Hướng Dẫn Làm Idol Bán Thời Gian
-
Chương 1: Gác cổng 1m79
Khương Lạc Thầm có thể trở thành thành viên của nhóm nhạc hot boy 101 hoàn toàn là do đầu óc say nắng ngoài ý muốn.
Vừa thi xong đại học là kỳ nghỉ hè, bạn học Tiểu Khương vì muốn kiếm tiền mua đôi giày bóng rổ hàng limited đã đăng ký một app giao hàng, vinh quang biến thành một anh shipper giao hàng.
Cậu nhận đơn hàng đầu tiên, đó là đến xếp hàng mua một tiệm hamburger cao cấp nào đó ở phố Tam Lý Truân.
Khương Lạc Thầm méo thể hiểu nổi ăn một cái hamburger mà cũng phải xếp hàng tận ba tiếng đồng hồ, hamburger cao cấp thì cũng chỉ là hai miếng bánh mì kẹp thịt thôi mà? Nhưng ai kêu chạy việc vặt kiểu này tiền bo quá nhiều, còn bạn học Tiểu Khương luôn sẵn sàng làm nô lệ cho tư bản. Cậu vui vẻ đứng trong đám đông lẩm nhẩm đếm số tiền kiếm được sau khi chạy xong một đơn, thấy quỹ mua giày đã tăng lên không ít rồi.
Cậu vừa xếp hàng vừa nghĩ, không hổ là bọn nhà giàu ở phố Tam Lý Truân đây mà! Nhìn xem, chỉ mua mỗi một cái hamburger thôi mà cũng phải sửa soạn gọn gàng đẹp trai. Xung quanh toàn bộ đều cao trên m8 m9, đầu tóc thì phải quất 5 6 màu, đồ cũng phải chơi hàng hiệu mới chịu.
Khương Lạc Thầm chỉ mặc mỗi cái áo khoác vàng, đầu cũng đội mũ bảo hiểm tai thỏ màu vàng, đứng lạc lõng giữa đám đông.
Cặp mắt của mọi người xung quanh đều dồn hết vào cậu. Mặc dù Khương Lạc Thầm chỉ mới 18 tuổi, nhưng đã luyện đến loại mặt dày trơ trẽn. Cậu ngẩng cao đầu, tôi giao hàng hamburger cao cấp thì làm sao! Tôi tự dựa vào bản thân kiếm tiền đấy, tôi tự hào!
Nhưng tiếc là niềm tự hào đã bốc hơi sạch theo đám mồ hôi nhễ nhại sau ba tiếng đồng hồ xếp hàng.
Đội ngũ xếp hàng di chuyển đã chậm lại còn uốn khúc. Khương Lạc Thầm bị nắng gắt chiếu vào đầu, nếu không phải vì làm shipper chạy việc vặt thì cậu đã chuồn từ đất nào rồi. Vừa qua được khúc cua cuối cùng thì Khương Lạc Thầm cũng đã vào được một tòa nhà kính xinh đẹp. Ngon quá rồi, trong nhà có máy lạnh, còn có nước chanh bạc hà và cookie miễn phí, còn có một tờ giấy khai thông tin.
Nội dung tờ giấy này yêu cầu điền tên tuổi địa chỉ nhà tốt nghiệp trường nào sở thích cá nhân và tài năng nghệ thuật.
Khương Lạc Thầm nhìn tờ khai thông tin mà ngu người luôn, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống bán hamburger, mà giống bán thân hơn.
Cuối cùng thì não Khương Lạc Thầm cũng đã load kịp, vội vã chạy lại hỏi nhân viên công tác, "Chị, ở đây rốt cuộc xếp hàng làm gì thế?"
Nhân viên công tác âm thầm đánh giá cậu shipper vàng khè trước mặt, mặc dù ăn mặc vô cùng lôi thôi lếch thếch nhưng cũng không che giấu được ngũ quan sắc sảo. Cậu chưa có bất cứ kiểu tạo hình nào, mái tóc ngắn lưa thưa rũ xuống trán, đôi mắt thì to tròn như hươu con, long lanh trong veo nhìn cô.
Nhân viên công tác rất ngạc nhiên "Cậu không biết ở đây xếp hàng làm gì sao?"
Khương Lạc Thầm "Tôi tưởng ở đây xếp hàng mua hamburger."
Nhân viên công tác cười, "Cũng được, nãy còn có người tới xếp hàng test covid."
Khương Lạc Thầm: ".........."
Nhân viên công tác dùng giọng điệu dụ con nít nói: "Chúng tôi ở đây là tuyển thành viên cho nhóm nhạc nam. Bạn nam nhỏ, tôi cảm thấy dáng vẻ cậu rất có khí chất, tới cũng tới rồi, hay là thử một tí đi."
—----- "Tới cũng tới rồi" Bốn chữ này đối với người Trung Quốc như một loại bùa thần bí, cũng có thể do nắng ngày hôm đó gắt quá, cũng có thể nước chanh bạc hà miễn phí quá ngon, cũng có khi do não Khương Lạc Thầm quá thiếu oxi, cậu đầu hàng dưới câu bùa chú này.
Cũng vì vậy mà Khương Lạc Thầm mơ mơ màng màng tham gia thử giọng cho nhóm nhạc hot boy 101.
Cũng vì như vậy, Khương Lạc Thầm quang minh chính đại trở thành thành viên của nhóm nhạc hot boy 101.
Mà chuyện này đã là sự việc của 5 năm trước rồi.
—----------------------------
Vậy thì, Hot boy 101 là cái — beep (đã che, từ ngữ thô tục)— gì nhóm nhạc nam cơ?
Nói đơn giản, là một công ty giải trí nhỏ, muốn copy (đã che) kinh nghiệm thành công của nhóm nhạc nữ lớn ở nước ngoài, tạo thành một nhóm nhạc nam tương tự trong nước với một trăm thành viên.
Không sai, một, trăm, thằng, một, nhóm.
Ông chủ công ty cũng ngây thơ thật, cảm thấy ký một trăm hợp đồng với một trăm anh đẹp trai thì sẽ có một người trở thành đỉnh lưu. Một trăm người còn lại sẽ là cỏ dại trên con đường thăng lên đỉnh lưu của người khác, tưới đại cho tí nước rồi tự sinh tự diệt.
Đáng tiếc rằng, 101 anh đẹp trai của ông ta không thành công trong giới cho lắm.
Hầu hết những người đẹp trai thì luôn đi đôi với đầu có não, không ai sẽ bỏ mấy công ty lớn để chạy lại công ty nhỏ của ông ta mà làm việc công cốc. Trừ Khương Lạc Thầm ra, những người vừa có nhan sắc vừa có tí nổi tiếng đã cao chạy xa bay đến công ty khác, ai ngồi chịu flop với cái công ty dở hơi này chứ? Những trường hợp ít nổi tiếng hơn thì cũng đã quay trở lại làm người bình thường.
Khương Lạc Thầm bị kẹp giữa 2 phe, cuộn không được nghiêng cũng không xong, mơ mơ màng màng trôi qua mấy năm.
Cậu trước giờ luôn rộng lượng hào phóng, một lần ký kết với công ty hẳn 10 năm. Hiện tại chỉ còn 5 năm, mắt nhắm mắt mở kiểu gì cũng sẽ qua.
Các idol khác có thể vì sân khấu mà bỏ quên sinh mệnh, cậu thì không có lý tưởng cao cả đến vậy, cậu chỉ muốn lĩnh 2000 tệ tiền lương mỗi tháng thôi!
2000 tệ: khoảng 7 triệu vnd
Nhưng cũng không được xem thường 2000 tệ đâu, đủ sinh hoạt phí một tháng của một sinh viên đại học rồi.
Đúng vậy—-----Khương Lạc Thầm không giống mấy đứa nghệ sĩ não ngắn, cậu là sinh viên đại học đó! Lại còn là sinh viên đại học 985!
Đại học 985: Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới của Trung Quốc, gồm 39 trường trên khắp cả nước.
Cậu vừa gia nhập nhóm chưa bao lâu thì giấy báo nhập học đã được gửi đến. Là ngôi trường mà cậu luôn ước ao, là chuyên ngành mà cậu mong ước. Cậu tất nhiên không thể vì giấc mơ thần tượng mơ mộng hão huyền kia mà bỏ học đại học được, làm ơn đi trời, cái này là bằng đại học của trường 985 đó!
Dù sao thì nhóm của cậu cũng chả có bất kỳ thông báo chính thức gì, cậu xin công ty vừa học vừa hoạt động nhóm. Cũng may thay ông chủ công ty vô cùng thấu tình đạt lý với việc này, chấp thuận với việc xin xỏ của cậu.
Và thế là trong 5 năm qua, Khương Lạc Thầm mỗi tuần từ thứ 2 đến thứ 6 cũng đi bôn ba từ trường đến công ty. Cậu vật lộn giữa mấy tiết học buổi sáng trên trường, vì tích điểm chuyên cần và điểm GPA; tan học xong, cậu vọt tới công ty để báo cáo, học nhảy, học thanh nhạc, học biểu diễn; thứ 7 cậu đóng đô ở ký túc xá, đợi chờ cơ hội lên sân khấu trong vô vọng.
...Nói thật là, Khương Lạc Thầm cảm giác bản thân không phải đang theo đuổi giấc mơ showbiz, mà đang trong trại huấn luyện quân đội thì đúng hơn.
Bạn đại học của Khương Lạc Thầm đều biết đến cái danh "Idol bán thời gian" này của cậu. Vừa khai giảng xong đã thấy tò mò, còn có người tới tìm cậu chụp ảnh, ký tên, bảo đợi cậu hot lên thì bán chữ ký. Sau đó phát hiện Khương Lạc Thầm nugu dập mặt thì đành âm thầm cất poster vào một góc.
Thậm chí còn có bạn học khuyên Khương Lạc Thầm, nếu phí hủy hợp đồng không cao thì quay xe mau đi.
Bạn học tiểu Khương vô cùng có chính kiến, ai khuyên cũng giả điếc: "Không, tôi cảm thấy mình còn có thể giãy giụa thêm chút nữa! Tôi đến chùa Ung Hòa xem quẻ rồi, mệnh tôi sinh ra là để bạo hồng đó!"
....Được thôi.
Nhưng mà, trước khi Khương Lạc Thầm "hot" thì công ty đã "cháy" trước rồi.
Là cái loại cháy đen thui luôn ấy.
Công ty bọn họ vì trốn thuế mà bị bên trên nêu tên chỉ mặt, trong một khoảng thời gian mà bầy khỉ đã chạy tán loạn, từ sếp cho đến phòng tài vụ đều chuồn đi hết, chỉ còn cái vỏ công ty cùng với những hợp đồng ký kết idol không đáng một xu trong két sắt.
Khương Lạc Thầm chưa kịp load gì, tới khi biết chuyện đã chạy không kịp rồi.
Nhưng mà cậu nghĩ đi nghĩ lại, cậu vốn dĩ có cần chạy đâu. Một tháng lương có 2000 tệ, còn chưa bằng ngưỡng thuế nữa, chạy làm gì vậy trời!
Ngồi yên hóng biến.
Rất nhanh sau đó, cậu đã hóng được cái "biến"----- công ty bọn họ biến thành bị thu mua bởi công ty lớn trong ngành - công ty giải trí F.
Bạn học Tiểu Khương không nhịn được chạy đến chùa Ung Hòa xem thêm quẻ nữa.
Quẻ lên cho thấy...đại hung.
Khương Lạc Thầm không hề biến sắc, xé nát quẻ ngay tại chỗ, vô cùng chính trực nói: "Một sinh viên trường 985 sinh ra dưới lá cờ đỏ như mình mà lại mê tín sao?"
Sau đó nghênh mặt bước ra khỏi chùa Ung Hòa.
Đi làm đúng giờ, tan làm không đúng — này gọi là làm việc linh hoạt.
Chỉ tin điềm lành, không tin điềm dữ — này được gọi là bái phật có chọn lọc.
—
Sau khi công ty bị thu mua, sếp mới kiêm người đại diện đã chuyển công tác đến mời tất cả idol của công ty đến gặp mặt từng người một.
Mỗi người ba phút, không đạt tiêu chuẩn thì trực tiếp hủy hợp đồng; đạt tiêu chuẩn thì giữ lại tiếp tục bồi dưỡng.
Trước đó thì ai cũng muốn hủy, giờ thì muốn ở lại rồi.
Ai bảo sếp mới của bọn họ quá nổi tiếng cơ chứ — vậy mà là Cố Vũ Triết đó! Người đại diện tên tuổi lẫy lừng trong ngành, một tay bồi dưỡng biết bao nhiêu ca sĩ nổi tiếng, thị đế, ảnh hậu!
Cố tổng mặc dù là người đứng sau hậu trường, nhưng khuôn mặt ấy ở giới giải trí toàn mỹ nam mỹ nữ này cũng làm người ta khó quên được. Khuôn mặt anh tuấn, khí chất trầm ổn, lúc không cười thì như cách người khác cả vạn dặm, cười lên rồi thì như gió xuân lướt qua mặt, là người lợi hại có tiếng trong giới.
Anh ta giao thiệp rộng, từng được một đạo diễn hollywood mời đến tham gia tiệc giáng sinh tại gia; nói năng lực quan hệ xã hội của anh ta cũng kinh người, anh ta từng cứu được một minh tinh lớn sập phòng comeout vướng phải tin đồn của dư luận; càng không cần nói tới sau lưng anh ta là công ty giải trí F - là công ty cố vấn của một trong các nghệ sĩ hàng đầu trong giới.
Khương Lạc Thầm nghe được rất nhiều chuyện kì bí của Cố Vũ Triết, đối với mấy đứa cá muối trong công ty nhỏ như Khương Lạc Thầm mà nói thì Cố Vũ Triết như một truyền thuyết vậy, khoảng cách với anh ta thật sự quá lớn rồi, không ngờ lại có một ngày được trực tiếp Cố tổng!
Khương Lạc Thầm hít vào một hơi thật sâu, bước vào phòng họp.
......
Những người xếp hàng trước mặt cậu đều hớn hở bước vào, mếu máo đi ra. Phần lớn bọn họ còn không chịu nổi tới ba phút đã bị Cố Vũ Triết đá ra ngoài.
Khương Lạc Thầm ngược lại không nghĩ vậy, cậu ở đơn vị thực tập hầu như ngày nào cũng bị mắng, Cố tổng mắng có nặng hơn giáo sư của cậu không?
Khương Lạc Thần cứ ôm ý nghĩ như vậy, vô cùng bình tĩnh.
Trong phòng hội nghị có rất nhiều người ngồi, toàn là khuôn mặt lạ, có thể là bộ phận kế hoạch, tuyên truyền, quản lý đại diện của công ty mới. Bọn họ không nói không cười vô cùng nghiêm túc, y chang bồi thẩm đoàn trong tòa án vậy.
Bất quá ngẫm lại thì bọn họ còn không phải bồi thẩm đoàn sao. Chỉ cần lắc lắc cái đầu thì những bạn trẻ không thích hợp làm idol đều bị đá văng ra rồi.
Ở giữa là một người đàn ông đẹp trai mặc suit 3 mảnh, tóc chải hất ngược ra sau, làm lộ ra những đường nét tuấn tú, khí chất chững chạc lạnh lùng, anh ta chính là Cố tổng trong truyền thuyết - Cố Vũ Triết.
Bồi thẩm đoàn thấy Khương Lạc Thầm vừa tiến vào liền mỉm cười, trước đó họ vừa gặp mấy người không được đẹp lắm, y như mấy trái táo tàu vậy. Họ trao đổi ánh mắt với nhau, ý tứ chính là: Hóa ra trong cái nhóm này còn có nhân tài có thể đắp nặn à, làm bọn họ cứ tưởng toàn loài gì kì quái không cơ chứ.
Chỉ có mỗi Cố Vũ Triết sắc mặt không đổi, vẫn lãnh đạm như cũ.
Một trong số thành viên bồi thẩm đoàn nói: "Trước tiên hãy giới thiệu bản thân đi."
Khương Nhạc Thầm vội vàng đứng thẳng: "Chào các quý thầy cô, em tên Khương Lạc Thầm, Lạc trong vui vẻ, Thầm trong nhiệt tình (1). Năm nay 23 tuổi, cân nặng 62kg, chiều cao 1m79. Chiều cao này là chiều cao thật, hy vọng chị gái bộ phận tuyên truyền đừng làm tròn thành 1m80."
Một trong các vị bồi thẩm đoàn: "Tại sao không viết thành 1m80?"
"Bởi vì em đã quyết tâm làm gác cổng cao 1m79. Vậy thì khi gặp những nghệ sĩ nam khai gian 1m80, em chỉ cần đứng kế bên bọn họ là bọn họ giấu đi đâu được nữa!" Khương Lạc Thầm vô cùng khí phách nói, "Vậy khi em ngủm rồi, trên bia mộ em sẽ được khắc: Những nam nghệ sĩ lùn hơn tôi đều không tới 1m80!"
Một trong số bồi thẩm đoàn: "...Phần tự giới thiệu rất hay, lần sau xin đừng giới thiệu nữa."
Khương Lạc Thầm: "?"
Vị bồi thẩm đoàn thứ hai: "Chúng tôi đã coi qua tư liệu của cậu rồi, trong tiết thanh nhạc và vũ đạo cậu đều đạt điểm số rất cao. Nhưng điểm biểu diễn lại không cao lắm, lời bình của thầy giáo là: 'Cười liên tục, không nhập tâm vào vai diễn.'"
Khương Lạc Thầm ngượng ngùng nói: "Vâng, em không am hiểu diễn xuất cho lắm, nhưng em nghĩ trình độ ca nhảy của mình vẫn tạm ổn."
Mọi người đều không nói gì nữa. Trong giới giải trí, không thiếu nhất chính là người có bề ngoài đẹp mã, càng không thiếu người có năng lực nghề nghiệp tốt. Trừ khi cậu có năng lực biểu diễn xuất chúng, không thì bọn họ cũng không muốn phí tài nguyên cho những người có năng lực tổng thể cứ bình bình.
Bồi thẩm đoàn nói: "Còn có gì muốn bổ sung thêm không? Hoặc muốn hỏi thêm chúng tôi không?"
Khương Lạc Thầm ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: "Em vẫn chưa tốt nghiệp, hồi trước công ty cho phép em vừa hoạt động nhóm vừa đi học. Nếu em có thể ở lại thì có thể cho em tiếp tục học tập không?"
"Cậu chưa tốt nghiệp đại học?" Vị bồi thẩm đoàn thứ tư lật đi lật lại bản lý lịch điện tử của cậu, "Cậu vừa gia nhập nhóm thì nhận được giấy báo nhập học, theo lý thì đã phải tốt nghiệp rồi chứ, cậu trì hoãn sao?"
"Không phải." Khương Lạc Thầm vội vã nói, "Chuyên ngành của bọn em là 5 năm."
"Quy định 5 năm...." Bồi thẩm đoàn vừa xem lý lịch của cậu vừa nói, "Học Y 985, ồ, vậy mà là sinh viên xuất sắc."
Thấy được dòng này, mắt của những vị bồi thẩm đoàn đều sáng lên. Hiện giờ giới giải trí quá loạn, rất nhiều người đẹp nhưng bị thiểu năng. Có mỗi mặt cũng không đủ, còn phải có bằng cấp. Trước đó từng có một nghệ sĩ tham gia gameshow, đến Đông Bắc có bao nhiêu tỉnh cũng không biết - cuối cùng bị bê lên hot search bị người người cười nhạo, người phát ngôn có giúp nghệ sĩ bao nhiêu thì độ hảo cảm cũng không quay lại được.
Khương Lạc Thầm có thể thi được vào 985, điều này đã chứng tỏ não vận hành của cậu rất tốt, bối cảnh của học viện y đã đủ mang đến hình ảnh blouse trắng cấm dục, đóng gói xong nói không chừng có thể quẳng đi luôn.
Một hạt giống tốt như vậy, làm cho Cố Vũ Triết trầm mặc nãy giờ cũng mở miệng.
"Vậy là viện y nào, ngành gì?" Giọng của người đang ông này rất dễ nhận ra, trầm và đặc biệt. Âm lượng của anh không lớn, nhưng vừa mở miệng ra thì cả phòng họp đều yên tĩnh. "Y lâm sàng sao?"
Khương Lạc Thầm không biết ngại là gì, nhìn Cố Vũ Triết: "Không phải....ờm, Cố tổng, trường Y dược là do công ty trước viết sai, em học Y thật, nhưng không phải học Y dược."
".......?" Cố Vũ Triết nhướng lông mày lên.
Khương Lạc Thầm: "Em học bên Thú y."
Mọi người: "???"
"Hì hì hì." Khương Lạc Thầm đắc ý ngẩng cao đầu, "Sở trường của em là trị liệu cho gia súc lớn. Trước kia từng lập kỷ lục triệt sản cho 23 con heo trong một giờ, đứng hẳn hạng 1 toàn khóa ớ!"
Mọi người: "..."
—--
Thời gian ba phút đã trôi qua, Khương Lạc Thầm ra khỏi phòng họp.
Cậu vừa đi khỏi thì bồi thẩm đoàn đã bùng nổ, bắt đầu thảo luận về việc đi hay ở của cậu.
"Tôi vừa tra một chút, điểm đầu vào của trường Thú y rất cao, cũng không thấp hơn các trường y bình thường khác là bao nhiêu, cậu trai trẻ này nhất định rất thông minh!"
"Anh xem cậu ta có chỗ nào nhìn thông minh vậy?"
"Nếu giữ lại thì anh định tuyên truyền quảng bá cậu ta như thế nào? Biết giết heo nhất trong giới idol? Biết ca hát nhảy múa nhất trong ngành thú y?"
"Các anh chị ngẫm nghĩ lại hình ảnh kia xem — cuối tuần mặc đồ tài trợ cao cấp đi thảm đỏ, ngày thường ở bệnh viện làm sen xem bệnh cho hoàng thượng à?"
"Tôi cảm thấy đáng yêu mà, rất có hình ảnh tương phản."
"Cậu ta có cảm giác tấu hài, thở câu nào là hài câu đó, nếu không thì đừng làm idol nữa, đẩy cậu ta đi show tạp kỹ đi."
Mọi người cứ anh tới một câu tôi tiếp một câu, cho đến khi một tiếng gõ nhịp nhàng vang lên trong phòng họp.
Mọi người nhìn thấy đầu ngón tay của Cố Vũ Triết gập lại gõ nhịp nhàng trên mặt bàn, 1 cái, 2 cái, 3 cái...Đây là động tác quen thuộc khi suy nghĩ của Cố tổng.
"Giữ lại đi." Cố Vũ Triết mở miệng, giải quyết dứt khoát "Không phải cậu ta muốn làm gác cổng 1m79 sao, vậy cứ để cậu ta làm."
- ----------
(1) Tên em thụ là 姜乐忱 (Jiāng Lè Chén). 乐 trong 快乐 (vui vẻ) và 忱 trong 热忱 (nhiệt tình hăng hái) cái tên nói lên con người...
Vừa thi xong đại học là kỳ nghỉ hè, bạn học Tiểu Khương vì muốn kiếm tiền mua đôi giày bóng rổ hàng limited đã đăng ký một app giao hàng, vinh quang biến thành một anh shipper giao hàng.
Cậu nhận đơn hàng đầu tiên, đó là đến xếp hàng mua một tiệm hamburger cao cấp nào đó ở phố Tam Lý Truân.
Khương Lạc Thầm méo thể hiểu nổi ăn một cái hamburger mà cũng phải xếp hàng tận ba tiếng đồng hồ, hamburger cao cấp thì cũng chỉ là hai miếng bánh mì kẹp thịt thôi mà? Nhưng ai kêu chạy việc vặt kiểu này tiền bo quá nhiều, còn bạn học Tiểu Khương luôn sẵn sàng làm nô lệ cho tư bản. Cậu vui vẻ đứng trong đám đông lẩm nhẩm đếm số tiền kiếm được sau khi chạy xong một đơn, thấy quỹ mua giày đã tăng lên không ít rồi.
Cậu vừa xếp hàng vừa nghĩ, không hổ là bọn nhà giàu ở phố Tam Lý Truân đây mà! Nhìn xem, chỉ mua mỗi một cái hamburger thôi mà cũng phải sửa soạn gọn gàng đẹp trai. Xung quanh toàn bộ đều cao trên m8 m9, đầu tóc thì phải quất 5 6 màu, đồ cũng phải chơi hàng hiệu mới chịu.
Khương Lạc Thầm chỉ mặc mỗi cái áo khoác vàng, đầu cũng đội mũ bảo hiểm tai thỏ màu vàng, đứng lạc lõng giữa đám đông.
Cặp mắt của mọi người xung quanh đều dồn hết vào cậu. Mặc dù Khương Lạc Thầm chỉ mới 18 tuổi, nhưng đã luyện đến loại mặt dày trơ trẽn. Cậu ngẩng cao đầu, tôi giao hàng hamburger cao cấp thì làm sao! Tôi tự dựa vào bản thân kiếm tiền đấy, tôi tự hào!
Nhưng tiếc là niềm tự hào đã bốc hơi sạch theo đám mồ hôi nhễ nhại sau ba tiếng đồng hồ xếp hàng.
Đội ngũ xếp hàng di chuyển đã chậm lại còn uốn khúc. Khương Lạc Thầm bị nắng gắt chiếu vào đầu, nếu không phải vì làm shipper chạy việc vặt thì cậu đã chuồn từ đất nào rồi. Vừa qua được khúc cua cuối cùng thì Khương Lạc Thầm cũng đã vào được một tòa nhà kính xinh đẹp. Ngon quá rồi, trong nhà có máy lạnh, còn có nước chanh bạc hà và cookie miễn phí, còn có một tờ giấy khai thông tin.
Nội dung tờ giấy này yêu cầu điền tên tuổi địa chỉ nhà tốt nghiệp trường nào sở thích cá nhân và tài năng nghệ thuật.
Khương Lạc Thầm nhìn tờ khai thông tin mà ngu người luôn, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống bán hamburger, mà giống bán thân hơn.
Cuối cùng thì não Khương Lạc Thầm cũng đã load kịp, vội vã chạy lại hỏi nhân viên công tác, "Chị, ở đây rốt cuộc xếp hàng làm gì thế?"
Nhân viên công tác âm thầm đánh giá cậu shipper vàng khè trước mặt, mặc dù ăn mặc vô cùng lôi thôi lếch thếch nhưng cũng không che giấu được ngũ quan sắc sảo. Cậu chưa có bất cứ kiểu tạo hình nào, mái tóc ngắn lưa thưa rũ xuống trán, đôi mắt thì to tròn như hươu con, long lanh trong veo nhìn cô.
Nhân viên công tác rất ngạc nhiên "Cậu không biết ở đây xếp hàng làm gì sao?"
Khương Lạc Thầm "Tôi tưởng ở đây xếp hàng mua hamburger."
Nhân viên công tác cười, "Cũng được, nãy còn có người tới xếp hàng test covid."
Khương Lạc Thầm: ".........."
Nhân viên công tác dùng giọng điệu dụ con nít nói: "Chúng tôi ở đây là tuyển thành viên cho nhóm nhạc nam. Bạn nam nhỏ, tôi cảm thấy dáng vẻ cậu rất có khí chất, tới cũng tới rồi, hay là thử một tí đi."
—----- "Tới cũng tới rồi" Bốn chữ này đối với người Trung Quốc như một loại bùa thần bí, cũng có thể do nắng ngày hôm đó gắt quá, cũng có thể nước chanh bạc hà miễn phí quá ngon, cũng có khi do não Khương Lạc Thầm quá thiếu oxi, cậu đầu hàng dưới câu bùa chú này.
Cũng vì vậy mà Khương Lạc Thầm mơ mơ màng màng tham gia thử giọng cho nhóm nhạc hot boy 101.
Cũng vì như vậy, Khương Lạc Thầm quang minh chính đại trở thành thành viên của nhóm nhạc hot boy 101.
Mà chuyện này đã là sự việc của 5 năm trước rồi.
—----------------------------
Vậy thì, Hot boy 101 là cái — beep (đã che, từ ngữ thô tục)— gì nhóm nhạc nam cơ?
Nói đơn giản, là một công ty giải trí nhỏ, muốn copy (đã che) kinh nghiệm thành công của nhóm nhạc nữ lớn ở nước ngoài, tạo thành một nhóm nhạc nam tương tự trong nước với một trăm thành viên.
Không sai, một, trăm, thằng, một, nhóm.
Ông chủ công ty cũng ngây thơ thật, cảm thấy ký một trăm hợp đồng với một trăm anh đẹp trai thì sẽ có một người trở thành đỉnh lưu. Một trăm người còn lại sẽ là cỏ dại trên con đường thăng lên đỉnh lưu của người khác, tưới đại cho tí nước rồi tự sinh tự diệt.
Đáng tiếc rằng, 101 anh đẹp trai của ông ta không thành công trong giới cho lắm.
Hầu hết những người đẹp trai thì luôn đi đôi với đầu có não, không ai sẽ bỏ mấy công ty lớn để chạy lại công ty nhỏ của ông ta mà làm việc công cốc. Trừ Khương Lạc Thầm ra, những người vừa có nhan sắc vừa có tí nổi tiếng đã cao chạy xa bay đến công ty khác, ai ngồi chịu flop với cái công ty dở hơi này chứ? Những trường hợp ít nổi tiếng hơn thì cũng đã quay trở lại làm người bình thường.
Khương Lạc Thầm bị kẹp giữa 2 phe, cuộn không được nghiêng cũng không xong, mơ mơ màng màng trôi qua mấy năm.
Cậu trước giờ luôn rộng lượng hào phóng, một lần ký kết với công ty hẳn 10 năm. Hiện tại chỉ còn 5 năm, mắt nhắm mắt mở kiểu gì cũng sẽ qua.
Các idol khác có thể vì sân khấu mà bỏ quên sinh mệnh, cậu thì không có lý tưởng cao cả đến vậy, cậu chỉ muốn lĩnh 2000 tệ tiền lương mỗi tháng thôi!
2000 tệ: khoảng 7 triệu vnd
Nhưng cũng không được xem thường 2000 tệ đâu, đủ sinh hoạt phí một tháng của một sinh viên đại học rồi.
Đúng vậy—-----Khương Lạc Thầm không giống mấy đứa nghệ sĩ não ngắn, cậu là sinh viên đại học đó! Lại còn là sinh viên đại học 985!
Đại học 985: Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới của Trung Quốc, gồm 39 trường trên khắp cả nước.
Cậu vừa gia nhập nhóm chưa bao lâu thì giấy báo nhập học đã được gửi đến. Là ngôi trường mà cậu luôn ước ao, là chuyên ngành mà cậu mong ước. Cậu tất nhiên không thể vì giấc mơ thần tượng mơ mộng hão huyền kia mà bỏ học đại học được, làm ơn đi trời, cái này là bằng đại học của trường 985 đó!
Dù sao thì nhóm của cậu cũng chả có bất kỳ thông báo chính thức gì, cậu xin công ty vừa học vừa hoạt động nhóm. Cũng may thay ông chủ công ty vô cùng thấu tình đạt lý với việc này, chấp thuận với việc xin xỏ của cậu.
Và thế là trong 5 năm qua, Khương Lạc Thầm mỗi tuần từ thứ 2 đến thứ 6 cũng đi bôn ba từ trường đến công ty. Cậu vật lộn giữa mấy tiết học buổi sáng trên trường, vì tích điểm chuyên cần và điểm GPA; tan học xong, cậu vọt tới công ty để báo cáo, học nhảy, học thanh nhạc, học biểu diễn; thứ 7 cậu đóng đô ở ký túc xá, đợi chờ cơ hội lên sân khấu trong vô vọng.
...Nói thật là, Khương Lạc Thầm cảm giác bản thân không phải đang theo đuổi giấc mơ showbiz, mà đang trong trại huấn luyện quân đội thì đúng hơn.
Bạn đại học của Khương Lạc Thầm đều biết đến cái danh "Idol bán thời gian" này của cậu. Vừa khai giảng xong đã thấy tò mò, còn có người tới tìm cậu chụp ảnh, ký tên, bảo đợi cậu hot lên thì bán chữ ký. Sau đó phát hiện Khương Lạc Thầm nugu dập mặt thì đành âm thầm cất poster vào một góc.
Thậm chí còn có bạn học khuyên Khương Lạc Thầm, nếu phí hủy hợp đồng không cao thì quay xe mau đi.
Bạn học tiểu Khương vô cùng có chính kiến, ai khuyên cũng giả điếc: "Không, tôi cảm thấy mình còn có thể giãy giụa thêm chút nữa! Tôi đến chùa Ung Hòa xem quẻ rồi, mệnh tôi sinh ra là để bạo hồng đó!"
....Được thôi.
Nhưng mà, trước khi Khương Lạc Thầm "hot" thì công ty đã "cháy" trước rồi.
Là cái loại cháy đen thui luôn ấy.
Công ty bọn họ vì trốn thuế mà bị bên trên nêu tên chỉ mặt, trong một khoảng thời gian mà bầy khỉ đã chạy tán loạn, từ sếp cho đến phòng tài vụ đều chuồn đi hết, chỉ còn cái vỏ công ty cùng với những hợp đồng ký kết idol không đáng một xu trong két sắt.
Khương Lạc Thầm chưa kịp load gì, tới khi biết chuyện đã chạy không kịp rồi.
Nhưng mà cậu nghĩ đi nghĩ lại, cậu vốn dĩ có cần chạy đâu. Một tháng lương có 2000 tệ, còn chưa bằng ngưỡng thuế nữa, chạy làm gì vậy trời!
Ngồi yên hóng biến.
Rất nhanh sau đó, cậu đã hóng được cái "biến"----- công ty bọn họ biến thành bị thu mua bởi công ty lớn trong ngành - công ty giải trí F.
Bạn học Tiểu Khương không nhịn được chạy đến chùa Ung Hòa xem thêm quẻ nữa.
Quẻ lên cho thấy...đại hung.
Khương Lạc Thầm không hề biến sắc, xé nát quẻ ngay tại chỗ, vô cùng chính trực nói: "Một sinh viên trường 985 sinh ra dưới lá cờ đỏ như mình mà lại mê tín sao?"
Sau đó nghênh mặt bước ra khỏi chùa Ung Hòa.
Đi làm đúng giờ, tan làm không đúng — này gọi là làm việc linh hoạt.
Chỉ tin điềm lành, không tin điềm dữ — này được gọi là bái phật có chọn lọc.
—
Sau khi công ty bị thu mua, sếp mới kiêm người đại diện đã chuyển công tác đến mời tất cả idol của công ty đến gặp mặt từng người một.
Mỗi người ba phút, không đạt tiêu chuẩn thì trực tiếp hủy hợp đồng; đạt tiêu chuẩn thì giữ lại tiếp tục bồi dưỡng.
Trước đó thì ai cũng muốn hủy, giờ thì muốn ở lại rồi.
Ai bảo sếp mới của bọn họ quá nổi tiếng cơ chứ — vậy mà là Cố Vũ Triết đó! Người đại diện tên tuổi lẫy lừng trong ngành, một tay bồi dưỡng biết bao nhiêu ca sĩ nổi tiếng, thị đế, ảnh hậu!
Cố tổng mặc dù là người đứng sau hậu trường, nhưng khuôn mặt ấy ở giới giải trí toàn mỹ nam mỹ nữ này cũng làm người ta khó quên được. Khuôn mặt anh tuấn, khí chất trầm ổn, lúc không cười thì như cách người khác cả vạn dặm, cười lên rồi thì như gió xuân lướt qua mặt, là người lợi hại có tiếng trong giới.
Anh ta giao thiệp rộng, từng được một đạo diễn hollywood mời đến tham gia tiệc giáng sinh tại gia; nói năng lực quan hệ xã hội của anh ta cũng kinh người, anh ta từng cứu được một minh tinh lớn sập phòng comeout vướng phải tin đồn của dư luận; càng không cần nói tới sau lưng anh ta là công ty giải trí F - là công ty cố vấn của một trong các nghệ sĩ hàng đầu trong giới.
Khương Lạc Thầm nghe được rất nhiều chuyện kì bí của Cố Vũ Triết, đối với mấy đứa cá muối trong công ty nhỏ như Khương Lạc Thầm mà nói thì Cố Vũ Triết như một truyền thuyết vậy, khoảng cách với anh ta thật sự quá lớn rồi, không ngờ lại có một ngày được trực tiếp Cố tổng!
Khương Lạc Thầm hít vào một hơi thật sâu, bước vào phòng họp.
......
Những người xếp hàng trước mặt cậu đều hớn hở bước vào, mếu máo đi ra. Phần lớn bọn họ còn không chịu nổi tới ba phút đã bị Cố Vũ Triết đá ra ngoài.
Khương Lạc Thầm ngược lại không nghĩ vậy, cậu ở đơn vị thực tập hầu như ngày nào cũng bị mắng, Cố tổng mắng có nặng hơn giáo sư của cậu không?
Khương Lạc Thần cứ ôm ý nghĩ như vậy, vô cùng bình tĩnh.
Trong phòng hội nghị có rất nhiều người ngồi, toàn là khuôn mặt lạ, có thể là bộ phận kế hoạch, tuyên truyền, quản lý đại diện của công ty mới. Bọn họ không nói không cười vô cùng nghiêm túc, y chang bồi thẩm đoàn trong tòa án vậy.
Bất quá ngẫm lại thì bọn họ còn không phải bồi thẩm đoàn sao. Chỉ cần lắc lắc cái đầu thì những bạn trẻ không thích hợp làm idol đều bị đá văng ra rồi.
Ở giữa là một người đàn ông đẹp trai mặc suit 3 mảnh, tóc chải hất ngược ra sau, làm lộ ra những đường nét tuấn tú, khí chất chững chạc lạnh lùng, anh ta chính là Cố tổng trong truyền thuyết - Cố Vũ Triết.
Bồi thẩm đoàn thấy Khương Lạc Thầm vừa tiến vào liền mỉm cười, trước đó họ vừa gặp mấy người không được đẹp lắm, y như mấy trái táo tàu vậy. Họ trao đổi ánh mắt với nhau, ý tứ chính là: Hóa ra trong cái nhóm này còn có nhân tài có thể đắp nặn à, làm bọn họ cứ tưởng toàn loài gì kì quái không cơ chứ.
Chỉ có mỗi Cố Vũ Triết sắc mặt không đổi, vẫn lãnh đạm như cũ.
Một trong số thành viên bồi thẩm đoàn nói: "Trước tiên hãy giới thiệu bản thân đi."
Khương Nhạc Thầm vội vàng đứng thẳng: "Chào các quý thầy cô, em tên Khương Lạc Thầm, Lạc trong vui vẻ, Thầm trong nhiệt tình (1). Năm nay 23 tuổi, cân nặng 62kg, chiều cao 1m79. Chiều cao này là chiều cao thật, hy vọng chị gái bộ phận tuyên truyền đừng làm tròn thành 1m80."
Một trong các vị bồi thẩm đoàn: "Tại sao không viết thành 1m80?"
"Bởi vì em đã quyết tâm làm gác cổng cao 1m79. Vậy thì khi gặp những nghệ sĩ nam khai gian 1m80, em chỉ cần đứng kế bên bọn họ là bọn họ giấu đi đâu được nữa!" Khương Lạc Thầm vô cùng khí phách nói, "Vậy khi em ngủm rồi, trên bia mộ em sẽ được khắc: Những nam nghệ sĩ lùn hơn tôi đều không tới 1m80!"
Một trong số bồi thẩm đoàn: "...Phần tự giới thiệu rất hay, lần sau xin đừng giới thiệu nữa."
Khương Lạc Thầm: "?"
Vị bồi thẩm đoàn thứ hai: "Chúng tôi đã coi qua tư liệu của cậu rồi, trong tiết thanh nhạc và vũ đạo cậu đều đạt điểm số rất cao. Nhưng điểm biểu diễn lại không cao lắm, lời bình của thầy giáo là: 'Cười liên tục, không nhập tâm vào vai diễn.'"
Khương Lạc Thầm ngượng ngùng nói: "Vâng, em không am hiểu diễn xuất cho lắm, nhưng em nghĩ trình độ ca nhảy của mình vẫn tạm ổn."
Mọi người đều không nói gì nữa. Trong giới giải trí, không thiếu nhất chính là người có bề ngoài đẹp mã, càng không thiếu người có năng lực nghề nghiệp tốt. Trừ khi cậu có năng lực biểu diễn xuất chúng, không thì bọn họ cũng không muốn phí tài nguyên cho những người có năng lực tổng thể cứ bình bình.
Bồi thẩm đoàn nói: "Còn có gì muốn bổ sung thêm không? Hoặc muốn hỏi thêm chúng tôi không?"
Khương Lạc Thầm ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: "Em vẫn chưa tốt nghiệp, hồi trước công ty cho phép em vừa hoạt động nhóm vừa đi học. Nếu em có thể ở lại thì có thể cho em tiếp tục học tập không?"
"Cậu chưa tốt nghiệp đại học?" Vị bồi thẩm đoàn thứ tư lật đi lật lại bản lý lịch điện tử của cậu, "Cậu vừa gia nhập nhóm thì nhận được giấy báo nhập học, theo lý thì đã phải tốt nghiệp rồi chứ, cậu trì hoãn sao?"
"Không phải." Khương Lạc Thầm vội vã nói, "Chuyên ngành của bọn em là 5 năm."
"Quy định 5 năm...." Bồi thẩm đoàn vừa xem lý lịch của cậu vừa nói, "Học Y 985, ồ, vậy mà là sinh viên xuất sắc."
Thấy được dòng này, mắt của những vị bồi thẩm đoàn đều sáng lên. Hiện giờ giới giải trí quá loạn, rất nhiều người đẹp nhưng bị thiểu năng. Có mỗi mặt cũng không đủ, còn phải có bằng cấp. Trước đó từng có một nghệ sĩ tham gia gameshow, đến Đông Bắc có bao nhiêu tỉnh cũng không biết - cuối cùng bị bê lên hot search bị người người cười nhạo, người phát ngôn có giúp nghệ sĩ bao nhiêu thì độ hảo cảm cũng không quay lại được.
Khương Lạc Thầm có thể thi được vào 985, điều này đã chứng tỏ não vận hành của cậu rất tốt, bối cảnh của học viện y đã đủ mang đến hình ảnh blouse trắng cấm dục, đóng gói xong nói không chừng có thể quẳng đi luôn.
Một hạt giống tốt như vậy, làm cho Cố Vũ Triết trầm mặc nãy giờ cũng mở miệng.
"Vậy là viện y nào, ngành gì?" Giọng của người đang ông này rất dễ nhận ra, trầm và đặc biệt. Âm lượng của anh không lớn, nhưng vừa mở miệng ra thì cả phòng họp đều yên tĩnh. "Y lâm sàng sao?"
Khương Lạc Thầm không biết ngại là gì, nhìn Cố Vũ Triết: "Không phải....ờm, Cố tổng, trường Y dược là do công ty trước viết sai, em học Y thật, nhưng không phải học Y dược."
".......?" Cố Vũ Triết nhướng lông mày lên.
Khương Lạc Thầm: "Em học bên Thú y."
Mọi người: "???"
"Hì hì hì." Khương Lạc Thầm đắc ý ngẩng cao đầu, "Sở trường của em là trị liệu cho gia súc lớn. Trước kia từng lập kỷ lục triệt sản cho 23 con heo trong một giờ, đứng hẳn hạng 1 toàn khóa ớ!"
Mọi người: "..."
—--
Thời gian ba phút đã trôi qua, Khương Lạc Thầm ra khỏi phòng họp.
Cậu vừa đi khỏi thì bồi thẩm đoàn đã bùng nổ, bắt đầu thảo luận về việc đi hay ở của cậu.
"Tôi vừa tra một chút, điểm đầu vào của trường Thú y rất cao, cũng không thấp hơn các trường y bình thường khác là bao nhiêu, cậu trai trẻ này nhất định rất thông minh!"
"Anh xem cậu ta có chỗ nào nhìn thông minh vậy?"
"Nếu giữ lại thì anh định tuyên truyền quảng bá cậu ta như thế nào? Biết giết heo nhất trong giới idol? Biết ca hát nhảy múa nhất trong ngành thú y?"
"Các anh chị ngẫm nghĩ lại hình ảnh kia xem — cuối tuần mặc đồ tài trợ cao cấp đi thảm đỏ, ngày thường ở bệnh viện làm sen xem bệnh cho hoàng thượng à?"
"Tôi cảm thấy đáng yêu mà, rất có hình ảnh tương phản."
"Cậu ta có cảm giác tấu hài, thở câu nào là hài câu đó, nếu không thì đừng làm idol nữa, đẩy cậu ta đi show tạp kỹ đi."
Mọi người cứ anh tới một câu tôi tiếp một câu, cho đến khi một tiếng gõ nhịp nhàng vang lên trong phòng họp.
Mọi người nhìn thấy đầu ngón tay của Cố Vũ Triết gập lại gõ nhịp nhàng trên mặt bàn, 1 cái, 2 cái, 3 cái...Đây là động tác quen thuộc khi suy nghĩ của Cố tổng.
"Giữ lại đi." Cố Vũ Triết mở miệng, giải quyết dứt khoát "Không phải cậu ta muốn làm gác cổng 1m79 sao, vậy cứ để cậu ta làm."
- ----------
(1) Tên em thụ là 姜乐忱 (Jiāng Lè Chén). 乐 trong 快乐 (vui vẻ) và 忱 trong 热忱 (nhiệt tình hăng hái) cái tên nói lên con người...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook