khí vận chi tử sẽ một đường bổ quan trảm tướng đi tới, được chủ nhân Thiên Nguyên Cổ bí cảnh tán thành, lại đạt được truyền thừa, bảo vệ chính nghĩa và khắc sau phong ấn Bát Hoang Ma Kích thêm một bước.
Nhưng hiện tại hắn không chỉ hái trái cây của khí vận chi tử, mà còn giết chết cả khí vận chi tử.
Điều này để lại cho khí vận chi tử cơ duyên, Cố Trường Ca không có hứng thú, vạn nhất trong đó có hung hiểm gì cũng không nhất định.
- Đến với ta, được cai trị bởi đạo của tôi
Giờ phút này, trên thi thể bắt đầu hiện lên một hình bóng, trong đó có một sự cưỡng chế hùng vĩ xuất hiện.
Đầu đội kim quan, thân mặc thần y kim sắc, tựa như một pho tượng hoàng đế cổ xưa.
Hắn ta nhìn về phía Cố Trường Ca, quát.
Thân là sự tồn tại gần như tối cao, ở trong bí cảnh này nghiễm nhiên là bậc thầy tuyệt đối, trong lòng Cố Trường Ca lóe lên các loại ý nghĩ này.
Thời điểm mấu chốt, hắn có thể phá vỡ bí cảnh chạy trốn, nhưng chuyện Bát Hoang Ma Kích như vậy, có thể sẽ trôi nổi.
- Mặc kệ, dù sao ta có Phá Vực Phù. Đến lúc đó mà tình huống không ổn thì trực tiếp phá vỡ nơi này rời đi...
Vẻ mặt Cố Trường Ca rất tự nhiên, trong lòng rất nhanh nghĩ đến biện pháp giải quyết, một thân ma khí nhanh chóng thu liễm rồi biến mất.
- Vâng, tiền bối.
Hắn ngược lại rất thản nhiên, trực tiếp đi tới trước mặt thi thể.
Chủ nhân của bí cảnh này trước khi hồi sinh hẳn là một nhân vật chính phái. Nói vậy sẽ không có bất kỳ thủ đoạn nào, hắn ngược lại không lo lắng hắn ta sẽ đột nhiên ra tay với mình.
- Tâm mang quỷ thai, tính tình hắc ám...
- Ta là người quang minh chính đại, sao có thể truyền thừa cho ngươi.
Nhưng mà ngay lúc Cố Trường Ca đứng vững, trong bóng dáng mơ hồ này, dường như có một ánh mắt, đang đánh giá hắn.
Sau âm thanh đáng sợ mang theo sự tức giận của hắn ta, thiếu chút nữa xốc cả tòa cung điện lên, làm cho khí huyết Cố Trường Ca quay cuồng một trận.
Cũng may hắn sớm đã có chuẩn bị, vẫn lấy pháp lực che chở, bằng không sẽ bị thứ này tổn thương.
Dù sao cũng là bút tích chuẩn chí tôn lưu lại. Hiện tại hắn muốn đối phó thì có chút khó khăn.
Bất quá từ phương diện khác mà nói, điều này cũng chứng minh thứ Cố Trường Ca suy đoán.
Thứ này có ý thức của mình, cũng không phải là vật chết. May mắn vừa rồi ma khí của mình thu liễm nhanh, chậm một chút mà bị hắn ta nhìn thấy, phỏng chừng sẽ có chút thảm, càng sẽ không mở miệng nói chuyện với mình như vậy.
Đến lúc đó nhất định sẽ có một cái tát đánh tới, dù sao hung binh vô thượng giết chết hắn, có không ít quan hệ sâu xa với mình.
- Tâm tư ta suy nghĩ Diệp Trần cũng không sạch sẽ, không chỉ tham thân thể sư tôn, ganh ghét đạo đức giả, thời khắc mấu chốt sợ chết còn giả bộ khẳng khái bất khuất...
- Nếu như đổi khí vận chi tử, có phải là một lý do khác không?
Cố Trường Ca đối với phán đoán của chủ nhân bí cảnh này có chút không nói nên lời cùng bất mãn.
Quả nhiên là đối với mình tràn đầy ác ý, thân là phản phái bị mạo phạm.
- Tiền bối minh giám, vãn bối tuy tính tình đen tối, nhưng kỳ thực tâm hướng quang minh, có ý giúp đỡ thiên hạ chính nghĩa, có ý cứu vớt chúng sinh…
- Truyền thừa của tiền bối giao vào trong tay vãn bối, ta sẽ trừng trị cái ác bảo vệ cái thiện, không bao giờ có vết nhơ.
Bất quá nếu đã có ý thức, vậy thì dễ làm. Sau khi giải quyết tàn niệm này, thu phục Bát Hoang Ma Kích tất nhiên sẽ thoải mái.
Trên mặt Cố Trường Ca nhất thời là vẻ mặt của một nhân sĩ chính đạo, không khỏi nói ngôn từ chính nghĩa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook