[HP Đồng Nhân] Giam Cầm
-
Chương 18: Yêu thương
Ánh đèn mờ nhạt yếu ớt thắp sáng cả căn phòng. Harry chậm rãi lật các bản báo cáo của Hội Phượng Hoàng gửi tới, một tay vừa day trán tay còn lại cầm viết lông ghi chép. Bởi vì luôn có người đến tìm cậu nên giáo sư McGonnagall đã đồng ý cho cậu mượn hẳn một căn phòng ở khu các giáo sư để không gây chú ý cho nhóm học sinh.
Trước đây Harry thích nhất cảnh mặt trời mọc, từ trong phòng mình ngắm nhìn những tia sáng rực rỡ dần hiện lên sau dãy núi cao ngoài kia. Nhưng bây giờ mỗi khi thấy cảnh tượng ấy cậu lại nhớ đến khi mình còn ở tại trang viên của Voldemort, hắn ngồi xem văn kiện còn cậu sẽ ngồi trên sofa nhìn mặt trời.
Rất bình yên và có gì đó thoả mãn.
Dù Harry còn trẻ nhưng hiện tại đã nhiều thành viên xem cậu trở thành kim chỉ nam của họ. Mọi người chỉ biết Cứu Thế Chủ dũng cảm, hiếu chiến và quyết đoán nhưng họ lại quên mất cậu chỉ mới 17 tuổi.
Cà phê đã hết, đồng hồ cũng đã điểm mười hai giờ. Một ngày mới lại bắt đầu.
Nhìn hai đáy mắt thâm quầng trong gương, Harry tự hỏi liệu có bùa chú nào che đi được không nhỉ? Có lẽ cậu nên đi hỏi Hermione thử xem.
Bỗng nhiên tiếng cửa phòng vang lên, Harry lấy đũa phép vung một cái, là Kingsley Shacklebolt.
Hary lúc này vẫn còn mặc áo ngủ đang nấu bình nước ấm cho mình. Kingsley hốt hoảng vừa đi vừa nói "Chúa tể Hắc ám đang ở thung lũng Godric!"
Xoảng...
Cái ly trong tay của Harry rơi xuống đất phát ra âm thanh cực kì chói tai. Cậu vội cúi xuống nhặt mảnh vỡ, giọng nói hơi khàn khàn "Hắn ở đó để làm gì?"
"Ta không rõ, chỉ biết hắn đột nhiên dẫn người vào thung lũng phát lên tín hiệu hắc ám. Hiện tại người ở đó đang rất hoảng loạn."
"Ngài hãy đến đó trước, ổn định tình hình. Con sẽ đến sau. Nếu Voldemort không tấn công thì chúng ta cứ..."
"Ở đó có Arthur lo liệu. Để ta đi với con cho nhanh!" Kingsley nói xong liền đi ra ngoài.
Harry chưa kịp nói gì thì Kingsley đã đi mất. Cậu chỉ có thể thở dài thay quần áo, mở khoá chiếc hộp cũ dưới gầm giường. Bên trong toàn bộ đều là thuốc ức chế do Snape làm ra theo yêu cầu lúc trước của giáo sư Dumbledore. Cậu hiểu rõ hậu quả nếu sử dụng thuốc quá nhiều nhưng lần trước cậu chỉ mới vừa cảm nhận mùi của Voldemort thôi mà đã suýt không chịu nổi.
Harry cắn răng dốc thẳng hai lọ vào miệng. Ra khỏi Hogwarts, cậu liền cùng Kingsley độn thổ đi đến thung lũng Godric. Theo lời nói của Voldemort lần trước, Harry đoán rằng hắn ta sẽ không thực sự khai chiến vì thế cậu chỉ để Arthur cùng Kingsley đi với cậu đến gặp hắn.
Ánh đèn đường chiếu sáng in bóng hai người xuống mặt đường. Gió ban đêm thổi nhẹ góc áo của Harry cùng áo choàng của người kia. Voldemort đứng ấy, mỉm cười lạnh lùng, hoàn toàn không hề ngạc nhiên trước sự hiện diện của cậu.
"Sự can đảm của Cứu Thế Chủ quả nhiên không ai sánh được." Voldemort trào phúng vỗ tay vài cái.
"Khen trật rồi." Harry đáp.
Voldemort hiển nhiên không hài lòng vì câu trả lời đó, hắn rút đũa phép ra gõ vào lòng bàn tay "Mi đoán xem ta có nên giết hết đám người ở đây không?"
"Ngươi sẽ không làm như thế."
Ngay lúc nãy mùi hương mạnh mẽ của Voldemort thoáng qua chóp mũi, tay Harry run lên một chút rồi lại trở về như cũ.
Voldemort nhìn đám thuộc hạ của mình rồi cười to lên như đang nghe Harry kể chuyện cười. Hắn rít lên, âm thanh đầy sự tàn bạo "Không, Potter, ta sẽ làm như vậy."
"Vậy ngươi phải bước qua ta trước đã." Harry cũng rút ra đũa phép chỉ thẳng vào đối phương.
Nhưng ngay lúc này một luồng nhiệt hoả bùng lên như thiêu đốt cả cơ thể, trên trán bắt đầu chảy mồ hôi. Harry nhíu mày vì sao dấu hiệu lại giống kỳ động dục thế này?
Cậu rõ ràng đã dùng thuốc ức chế rồi mà!
Chẳng lẽ...
Voldemort hiển nhiên đã để ý nét vặn vẹo trên mặt Harry, đôi mắt ánh lên sự lo lắng dù chỉ trong phút chốc. Harry siết chặt đũa phép, cậu cần rời khỏi nơi này ngay nếu không cậu sẽ làm ra trò hề gì mất. Kỳ động dục của omega là một thứ quá nguy hiểm nhất là ở nơi đông alpha như thế này.
"Ngày hôm nay chỉ cần ngươi chịu rời khỏi đây, ta liền đáp ứng ngươi một điều kiện miễn nó trong giới hạn của ta. Ngài Shacklebolt sẽ đàm phán với ngươi." Harry cố nén lại ham muốn của mình, dần lui về sau.
Voldemort thấy hành động như muốn trốn chạy của Harry bắt đầu hoài nghi. Bỗng nhiên một ý nghĩ loé lên trong tâm trí hắn.
Voldemort lập tức độn thổ tới ngay sát Harry ôm lấy cậu nhóc rồi lại độn thổ biến mất chỉ để lại nhóm Tử thần Thực tử và Hội Phượng Hoàng ngơ ngác nhìn nhau.
Voldemort đặt Harry lên giường của mình. Lúc này cậu dường như không chịu được nữa bắt đầu để lộ bản tính ham muốn của Omega trong kỳ động dục. Gương mặt đỏ ửng lên, hai khoé mắt ươn ướt đầy kiều mị, tiếng thở dốc tựa như tiếng ác quỷ thì thầm dụ dỗ Voldemort đứng kế bên.
Tiết dục tố tràn ngập cả căn phòng.
Voldemort nâng cằm của Harry "Em nên cảm ơn ta đi."
"Nếu không do ngươi giờ này ta đã ở bệnh xá rồi!" Cậu trừng mắt tức giận nhìn người kia.
Voldemort không hề tức giận "Ta nhớ rõ ở Hogwarts cấm độn thổ mà kỳ động dục không phải là thứ dễ áp chế Harry."
Harry muốn phản bác lại nhưng lời xuất ra chỉ là những âm thanh ngọt ngào quyến rũ lòng người. Hậu huyệt cũng đã tự động chảy ra dâm thuỷ ướt đẫm một mảng lớn.
Voldemort không phải chính nhân quân tử đối với Harry. Hắn cực kỳ thích đùa giỡn cậu nhất là khi cậu đang ở trong kỳ động dục.
Voldemort cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy hai phiến môi mỏng kia, tuỳ ý cắn mút chà đạp. Bàn tay thuần thục cởi quần áo cậu ném qua một bên, chậm rãi sờ nắn thắt lưng gầy yếu.
Harry giờ phút này đã bị kỳ động dục thao túng, đáy mắt là một mảng tình dục rõ ràng. Đối với đụng chạm của Voldemort không những chán ghét mà còn thích ý đong đưa hùa theo. Tay Voldemort rất lạnh áp lên trên da cậu thật sự vô cùng thoải mái.
"Phía dưới...làm ơn..." Harry gần như như nở đáng thương.
Voldemort nhẹ nhàng lướt ngón tay xuống dưới, sau đó đi vào hậu huyệt. Bởi vì dâm thuỷ tràn ra nên ba ngón tay của hắn vào trong cực kì dễ dàng. Vách thịt mềm ấm như muốn hút chặt ngón tay hắn, tiếng nước nhóp nhép cùng tiếng kêu như giọng mũi của Harry kích thích đến tột độ.
"Ưm...nhẹ...nhẹ chút..."
Voldemort nhìn Harry mê loạn phía trên, trong mắt toàn là sự chiếm hữu nhưng cũng chứa sự đau lòng.
Cuối cùng hắn tiến vào thân thể của Harry.
Cảm giác dị vật chen vào trong hậu huyệt khiến Harry ưỡn cong người lên, ngón tay thon dài nắm chặt ga trải giường. Voldemort cúi xuống hôn lên môi Hary, nhẹ nhàng cũng đầy yêu thương.
Voldemort tìm đến tuyến thể phía sau gáy Harry mạnh mẽ cắn một cái. Một cơn điện chạy dọc ngang sóng lưng gần như khiến cậu tê liệt, khoái cảm cùng đau đớn lẫn vào nhau mãnh liệt kéo đến khiến Harry rên rỉ không ngừng.
Cả hai làm không biết bao nhiêu lần cho đến khi Harry khóc không thành tiếng nữa thì Voldemort mới buông tha.
Nhìn Harry ngoan ngoãn ngủ trong lòng mình, hắn hôn nhẹ lên trán cậu.
Harry ta không ngốc. Ta biết Omega chỉ động dục khi đến kỳ phát tình còn nếu đột nhiên động dục sớm chỉ có thể là do sử dụng quá nhiều thuốc ức chế. Nếu tin tức tố của ta khiến em bị thương, thì ta sẽ không tuỳ tiện làm như thế nữa.
Hắn ôm Harry tắm rửa sạch sẽ rồi bế cậu đặt lên giường. Hắn cứ thế ngồi trên giường lẳng lặng nhìn cậu.
Harry ta chỉ cho em kỳ hạn một năm nữa thôi. Hãy đi cho xong con đường mà Dumbledore đã dọn cho em đi.
*13.01.18*
Trước đây Harry thích nhất cảnh mặt trời mọc, từ trong phòng mình ngắm nhìn những tia sáng rực rỡ dần hiện lên sau dãy núi cao ngoài kia. Nhưng bây giờ mỗi khi thấy cảnh tượng ấy cậu lại nhớ đến khi mình còn ở tại trang viên của Voldemort, hắn ngồi xem văn kiện còn cậu sẽ ngồi trên sofa nhìn mặt trời.
Rất bình yên và có gì đó thoả mãn.
Dù Harry còn trẻ nhưng hiện tại đã nhiều thành viên xem cậu trở thành kim chỉ nam của họ. Mọi người chỉ biết Cứu Thế Chủ dũng cảm, hiếu chiến và quyết đoán nhưng họ lại quên mất cậu chỉ mới 17 tuổi.
Cà phê đã hết, đồng hồ cũng đã điểm mười hai giờ. Một ngày mới lại bắt đầu.
Nhìn hai đáy mắt thâm quầng trong gương, Harry tự hỏi liệu có bùa chú nào che đi được không nhỉ? Có lẽ cậu nên đi hỏi Hermione thử xem.
Bỗng nhiên tiếng cửa phòng vang lên, Harry lấy đũa phép vung một cái, là Kingsley Shacklebolt.
Hary lúc này vẫn còn mặc áo ngủ đang nấu bình nước ấm cho mình. Kingsley hốt hoảng vừa đi vừa nói "Chúa tể Hắc ám đang ở thung lũng Godric!"
Xoảng...
Cái ly trong tay của Harry rơi xuống đất phát ra âm thanh cực kì chói tai. Cậu vội cúi xuống nhặt mảnh vỡ, giọng nói hơi khàn khàn "Hắn ở đó để làm gì?"
"Ta không rõ, chỉ biết hắn đột nhiên dẫn người vào thung lũng phát lên tín hiệu hắc ám. Hiện tại người ở đó đang rất hoảng loạn."
"Ngài hãy đến đó trước, ổn định tình hình. Con sẽ đến sau. Nếu Voldemort không tấn công thì chúng ta cứ..."
"Ở đó có Arthur lo liệu. Để ta đi với con cho nhanh!" Kingsley nói xong liền đi ra ngoài.
Harry chưa kịp nói gì thì Kingsley đã đi mất. Cậu chỉ có thể thở dài thay quần áo, mở khoá chiếc hộp cũ dưới gầm giường. Bên trong toàn bộ đều là thuốc ức chế do Snape làm ra theo yêu cầu lúc trước của giáo sư Dumbledore. Cậu hiểu rõ hậu quả nếu sử dụng thuốc quá nhiều nhưng lần trước cậu chỉ mới vừa cảm nhận mùi của Voldemort thôi mà đã suýt không chịu nổi.
Harry cắn răng dốc thẳng hai lọ vào miệng. Ra khỏi Hogwarts, cậu liền cùng Kingsley độn thổ đi đến thung lũng Godric. Theo lời nói của Voldemort lần trước, Harry đoán rằng hắn ta sẽ không thực sự khai chiến vì thế cậu chỉ để Arthur cùng Kingsley đi với cậu đến gặp hắn.
Ánh đèn đường chiếu sáng in bóng hai người xuống mặt đường. Gió ban đêm thổi nhẹ góc áo của Harry cùng áo choàng của người kia. Voldemort đứng ấy, mỉm cười lạnh lùng, hoàn toàn không hề ngạc nhiên trước sự hiện diện của cậu.
"Sự can đảm của Cứu Thế Chủ quả nhiên không ai sánh được." Voldemort trào phúng vỗ tay vài cái.
"Khen trật rồi." Harry đáp.
Voldemort hiển nhiên không hài lòng vì câu trả lời đó, hắn rút đũa phép ra gõ vào lòng bàn tay "Mi đoán xem ta có nên giết hết đám người ở đây không?"
"Ngươi sẽ không làm như thế."
Ngay lúc nãy mùi hương mạnh mẽ của Voldemort thoáng qua chóp mũi, tay Harry run lên một chút rồi lại trở về như cũ.
Voldemort nhìn đám thuộc hạ của mình rồi cười to lên như đang nghe Harry kể chuyện cười. Hắn rít lên, âm thanh đầy sự tàn bạo "Không, Potter, ta sẽ làm như vậy."
"Vậy ngươi phải bước qua ta trước đã." Harry cũng rút ra đũa phép chỉ thẳng vào đối phương.
Nhưng ngay lúc này một luồng nhiệt hoả bùng lên như thiêu đốt cả cơ thể, trên trán bắt đầu chảy mồ hôi. Harry nhíu mày vì sao dấu hiệu lại giống kỳ động dục thế này?
Cậu rõ ràng đã dùng thuốc ức chế rồi mà!
Chẳng lẽ...
Voldemort hiển nhiên đã để ý nét vặn vẹo trên mặt Harry, đôi mắt ánh lên sự lo lắng dù chỉ trong phút chốc. Harry siết chặt đũa phép, cậu cần rời khỏi nơi này ngay nếu không cậu sẽ làm ra trò hề gì mất. Kỳ động dục của omega là một thứ quá nguy hiểm nhất là ở nơi đông alpha như thế này.
"Ngày hôm nay chỉ cần ngươi chịu rời khỏi đây, ta liền đáp ứng ngươi một điều kiện miễn nó trong giới hạn của ta. Ngài Shacklebolt sẽ đàm phán với ngươi." Harry cố nén lại ham muốn của mình, dần lui về sau.
Voldemort thấy hành động như muốn trốn chạy của Harry bắt đầu hoài nghi. Bỗng nhiên một ý nghĩ loé lên trong tâm trí hắn.
Voldemort lập tức độn thổ tới ngay sát Harry ôm lấy cậu nhóc rồi lại độn thổ biến mất chỉ để lại nhóm Tử thần Thực tử và Hội Phượng Hoàng ngơ ngác nhìn nhau.
Voldemort đặt Harry lên giường của mình. Lúc này cậu dường như không chịu được nữa bắt đầu để lộ bản tính ham muốn của Omega trong kỳ động dục. Gương mặt đỏ ửng lên, hai khoé mắt ươn ướt đầy kiều mị, tiếng thở dốc tựa như tiếng ác quỷ thì thầm dụ dỗ Voldemort đứng kế bên.
Tiết dục tố tràn ngập cả căn phòng.
Voldemort nâng cằm của Harry "Em nên cảm ơn ta đi."
"Nếu không do ngươi giờ này ta đã ở bệnh xá rồi!" Cậu trừng mắt tức giận nhìn người kia.
Voldemort không hề tức giận "Ta nhớ rõ ở Hogwarts cấm độn thổ mà kỳ động dục không phải là thứ dễ áp chế Harry."
Harry muốn phản bác lại nhưng lời xuất ra chỉ là những âm thanh ngọt ngào quyến rũ lòng người. Hậu huyệt cũng đã tự động chảy ra dâm thuỷ ướt đẫm một mảng lớn.
Voldemort không phải chính nhân quân tử đối với Harry. Hắn cực kỳ thích đùa giỡn cậu nhất là khi cậu đang ở trong kỳ động dục.
Voldemort cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy hai phiến môi mỏng kia, tuỳ ý cắn mút chà đạp. Bàn tay thuần thục cởi quần áo cậu ném qua một bên, chậm rãi sờ nắn thắt lưng gầy yếu.
Harry giờ phút này đã bị kỳ động dục thao túng, đáy mắt là một mảng tình dục rõ ràng. Đối với đụng chạm của Voldemort không những chán ghét mà còn thích ý đong đưa hùa theo. Tay Voldemort rất lạnh áp lên trên da cậu thật sự vô cùng thoải mái.
"Phía dưới...làm ơn..." Harry gần như như nở đáng thương.
Voldemort nhẹ nhàng lướt ngón tay xuống dưới, sau đó đi vào hậu huyệt. Bởi vì dâm thuỷ tràn ra nên ba ngón tay của hắn vào trong cực kì dễ dàng. Vách thịt mềm ấm như muốn hút chặt ngón tay hắn, tiếng nước nhóp nhép cùng tiếng kêu như giọng mũi của Harry kích thích đến tột độ.
"Ưm...nhẹ...nhẹ chút..."
Voldemort nhìn Harry mê loạn phía trên, trong mắt toàn là sự chiếm hữu nhưng cũng chứa sự đau lòng.
Cuối cùng hắn tiến vào thân thể của Harry.
Cảm giác dị vật chen vào trong hậu huyệt khiến Harry ưỡn cong người lên, ngón tay thon dài nắm chặt ga trải giường. Voldemort cúi xuống hôn lên môi Hary, nhẹ nhàng cũng đầy yêu thương.
Voldemort tìm đến tuyến thể phía sau gáy Harry mạnh mẽ cắn một cái. Một cơn điện chạy dọc ngang sóng lưng gần như khiến cậu tê liệt, khoái cảm cùng đau đớn lẫn vào nhau mãnh liệt kéo đến khiến Harry rên rỉ không ngừng.
Cả hai làm không biết bao nhiêu lần cho đến khi Harry khóc không thành tiếng nữa thì Voldemort mới buông tha.
Nhìn Harry ngoan ngoãn ngủ trong lòng mình, hắn hôn nhẹ lên trán cậu.
Harry ta không ngốc. Ta biết Omega chỉ động dục khi đến kỳ phát tình còn nếu đột nhiên động dục sớm chỉ có thể là do sử dụng quá nhiều thuốc ức chế. Nếu tin tức tố của ta khiến em bị thương, thì ta sẽ không tuỳ tiện làm như thế nữa.
Hắn ôm Harry tắm rửa sạch sẽ rồi bế cậu đặt lên giường. Hắn cứ thế ngồi trên giường lẳng lặng nhìn cậu.
Harry ta chỉ cho em kỳ hạn một năm nữa thôi. Hãy đi cho xong con đường mà Dumbledore đã dọn cho em đi.
*13.01.18*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook