Hùng Bá Thiên Hạ
-
Chương 597: Nam bắc giáp công
Tám ngày sau, đại tướng Montana dưới trướng vương tử Hannibal Huyền Diệp dẫn một trăm ngàn chiến sĩ tập kích đế đô. Quân coi giữ đế đô hầu như không có phản ứng, bởi vì bọn họ cho rằng kẻ thù vẫn còn xa ở ngoài biên ải, không đến một tháng thì nhất định chưa thể đến đây. Hiển nhiên bọn họ không hiểu gì về chiến tranh, họ cho rằng quân đội đều là bò sát.
Tình hình chiến đấu không hề kịch liệt, đế đô thất thủ, huy hoàng ngàn năm tan vỡ.
Cũng trong mấy ngày nay, năm trong tám vị Shaman đến thành Doran, Giáo hoàng mới Arthur Hebrew tuyên bố nhậm chức tại tòa thành thần tích Doran. Vị Giáo Hoàng mới này khác hẵn những Giáo hoàng trước đây, thứ hắn nhận được không phải vinh quang và quyền lực mà là trách nhiệm nặng nề. Đánh lui kẻ thù, khôi phục Mông Gia, khôi phục vinh quang của Giáo đình.
Mà ba vị Shaman còn lại thì tuyên bố ủng hộ Neberro. Lúc này đế đô không cần Giáo hoàng mới mà là một Thống soái lãnh đạo Mông Gia xua đuổi kẻ xâm lấn, Neberro Sanchez chính là người được thần lựa chọn.
Sau khi đế đô thất thủ, các thế lực xung quanh đế đô tấp nập rút đến hai nơi này, lúc này cũng chỉ có hai khu vực này có thể bảo vệ được bọn họ. Người nào không kịp đi thì phải tiếp nhận sự thống trị của Hannibal.
Đế đô rơi vào cảnh hỗn loạn trước đó chưa từng có, đương nhiên đối với một số quý tộc thì đây chỉ là thay chủ nhân cần phụng dưỡng mà thôi. Đối với bọn họ, ai xưng vương bọn họ cũng có thể hưởng thụ cuộc sống, hơn nữa người thống trị mới cũng cần bọn họ hỗ trợ thống trị quốc gia, quản lý nhân dân.
Đối với vấn đề này đương nhiên Huyền Diệp biểu thị hoan nghênh.
Người khác nhau có phương thức sinh tồn khác nhau.
Bích Tú cũng mang một bộ phận người trốn đến Doran, sau trận chiến này ngạo khí của nhạc mẫu cực phẩm hoàn toàn biến mất, bà đã rõ ràng một việc, thế giới này đã không phải là thế giới của thế hệ bà nữa.
Peloponnisos cũng nhận được tin tức di chuyển của gia tộc, cộng với số quân O'Donna mang đến và một bộ phận sức mạnh từ đế đô, thành Doran đã lớn mạnh hơn không ít.
Đương nhiên nếu đặt lên bàn cân thì quả thật Neberro đã nhận được nhiều tài nguyên hơn Arthur. Bổ nhiệm của Giáo hoàng đóng vai trò rất lớn, nhưng dù sao thì Giáo hoàng cũng đã chết, Giáo đình suy sụp, thành quả xây dựng của hệ thống Quan cầm quyền nhiều năm qua cũng phát huy vai trò không kém.
Đế đô bị đánh hạ vài ngày Neberro tuyên bố kết minh với Phong Chi Quốc cùng chống lại kẻ xâm lấn Hannibal.
Phong Chi Quốc thì lấy cớ Hannibal xâm chiếm Phong Chi Quốc nên cũng dẫn quân tiến công lãnh thổ Hannibal.
Hiển nhiên Phong Thác rất rõ ràng, nếu như đợi Huyền Diệp hoàn thành chiếm lĩnh và thống trị Mông Gia thì không còn ai trên Đại lục Thần thú có thể ngăn cản Hannibal. Thiết kỵ Hannibal cộng thêm của cải của Mông Gia quả thực là tượng trưng của vô địch.
Trâu Lượng và Neberro thì mở cửa tiếp nhận đại lượng nạn dân, lập phòng tuyến chiến lược mới để phòng thủ.
Sự xâm lấn của Phong Chi Quốc đương nhiên tạo thành quấy nhiễu rất lớn đối với Huyền Diệp, mặc dù sớm muộn gì cũng phải chiến đấu nhưng Huyền Diệp không nghĩ tới Phong Thác lại trực tiếp như vậy, và cũng to gan như vậy. Có điều Phong Chi Quốc vẫn đánh giá thấp quốc lực của Hannibal, cuộc chiến này Hannibal không hề dùng toàn lực, huống hồ còn có đám tạp binh Man Hoang, Hannibal hoàn toàn có thể ngăn cản một hồi.
Múi tên đã rời cung không thể quay lại, sau khi giải quyết đế quốc Saron Huyền Diệp mới có thể phái một bộ phận quân đội về tiếp viện, nhưng bây giờ phải vất vả một lần để nhàn nhã cả đời.
Thánh điện xảy ra hoả hoạn, có một bộ phận sụp đổ nhưng về cơ bản vẫn coi như hoàn hảo. Huyền Diệp cũng thán phục sự xa hoa của đế đô. Tất cả những gì ở nơi này đều đi trước Hannibal hàng chục năm, bây giờ lại nhẹ nhàng rơi vào trong tay hắn như vậy.
"Faye đâu?"
"Tự thiêu trong thánh điện khi Giáo hoàng chết trận".
Star có chút cảm thán, nhà quân sự này còn một thân phận khác: Một thi nhân.
"Đáng tiếc không thể được thấy dung nhan". nguồn qtruyen.net
"Thưa điện hạ, bây giờ Mông Gia đã là của ngài".
"Giải quyết Long Ma rồi nói tiếp, bên chỗ Long Ma có phản ứng gì?"
"Hết thảy đều trong dự liệu, theo thám tử của chúng ta báo cáo, nghe nói chúng ta tiến vào đế đô trước Long Ma đã nổi giận lôi đình, có điều nhận được lời mời từ sứ giả của chúng ta hắn cũng rất vui vẻ. Hắn biểu thị tán thưởng đối với sự tôn trọng của chúng ta".
Huyền Diệp cũng không nhịn được cười, "Hắn thật sự coi chính mình là người đứng đầu đại lục rồi, ha ha".
Nói xong Huyền Diệp cũng không nhịn được lắc đầu, "Người này mặc dù cuồng bạo nhưng sợ rằng hắn cũng là người mạnh nhất trong bốn yêu vương. Chúng ta phải chuẩn bị vạn toàn, sắp xếp tại đế đô đồng thời cũng phải lệnh cho quân đội chuẩn bị đột kích, hai phương án cùng tiến hành".
"Điện hạ anh minh!" Star rất vui vẻ, đối với một mưu thần đi theo minh chủ để chiến đấu cũng hưởng thụ cao nhất, điện hạ chẳng những oai hùng dũng cảm mà còn trí tuệ vô song, không câu nệ tiểu tiết.
"Binh bất yếm trá, đây là điều ngươi dạy ta mà".
Huyền Diệp cười cười, ca ngợi Star không hề keo kiệt. Loại sức hấp dẫn của lãnh tụ trong gia tộc Hannibal có thể làm cho nhiều người mạnh sẵn sàng quên mình như vậy.
Ba ngày sau Long Ma dẫn cận vệ quân của hắn tiến vào Giáo đình thương thảo chia cắt Mông Gia như thế nào.
Đương nhiên Hỏa yêu vương quả thật là kẻ tài cao gan cũng lớn, hắn cũng cực kì hài lòng với sự khiêm tốn của Huyền Diệp. Có thể thấy những người này đều kinh sợ trước sức mạnh của hắn.
Yến tiệc rất vuiv ẻ, Hỏa yêu vương cực kì thích rượu ngon của người thú. Không có gì phải nghi ngờ, rượu ngon nhất trên thế giới đều chỉ có ở đế đô Mông Gia.
Rượu ngon và giai nhân là sở thích của Hỏa yêu vương, rượu là dùng để uống, mà sau khi cướp lấy thân thể người thú Hỏa yêu vương cũng kế thừa một vài nhu cầu của người thú. Nhưng hắn lại thích cắn nuốt sức sống của phụ nữ trong cao trào hơn.
Cuồng hoan làm cho buổi tiệc lên tới cao trào. Hỏa yêu vương đã rũ sạch những đau khổ trước đây, phá hủy Giáo đình, trở thành người đứng đầu thế giới, hắn đã tới thượng đỉnh.
Đúng lúc này tất cả đèn trong bữa tiệc vụt tắt, trong nháy mắt vô số cung thủ bắn về phía Hỏa yêu vương như mưa. Những quan chức đế quốc Saron ở đây lập tức biến thành con nhím, đương nhiên còn có cả những phụ nữ bồi rượu.
Ngọn lửa hừng hực bùng cháy trên người Hỏa yêu vương, nguy cơ sống chết vẫn làm cho hắn làm ra phản ứng, nhưng thân thể lại không hề hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của tư duy. Đây là thân thể người thú, không phải thân thể bất tử của yêu vương.
"Túy long thảo do rồng thú vực sâu cấp sáu mươi lăm bảo vệ, hai trăm mũi tên vàng tối mang thuộc tính hàn băng, đối với Hỏa yêu vương thì đây cũng là một bữa ăn thịnh soạn".
Star cười tít mắt nhìn đại sảnh thánh điện đã chìm trong biển lửa.
Tiếng gào thét như dã thú vang ra từ trong thánh điện. Sau khi kẻ xâm lấn chiếm lĩnh đế đô, mặc dù tình hình thiêu đốt cướp giết không nghiêm trọng lắm nhưng người đế đô đều ngoan ngoãn trốn ở trong nhà, vì vậy tiếng gào thét của dã thú này càng tỏ ra đáng sợ.
Ngọn lửa sôi trào, Hỏa yêu vương phóng lên cao.
Ngọn lửa rực cháy trên người Long Ma, máu không ngừng chảy. Mặc dù giận dữ nhưng hắn không làm gì được, vì hắn cảm thấy thân thể không nghe mệnh lệnh của mình, cả những mũi tên đáng chết đó nữa.
Có điều vừa bay lên không trung Hỏa yêu vương đột nhiên phát hiện hàng ngàn điểm nhỏ bay về phía mình.
Mấy ngàn cung thủ bên ngoài đang đợi hắn, khi Hỏa yêu vương xuất hiện trên không trung tất cả cung tên đều bắn ra.
Dù ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng không phát huy được.
Trên mặt Huyền Diệp mang nụ cười kiêu ngạo, "Chúng vĩnh viễn không rõ vì sao chỉ biết thất bại, trí tuệ mới là sức mạnh lớn nhất trên thế giới này".
Hỏa yêu vương quả thật đã bị bắn thành con nhím nhưng hắn không chạy trốn lên cao mà đột nhiên hạ xuống đám cung thủ, hai tay quay một vòng, lập tức một đám cung thủ xung quanh bị hút thành xác khô.
Khôi phục được một chút sức mạnh, Hỏa yêu vương không dám dừng lại mà lập tức chạy ra. Tốc độ của cao thủ có nhanh đến mấy cũng không đủ để ép Long Ma vào chỗ chết.
"Huyền Diệp, một ngày nào đó ngươi phải trả lại gấp bội!"
Tiếng gầm của Long Ma vang vọng trời đêm, lúc này sắc mặt Huyền Diệp mới bình tĩnh lại.
Star cũng ngẩn người, không ai ngờ hắn lại có thể hấp thu sức sống của người khác để chữa thương.
"Đuổi, bằng bất kì giá nào!"
Huyền Diệp nói, cho dù người nào có một kẻ thù như vậy cũng không ngủ được.
Mà quân đội của Huyền Diệp cũng bắt đầu phát động tấn công đối với đế quốc Saron, buồn cười là đế quốc Saron còn thật sự cho rằng đây là quân đội bạn, kết quả là bị đánh tan tác. Trận chiến này cũng tuyên cáo thời kì chiến đấu với tinh thần kị sĩ đã kết thúc, chiến đấu tiến vào thời đại xảo quyệt.
Thắng làm vua thua làm giặc, thủ đoạn thì đã làm sao?
Lịch sử là do người thắng viết nên, người bại có thể đi vào dã sử cũng đã tốt lắm rồi.
Quân đội Saron căn bản không phải đối thủ của Hannibal, kẻ thì chết, kẻ thì hàng, quốc sư Long Ma thì biến mất vô tung vô ảnh, cao thủ Hannibal cũng không bắt được.
Tóm lại người thắng lớn nhất của trận chiến này là Hannibal, chiếm lĩnh đế đô, tiêu diệt đối thủ cạnh tranh, Hannibal tuyên bố chính thức tiếp quản Mông Gia và quyết định dời đô đến Mông Gia.
Bởi vì Mông Gia thật sự quá giàu có, chẳng những là Huyền Diệp mà tất cả mọi tướng lĩnh đều cảm thấy chỉ có dũng sĩ Hannibal mới có tư cách sống tại Mông Gia.
Ở đây dễ chịu, ở đây có rượu ngon, ở đây có người đẹp, ở đây có cuộc sống phóng túng, một khi đã hưởng thụ thì sẽ không muốn trở lại cuộc sống buồn tẻ nữa.
Đây là sự hấp dẫn của đế đô.
Bởi vì Huyền Diệp không hề tàn sát trắng trợn, một số quý tộc đầu hàng cũng được sử dụng, lại tiếp tục ngang ngược trên đường. Nói cho dễ nghe, Hannibal nhận được chỉ thị của Thần thú đến cứu vớt Mông Gia.
Lý do là gì không quan trọng, chỉ cần có lí do là được.
Đại quân Hannibal cũng tiến vào đế đô, sau khi ổn định cục diện Huyền Diệp phái quân đoàn năm trăm ngàn người trở lại Hannibal, phối hợp với quân đội trong nước chống lại Phong Chi Quốc.
Việc này hắn lại không hề lo lắng, chỉ cần giải quyết được Arthur và Neberro thì hắn chính là vua của cả thế giới.
Nhưng chuyện này lại không phải có thể vội được. Luân phiên huyết chiến, quân đội cũng cần nghỉ ngơi. Quan trọng nhất là, Huyền Diệp cho rằng đã chiếm lĩnh đế đô thì Mông Gia kỳ thực cũng đã biến mất, vì vậy cứ đợi đến khi ổn định được cục diện rồi mới chậm rãi dọn dẹp các thế lực còn sót lại.
Xét từ chỉnh thể thì suy tính của Huyền Diệp quả thật cũng tốt, nhưng các chiến sĩ kiên cường xuất thân từ một quốc gia giá rét của Hannibal không sợ kẻ thù mạnh mẽ, thậm chí không sợ thần uy của Giáo hoàng nhưng vẫn không thể nào ngăn cản một loại ăn mòn, đó chính là xa hoa. Mà lúc này Huyền Diệp chưa hề ý thức được điểm này, ngay cả chính hắn cũng đắm chìm trong loại cảm giác thỏa mãn đó.
Qua trận chiến này quả thật Huyền Diệp Hannibal đã danh chấn thiên hạ, trong bầu không khí căng thẳng cục diện đại lục cũng được phân chia lại lần nữa.
Hai đế quốc Mông Gia và Saron rõ ràng là thiệt hại lớn nhất, mặc dù là bên tiến công nhưng quốc lực của đế quốc Saron vốn đã không cách nào so với Hannibal và Phong Chi Quốc, chỉ là bị quốc sư Long Ma đầu độc mà thôi. Bây giờ quốc sư Long Ma đã mất tích, sống chết không rõ, tâm tình phản chiến trong nước tăng vọt, đồng thời cũng thiệt hại rất lớn mà không thu được lợi ích gì. Quốc lực đế quốc Saron suy yếu đến điểm thấp nhất, không thể có phản ứng gì khác, đành tuyên bố kết minh với Phong Chi Quốc. Phong Chi Quốc cũng bị Hannibal đánh lén, dân chúng cũng rất là căm thù Hannibal, cho rằng Hannibal là kẻ vô sỉ nhất trong lịch sử. Mục tiêu của Phong Chi Quốc chuyển dời từ Mông Gia đến Hannibal.
Mà tại Mông Gia, hai thế lực lớn do Arthur và Neberro dẫn đầu cũng đã chuẩn bị tác chiến lâu dài với đại quân Hannibal. Bất kể Arthur hay là Neberro đều có thể rất rõ ràng điểm này, bọn họ không hề tự phụ về sức chiến đấu của phe mình. Giữa Arthur và Neberro cũng có sự hiểu ngầm, mặc dù nói là hợp tác, cũng không thể hợp tác được nhưng dù sao cũng có kẻ thù chung.
Hai người một nam một bắc bao vây Hannibal tại trung ương.
Tình hình chiến đấu không hề kịch liệt, đế đô thất thủ, huy hoàng ngàn năm tan vỡ.
Cũng trong mấy ngày nay, năm trong tám vị Shaman đến thành Doran, Giáo hoàng mới Arthur Hebrew tuyên bố nhậm chức tại tòa thành thần tích Doran. Vị Giáo Hoàng mới này khác hẵn những Giáo hoàng trước đây, thứ hắn nhận được không phải vinh quang và quyền lực mà là trách nhiệm nặng nề. Đánh lui kẻ thù, khôi phục Mông Gia, khôi phục vinh quang của Giáo đình.
Mà ba vị Shaman còn lại thì tuyên bố ủng hộ Neberro. Lúc này đế đô không cần Giáo hoàng mới mà là một Thống soái lãnh đạo Mông Gia xua đuổi kẻ xâm lấn, Neberro Sanchez chính là người được thần lựa chọn.
Sau khi đế đô thất thủ, các thế lực xung quanh đế đô tấp nập rút đến hai nơi này, lúc này cũng chỉ có hai khu vực này có thể bảo vệ được bọn họ. Người nào không kịp đi thì phải tiếp nhận sự thống trị của Hannibal.
Đế đô rơi vào cảnh hỗn loạn trước đó chưa từng có, đương nhiên đối với một số quý tộc thì đây chỉ là thay chủ nhân cần phụng dưỡng mà thôi. Đối với bọn họ, ai xưng vương bọn họ cũng có thể hưởng thụ cuộc sống, hơn nữa người thống trị mới cũng cần bọn họ hỗ trợ thống trị quốc gia, quản lý nhân dân.
Đối với vấn đề này đương nhiên Huyền Diệp biểu thị hoan nghênh.
Người khác nhau có phương thức sinh tồn khác nhau.
Bích Tú cũng mang một bộ phận người trốn đến Doran, sau trận chiến này ngạo khí của nhạc mẫu cực phẩm hoàn toàn biến mất, bà đã rõ ràng một việc, thế giới này đã không phải là thế giới của thế hệ bà nữa.
Peloponnisos cũng nhận được tin tức di chuyển của gia tộc, cộng với số quân O'Donna mang đến và một bộ phận sức mạnh từ đế đô, thành Doran đã lớn mạnh hơn không ít.
Đương nhiên nếu đặt lên bàn cân thì quả thật Neberro đã nhận được nhiều tài nguyên hơn Arthur. Bổ nhiệm của Giáo hoàng đóng vai trò rất lớn, nhưng dù sao thì Giáo hoàng cũng đã chết, Giáo đình suy sụp, thành quả xây dựng của hệ thống Quan cầm quyền nhiều năm qua cũng phát huy vai trò không kém.
Đế đô bị đánh hạ vài ngày Neberro tuyên bố kết minh với Phong Chi Quốc cùng chống lại kẻ xâm lấn Hannibal.
Phong Chi Quốc thì lấy cớ Hannibal xâm chiếm Phong Chi Quốc nên cũng dẫn quân tiến công lãnh thổ Hannibal.
Hiển nhiên Phong Thác rất rõ ràng, nếu như đợi Huyền Diệp hoàn thành chiếm lĩnh và thống trị Mông Gia thì không còn ai trên Đại lục Thần thú có thể ngăn cản Hannibal. Thiết kỵ Hannibal cộng thêm của cải của Mông Gia quả thực là tượng trưng của vô địch.
Trâu Lượng và Neberro thì mở cửa tiếp nhận đại lượng nạn dân, lập phòng tuyến chiến lược mới để phòng thủ.
Sự xâm lấn của Phong Chi Quốc đương nhiên tạo thành quấy nhiễu rất lớn đối với Huyền Diệp, mặc dù sớm muộn gì cũng phải chiến đấu nhưng Huyền Diệp không nghĩ tới Phong Thác lại trực tiếp như vậy, và cũng to gan như vậy. Có điều Phong Chi Quốc vẫn đánh giá thấp quốc lực của Hannibal, cuộc chiến này Hannibal không hề dùng toàn lực, huống hồ còn có đám tạp binh Man Hoang, Hannibal hoàn toàn có thể ngăn cản một hồi.
Múi tên đã rời cung không thể quay lại, sau khi giải quyết đế quốc Saron Huyền Diệp mới có thể phái một bộ phận quân đội về tiếp viện, nhưng bây giờ phải vất vả một lần để nhàn nhã cả đời.
Thánh điện xảy ra hoả hoạn, có một bộ phận sụp đổ nhưng về cơ bản vẫn coi như hoàn hảo. Huyền Diệp cũng thán phục sự xa hoa của đế đô. Tất cả những gì ở nơi này đều đi trước Hannibal hàng chục năm, bây giờ lại nhẹ nhàng rơi vào trong tay hắn như vậy.
"Faye đâu?"
"Tự thiêu trong thánh điện khi Giáo hoàng chết trận".
Star có chút cảm thán, nhà quân sự này còn một thân phận khác: Một thi nhân.
"Đáng tiếc không thể được thấy dung nhan". nguồn qtruyen.net
"Thưa điện hạ, bây giờ Mông Gia đã là của ngài".
"Giải quyết Long Ma rồi nói tiếp, bên chỗ Long Ma có phản ứng gì?"
"Hết thảy đều trong dự liệu, theo thám tử của chúng ta báo cáo, nghe nói chúng ta tiến vào đế đô trước Long Ma đã nổi giận lôi đình, có điều nhận được lời mời từ sứ giả của chúng ta hắn cũng rất vui vẻ. Hắn biểu thị tán thưởng đối với sự tôn trọng của chúng ta".
Huyền Diệp cũng không nhịn được cười, "Hắn thật sự coi chính mình là người đứng đầu đại lục rồi, ha ha".
Nói xong Huyền Diệp cũng không nhịn được lắc đầu, "Người này mặc dù cuồng bạo nhưng sợ rằng hắn cũng là người mạnh nhất trong bốn yêu vương. Chúng ta phải chuẩn bị vạn toàn, sắp xếp tại đế đô đồng thời cũng phải lệnh cho quân đội chuẩn bị đột kích, hai phương án cùng tiến hành".
"Điện hạ anh minh!" Star rất vui vẻ, đối với một mưu thần đi theo minh chủ để chiến đấu cũng hưởng thụ cao nhất, điện hạ chẳng những oai hùng dũng cảm mà còn trí tuệ vô song, không câu nệ tiểu tiết.
"Binh bất yếm trá, đây là điều ngươi dạy ta mà".
Huyền Diệp cười cười, ca ngợi Star không hề keo kiệt. Loại sức hấp dẫn của lãnh tụ trong gia tộc Hannibal có thể làm cho nhiều người mạnh sẵn sàng quên mình như vậy.
Ba ngày sau Long Ma dẫn cận vệ quân của hắn tiến vào Giáo đình thương thảo chia cắt Mông Gia như thế nào.
Đương nhiên Hỏa yêu vương quả thật là kẻ tài cao gan cũng lớn, hắn cũng cực kì hài lòng với sự khiêm tốn của Huyền Diệp. Có thể thấy những người này đều kinh sợ trước sức mạnh của hắn.
Yến tiệc rất vuiv ẻ, Hỏa yêu vương cực kì thích rượu ngon của người thú. Không có gì phải nghi ngờ, rượu ngon nhất trên thế giới đều chỉ có ở đế đô Mông Gia.
Rượu ngon và giai nhân là sở thích của Hỏa yêu vương, rượu là dùng để uống, mà sau khi cướp lấy thân thể người thú Hỏa yêu vương cũng kế thừa một vài nhu cầu của người thú. Nhưng hắn lại thích cắn nuốt sức sống của phụ nữ trong cao trào hơn.
Cuồng hoan làm cho buổi tiệc lên tới cao trào. Hỏa yêu vương đã rũ sạch những đau khổ trước đây, phá hủy Giáo đình, trở thành người đứng đầu thế giới, hắn đã tới thượng đỉnh.
Đúng lúc này tất cả đèn trong bữa tiệc vụt tắt, trong nháy mắt vô số cung thủ bắn về phía Hỏa yêu vương như mưa. Những quan chức đế quốc Saron ở đây lập tức biến thành con nhím, đương nhiên còn có cả những phụ nữ bồi rượu.
Ngọn lửa hừng hực bùng cháy trên người Hỏa yêu vương, nguy cơ sống chết vẫn làm cho hắn làm ra phản ứng, nhưng thân thể lại không hề hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của tư duy. Đây là thân thể người thú, không phải thân thể bất tử của yêu vương.
"Túy long thảo do rồng thú vực sâu cấp sáu mươi lăm bảo vệ, hai trăm mũi tên vàng tối mang thuộc tính hàn băng, đối với Hỏa yêu vương thì đây cũng là một bữa ăn thịnh soạn".
Star cười tít mắt nhìn đại sảnh thánh điện đã chìm trong biển lửa.
Tiếng gào thét như dã thú vang ra từ trong thánh điện. Sau khi kẻ xâm lấn chiếm lĩnh đế đô, mặc dù tình hình thiêu đốt cướp giết không nghiêm trọng lắm nhưng người đế đô đều ngoan ngoãn trốn ở trong nhà, vì vậy tiếng gào thét của dã thú này càng tỏ ra đáng sợ.
Ngọn lửa sôi trào, Hỏa yêu vương phóng lên cao.
Ngọn lửa rực cháy trên người Long Ma, máu không ngừng chảy. Mặc dù giận dữ nhưng hắn không làm gì được, vì hắn cảm thấy thân thể không nghe mệnh lệnh của mình, cả những mũi tên đáng chết đó nữa.
Có điều vừa bay lên không trung Hỏa yêu vương đột nhiên phát hiện hàng ngàn điểm nhỏ bay về phía mình.
Mấy ngàn cung thủ bên ngoài đang đợi hắn, khi Hỏa yêu vương xuất hiện trên không trung tất cả cung tên đều bắn ra.
Dù ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng không phát huy được.
Trên mặt Huyền Diệp mang nụ cười kiêu ngạo, "Chúng vĩnh viễn không rõ vì sao chỉ biết thất bại, trí tuệ mới là sức mạnh lớn nhất trên thế giới này".
Hỏa yêu vương quả thật đã bị bắn thành con nhím nhưng hắn không chạy trốn lên cao mà đột nhiên hạ xuống đám cung thủ, hai tay quay một vòng, lập tức một đám cung thủ xung quanh bị hút thành xác khô.
Khôi phục được một chút sức mạnh, Hỏa yêu vương không dám dừng lại mà lập tức chạy ra. Tốc độ của cao thủ có nhanh đến mấy cũng không đủ để ép Long Ma vào chỗ chết.
"Huyền Diệp, một ngày nào đó ngươi phải trả lại gấp bội!"
Tiếng gầm của Long Ma vang vọng trời đêm, lúc này sắc mặt Huyền Diệp mới bình tĩnh lại.
Star cũng ngẩn người, không ai ngờ hắn lại có thể hấp thu sức sống của người khác để chữa thương.
"Đuổi, bằng bất kì giá nào!"
Huyền Diệp nói, cho dù người nào có một kẻ thù như vậy cũng không ngủ được.
Mà quân đội của Huyền Diệp cũng bắt đầu phát động tấn công đối với đế quốc Saron, buồn cười là đế quốc Saron còn thật sự cho rằng đây là quân đội bạn, kết quả là bị đánh tan tác. Trận chiến này cũng tuyên cáo thời kì chiến đấu với tinh thần kị sĩ đã kết thúc, chiến đấu tiến vào thời đại xảo quyệt.
Thắng làm vua thua làm giặc, thủ đoạn thì đã làm sao?
Lịch sử là do người thắng viết nên, người bại có thể đi vào dã sử cũng đã tốt lắm rồi.
Quân đội Saron căn bản không phải đối thủ của Hannibal, kẻ thì chết, kẻ thì hàng, quốc sư Long Ma thì biến mất vô tung vô ảnh, cao thủ Hannibal cũng không bắt được.
Tóm lại người thắng lớn nhất của trận chiến này là Hannibal, chiếm lĩnh đế đô, tiêu diệt đối thủ cạnh tranh, Hannibal tuyên bố chính thức tiếp quản Mông Gia và quyết định dời đô đến Mông Gia.
Bởi vì Mông Gia thật sự quá giàu có, chẳng những là Huyền Diệp mà tất cả mọi tướng lĩnh đều cảm thấy chỉ có dũng sĩ Hannibal mới có tư cách sống tại Mông Gia.
Ở đây dễ chịu, ở đây có rượu ngon, ở đây có người đẹp, ở đây có cuộc sống phóng túng, một khi đã hưởng thụ thì sẽ không muốn trở lại cuộc sống buồn tẻ nữa.
Đây là sự hấp dẫn của đế đô.
Bởi vì Huyền Diệp không hề tàn sát trắng trợn, một số quý tộc đầu hàng cũng được sử dụng, lại tiếp tục ngang ngược trên đường. Nói cho dễ nghe, Hannibal nhận được chỉ thị của Thần thú đến cứu vớt Mông Gia.
Lý do là gì không quan trọng, chỉ cần có lí do là được.
Đại quân Hannibal cũng tiến vào đế đô, sau khi ổn định cục diện Huyền Diệp phái quân đoàn năm trăm ngàn người trở lại Hannibal, phối hợp với quân đội trong nước chống lại Phong Chi Quốc.
Việc này hắn lại không hề lo lắng, chỉ cần giải quyết được Arthur và Neberro thì hắn chính là vua của cả thế giới.
Nhưng chuyện này lại không phải có thể vội được. Luân phiên huyết chiến, quân đội cũng cần nghỉ ngơi. Quan trọng nhất là, Huyền Diệp cho rằng đã chiếm lĩnh đế đô thì Mông Gia kỳ thực cũng đã biến mất, vì vậy cứ đợi đến khi ổn định được cục diện rồi mới chậm rãi dọn dẹp các thế lực còn sót lại.
Xét từ chỉnh thể thì suy tính của Huyền Diệp quả thật cũng tốt, nhưng các chiến sĩ kiên cường xuất thân từ một quốc gia giá rét của Hannibal không sợ kẻ thù mạnh mẽ, thậm chí không sợ thần uy của Giáo hoàng nhưng vẫn không thể nào ngăn cản một loại ăn mòn, đó chính là xa hoa. Mà lúc này Huyền Diệp chưa hề ý thức được điểm này, ngay cả chính hắn cũng đắm chìm trong loại cảm giác thỏa mãn đó.
Qua trận chiến này quả thật Huyền Diệp Hannibal đã danh chấn thiên hạ, trong bầu không khí căng thẳng cục diện đại lục cũng được phân chia lại lần nữa.
Hai đế quốc Mông Gia và Saron rõ ràng là thiệt hại lớn nhất, mặc dù là bên tiến công nhưng quốc lực của đế quốc Saron vốn đã không cách nào so với Hannibal và Phong Chi Quốc, chỉ là bị quốc sư Long Ma đầu độc mà thôi. Bây giờ quốc sư Long Ma đã mất tích, sống chết không rõ, tâm tình phản chiến trong nước tăng vọt, đồng thời cũng thiệt hại rất lớn mà không thu được lợi ích gì. Quốc lực đế quốc Saron suy yếu đến điểm thấp nhất, không thể có phản ứng gì khác, đành tuyên bố kết minh với Phong Chi Quốc. Phong Chi Quốc cũng bị Hannibal đánh lén, dân chúng cũng rất là căm thù Hannibal, cho rằng Hannibal là kẻ vô sỉ nhất trong lịch sử. Mục tiêu của Phong Chi Quốc chuyển dời từ Mông Gia đến Hannibal.
Mà tại Mông Gia, hai thế lực lớn do Arthur và Neberro dẫn đầu cũng đã chuẩn bị tác chiến lâu dài với đại quân Hannibal. Bất kể Arthur hay là Neberro đều có thể rất rõ ràng điểm này, bọn họ không hề tự phụ về sức chiến đấu của phe mình. Giữa Arthur và Neberro cũng có sự hiểu ngầm, mặc dù nói là hợp tác, cũng không thể hợp tác được nhưng dù sao cũng có kẻ thù chung.
Hai người một nam một bắc bao vây Hannibal tại trung ương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook