Cậu nổi trên mặt nước một lúc và sặc vài ngụm nước sông.

Cuối cùng, sau khi vượt qua một khúc cua gấp, dòng sông dần mở rộng.

Dòng nước cũng chậm lại.

Mạnh Thắng nhanh chóng kích hoạt 'Phá Chướng Nhãn' và tìm thấy một bãi cạn.

Một lúc sau, cậu đã nằm trên bãi đá.

Toàn thân cậu ướt đẫm, và giờ cậu chỉ có thể thở hổn hển.

Không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.

Sau một lúc.

Cậu vừa ngồi dậy.

Sau đó cởi quần áo của cậu.

Để tránh bị quần áo làm ướt trên thân, hứng chịu gió lạnh.

Sau khi làm khô quần áo, Mạnh Thắng mới tiếp tục sử dụng 'Phá Chướng Nhãn' để tìm lối ra.

Chẳng bao lâu sau, cậu phát hiện ra một cái cửa hang.

Thông qua 'Phá Chướng Nhãn', câu phát hiện ra rằng hang động dẫn đến một nơi tương đối rộng rãi.

Và nếu cậu không đi theo con đường này thì cậu ta chỉ còn một lựa chọn duy nhất.

Tức là đi ngược dòng và đi đến nơi dòng sông chảy vào.

Nhưng, đó không phải là điều cậu có thể làm bây giờ.

Trong cơn tuyệt vọng, Mạnh Thắng đành phải vào trong hang.

Toàn bộ hành trình đều im lặng.

Sau khi trải qua hơn nửa giờ.

Mạnh Thắng nhìn thấy ánh sáng.

Cậu không lao ra ngoài ngay lập tức.

Đầu tiên hãy sử dụng 'Phá Chướng Nhãn' để quan sát cửa hang.

Kết quả là không nhìn thấy ánh sáng xám của sinh vật, nhưng lại phát hiện ra được.không gian bên ngoài cái hang.

Có mật độ Nguyên lực cao đáng kinh ngạc!

Vì không tìm thấy ánh sáng xám sinh học nên Mạnh Thắng mới yên tâm.

Đi ra khỏi hang động.

Đến một chỗ đất rộng mở.

Ở đây có một con suối, được bao quanh bởi từng đám hoa cỏ.

Có ánh nắng chiếu từ trên cao xuống.

Mạnh Thắng nhìn lên và tìm thấy một khoảng trống bất thường trên đó.

Có thể thông đến với không gian bên ngoài.

Nhưng khoảng trống được bao phủ bởi những dây leo thô nặng như rắn gấm.

Dây leo màu xanh rũ xuống, có dài có ngắn.

Khi gió thổi, đám dây lắc lư chập chờn qua lại trong hang.

Mạnh Thắng hướng đến con suối bước đi.

Đi một vài bước.

Bỗng dừng lại đột ngột.

Cậu vạch mở những bông hoa và cây cỏ gần đó ra và tìm thấy được một loại cây tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.

Hóa ra là 'Tụ Nguyên Hoa'!

Trước khi khởi hành, Đình Đằng Phong nói về tình hình của 'Hẻm núi sương mù'.

Bao gồm thông tin về các loại dược liệu quý.

Trong số đó, thứ quý giá nhất chính là 'Tụ Nguyên Hoa' trước mặt.

Nó là nguyên liệu chính của loại dược tề cao cấp 'Ngưng Nguyên Tềt'.

Mỗi chai 'Ngưng Nguyên Tề' cần 20 tín chỉ học phần để đổi.

Và một 'Tụ Nguyên hoa' có thể đem đổi được 15 tín chỉ.

Mạnh Thắng nhanh chóng nhìn xung quanh.

Cậu lập tức nhận thấy 'Tụ Nguyên Hoa' ở đây mọc dày đặc và với số lượng lớn.

Hang động ở nơi hẻo lánh này, không ngờ lại là một chỗ kho báu!

Đột nhiên.

Thân thể Mạnh Thắng cứng đờ.

Sau đó đi về phía góc tây bắc của hang động.

Ở góc này.

Một viên pha lê màu đen không đều được bao quanh bởi hoa và cây, thỉnh thoảng có một luồng khí sáng lên xuống trong viên pha lê.

Một loạt hình dáng hung thú được mập mờ ngưng tụ.

'U Ngân!

Hóa ra là 'U ngân'!

Trong lòng Mạnh Thắng chấn động.

Chỉ có một ý nghĩ lóe lên trong đầu cậu lúc này.

Giàu rồi!

'U ngân' trước mặt cậu chỉ cao khoảng một mét, kém xa viên ở sân vận động Galaxy ngày hôm đó.

Nhưng có rất nhiều "Tụ Nguyên hoa" trong hang động này.

Nếu có thể lấy hết ra được thì đó sẽ là cả một gia tài.

Tài phú lớn đáng kinh ngạc!

Mạnh Thắng lập tức bình tĩnh lại.

Cậu biết rất rõ, trước khi cậu có thực lực đủ lớn.

Tài bảo chỉ mang lại nguy hiểm cho chính mình.

Cậu nhìn quanh lần nữa.

Nói một theo cách logic thông thường mà nói, một nơi tồn tại 'U ngân'.

Đáng lẽ không thể thiếu những con cự thú

Nhưng.

Có lẽ là do 'U ngân' này quá nhỏ.

Và ở một nơi xa xôi như vậy.

Hơn nữa không gian nơi này chật hẹp, hiển nhiên là không có cự thú nào có thể tiến vào.

Vì vậy, mảnh “U ngân” này đã được bảo tồn, làm tiện nghi cho Mạnh Thắng bây giờ.

Mạnh Thắng quyết định.

Sau khi ra ngoài, thông tin và vị trí của hang động này nhất định không được công bố.

Chỉ đợi cho đến khi cậu có đủ thực lực rồi tính.

Kế tiếp.

Cậu di chuyển cơ thể một lúc, sau đó ngồi giữa những bông hoa và cây cối xung quanh, bắt đầu tu luyện.

Bởi vì lần này cậu không mang theo 'Ninh Thần tề'.

Mạnh Thắng chỉ có thể để suy nghĩ của mình lan rộng hết mức có thể.

Để tâm trí cậu bình tĩnh lại.

Lắng động.

Có lẽ là do mật độ Nguyên lực ở đây tương đối cao.

Mạnh Thắng nhanh chóng cảm nhận được năng lượng trong không gian.

Thế rồi qua việc thở, năng lượng được đưa vào cơ thể.

Theo chỉ dẫn của Đình Đằng Phong, cậu cố ý dùng Nguyên lực để rèn luyện từng tấc cơ bắp của mình.

Mạnh Thắng phát hiện ra nó sau một lúc.

Nguyên lực hấp thu vào cơ thể qua mỗi hơi thở.

Có phần nhiều hơn so với khi cậu còn ở học viện.

Nguyên lực dâng trào gần như tạo thành một đợt thủy triều, không ngừng cuồn cuộn từng tấc cơ bắp của cậu.

Làm cho chúng săn chắc và linh hoạt hơn.

Vô tình.

Mạnh Thắng đã đắm chìm trong thế giới tu luyện.

Không ý thức được thời gian trôi qua.

Cho đến khi sợi cơ bắp cuối cùng đã được tôi luyện.

Toàn thân Mạnh Thắng chấn động.

Cảm giác như thoát ra khỏi một nhà tù vô hình nào đó.

Đột nhập vào một thế giới mới.

Cậu chợt mở mắt.

Nhìn vào bàn tay của bạn.

Với một động tác nắm nắm đấm đơn giản.

Cậu lại cảm thấy mọi cơ bắp đều căng cứng như chùm dây cáp.

Nó chứa đựng sức mạnh mà trước đây cậu không thể tưởng tượng được.

"Đột phá?"

"Bây giờ mình không lẽ đã vào Sơ cấp tầng ba rồi à?"

Mạnh Thắng vẫn không thể tin được.

Đứng lên.

Tung một cú đấm ngẫu nhiên.

“Phanh!~ Phiu”

Nắm đấm cọ xuyên qua không khí, tạo ra một tiếng hú trầm đục.

Trên nắm đấm cũng mang theo một tia xé gió.

Là quyền phong! (mean: một loại thành tựu của nắm đấm)

Gió khiến những bông hoa dại phía trước đung đưa, thổi những cánh hoa bay đi.

Mạnh Thắng có thể cảm nhận được.

Sau khi hoàn thành tu luyện cơ bắp toàn thân.

Sức mạnh của cậu đã tăng hơn không chỉ là một bậc thang.

Sau đó cậu kích hoạt 'Phá Chướng Nhãnt' để quan sát bản thân.

Khám phá màu đỏ rực rỡ tượng trưng cho Khí huyết và màu vàng rực rỡ tượng trưng cho Nguyên lực.

Màu sắc của cả hai đã đậm hơn một chút.

Hai bộ số cũng trực quan hơn.

Hiện nay.

Khí huyết của Mạnh Thắng là 395, nguyên lực của cậu là 155!

Nguyên lực và khí huyết đã tăng gần gấp đôi so với Sơ cấp tầng hai!

Hiện tại Mạnh Thắng đã biết.

Khí huyết không chỉ tượng trưng cho sức sống.

Nó còn là biểu hiện toàn diện của thể lực và sức mạnh.

Tăng giá trị này.

Cũng đồng thời, nó tượng trưng cho sự nâng cao thể lực của Mạnh Thắng.

Trong cấm địa nguy hiểm.

Mỗi tấc tiến bộ có nghĩa là có nhiều cơ hội sống sót hơn.

Nghĩ đến đây.

Mạnh Thắng ngẩng đầu lên.

Nhìn vào khoảng trống trên đỉnh hang, cậu muốn thoát ra thông qua chỗ đó.

Bất ngờ.

Khi cậu nhìn lên, cậu nhận ra rằng bên ngoài hang đã tối.

Mạnh Thắng sửng sốt một lát. Cậu nhớ, lúc đi vào đây thì trời vẫn chưa đến giữa trưa.

Vậy là.

Mình đã tu luyện cả buổi chiều à?

Tại thời điểm này.

Đột nhiên cậu nghe thấy một âm thanh nhẹ nhàng bên tai.

“Xì xì~”

Nó giống như âm thanh do rắn và côn trùng phun ra .

Mạnh Thắng nhìn quanh.

Sau đó, khi bước vào, cậu nhìn thấy một điểm sáng màu xám sinh học.

Thứ đó phẳng và thon dài, chắc hẳn là một sinh vật giống như một con trăn.

Đánh giá từ đường viền của ánh sáng màu xám, con mãng xà này khá lớn, vòng tròn màu đỏ rực tượng trưng cho sức sống cũng rất sáng.

~~~~~~~~~

Cầu quà, boot bút lực ạ~~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương