Hữu Tử Sự Cánh Thành
Chương 16: Phấn khởi

Bởi vì chuyện lần trước, Nguyên Uyên liền vài này không đi tới nhà Lâm Tiểu Khởi, chẳng những Lâm Tiểu Khởi có chút không quá quen, ngay cả Bồng Hao cũng dẩu miệng nhỏ rất không hài lòng.

Vì bình phục tâm tình của Bồng Hao, Lâm Tiểu Khởi cố ý mua cho bé một món đồ chơi ngưỡng mộ trong lòng đã lâu, lại dụ bé thời gian thật dài mới khiến Bồng Hao tạm thời quên đi chuyện Nguyên Uyên.

Mà cấp dưới một bên phòng làm việc của Nguyên Uyên lại đứng chịu đựng tổng tài tức giận không dám làm một cử động nhỏ nào.

"Đây chính là báo cáo cậu làm?" Nguyên Uyên mặc dù ngữ khí bình tĩnh không có nửa điểm nhấp nhô, nhưng nghe tới trong tai cấp dưới liền không giống bình thường nữa, tổng tài này của bọn họ quanh năm bộ mặt không chút thay đổi, làm việc nghiêm cẩn, yêu cầu cực cao, ngoại trừ Hòa trợ lý bên cạnh tổng tài bên ngoài không có mấy người có thể chống chọi loại áp lực này.

Cấp dưới yên lặng lau mồ hôi một cái, hắn vẫn là im lặng không lên tiếng lắng nghe giáo huấn của tổng tài đi, Đoạn thời gian trước rõ ràng đều rất tốt, tổng tài không biết trúng gió gì, đối với người phá lệ hòa khí, còn lần đầu tiên nở nụ cười với thuộc hạ, tập đoàn Nguyên thị của bọn họ từ trên xuống dưới đều tràn ngập một cỗ khí tức ôn hòa, mấy đồng nghiệp nữ còn nói bát quái có phải mùa xuân của Nguyên tổng tới rồi hay không, kết quả không nghĩ tới mùa xuân của Nguyên tổng đi sớm như vậy.

Trong cấp dưới đã ảo tưởng ra vô số loại khả năng nhận lấy báo cáo Nguyên Uyên vứt tới, xám xịt rời đi, vị kia trong nhà Nguyên tổng tuyệt bức là leo tường rồi, hắn dám thề với trời!

Hòa trợ lý nghĩ lại phát sợ đi vào phòng làm việc của Nguyên Uyên, mấy ngày qua tâm tình tổng tài không tốt hắn cũng theo đó gặp tai ương có được hay không! Đừng thấy hắn làm học đệ của Nguyên Uyên từ khi tốt nghiệp tới Nguyên thị công tác, vẫn luôn đi theo Nguyên Uyên dốc sức làm, kỳ thực hắn cho tới bây giờ cũng nhìn không hiểu vị học trưởng bí hiểm này.

Đưa một phần báo cáo điều tra cho Nguyên Uyên: "Tổng tài, hai hôm trước ngài bảo tôi điều tra chuyện Chu gia......"

Hòa trợ lý có chút kỳ quái, Nguyên thị bọn họ và công ty bất động sản của Chu gia không có qua lại trên nghiệp vụ, tổng tài sao đột nhiên bảo hắn điều tra Chu gia chứ, nói không chừng là vì người trong lòng của anh ta?

Làm trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh Nguyên Uyên, Hòa trợ lý đối với chuyện riêng của anh ít nhiều hiểu một chút, biết Nguyên Uyên đại khái thích một người, nhưng là không biết từ nguyên nhân gì rất ít tiếp xúc với người nọ, nghĩ tới đây không khỏi đồng tình nhìn Nguyên Uyên một cái, đường đường một tổng tài còn phải lén lén lút lút thích người khác, chẳng lẽ đối phương là phụ nữ có chồng?

Phải biết rằng hiện tại cho dù là đồng tính luyến ái cũng có thể thoải mái show ra ngoài, mặc dù vẫn là không được phần đông xã hội tiếp nhận, cũng không làm trở ngại hạnh phúc của bọn họ, tình yêu của Nguyên tổng đến tột cùng là có bao phức tạp mới sẽ khiến anh hết năm này qua năm khác dùng công tác tê liệt bản thân?

Không sai, không phải cả ngày, cũng không phải là cả tháng, mà là cả năm.

Hòa trợ lý trong đầu diễn dịch ra tình yêu cẩu huyết nhà giàu phức tạp, đối với đối tượng Nguyên Uyên thích, hắn đã sớm đem người có khả năng tiếp xúc bên cạnh Nguyên Uyên đều nghiên cứu một lần, bao gồm bạn tốt anh em tốt của anh, nhưng mà tới lúc mấy người đó đều có bạn đời của mình cũng không thấy Nguyên Uyên sốt ruột, cùng trợ lý liền phát hiện phương hướng nghiên cứu của mình lầm rồi.

Nhưng vậy còn lại chỉ có một khả năng, người này...... qua đời rồi?

Nhưng mà cho tới khoảng một tháng trước, Hòa trợ lý phát hiện trái tim đóng băng quanh năm của Nguyên Uyên đột nhiên tan băng rồi, biểu hiện rõ ràng nhất chính là thời gian công tác thường thường phát ngốc với văn kiện, đây cư nhiên là chuyện mà tổng tài của bọn họ lúc công tác cẩn thận tỉ mỉ làm được? Cùng trợ lý tỏ vẻ không dám tin.

Tới lúc Nguyên Uyên lại bắt đầu theo thời gian tan tầm bình thường, biểu tình trên mặt cũng không còn bất biết quanh năm nữa, lúc nhìn thấy cấp dưới còn sẽ gật đầu mỉm cười với đối phương, thậm chí có một ngày vậy mà hỏi đứa nhỏ 4 tuổi nhà mình thích đồ chơi gì, một khắc này Hòa trợ lý cuối cùng hãnh diện một hồi, hắn liền nói mình đi theo bên cạnh Nguyên Uyên nhiều năm như vậy sao có thể đoán sai, tổng tài thích tuyệt đối là phụ nữ có chồng, ngay cả con cũng có rồi!

Hỏng bét! Đứa nhỏ này không phải là của tổng tài đi, cùng trợ lý vì chồng của phụ nữ có chồng kia lo lắng, hắn cho tới bây giờ còn chưa từng thấy tổng tài mua quà cho con nhà ai đâu, đừng nói là lúc hỏi lời này biểu tình trên mặt do dự.

Nhưng Hòa trợ lý cảm thấy chính mình một thanh niên tốt dương quang chính trực lại giúp đỡ tổng tài phá hư gia đình người ta, này có chút không tốt lắm đâu, do dự hồi lâu, vì áp lực của tổng tài, Hòa trợ lý vẫn là vứt bỏ nguyên tắc, chỉ có tổng tài tốt mới có thể mọi người tốt.

Nguyên Uyên lật lật báo cáo điều tra về công ty bất động sản Chu gia cùng với cuộc sống vào công tác của Chu Chu, đặt ở trên bàn: "Chuyện này liền dừng ở đây, sau này không cần tiếp tục quan tâm nữa."

Mấy ngày hôm trước lúc anh nhìn thấy Chu Chu nhào vào trên người Lâm Tiểu Khởi đích xác là lửa giận ngập trời, một khắc kia anh sợ mình làm ra hành động không tốt nào, khiến quan hệ của mình và Lâm Tiểu Khởi thật vất vả một lần nữa tạo dựng lên lại lần nữa tan vỡ, cho nên anh vội vàng rời đi, anh cần tìm một chỗ phát tiết.

Trước kia không phải là không biết quan hệ của Chu Chu và Lâm Tiểu Khởi tốt, khi đó Tiểu Khởi còn đang đại học, bên cạnh không có bạn bè và người thân, anh đè nén tình cảm của mình không dám trắng trợn đi tới tìm cậu, mỗi lần đều là lén lén lút lút đi tới góc tối nhìn cuộc sống yên tĩnh của cậu không dám tiếp xúc.

Chu Chu là một người hoàn toàn sẽ không nhìn sắc mặt người khác, y mặt dày mày dạn quấn lấy Tiểu Khởi, ban đầu Nguyên Uyên không phải là không khẩn trương, tới hiện tại anh liên tục xác nhận Chu Chu đối với Tiểu Khởi chỉ có tình hữu nghị mới yên tâm, Tiểu Khởi không thể vĩnh viễn sống tại thế giới của mình, Nguyên Uyên tự nói với mình như vậy.

Nhưng ngày đó anh vẫn là ghen tỵ, anh hoàn toàn không thể chịu được Tiểu Khởi cùng người khác có tiếp xúc thân mật, nhất là người kia ở trong sinh hoạt của Tiểu Khởi đoạt lấy một phần rất quan trọng, sau khi rời khỏi nhà Tiểu Khởi anh nhất thời kích động anh liền cho người điều tra Chu Chu, ngày hôm sau liền hối hận, kỳ thực người nhu nhược chân chính là bản thân anh, là anh vẫn luôn không dám mở miệng nói ra tình cảm của mình, là anh còn cố gắng duy trì hòa bình ngoài mặt.

Nguyên Uyên quyết định phấn khởi, nhiều năm như vậy giấu diếm tình cảm của mình khiến anh sống mệt chết đi, lần này anh có một mở đầu rất tốt, anh có thể sống chung hòa thuận với Tiểu Khởi, anh sẽ coi Bồng Hao là con của mình, anh có thể cho Tiểu Khởi hết thảy cậu muốn, bọn họ nhất định có thể tạo thành gia đình hoàn mỹ.

Đây là cọng rơm cuối cùng đặt ở trên người anh.

Cho nên tối hôm đó Lâm Tiểu Khởi liền nhận được điện thoại của Nguyên Uyên, thấy hai chữ "Viên Viên" Trên màn hình điện thoại di động, khóe miệng Lâm Tiểu Khởi không tự chủ nhếch lên nụ cười chính cậu cũng không phát giác được.

Nguyên Uyên dùng một bộ ngữ khí cái gì cũng không phát sinh đều xuất muốn dẫn cậu và Bồng Hao tới sơn trang vùng ngoại thành nghỉ phép, Lâm Tiểu Khởi nghĩ chốc lát, nhìn thấy Bồng Hao đôi mắt tha thiết mong chờ nhìn mình lại còn cố gắng bò tới trên đùi cậu cầm điện thoại di động, cuối cùng đáp ứng anh, cậu làm tất cả cũng là vì con a.

(Đứa nào re-up là chó)

Đưa điện thoại cho con, nhìn bé ríu rít nói chuyện với Nguyên Uyên, Lâm Tiểu Khởi tâm tư hỗn độn.

Con trai cậu vừa chào đời đã theo cậu sống một mình, trước kia nhìn thấy bạn nhỏ nhà người ta có ba mẹ mang theo đi chơi đều hâm mộ cực kỳ, hết lần này tới lần khác buồn bực ở trong lòng chưa bao giờ nói những chuyện này với Lâm Tiểu Khởi, hiện tại thật dễ dàng có cơ hội cùng ba ba khác của bé chơi chung một chỗ, Lâm Tiểu Khởi sao cam lòng tước đoạt quyền hưởng thụ tình cha của con trai.

Kể từ khi Nguyên Uyên từng bước từng bước thâm nhập vào trong cuộc sống của bọn họ thành công thu phục Bồng Hao, Lâm Tiểu Khởi liền ở trong hỗn hỗn độn độn, cậu lo lắng bí mật của mình cuối cùng có một ngày bị Nguyên Uyên phát hiện, tới lúc đó Nguyên Uyên sẽ đối xử với cậu và Bồng Hao như thế nào. Cậu không phải không có nhìn thấy tin tức đứa nhỏ nam nhân sinh hạ bị một người cha khác của bé chán ghét, cậu không dám nghĩ tới có một ngày Nguyên Uyên sẽ dùng loại ánh mắt chán ghét như vậy nhìn cậu và Bồng Hao, Bồng Hao thích anh như vậy, nếu quả thực xuất hiện một ngày như thế Bồng Hao chẳng những sẽ mất đi một tình cha khác, chỉ sợ cũng sẽ hận anh đi.

Biện pháp tốt nhất trong lòng cậu chính là Nguyên Uyên mau chóng kết hôn sinh con chút, như vậy sự chú ý của anh sẽ không tiếp tục đặt ở trên người Bồng Hao, tới lúc đó cậu sẽ cất giấu bí mật này cả đời.

Nhưng khi Nguyên Uyên nói cho cậu biết mình có thể thể đời này sẽ không kết hôn sẽ không có con cậu lại rất xót xa, Bồng Hao rõ ràng chính là con của anh lại không thể nhận nhau, mình chính là tên đầu sỏ khiến cha con bọn họ gặp nhau không nhận nhau.

Hôm nay xem ra chỉ có thể đi một bước tính một bước, Lâm Tiểu Khởi bất đắc dĩ nghĩ, nếu như Nguyên Uyên thật sự sẽ không kết hôn chờ thêm vài năm nữa Bồng Hao lớn hơn một chút mình liền nói cho anh biết chuyện này, tới lúc đó bọn họ có lẽ có thể lý nhìn nhận chuyện này.

Đối với chuyện Nguyên Uyên không kết hôn Lâm Tiểu Khởi nửa tin nửa ngờ, nếu như nói chính cậu không muốn kết hôn là bởi vì bóng mà mà Diệp Anh lưu lại và thể chất mình sinh hạ Bồng Hao, như vậy Nguyên Uyên có nỗi niềm khó nói nào đây? Anh hẳn là nam nhân thành công nhất trong thế hệ trẻ của thành phố Hải Lam, đứng ở đỉnh kim tự tháp mắt nhìn xuống muôn dân, anh có cái gì không thể nhận được? Coi như anh thích nam nhân cũng tuyệt đối có đủ sức mạnh theo đuổi cái mình muốn.

Lâm Tiểu Khởi phát hiện lần này trở về nước cậu nhìn thấy rất nhiều chuyện trước kia không để ý, trước kia cậu quả thực vô cùng nhỏ mọn, kỳ thực Nguyên Uyên có thích nam nhân hay không có quan hệ gì với cậu, cậu không thể bởi vì quan niệm của mình cho tới nay đi ép buộc người khác.

Nguyên Uyên đúng là nam nhân tốt có trách nhiệm, bất luận là nhìn ở trên phần của Lâm Mộ Tùng đối với ông chiếu cố thêm nữa còn có 5 năm trước lần đó nói rằng sẽ chịu trách nhiệm với cậu, đều đủ để chứng minh anh là người trong nóng ngoài lạnh.

Nếu như anh thật sự có tình yêu gì đó thế tục không dung mình nhất định sẽ ủng hộ anh! Lâm Tiểu Khởi nghĩ như vậy.

"Ba ba Viên Viên yên tâm, con nhất định sẽ nghe lời ba ba." Bồng Hao nói xong cũng đưa điện thoại tới trong tay Lâm Tiểu Khởi.

Lâm Tiểu Khởi đưa di động tới bên tai, chỉ nghe đầu kia truyền tới thanh âm dễ nghe của Nguyên Uyên: "Bồng Hao thật ngoan, hôm nào ba ba Viên Viên dẫn con đi câu cá."

Cậu đột nhiên nổi lên tính trẻ con, nhại tiếng nói: "Câu cá có phần của con hay không a, con cũng muốn câu cá."

Nguyên Uyên đang nói chuyện với Bồng Hao, đối diện đột nhiên truyền tới thanh âm kỳ quái của Lâm Tiểu Khởi, không khỏi bật cười nói: "Đương nhiên là có, con và Bồng Hao đều có phần."

Lâm Tiểu Khởi thỏa mãn nghĩ, Nguyên Uyên nhà cậu rõ ràng ôn nhu như vậy hữu ái như vậy, là ai nói anh lạnh như băng là một cuồng công tác.

Không đúng, Nguyên Uyên lúc nào biến thành của nhà cậu chứ, đều là Bồng Hao cả ngày mở miệng một tiếng "ba ba Viên Viên", Nguyên Uyên cũng vui vẻ tiếp nhận xưng hô này còn dùng cái này tự xưng, khiến cậu có một loại ảo giác bọn họ và Nguyên Uyên kỳ thực là người một nhà.

Bất quá vẫn là trước khi kết thúc trò chuyện không nhịn được nhắc nhở Nguyên Uyên một câu: "Buổi tối nghỉ ngơi sớm một chút."

Nguyên Uyên đầu bên kia cúp điện thoại trong lòng ấm áp, hạnh phúc quả nhiên là phải dựa vào tự mình tới tranh thủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương