- dậy dậy! ngay bây giờ!

Petunia Dursley đập cửa, gọi to. Từ trong phòng xép, Harry ngái ngủ, đưa tay lên ngáp một cái. Từ bên ngoài phòng, Petunia không kiên nhẫn lại tiếp tục gõ mạnh cửa phòng hét:

-dậy ngay! Harry! tao không muốn sinh nhật của Kana và Dudley bảo bối trở nên tồi tệ vì mày!

Harry mặc cái áo rộng thùng thình bước ra khỏi căn phòng. Vừa bước ra, đập vào mắt hắn là Kana, cô công chúa nhà Dursley đang đứng thững nhíu mày nhìn chằm chằm cửa phòng bếp. Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt của Harry, Kana hơi nghiêng đầu quay ra nhìn. Harry cảm giác khuôn mặt mình bị thiêu đốt. Hắn có loáng thoáng nghe một lời thì thầm nhàn nhạt nào đó: "nhìn cái gì chứ!?vào trong đi!"

nhìn bóng lưng Kana biến mất sau cánh cửa, mặc dù lời nói của Kana có chút khinh người nhưng trong lòng Harry vẫn dấy lên một cổ ấm áp. Trong ngôi nhà Dursley, Kana là người đối hắn tốt nhất, ừm... có lẽ vậy! cô ấy có phần lạnh nhạt!

Bước vào phòng bếp, Harry thấy bà Petunia đang vui vẻ ôm cậu quý tử cùng cô công chúa nhỏ trong vòng tay. Nhìn bà nựng hai khuôn mặt Kana mà hắn cũng có cảm xúc muốn thử nựng một lần bởi lẽ Kana rất dễ thương! Cô không quá mập như ông Dursley, không quá gầy như bà Petunia càng không giống thằng Dudley.

Bà Petunia đưa hai bảo bối đến trước đống quà, Dudley vô cùng tức tối khi biết quà năm nay ít hơn năm ngoái một món. Kana ôm lỗ tai nhíu nhíu mày, có hơi khó chịu đứng bên cạnh nhìn nhìn đống quà không nói gì. 'không có gì đặc sắc!' Đây là ý nghĩ duy nhất của cô.

Cạch cạch....

Kana chú ý đến phía cánh cửa nhà... có thư! Cô hướng Harry hếch cằm nói:

- đến lấy thư đi!

Harry không nói một lời ngoan ngoan ra ngoài cửa lấy thư. Ông bà Dursley vô cùng lấy làm lạ khi thằng Harry nghe lời nữ nhi bảo bối của mình một cách lạ lùng.

Harry ra cửa nhặt thư lên xem. Bốn lá! Một lá là do em gái ông Dursley gửi đến, một lá có vẻ giống hóa đơn tiền điện nước còn hai lá còn lại giống hệt nhau. Một lá gởi Kana còn lá còn lại gởi... Harry.

Nhìn đi nhìn lại bức thư gửi Kana và gửi mình, Harry nghĩ chắc là cùng một nơi gửi đến. Lật hai lá thư, hắn đếu thấy một dấu khằn sáp màu tím mang huy hiệu: một con sư tử, một con ó, một quân hàm và mọt con rắn quấn quanh mẫu tự H.

- lẹ lên, thằng kia!

Từ trong phòng bếp, ông Dursey quát vọng ra. Harry trở lại phòng bếp, đưa cho ông Dursley tấm bưu thiếp cùng hóa đơn tiền điện nước rồi qua chỗ Kana đưa cho cô ấy bức thư.

Kana nhận bức thư, vỗ vỗ bên cạnh ý bảo Harry ngồi cạnh mình. Harry thoáng đỏ mặt nhưng cũng ngồi xuống. Hắn không có bài xích Kana.

Kana xuyên đến thế giới này được 10 năm rồi chẳng nhẽ lại không hiểu! Cơ thể cô, cô hiểu rõ nhất, khi xác định mình xuyên vào quyên tiểu thuyết nổi tiếng Harry Potter thì từng sự biến hóa của cơ thể cô đều biết và kết luận mình là một phù thủy! Ngày nhận được bức thư này không đến sớm thì muộn, cô cũng không quá ngạc nhiên.

-ba thằng Harry có gì kìa!- Dudley la toáng lên, Kana co mày khó chịu nhìn người mà cô miễn cưỡng nhận làm anh trai này

Harry chuẩn bị lấy lá thư ra xem thì bị ông Dursley giật lấy:

-ai mà rảnh viết thư cho mày chứ!

Ông rũ lá thư bằng một tay liếc đọc. Sắc mạt ông giờ biến đổi còn nhanh hơn tín hiệu đèn giao thông. Ông lắp bắp gọi vợ:

-Pe...pe...Petunia!

Bà Dursley cầm lá thư, tò mò đọc thử, mặt bà tái mét, thốt lên:

- anh Vernon! Ôi trời!

Harry cảm thấy tức tối khi thư của mình bị cướp, đang định lên tiếng thì trước mặt xuất hiện tấm giấy da. Quay qua thì ra là Kana! Cho hắn đọc sao? A... phải rồi! Hai bức thư giống nhau mà nhỉ! Hẳn là nội dung cũng giống nhau đi!

Harry cầm lấy bức thư đọc thử. Càng đọc mắt Harry càng trợn to, nhìn lá thư rồi Kana! Đang định hỏi Kana thì nghe cô ấy nói:

"đừng nhìn!"

Đang lúc ông Dursley đang định xé bức thư của Harry thì nghe con gái mình thốt ra một câu trấn động toàn gia:

- không cần xé! Bởi con còn cả chục bức như vậy!

-ca..ca... cái gì! Sao con lại không nói với chúng ta??- ông Dursley nóng lòng hỏi

-con không định học cái trường quỷ quyệt ấy đâu nhỉ?- bà Dursley gượng gạo cười nói.

- không! Con sẽ học trường đó và Harry sẽ đi cùng con! Hơn nữa... con nghĩ ba mẹ không cần quá lo lắng như vậy đâu!- Kana thản nhiên đáp, tương lai của cô! cô tự định đoạt

Harry bên cạnh nghe Kana nói vậy thì dương đôi mắt lấp lánh nhìn cô, trong lòng không nén nổi vui mừng! Nhưng hiện tại làm sao đến ngôi trường pháp thuật đó chứ?

- hiện tại con sẽ đi viết thư hồi âm. Harry cũng nên đi viết đi!

-A! Ừm! - Harry giật mình đồng ý

Harry quay mặt hớn hở đi, không quan tâm ông bà Dursley đang trừng mình muốn rớt con mắt. Kana từ phía cầu thang nhìn lắc đầu: ‘trẻ con thật dễ thỏa mãn!’

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương