Hương Mùa Hè
-
Chương 6
- Năm hạt,ba bên này,hai hạt bên kia nhỉ???
Thy Thy loay hoay với tác phẩm đã hoàn chỉnh,thêm phụ kiện nữa là xong.
- Này Miu,cậu nghe không đấy
- Gì cơ
- Cái con người,người ta đang hỏi cậu mà cậu cứ cắm mắt chỉnh khuy áo là sao
- Tớ cũng đang làm mà
- Liếc sang thì cậu bỏ bộ váy đấy chắc-Thy Thy phụng phịu
- Gì nào- Đường Đường nhíu mày,lý luận gì đây,tác phẩm của mình mà đi hỏi cô là sao
- Tớ gắn ba hạt bên này,hai hạt bên kia được không? Sợ nó hơi lỉnh lỉnh,hay đính hai trên ba dưới nhỉ
- Sợ lỉnh kỉnh sao không bỏ bớt
- Bỏ bớt?
- Một cái thì trơn quá
Đôi lông mày lá liễu nhướn cao. Đường Đường ngắm lại tác phẩm của Thy Thy rồi quay sang chiếc hộp tròn đỏ. Trên tay cô là sợi dây bạch kim trắng nhỏ. Chiếc hạt cườm Thy Thy dùng để trang trí cũng màu trắng,lấp lánh,được treo vào sợi dây bạch kim. Thy Thy cười tươi.
- Cậu đúng là quân sư tuyệt vời
- Tớ cùng thi với cậu đấy
Mắt Thy Thy vẫn dán vào tác phẩm của mình,kệ cái liếc xéo của Đường Đường. Chiếc hạt cườm to trên sợi dây đeo trên cổ manơcanh,hạt cườm được đặt ngay chính giữa lớp vải voan sáng,lấp lánh
Thật ra không cần đến năm hạt,chiếc váy đã đủ sáng rực
Miễn cưỡng để,chỉ khiến chúng trở nên nặng nề
Chỉ cần đặt đúng một hạt,vẻ giản đơn lại khiến mọi người thấy hết vẻ đẹp của nó
Giống như…
Một người…chỉ cần một trái tim
Tòa nhà bóng loáng cao vút với hàng chữ Rubi
Căn phòng làm việc bóng loáng mới được sửa cho vị giám đốc mới được bổ nhiệm. Vị giám đốc trẻ tiến đến chiếc bàn làm việc mới của mình. Dòng chữ thẳng hàng ngay ngắn
“Giám đốc Đường Hạo Thiên”
Trên bàn làm việc của giám đốc chi nhánh SANDING mới bổ nhiệm là tập tài liệu mới. Khẽ nhíu mày.
Ba thật không thương anh,anh mới về,trên tay đã là bản dự án cho mùa hè năm nay.
Những ngón tay dài khẽ lật nhanh các trang tài liệu. Các bản số liệu,kế hoạch,lịch trình tổ chức...
Tất cả,thật phiền phức
Chiếc ghế xoay cử động. Đôi mắt nâu đỏ khép lại
Mùa hè ư?
Thy Thy hoàn thành xong tập hồ sơ. Đường Đường vẫn loay hoay với tác phẩm của mình.
- Cậu giống như đặt gạch trước ý nhỉ- Thy Thy trền môi
- Cậu bao giờ cũng mua xong bò mới lo đóng chuồng
- Đã muộn đâu mà
- Đợi hợp đồng xong xuôi cậu đi ký chắc
- Nói với cậu như uống nước đá ý
- Hè về cậu không uống đá bào sao
Khẽ liếc cô bạn đang nằm thoải mái trên giường với hai tập hồ sơ với nụ cười hờ hững,Thy Thy xụ mặt,không thèm nói chuyện với kẻ cứng như đá nữa
- Gia Thy Thy,tuổi 16,tốt nghiệp trung học Vương Kỳ, Cherry Miu,tuổi 16,tốt nghiệp trung học Vương Kỳ. Miu,sau này cậu có luôn tên nghệ danh đẹp rồi
Đường Đường đáp lại là một nụ cười nhẹ.
Cherry Miu
Đến khi nào,người ta sẽ gọi cô là nhà thiết kế Đường Đường?
Mùa hè
Berlin không có những ngày oi nồng
Berlin không có màu nắng như mỡ gà đổ dài trên những con đường
Berlin không có những trưa hè nóng nực,yên ắng
Berlin không có cô bé đi đôi giày to đùng của anh, trên tay cầm ly kem ốc quế,cười toe với hàm răng sún nhỏ xíu
8 năm ở Berlin,Hào Thiên không còn nhớ mùa hè nóng đến như nào
Kí ức mùa hè còn lại của anh chỉ còn màu vàng của chiếc váy chấm hoa nhỏ xíu của cô bé nhỏ xíu có bím tóc dài với nụ cười lấp lánh,miệng nói thương anh
Cô bé mà anh từng muốn đi theo,vội vã viết lá thư để lại cho người mẹ trong cô nhi viện rồi hớt hải đi tìm cô
Cô bé mà anh đã đợi,đợi mãi
Anh đợi đến khi trưa hè như đổ lửa
Anh đã để mất cô ấy
Một người không đợi anh
Một người bỏ rơi anh
- Nhà thiết kế Miu,nhà thiết kế Đường Đường,tên nào cũng hay. Lúc cậu sang đấy đổi tên mất rồi,về nước bố mẹ cậu đã mất nên bố mẹ mình cũng không làm thủ tục đổi khai sinh lại được,cậu cứ là Miu cho mình
- Mình tưởng còn mỗi anh Phong nhớ tên Đường Đường của mình
- Này cậu là bạn mình đấy,mình thích tên Miu hơn thôi,không lẽ mình tệ tới không nhớ nổi tên bạn mình
- Anh Phong thích mình là Đường Đường hơn
- Xì,mình ghét cậu lúc đó
- Gì cơ
- Lúc đó lúc nào cũng giành anh Phong,cùng là em gái mà anh ý thiên vị cậu
- Cậu vừa bảo ghét cốc nước đá này
- Xì.cậu bây giờ không giành anh trai với mình nữa
Đôi môi hồng nhếch lên nụ cười vu vơ
“Em thương anh hơn nhưng em nghe lời anh Bi hơn”
“Tại sao vậy”
“Vì anh Bi lớn hơn anh”
Hạo Phong,khi bé,với cô,là người cô luôn nghe lời
Hạo Phong,khi lớn,với cô,là người cô luôn tin tưởng
Hạo Phong,với cô,tới bây giờ…
“bây giờ cậu không còn giành anh trai với mình nữa”
Anh trai…
Cô và Thy Thy,mãi mãi là em gái anh…
Cốc đá lạnh,mình thương cậu,vì cậu là bạn mình
Cốc đá lạnh,cậu lầm lì,gai góc,người khác có thể ghét cậu
Nhưng
Những tổn thương cậu chịu,mình thấy hết
Vì mình là bạn cậu…
Mình không thể ghét cậu
Vì mình là bạn cậu…
Nhìn cô bạn ngẩn ngơ trước tác phẩm của mình,Thy Thy khẽ nhoẻn miệng cười
“Mình thương cậu”
Thy Thy loay hoay với tác phẩm đã hoàn chỉnh,thêm phụ kiện nữa là xong.
- Này Miu,cậu nghe không đấy
- Gì cơ
- Cái con người,người ta đang hỏi cậu mà cậu cứ cắm mắt chỉnh khuy áo là sao
- Tớ cũng đang làm mà
- Liếc sang thì cậu bỏ bộ váy đấy chắc-Thy Thy phụng phịu
- Gì nào- Đường Đường nhíu mày,lý luận gì đây,tác phẩm của mình mà đi hỏi cô là sao
- Tớ gắn ba hạt bên này,hai hạt bên kia được không? Sợ nó hơi lỉnh lỉnh,hay đính hai trên ba dưới nhỉ
- Sợ lỉnh kỉnh sao không bỏ bớt
- Bỏ bớt?
- Một cái thì trơn quá
Đôi lông mày lá liễu nhướn cao. Đường Đường ngắm lại tác phẩm của Thy Thy rồi quay sang chiếc hộp tròn đỏ. Trên tay cô là sợi dây bạch kim trắng nhỏ. Chiếc hạt cườm Thy Thy dùng để trang trí cũng màu trắng,lấp lánh,được treo vào sợi dây bạch kim. Thy Thy cười tươi.
- Cậu đúng là quân sư tuyệt vời
- Tớ cùng thi với cậu đấy
Mắt Thy Thy vẫn dán vào tác phẩm của mình,kệ cái liếc xéo của Đường Đường. Chiếc hạt cườm to trên sợi dây đeo trên cổ manơcanh,hạt cườm được đặt ngay chính giữa lớp vải voan sáng,lấp lánh
Thật ra không cần đến năm hạt,chiếc váy đã đủ sáng rực
Miễn cưỡng để,chỉ khiến chúng trở nên nặng nề
Chỉ cần đặt đúng một hạt,vẻ giản đơn lại khiến mọi người thấy hết vẻ đẹp của nó
Giống như…
Một người…chỉ cần một trái tim
Tòa nhà bóng loáng cao vút với hàng chữ Rubi
Căn phòng làm việc bóng loáng mới được sửa cho vị giám đốc mới được bổ nhiệm. Vị giám đốc trẻ tiến đến chiếc bàn làm việc mới của mình. Dòng chữ thẳng hàng ngay ngắn
“Giám đốc Đường Hạo Thiên”
Trên bàn làm việc của giám đốc chi nhánh SANDING mới bổ nhiệm là tập tài liệu mới. Khẽ nhíu mày.
Ba thật không thương anh,anh mới về,trên tay đã là bản dự án cho mùa hè năm nay.
Những ngón tay dài khẽ lật nhanh các trang tài liệu. Các bản số liệu,kế hoạch,lịch trình tổ chức...
Tất cả,thật phiền phức
Chiếc ghế xoay cử động. Đôi mắt nâu đỏ khép lại
Mùa hè ư?
Thy Thy hoàn thành xong tập hồ sơ. Đường Đường vẫn loay hoay với tác phẩm của mình.
- Cậu giống như đặt gạch trước ý nhỉ- Thy Thy trền môi
- Cậu bao giờ cũng mua xong bò mới lo đóng chuồng
- Đã muộn đâu mà
- Đợi hợp đồng xong xuôi cậu đi ký chắc
- Nói với cậu như uống nước đá ý
- Hè về cậu không uống đá bào sao
Khẽ liếc cô bạn đang nằm thoải mái trên giường với hai tập hồ sơ với nụ cười hờ hững,Thy Thy xụ mặt,không thèm nói chuyện với kẻ cứng như đá nữa
- Gia Thy Thy,tuổi 16,tốt nghiệp trung học Vương Kỳ, Cherry Miu,tuổi 16,tốt nghiệp trung học Vương Kỳ. Miu,sau này cậu có luôn tên nghệ danh đẹp rồi
Đường Đường đáp lại là một nụ cười nhẹ.
Cherry Miu
Đến khi nào,người ta sẽ gọi cô là nhà thiết kế Đường Đường?
Mùa hè
Berlin không có những ngày oi nồng
Berlin không có màu nắng như mỡ gà đổ dài trên những con đường
Berlin không có những trưa hè nóng nực,yên ắng
Berlin không có cô bé đi đôi giày to đùng của anh, trên tay cầm ly kem ốc quế,cười toe với hàm răng sún nhỏ xíu
8 năm ở Berlin,Hào Thiên không còn nhớ mùa hè nóng đến như nào
Kí ức mùa hè còn lại của anh chỉ còn màu vàng của chiếc váy chấm hoa nhỏ xíu của cô bé nhỏ xíu có bím tóc dài với nụ cười lấp lánh,miệng nói thương anh
Cô bé mà anh từng muốn đi theo,vội vã viết lá thư để lại cho người mẹ trong cô nhi viện rồi hớt hải đi tìm cô
Cô bé mà anh đã đợi,đợi mãi
Anh đợi đến khi trưa hè như đổ lửa
Anh đã để mất cô ấy
Một người không đợi anh
Một người bỏ rơi anh
- Nhà thiết kế Miu,nhà thiết kế Đường Đường,tên nào cũng hay. Lúc cậu sang đấy đổi tên mất rồi,về nước bố mẹ cậu đã mất nên bố mẹ mình cũng không làm thủ tục đổi khai sinh lại được,cậu cứ là Miu cho mình
- Mình tưởng còn mỗi anh Phong nhớ tên Đường Đường của mình
- Này cậu là bạn mình đấy,mình thích tên Miu hơn thôi,không lẽ mình tệ tới không nhớ nổi tên bạn mình
- Anh Phong thích mình là Đường Đường hơn
- Xì,mình ghét cậu lúc đó
- Gì cơ
- Lúc đó lúc nào cũng giành anh Phong,cùng là em gái mà anh ý thiên vị cậu
- Cậu vừa bảo ghét cốc nước đá này
- Xì.cậu bây giờ không giành anh trai với mình nữa
Đôi môi hồng nhếch lên nụ cười vu vơ
“Em thương anh hơn nhưng em nghe lời anh Bi hơn”
“Tại sao vậy”
“Vì anh Bi lớn hơn anh”
Hạo Phong,khi bé,với cô,là người cô luôn nghe lời
Hạo Phong,khi lớn,với cô,là người cô luôn tin tưởng
Hạo Phong,với cô,tới bây giờ…
“bây giờ cậu không còn giành anh trai với mình nữa”
Anh trai…
Cô và Thy Thy,mãi mãi là em gái anh…
Cốc đá lạnh,mình thương cậu,vì cậu là bạn mình
Cốc đá lạnh,cậu lầm lì,gai góc,người khác có thể ghét cậu
Nhưng
Những tổn thương cậu chịu,mình thấy hết
Vì mình là bạn cậu…
Mình không thể ghét cậu
Vì mình là bạn cậu…
Nhìn cô bạn ngẩn ngơ trước tác phẩm của mình,Thy Thy khẽ nhoẻn miệng cười
“Mình thương cậu”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook