Hữu Gia Chân Hảo (Có Nhà Thật Tốt)
-
Chương 4: Chương cua đồng thứ 4 đã biến mất o[* ▽≦] ┏━┓ Cho nên đây là chương thứ năm
Chú thích
-Pháo hữu: kiểu như bạn bè vì lợi ích, kiểu như bạn tình, bạn giường hay gì gì đó
__________
Sau khi làm xong, Cao Dật Phi nghĩ cảm giác làm với Long Trấn Hùng không tệ, cư nhiên có thể từ trên khuôn mặt hung hãn của hắn nhìn ra hai phần xinh đẹp. Nếu bỏ qua chuyện lúc Long Trấn Hùng đạt cực đỉnh liền dùng tay đập nát cái bàn đầu giường mà nói liền càng hoàn mỹ hơn.
Long Trấn Hùng cũng cực kỳ hài lòng, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác cùng người yêu trong mộng dung hoà, hạnh phúc a hạnh phúc! So với những gì hắn tưởng tượng càng thống khoái hơn biết bao nhiêu lần! Tay Cao Dật Phi như là có chứa ma lực vậy, còn chưa đụng vào hắn thì hắn đã…… Long Trấn Hùng hai tai lại đỏ, nghĩ đi nghĩ lại liền dứt khoát xác định tay y chính là ma trảo không hơn không kém. Nhưng nếu Cao Dật Phi không ghét bỏ trong miệng hắn có mùi thuốc lá, sẵn sàng cùng hắn hôn môi liền càng tốt.
Nói đến thuốc lá, Long Trấn Hùng lúc này thật muốn làm một điếu, thế nhưng biết Cao Dật Phi không thích, cố nhịn, nói với Cao Dật Phi:”Anh thích không? Đây là danh thiếp của tôi, nhớ cất kỹ, có gì nhớ tìm tôi nha.” Tuy rằng ở bên thụ động, nhưng lại nói như mình mới là người chủ động.
Hắn là muốn lấy điện thoại của Cao Dật Phi tự lưu số mình vào. Nhưng cũng là không biết làm sao, sợ Cao Dật Phi sé cự tuyệt. Lưc trước gặp Cao Dật Phi hẹn hò ở nhà hàng, đã đưa một tấm danh thiếp rồi, nhưng mà Cao Dật Phi là không có liên lạc với hắn nha. Bây giờ bằng hữu nằm viện cũng đã xuất viện, Long Trấn Hùng cũng không có cơ hội đến bệnh viện gặp Cao Dật Phi nữa. Cho nên hắn tính lập một mối quan hệ, để có thể cùng y thường xuyên liên lạc, sẽ không tuỳ Cao Dật Phi có muốn liên lạc với hắn hay không.
Danh thiếp của lão tử…….
Cao Dật Phi thấy bộ dáng hắn như vậy trông rất đáng yêu, liền cười đồng ý nói:”Được rồi.” Dưới ánh mắt chờ mong của Long Trấn Hùng, đem dãy số bên trên danh thiếp lưu vào điện thoại.
Sau đó bọn họ thường hẹn gặp vài lần ~ tuy rằng đã nói trước sẽ không bàn về tình cảm, Long Trấn Hùng vốn cũng bởi vì ở vài năm sinh hoạt trong quân đội, thầm nghĩ tìm một ngừoi thuận mắt giải quyết chút mà thôi, nhưng không khỏi ngày càng lún sâu vào y.
Lần thứ hai ‘đi’, Long Trấn Hùng hút thuốc xong còn cố ý súc miệng, tự ngửi một chút, thấy không có mùi thuốc lá, liền hỏi:”Này pháo hữu, lúc nào anh mới cùng tôi hôn một cái a?”
Cao Dật Phi nhíu mày, che miệng Long Trấn Hùng, nói:”Miệng cậu thối quá đi.”
Long Trấn Hùng mới biết, nguyên lai súc miệng rồi vẫn còn mùi thuốc lá, mà bản thân hắn lại ngửi không thấy…….
Đến lần thứ ba, Long Trấn Hùng cai thuốc trước một ngày, còn dùng nước súc miệng đàng hoàng, thở ra một hơi ngửi ngửi, ân, thật thơm! Lần này có thể thân thân đi? Trong lòng đầy chờ mong hướng Cao Dật Phi thở ra một hơi, hỏi y:”Thơm không? Đến hôn một cái đi.”
Cao Dật Phi né tránh, mặt đầy ghét bỏ sửng sờ nói:”Răng cậu sao lại vàng như vậy? Hút thuốc nhiều như thế lại còn không chịu đánh răng cho sạch.”
Long Trấn Hùng đi vào toilet, nhe răng với cái gương, mới phát hiện răng quả nhiên không trắng, nhớ lại vẻ mặt đầy chán ghét của Cao Dật Phi, đau khổ oán thầm: Ghét bỏ cái cọng lông! Ông đây mới không hiếm lạ thân thể anh đâu!
Từ trong phòng vệ sinh đi ra, Long Trấn Hùng lại đặc biệt chờ mong nhịn không được hỏi:”Vậy anh lúc nào mới có thể hôn tôi a?”
Long Trấn Hùng cũng không biết vì sao lại đặc biệt muốn hôn y, trong tâm thì cho rằng nếu như có thể hôn liền càng giống như người yêu vậy, càng thêm thân mật nữa nha.
Cao Dật Phi lại nói:”Chờ đến khi nào răng cậu trắng đã rồi tính.”
Vì thế Long Trấn Hùng kể về sau liền liều mạng đối với hàm răng của hắn hi hi ha ha chà chà ~ chà a chà ~ ~!! Đổi qua mấy loại kem đánh răng tiếp tục sát sát sát ~ chờ đợi một ngày nào đó răng hắn sẽ trắng trở lại, sau đó cắn chết y cắn chết y cắn chết y ~!
Sau câu chuyện này để không lặp lại thừa lời cảnh đánh răng của hắn, chúng ta lại nói về sau đó của Tiểu Tôn ngày hôm đó bị cự tuyệt thương tâm bỏ chạy ~
Ngày hôm sau Cao Dật Phi cảm thấy mĩ mãn đi làm, theo thường lệ đi kiểm tra từng nơi, phát hiện Tiểu Tôn bình thường vẫn giữ thái độ công tác nghiêm cẩn cư nhiên chẩn đoán bệnh sai. Bệnh nhân là mộ bà bà 80 tuổi, tức ngực, khó thở, đau ngực trái, cấp cứu, nhập viện với tình trạng được chẩn đoán hở động mạch vành.
Gọi Tiểu Tôn đến, Cao Dật Phi không quan tâm sắc mặt tiều tuỵ cùnh ánh mắt trốn tránh kia, tực tiếp bảo hắn chẩn đoán lại cho lão bà bà, chờ hắn làm xong, mới hỏi:”Phát hiện cái gỉ chưa?”
Tiểu Tôn cúi đầu, từ từ nói:’Tiếng hô hấp bên phải rõ hơn so với bên trái.”
“Còn đợi cái gỉ nữa? Đi chụp phim chẩn đoán lại cho chính giác, trưa đến tìm tôi.” Cao Dật Phi nói xong liền qua một phòng bệnh khác tiếp tục kiểm tra.
Tiểu Tôn làm theo lời y, chụp phim, xong phát hiện phổi trái bệnh nhân bị khí tràn 75% chuẩn đoán chính xác là bị tràn khí màng phổi, thật vất vả mới giải thích cho người nhà bệnh nhân hiểu, đưa bệnh nhân chuyển tới khoa phổi. Bị người nhà bệnh nhân mắng vốn, cảm xúc nhất thời thêm suy sụp.
Sau lần chẩn đoán lầm này, khiến Tiểu Tôn đối với mỗi bệnh nhân đều nâng cao đề phòng, sợ lại phạm lỗi, khiến cho Cao Dật Phi phải nhíu mày. Thật vất vả mới đến giờ nghỉ trưa, hắn liền cũng Cao Dật Phi ăn cơm trưa.
Nếu nói trước kia cùng nhau ăn cơm là một loại hạnh phúc, thì hiện tại không khác gì tra tấn. Lúc Cao Dật Phi ăn cơm tuyệt không mói một lời, khiến Tiểu Tôn có một loại cảm giác bão táp đến sau sự bình lặng, trong lòng càng thêm thấp thỏm.
Cao Dật Phi ăn xong, mới nói với Tôn Tư Cẩm:”Tiểu Tôn, cậu trước tự kiểm điểm bản thân đi.”
“Đúng vậy, hôm nay em đã mắc một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, tin vào cấp cứu chuẩn đoán, không có nghiêm túc kiểm tra tổng thể. Về sau em sẽ không như vậy nữa, đối với từng bệnh nhân đều sẽ cật lực kiểm tra, sẽ không tiếp phạm lỗi, khiến chủ nhiệm Cao thất vọng.”
Cao Dật Phi chậm rãi uống một ngụm nước, rồi mới mở miệng nói:”Tiểu Tôn, tôi trước giờ vẫn xem trọng cậu, đặc biệt cẩn thận, nghiêm túc, nhờ cậu mà công việc ta tiến hành dễ dàng hơn. Bởi vì cậu rất ít khi phạm sai lầm, đặc biệt là loại sai lầm nghiêm trọng này.”
“Chủ nhiệm Cao, em, xin lỗi –” Tiền khen hậu trảm, khiến cho Tôn Tư Cẩm càng thêm hổ thẹn, hắn nghĩ chủ nhiệm Cao nhất định sẽ rất thất vọng, nguyên lai y không có đối vói hắn trước giờ nhìn như không thấy, mà còn xem trọng hắn nữa, nhưng hắn lại vì để tâm một hai câu nói của y mà gây hoạ lớn như thế này…..
Cao Dật Phi ngắt lời hắn, nghiêm túc nói:”Người cậu phải xin lỗi không phải tôi, mà là bệnh nhân bị chuẩn đoán sai. Không được để cảm tình cá nhân gây ảnh hưởng đến công việc, Tiểu tôn, sai lầm lần này của cậu không có gây ra hậu quả gì không thể vãn hồi. Nhưng nếu lỡ như bị ảnh hưởng, thì khả năng sẽ có một sinh mạng chết trong tay cậu.”
Cao Dật Phi còn có thể như vậy chỉ bảo hắn, chứng tỏ Cao Dật Phi còn đặt kỳ vọng với hắn, y không có vì cảm tình cá nhân mà phủ định toàn bộ hắn, cho nên Tôn Tư Cẩm lập tức cam đoan nói:”Em đã biết sai, sau này em sẽ nghiêm túc làm việc, không phụ lại sự tín nhiệm của bệnh nhân, cũng như hy vọng của chủ nhiệm Cao với em.”
“Được rồi.” Cao Dật Phi thấy Tiểu Tôn cũng đã hiểu chuyện, cũng không có nói tiếp, chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Tôn Tư Cẩm một lần nữa phấn chấn lên, đơn giản là vì chủ nhiệm Cao có kỳ vọng với hắn. Thấy Cao Dật Phi chuẩn bị rời đi, Tôn Tư Cẩm cũng đứng dậy, gọi y lại”Chủ nhiệm Cao! Anh có đối tượng chưa?”
Cao Dật Phi cho hắn một cái bóng lưng, thản nhiên nói:”Lúc đang làm việc không được nói chuyện cá nhân.”
“Không sao đâu mà!” Tiểu Tôn đuổi theo Cao Dật Phi nắm chặt tay lại nói:”Em đột nhiên thông suất rồi, dù anh dó kết hôn đi chăng nữa, em cũng sẽ cố gắng!”
Cậu nghĩ cố gắng cái gì? Là trong công việc hay cái gì?
Cao Dật Phi quay đầu liếc hắn một cái, phun ra hai chữ:”Kiểm (tra) phòng (bệnh).” Ban nãy mói nói không nói chuyện cá nhân, nên Cao Dật Phi không muốn cùng Tiểu Tôn nói về vấn đề này.
Nếu y ngay từ đầu đã nói như vậy, dù có nhiều lời đi nữa cũng vô dụng.
“….. Lại kiểm tra?” Tiểu Tôn nghi hoặc nói, lập tức minh bạch:”Đúng nga, phải thường xuyên kiểm tra những phòng có bệnh nhân mang bệnh nặng. Chủ nhiệm Cao em theo anh!”
Sau này Cao Dật Phi phát hiện, thái độ khi làm việc của Tiểu Tôn ngày càng nghiêm túc, đối với lời của y trước sau tuân mệnh, nên cũng không quản hắn nữa.
Mấy tuần sau, trung tâm mai mối lại giới thiệu đến một cô gái, điều kiện không tồi, liền cùng Vương Thịnh đi gặp nàng.
Dưới sự chỉ đạo của Vương Thịnh, lần hẹn hò này cuối cùng cũng thành công, sau đó Cao Dật Phi hẹn hò vài lần với nàng, cả hai bên đều rất vừa lòng.
Tuy rằng y và Long Trấn Hùng sương nước chi duyên, nhưng đối với Cao Dật Phi mà nói, nếu lúc trước đã bảo không yêu đương, như vậy thì y vẫn là nên đi xem mắt, nên kết hồn liền kết hôn, không có bất cứ chướng ngại tâm lý nào.
Bất quá cũng vì điều này mà dần dần y và Long Trấn Hùng liên lạc với nhau càng ít đi, vốn một tuần hẹn gặp hai ba lần, nhưng sau khi Cao Dật Phi hẹn hò cô gái này, một tuần cũng không gặp được một lần.
Long Trấn Hùng hắn sao có thể nhịn nổi? Vừa mới bị khai bao không lâu trước đó thôi nha, không khỏi gọi điện hẹn y. Cao Dật Phi lại nói:”Tôi mời cậu đi ăn cơm, chúng ta gặp mặt cũng không nhất thiết phải hẹn ở khách sạn.”
Long Trấn Hùng tức khắc vui như nở hoa, đem sự mất mác một tuần không gặp ném qua một bên, nghĩ: Y hẹn hắn đi ăn cơm nha!! Đây là giai đoạn thăng cấp từ bạn tình thành người yêu sao?
Long Trấn Hùng chưa bao giờ nghĩ bữa cơm này đến liền ăn ăn không, nên đem một thân sửa soạn đến soái soái, vuốt mái tóc dài không bao nhiêu vài lần, nhìn hàm răng giống như trắng thêm ra, nhìn gương luyện tập cười như thế nào mới đẹp, lại xịt xịt nước hoa, hát một bài hát thiếu nhi liền xuất phát.
Cao Dật Phi thấy bộ dáng vui vẻ của Long Trấn Hùng, lời nói đã chuẩn bị sẵn nghẹn lại, quyết định để cuối buổi rồi mới nói. Suy cho cùng cũng nên chấm dứt mối quan hệ này, xong bữa ăn tương đối im lặng này, y còn chưa mở miệng, liền thấy Long Trấn Hùng cực kỳ chờ mong nói với y:”Chúng ta đi…. Làm nóng người thôi.”
“….” Cao Dật Phi trầm mặt một chút, quyết định đi thẳng vào vấn đề:”Tôi xem mắt thành công rồi.”
”??!! ” Một câu này đem Long Trấn Hùng từ thiên đường ném xuống địa ngục. Long Trấn Hùng phản ứng không nổi, tình nguyện nghĩ mình nghe nhầm, hỏi:”Anh nói cái gì cơ?”
“Tôi xem mắt thành công rồi, đối phương là một cô gái tốt. Cô ấy là giáo viên dạy tiểu học, có rất nhiều thời gian, sẽ chăm sóc tốt cho đứa nhỏ. Chúng tôi đều cảm thấy hài lòng với đối phương, có lẽ sẽ kết hôn năm nay. Cho nên, chúng ta làm bạn đi.”
“Khốn kiếp!!” Long Trấn Hùng mắng.
Lời này Long Trấn Hùng rốt cuộc nghe hiểu, thì ra Cao Dật Phi đến tìm hắn để cho hắn một đá! Bạn em gái mi! Tuy đã nói sẽ không có tình yêu, chỉ giải quyết nhu cầu, nhưng là, nhiều lần vành tai và tóc mai chạm vào nhau, thật sự một chút tình cảm cũng không có sao? Hừ, muốn chấm dứt liền chấm dứt, thượng ông đây dễ dàng như vậy sao?
….. Hình như là thật sự rất dễ dàng.
Trong lòng lạc lõng, không can tâm, từng chút từng chút uỷ khuất ập đến, Long Trấn Hùng kiềm chế không thất thố ra ngoài, miễng cưỡng ném một câu:”Anh cứ chờ xem ông đây đi!”
Giống như để giữ tôn nghiêm sau khi mắng chữi người ta, sau đó hắn liền xoay người bỏ đi.
-Pháo hữu: kiểu như bạn bè vì lợi ích, kiểu như bạn tình, bạn giường hay gì gì đó
__________
Sau khi làm xong, Cao Dật Phi nghĩ cảm giác làm với Long Trấn Hùng không tệ, cư nhiên có thể từ trên khuôn mặt hung hãn của hắn nhìn ra hai phần xinh đẹp. Nếu bỏ qua chuyện lúc Long Trấn Hùng đạt cực đỉnh liền dùng tay đập nát cái bàn đầu giường mà nói liền càng hoàn mỹ hơn.
Long Trấn Hùng cũng cực kỳ hài lòng, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác cùng người yêu trong mộng dung hoà, hạnh phúc a hạnh phúc! So với những gì hắn tưởng tượng càng thống khoái hơn biết bao nhiêu lần! Tay Cao Dật Phi như là có chứa ma lực vậy, còn chưa đụng vào hắn thì hắn đã…… Long Trấn Hùng hai tai lại đỏ, nghĩ đi nghĩ lại liền dứt khoát xác định tay y chính là ma trảo không hơn không kém. Nhưng nếu Cao Dật Phi không ghét bỏ trong miệng hắn có mùi thuốc lá, sẵn sàng cùng hắn hôn môi liền càng tốt.
Nói đến thuốc lá, Long Trấn Hùng lúc này thật muốn làm một điếu, thế nhưng biết Cao Dật Phi không thích, cố nhịn, nói với Cao Dật Phi:”Anh thích không? Đây là danh thiếp của tôi, nhớ cất kỹ, có gì nhớ tìm tôi nha.” Tuy rằng ở bên thụ động, nhưng lại nói như mình mới là người chủ động.
Hắn là muốn lấy điện thoại của Cao Dật Phi tự lưu số mình vào. Nhưng cũng là không biết làm sao, sợ Cao Dật Phi sé cự tuyệt. Lưc trước gặp Cao Dật Phi hẹn hò ở nhà hàng, đã đưa một tấm danh thiếp rồi, nhưng mà Cao Dật Phi là không có liên lạc với hắn nha. Bây giờ bằng hữu nằm viện cũng đã xuất viện, Long Trấn Hùng cũng không có cơ hội đến bệnh viện gặp Cao Dật Phi nữa. Cho nên hắn tính lập một mối quan hệ, để có thể cùng y thường xuyên liên lạc, sẽ không tuỳ Cao Dật Phi có muốn liên lạc với hắn hay không.
Danh thiếp của lão tử…….
Cao Dật Phi thấy bộ dáng hắn như vậy trông rất đáng yêu, liền cười đồng ý nói:”Được rồi.” Dưới ánh mắt chờ mong của Long Trấn Hùng, đem dãy số bên trên danh thiếp lưu vào điện thoại.
Sau đó bọn họ thường hẹn gặp vài lần ~ tuy rằng đã nói trước sẽ không bàn về tình cảm, Long Trấn Hùng vốn cũng bởi vì ở vài năm sinh hoạt trong quân đội, thầm nghĩ tìm một ngừoi thuận mắt giải quyết chút mà thôi, nhưng không khỏi ngày càng lún sâu vào y.
Lần thứ hai ‘đi’, Long Trấn Hùng hút thuốc xong còn cố ý súc miệng, tự ngửi một chút, thấy không có mùi thuốc lá, liền hỏi:”Này pháo hữu, lúc nào anh mới cùng tôi hôn một cái a?”
Cao Dật Phi nhíu mày, che miệng Long Trấn Hùng, nói:”Miệng cậu thối quá đi.”
Long Trấn Hùng mới biết, nguyên lai súc miệng rồi vẫn còn mùi thuốc lá, mà bản thân hắn lại ngửi không thấy…….
Đến lần thứ ba, Long Trấn Hùng cai thuốc trước một ngày, còn dùng nước súc miệng đàng hoàng, thở ra một hơi ngửi ngửi, ân, thật thơm! Lần này có thể thân thân đi? Trong lòng đầy chờ mong hướng Cao Dật Phi thở ra một hơi, hỏi y:”Thơm không? Đến hôn một cái đi.”
Cao Dật Phi né tránh, mặt đầy ghét bỏ sửng sờ nói:”Răng cậu sao lại vàng như vậy? Hút thuốc nhiều như thế lại còn không chịu đánh răng cho sạch.”
Long Trấn Hùng đi vào toilet, nhe răng với cái gương, mới phát hiện răng quả nhiên không trắng, nhớ lại vẻ mặt đầy chán ghét của Cao Dật Phi, đau khổ oán thầm: Ghét bỏ cái cọng lông! Ông đây mới không hiếm lạ thân thể anh đâu!
Từ trong phòng vệ sinh đi ra, Long Trấn Hùng lại đặc biệt chờ mong nhịn không được hỏi:”Vậy anh lúc nào mới có thể hôn tôi a?”
Long Trấn Hùng cũng không biết vì sao lại đặc biệt muốn hôn y, trong tâm thì cho rằng nếu như có thể hôn liền càng giống như người yêu vậy, càng thêm thân mật nữa nha.
Cao Dật Phi lại nói:”Chờ đến khi nào răng cậu trắng đã rồi tính.”
Vì thế Long Trấn Hùng kể về sau liền liều mạng đối với hàm răng của hắn hi hi ha ha chà chà ~ chà a chà ~ ~!! Đổi qua mấy loại kem đánh răng tiếp tục sát sát sát ~ chờ đợi một ngày nào đó răng hắn sẽ trắng trở lại, sau đó cắn chết y cắn chết y cắn chết y ~!
Sau câu chuyện này để không lặp lại thừa lời cảnh đánh răng của hắn, chúng ta lại nói về sau đó của Tiểu Tôn ngày hôm đó bị cự tuyệt thương tâm bỏ chạy ~
Ngày hôm sau Cao Dật Phi cảm thấy mĩ mãn đi làm, theo thường lệ đi kiểm tra từng nơi, phát hiện Tiểu Tôn bình thường vẫn giữ thái độ công tác nghiêm cẩn cư nhiên chẩn đoán bệnh sai. Bệnh nhân là mộ bà bà 80 tuổi, tức ngực, khó thở, đau ngực trái, cấp cứu, nhập viện với tình trạng được chẩn đoán hở động mạch vành.
Gọi Tiểu Tôn đến, Cao Dật Phi không quan tâm sắc mặt tiều tuỵ cùnh ánh mắt trốn tránh kia, tực tiếp bảo hắn chẩn đoán lại cho lão bà bà, chờ hắn làm xong, mới hỏi:”Phát hiện cái gỉ chưa?”
Tiểu Tôn cúi đầu, từ từ nói:’Tiếng hô hấp bên phải rõ hơn so với bên trái.”
“Còn đợi cái gỉ nữa? Đi chụp phim chẩn đoán lại cho chính giác, trưa đến tìm tôi.” Cao Dật Phi nói xong liền qua một phòng bệnh khác tiếp tục kiểm tra.
Tiểu Tôn làm theo lời y, chụp phim, xong phát hiện phổi trái bệnh nhân bị khí tràn 75% chuẩn đoán chính xác là bị tràn khí màng phổi, thật vất vả mới giải thích cho người nhà bệnh nhân hiểu, đưa bệnh nhân chuyển tới khoa phổi. Bị người nhà bệnh nhân mắng vốn, cảm xúc nhất thời thêm suy sụp.
Sau lần chẩn đoán lầm này, khiến Tiểu Tôn đối với mỗi bệnh nhân đều nâng cao đề phòng, sợ lại phạm lỗi, khiến cho Cao Dật Phi phải nhíu mày. Thật vất vả mới đến giờ nghỉ trưa, hắn liền cũng Cao Dật Phi ăn cơm trưa.
Nếu nói trước kia cùng nhau ăn cơm là một loại hạnh phúc, thì hiện tại không khác gì tra tấn. Lúc Cao Dật Phi ăn cơm tuyệt không mói một lời, khiến Tiểu Tôn có một loại cảm giác bão táp đến sau sự bình lặng, trong lòng càng thêm thấp thỏm.
Cao Dật Phi ăn xong, mới nói với Tôn Tư Cẩm:”Tiểu Tôn, cậu trước tự kiểm điểm bản thân đi.”
“Đúng vậy, hôm nay em đã mắc một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, tin vào cấp cứu chuẩn đoán, không có nghiêm túc kiểm tra tổng thể. Về sau em sẽ không như vậy nữa, đối với từng bệnh nhân đều sẽ cật lực kiểm tra, sẽ không tiếp phạm lỗi, khiến chủ nhiệm Cao thất vọng.”
Cao Dật Phi chậm rãi uống một ngụm nước, rồi mới mở miệng nói:”Tiểu Tôn, tôi trước giờ vẫn xem trọng cậu, đặc biệt cẩn thận, nghiêm túc, nhờ cậu mà công việc ta tiến hành dễ dàng hơn. Bởi vì cậu rất ít khi phạm sai lầm, đặc biệt là loại sai lầm nghiêm trọng này.”
“Chủ nhiệm Cao, em, xin lỗi –” Tiền khen hậu trảm, khiến cho Tôn Tư Cẩm càng thêm hổ thẹn, hắn nghĩ chủ nhiệm Cao nhất định sẽ rất thất vọng, nguyên lai y không có đối vói hắn trước giờ nhìn như không thấy, mà còn xem trọng hắn nữa, nhưng hắn lại vì để tâm một hai câu nói của y mà gây hoạ lớn như thế này…..
Cao Dật Phi ngắt lời hắn, nghiêm túc nói:”Người cậu phải xin lỗi không phải tôi, mà là bệnh nhân bị chuẩn đoán sai. Không được để cảm tình cá nhân gây ảnh hưởng đến công việc, Tiểu tôn, sai lầm lần này của cậu không có gây ra hậu quả gì không thể vãn hồi. Nhưng nếu lỡ như bị ảnh hưởng, thì khả năng sẽ có một sinh mạng chết trong tay cậu.”
Cao Dật Phi còn có thể như vậy chỉ bảo hắn, chứng tỏ Cao Dật Phi còn đặt kỳ vọng với hắn, y không có vì cảm tình cá nhân mà phủ định toàn bộ hắn, cho nên Tôn Tư Cẩm lập tức cam đoan nói:”Em đã biết sai, sau này em sẽ nghiêm túc làm việc, không phụ lại sự tín nhiệm của bệnh nhân, cũng như hy vọng của chủ nhiệm Cao với em.”
“Được rồi.” Cao Dật Phi thấy Tiểu Tôn cũng đã hiểu chuyện, cũng không có nói tiếp, chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Tôn Tư Cẩm một lần nữa phấn chấn lên, đơn giản là vì chủ nhiệm Cao có kỳ vọng với hắn. Thấy Cao Dật Phi chuẩn bị rời đi, Tôn Tư Cẩm cũng đứng dậy, gọi y lại”Chủ nhiệm Cao! Anh có đối tượng chưa?”
Cao Dật Phi cho hắn một cái bóng lưng, thản nhiên nói:”Lúc đang làm việc không được nói chuyện cá nhân.”
“Không sao đâu mà!” Tiểu Tôn đuổi theo Cao Dật Phi nắm chặt tay lại nói:”Em đột nhiên thông suất rồi, dù anh dó kết hôn đi chăng nữa, em cũng sẽ cố gắng!”
Cậu nghĩ cố gắng cái gì? Là trong công việc hay cái gì?
Cao Dật Phi quay đầu liếc hắn một cái, phun ra hai chữ:”Kiểm (tra) phòng (bệnh).” Ban nãy mói nói không nói chuyện cá nhân, nên Cao Dật Phi không muốn cùng Tiểu Tôn nói về vấn đề này.
Nếu y ngay từ đầu đã nói như vậy, dù có nhiều lời đi nữa cũng vô dụng.
“….. Lại kiểm tra?” Tiểu Tôn nghi hoặc nói, lập tức minh bạch:”Đúng nga, phải thường xuyên kiểm tra những phòng có bệnh nhân mang bệnh nặng. Chủ nhiệm Cao em theo anh!”
Sau này Cao Dật Phi phát hiện, thái độ khi làm việc của Tiểu Tôn ngày càng nghiêm túc, đối với lời của y trước sau tuân mệnh, nên cũng không quản hắn nữa.
Mấy tuần sau, trung tâm mai mối lại giới thiệu đến một cô gái, điều kiện không tồi, liền cùng Vương Thịnh đi gặp nàng.
Dưới sự chỉ đạo của Vương Thịnh, lần hẹn hò này cuối cùng cũng thành công, sau đó Cao Dật Phi hẹn hò vài lần với nàng, cả hai bên đều rất vừa lòng.
Tuy rằng y và Long Trấn Hùng sương nước chi duyên, nhưng đối với Cao Dật Phi mà nói, nếu lúc trước đã bảo không yêu đương, như vậy thì y vẫn là nên đi xem mắt, nên kết hồn liền kết hôn, không có bất cứ chướng ngại tâm lý nào.
Bất quá cũng vì điều này mà dần dần y và Long Trấn Hùng liên lạc với nhau càng ít đi, vốn một tuần hẹn gặp hai ba lần, nhưng sau khi Cao Dật Phi hẹn hò cô gái này, một tuần cũng không gặp được một lần.
Long Trấn Hùng hắn sao có thể nhịn nổi? Vừa mới bị khai bao không lâu trước đó thôi nha, không khỏi gọi điện hẹn y. Cao Dật Phi lại nói:”Tôi mời cậu đi ăn cơm, chúng ta gặp mặt cũng không nhất thiết phải hẹn ở khách sạn.”
Long Trấn Hùng tức khắc vui như nở hoa, đem sự mất mác một tuần không gặp ném qua một bên, nghĩ: Y hẹn hắn đi ăn cơm nha!! Đây là giai đoạn thăng cấp từ bạn tình thành người yêu sao?
Long Trấn Hùng chưa bao giờ nghĩ bữa cơm này đến liền ăn ăn không, nên đem một thân sửa soạn đến soái soái, vuốt mái tóc dài không bao nhiêu vài lần, nhìn hàm răng giống như trắng thêm ra, nhìn gương luyện tập cười như thế nào mới đẹp, lại xịt xịt nước hoa, hát một bài hát thiếu nhi liền xuất phát.
Cao Dật Phi thấy bộ dáng vui vẻ của Long Trấn Hùng, lời nói đã chuẩn bị sẵn nghẹn lại, quyết định để cuối buổi rồi mới nói. Suy cho cùng cũng nên chấm dứt mối quan hệ này, xong bữa ăn tương đối im lặng này, y còn chưa mở miệng, liền thấy Long Trấn Hùng cực kỳ chờ mong nói với y:”Chúng ta đi…. Làm nóng người thôi.”
“….” Cao Dật Phi trầm mặt một chút, quyết định đi thẳng vào vấn đề:”Tôi xem mắt thành công rồi.”
”??!! ” Một câu này đem Long Trấn Hùng từ thiên đường ném xuống địa ngục. Long Trấn Hùng phản ứng không nổi, tình nguyện nghĩ mình nghe nhầm, hỏi:”Anh nói cái gì cơ?”
“Tôi xem mắt thành công rồi, đối phương là một cô gái tốt. Cô ấy là giáo viên dạy tiểu học, có rất nhiều thời gian, sẽ chăm sóc tốt cho đứa nhỏ. Chúng tôi đều cảm thấy hài lòng với đối phương, có lẽ sẽ kết hôn năm nay. Cho nên, chúng ta làm bạn đi.”
“Khốn kiếp!!” Long Trấn Hùng mắng.
Lời này Long Trấn Hùng rốt cuộc nghe hiểu, thì ra Cao Dật Phi đến tìm hắn để cho hắn một đá! Bạn em gái mi! Tuy đã nói sẽ không có tình yêu, chỉ giải quyết nhu cầu, nhưng là, nhiều lần vành tai và tóc mai chạm vào nhau, thật sự một chút tình cảm cũng không có sao? Hừ, muốn chấm dứt liền chấm dứt, thượng ông đây dễ dàng như vậy sao?
….. Hình như là thật sự rất dễ dàng.
Trong lòng lạc lõng, không can tâm, từng chút từng chút uỷ khuất ập đến, Long Trấn Hùng kiềm chế không thất thố ra ngoài, miễng cưỡng ném một câu:”Anh cứ chờ xem ông đây đi!”
Giống như để giữ tôn nghiêm sau khi mắng chữi người ta, sau đó hắn liền xoay người bỏ đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook