Hợp Đồng Yêu
-
Chương 11: Ryan
Mưa…. ngày đầu tiên tôi đến VN, sau khi nói chia tay em, tôi đã quay lưng đi bỏ em 1 mình nức nở với hai hàng lệ rơi.
Mưa…ông trời đang khóc cho sự ngu ngốc của tôi hay khóc cho cuộc tình dang dở của chúng ta?.
Em đau? Anh cũng đau lắm, trái tim như bị dao khứa, ứa máu….Khi nói chia tay em anh đã cố nói thật nhanh, thật trôi chảy. Ko muốn để em biết trái tim anh đang chảy máu, nó chảy máu, nó kêu gào. Anh xin lỗi vì phải nói dối em. Bởi vì sự thật là anh còn yêu em, yêu em rất nhiều. Nhưng anh phải ra đi, ra đi để cả 2 ta hạnh phúc.
Quay lưng đi, nghe em gọi yếu ớt tên anh, nhưng anh ko thể….. ko thể quay lại vì anh sợ. Anh sợ quay lại rồi thì sẽ ko đi được nữa, anh sợ khuôn mặt đẫm nước mắt của em, sợ ánh nhìn trách móc, giọng nói ngọt ngào tha thiết của em. Anh yếu hèn lắm phải ko em?
Bây giờ anh ngồi đây, ngắm mưa rơi. Nhớ lại kỉ niệm ngày xưa của chúng ta, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Cũng mưa rơi em nhỉ, anh nhớ tim mình đã loạn nhịp khi thấy em, cô bé vơi mái tóc dài, đôi mắt to, đang nép mình run rẩy vì lạnh. Từ giây phút đó anh biết anh đã tìm được nửa kia thật sự của mình.
Rồi chúng ta yêu nhau, nhẹ nhàng êm ái. Lúc nào em cũng líu lo, cười đùa. Có em anh thấy cuộc đời mình mới tuyệt vời làm sao. Anh yêu em, rất nhiều nhiều hơn những gì em biết.
Nhưng tình yêu ko phải là tất cả em ạ. Anh cứ tưởng chúng ta sẽ yêu nhau, sẽ thành vợ chồng, sẽ có những đứa con xinh đẹp và 1 cuôc sống hạnh phúc.
Nhưng tất cả đã vụt tắt khi anh biết….. 1 sự thật…..bạn đang đọc truyện tại HungYenWap.Com chúc các bạn vui vẻ………
Dinh dong dinh dong
- Ra ngay đây…..Ơh …cháu chào bác ạ.
- Ừmh, chào cháu.
- Bác vào nhà ngồi chơi ạ.
Tôi khá ngạc nhiên khi thấy ba của Shell – Bạn gái tôi đến tận nhà mình.
- Bác đến đây có việc gì ko bác?
- Thôi, bây giờ ta vào vấn đề chính luôn cháu nhá.
- Vâng bác cứ nói.
- Thật ra như cháu đã biết, con gái ta nó sang VN trong vòng 6 tháng để thăm người thân…
Tôi bắt đầu cảm giác bất an
- Thực chất đó chỉ là lời nguỵ biện của ta dành cho nó, sự thật nó sang đấy để lấy chồng..
Xoảng….. Chiếc cốc trên tay tôi rơi xuống đất, vỡ tan. Lấy chồng? Cái gì cơ chứ? Chúng tôi đang yêu nhau, rất vui vẻ và hạnh phúc cơ mà.
- Lí do? Cho cháu biết lí do vì sao Shell phải lấy chồng khi chúng cháu đang yêu nhau và bác cũng biết điều đó.
- Ta rất tiếc…Ta sẽ cho cháu biết lí do vì sao ta phải làm điều đó.
Ông ta trầm ngâm, rít 1 hơi xì ga rồi từ tốn:
- Thật ra nhà ta ko giàu như cháu đã từng tưởng. Mấy năm gần đây ta chơi chứng khoáng và thua lỗ rất nhiều, lúc đó có 1 người bạn thân của ta biết tình trạng khốn khó này nên đã giúp đỡ ta với điều kiện……..ta phải gả con của mình cho con trai của ông ấy.
- À, tôi hiểu rồi thì ra ông vì tiền mà bán cả đứa con gái của mình. Tội nghiệp cho bạn gái tôi khi phải có người cha như ông.
Tôi cười nửa mép khinh bỉ người đàn ông mà trước đây tôi từng xem như 1 thần tượng.
- Ko phải, nếu ko vì tình trạng bệnh tim của mẹ con bé ngày càng trở nặng thì ta cũng ko đến bước đường cùng như thế. Con cũng biết đấy bệnh tim là căn bệnh cần nhiều tiền……..Nếu mẹ của con bé ko bệnh thì có chết ta cũng ko làm chuyện đó.
- Vậy bây giờ ông đến đây nói với tôi những chuyện này để làm gì?
Tôi thấy tim mình thắt lại bóp chặt tay, tôi kiềm nén tất cả cảm xúc hỗn độn của mình lúc này.
- Ta đến đây chỉ muốn nói với con……..Hãy từ bỏ Shell đi, coi như đó chỉ là giấc mơ và kết thúc mọi chuệyn ở đây để ko phải đau khổ sau này, vì sau 6 tháng nó sẽ phải lấy chồng và ko bao giờ quay về đây nữa.
- Nếu đã vậy thì ông đến đây ko thấy vô ích à?
- Ta biết tính của nó, chắc chắn nó sẽ tìm mọi cách liên lạc với con, ta mong con hãy dứt khoát với nó.
Ông ta chìa trước mặt tôi tờ giấy nhỏ.
- Đây là vé máy bay khứ hồi từ Canada đến VN, con có thể bay lúc nào cũng được. Mong rằng con sẽ sớm quyết định.
Tôi đau đớn. Tại sao cơ chứ? Tại sao người hy sinh phải là tôi và em? Tại sao phải là tình yêu của chúng ta?.
Tôi ôm mặt khóc, giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông bất lực trước tình yêu của mình, bất
lực vì ko bảo vệ được người con gái mình yêu.
Tôi phải làm sao đây? Tôi sẽ đến VN và mang Shell chạy trốn hay phải 2 tay dâng cô ấy cho kẻ khác?
Nếu
tôi bỏ trốn cùng cô ấy thì liệu tôi có thể sống bình yên?
Còn nếu tôi dâng cô ấy cho kẻ khác thì tôi sẽ ra sao đây? Có lẽ tôi sẽ đau khổ đến chết.
Nhưng tôi phải quyết định, 1 quyết định đúng đắn và ko ích kỉ. Tôi ko thể chỉ vì tình yêu của mình mà khiến gia đình cô ấy sụp đổ. Hy sinh tình yêu của tôi có thể giúp được gia đình cô ấy thì có lẽ tôi nên….từ bỏ.
1 người đau khổ có thể giúp 3 người hạnh phúc và cứu được 1 người thì việc tôi từ bỏ có đáng là gì. Nỗi đau này sẽ dần dần nguôi ngoai theo thời gian, mong rằng bên kia trái đất em sẽ hiểu cho tôi.
Mưa…ông trời đang khóc cho sự ngu ngốc của tôi hay khóc cho cuộc tình dang dở của chúng ta?.
Em đau? Anh cũng đau lắm, trái tim như bị dao khứa, ứa máu….Khi nói chia tay em anh đã cố nói thật nhanh, thật trôi chảy. Ko muốn để em biết trái tim anh đang chảy máu, nó chảy máu, nó kêu gào. Anh xin lỗi vì phải nói dối em. Bởi vì sự thật là anh còn yêu em, yêu em rất nhiều. Nhưng anh phải ra đi, ra đi để cả 2 ta hạnh phúc.
Quay lưng đi, nghe em gọi yếu ớt tên anh, nhưng anh ko thể….. ko thể quay lại vì anh sợ. Anh sợ quay lại rồi thì sẽ ko đi được nữa, anh sợ khuôn mặt đẫm nước mắt của em, sợ ánh nhìn trách móc, giọng nói ngọt ngào tha thiết của em. Anh yếu hèn lắm phải ko em?
Bây giờ anh ngồi đây, ngắm mưa rơi. Nhớ lại kỉ niệm ngày xưa của chúng ta, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Cũng mưa rơi em nhỉ, anh nhớ tim mình đã loạn nhịp khi thấy em, cô bé vơi mái tóc dài, đôi mắt to, đang nép mình run rẩy vì lạnh. Từ giây phút đó anh biết anh đã tìm được nửa kia thật sự của mình.
Rồi chúng ta yêu nhau, nhẹ nhàng êm ái. Lúc nào em cũng líu lo, cười đùa. Có em anh thấy cuộc đời mình mới tuyệt vời làm sao. Anh yêu em, rất nhiều nhiều hơn những gì em biết.
Nhưng tình yêu ko phải là tất cả em ạ. Anh cứ tưởng chúng ta sẽ yêu nhau, sẽ thành vợ chồng, sẽ có những đứa con xinh đẹp và 1 cuôc sống hạnh phúc.
Nhưng tất cả đã vụt tắt khi anh biết….. 1 sự thật…..bạn đang đọc truyện tại HungYenWap.Com chúc các bạn vui vẻ………
Dinh dong dinh dong
- Ra ngay đây…..Ơh …cháu chào bác ạ.
- Ừmh, chào cháu.
- Bác vào nhà ngồi chơi ạ.
Tôi khá ngạc nhiên khi thấy ba của Shell – Bạn gái tôi đến tận nhà mình.
- Bác đến đây có việc gì ko bác?
- Thôi, bây giờ ta vào vấn đề chính luôn cháu nhá.
- Vâng bác cứ nói.
- Thật ra như cháu đã biết, con gái ta nó sang VN trong vòng 6 tháng để thăm người thân…
Tôi bắt đầu cảm giác bất an
- Thực chất đó chỉ là lời nguỵ biện của ta dành cho nó, sự thật nó sang đấy để lấy chồng..
Xoảng….. Chiếc cốc trên tay tôi rơi xuống đất, vỡ tan. Lấy chồng? Cái gì cơ chứ? Chúng tôi đang yêu nhau, rất vui vẻ và hạnh phúc cơ mà.
- Lí do? Cho cháu biết lí do vì sao Shell phải lấy chồng khi chúng cháu đang yêu nhau và bác cũng biết điều đó.
- Ta rất tiếc…Ta sẽ cho cháu biết lí do vì sao ta phải làm điều đó.
Ông ta trầm ngâm, rít 1 hơi xì ga rồi từ tốn:
- Thật ra nhà ta ko giàu như cháu đã từng tưởng. Mấy năm gần đây ta chơi chứng khoáng và thua lỗ rất nhiều, lúc đó có 1 người bạn thân của ta biết tình trạng khốn khó này nên đã giúp đỡ ta với điều kiện……..ta phải gả con của mình cho con trai của ông ấy.
- À, tôi hiểu rồi thì ra ông vì tiền mà bán cả đứa con gái của mình. Tội nghiệp cho bạn gái tôi khi phải có người cha như ông.
Tôi cười nửa mép khinh bỉ người đàn ông mà trước đây tôi từng xem như 1 thần tượng.
- Ko phải, nếu ko vì tình trạng bệnh tim của mẹ con bé ngày càng trở nặng thì ta cũng ko đến bước đường cùng như thế. Con cũng biết đấy bệnh tim là căn bệnh cần nhiều tiền……..Nếu mẹ của con bé ko bệnh thì có chết ta cũng ko làm chuyện đó.
- Vậy bây giờ ông đến đây nói với tôi những chuyện này để làm gì?
Tôi thấy tim mình thắt lại bóp chặt tay, tôi kiềm nén tất cả cảm xúc hỗn độn của mình lúc này.
- Ta đến đây chỉ muốn nói với con……..Hãy từ bỏ Shell đi, coi như đó chỉ là giấc mơ và kết thúc mọi chuệyn ở đây để ko phải đau khổ sau này, vì sau 6 tháng nó sẽ phải lấy chồng và ko bao giờ quay về đây nữa.
- Nếu đã vậy thì ông đến đây ko thấy vô ích à?
- Ta biết tính của nó, chắc chắn nó sẽ tìm mọi cách liên lạc với con, ta mong con hãy dứt khoát với nó.
Ông ta chìa trước mặt tôi tờ giấy nhỏ.
- Đây là vé máy bay khứ hồi từ Canada đến VN, con có thể bay lúc nào cũng được. Mong rằng con sẽ sớm quyết định.
Tôi đau đớn. Tại sao cơ chứ? Tại sao người hy sinh phải là tôi và em? Tại sao phải là tình yêu của chúng ta?.
Tôi ôm mặt khóc, giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông bất lực trước tình yêu của mình, bất
lực vì ko bảo vệ được người con gái mình yêu.
Tôi phải làm sao đây? Tôi sẽ đến VN và mang Shell chạy trốn hay phải 2 tay dâng cô ấy cho kẻ khác?
Nếu
tôi bỏ trốn cùng cô ấy thì liệu tôi có thể sống bình yên?
Còn nếu tôi dâng cô ấy cho kẻ khác thì tôi sẽ ra sao đây? Có lẽ tôi sẽ đau khổ đến chết.
Nhưng tôi phải quyết định, 1 quyết định đúng đắn và ko ích kỉ. Tôi ko thể chỉ vì tình yêu của mình mà khiến gia đình cô ấy sụp đổ. Hy sinh tình yêu của tôi có thể giúp được gia đình cô ấy thì có lẽ tôi nên….từ bỏ.
1 người đau khổ có thể giúp 3 người hạnh phúc và cứu được 1 người thì việc tôi từ bỏ có đáng là gì. Nỗi đau này sẽ dần dần nguôi ngoai theo thời gian, mong rằng bên kia trái đất em sẽ hiểu cho tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook