Cận Thế Phong đến phòng Yên Lam, thấy Yên Lam vùi mình trên giường, dùng chăn trùm kín nửa thân trên của mình, chỉ lộ ra nửa phần thân dưới.

"Lam Lam, đừng xấu hổ nữa, đây cũng không phải việc gì lớn, đừng trùm kín mình như vậy, sẽ không thở được đó." Dứt lời, liền đưa tay lật chăn lên.

"Không muốn, em không muốn, các người nói em như vậy, hại em xấu hổ quá chừng, em không nhìn mặt anh nữa!" Yên Lam ngọ nguậy trong chăn, nói năng lung tung.

"Lam Lam, em đừng có quên, hôm nay em đúng thực là mặc váy ngắn nha! Cứ tiếp tục giãy dụa như vậy, anh không muốn thấy quần lót của em đâu nha!" Cận Thế Phong xấu xa nói.

"Ai nha! Cận Thế Phong, anh thật đáng ghét!" Yên Lam giật chăn lại, nói.

"Haha, được rồi, đừng tức giận, xem em cả người đầy mô hôi kìa, lại có mùi nữa, nhanh đi tắm rửa." Cận Thế Phong vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đang thở hổn hển của Yên Lam. "Anh sai rồi, được chưa, sau này sẽ không cười em nữa, nhanh đi tắm đi!"

Lúc này Yên Lam mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, "Em cũng không phải là tức giận! Chẳng qua là có chút mắc cỡ!"

"Haha, chưa từng gặp qua loại người có da mặt mỏng như vậy." Cận Thế Phong trêu đùa.

"Chưa từng gặp qua đúng không, vậy bậy giờ để anh mở mang kiến thức, thế nào?"

"Được rồi, được rồi" . Cận Thế Phong xin tha thứ, nói: "Là lỗi của anh, em nhanh đi tắm đi!"

Nhìn bóng dáng Yên Lam đi vào phòng tắm, Cận Thế Phong nhẹ nhàng nở nụ cười, cuộc sống như vậy, vẫn luôn khiến bản thân kỳ vọng, không phải sao? Rất hạnh phúc, không phải sao?

Ngày thứ hai, bọn họ ngủ thẳng cho đến khi mặt trời đã đứng bóng.

"Thế Phong, mau thức dậy đi nào, mặc trời đã đứng bóng rồi, đều tại anh, tối hôm qua khuya như vậy mới chịu ngủ, anh xem, ánh mặt trời tốt như vậy đều bị lãng phí rồi. Mau mau chuẩn bị một chút, chúng ta phải đến khu vui chơi nữa." Yên Lam xuống giường, bước chân trần tới bên cạnh bệ cửa sổ nhìn xuống hoa viên phía dưới, hôm nay bên trong hoa viên quả thật là một người cũng không có, mọi người đều nghỉ hết rồi nữa, cảm giác như

vậy, dường như nơi này...chính là tổ ấm của hai người họ.

Cận Thế Phong trở mình một cái, thấy Yên Lam mặc áo ngủ đứng trước cửa sổ, chân trần, trông như một thiên sứ mỹ lệ. "Lam Lam, chào buổi sáng, em đây là...đang quyến rũ anh sao?" Cận Thế Phong ôm lấy nàng từ phía sau "Chúng ta có nên ngủ thêm một lát nữa hay không ha!"

"Được rồi, đừng náo loạn nữa, đi đánh răng đi, anh đã đồng ý với em, hôm nay phải đến khu vui chơi, chúng ta cùng xuống dưới ăn bữa sáng."

"Wow! Thật đông người nha!" Yên Lam nói "Đúng vậy! Vậy em muốn chơi cái gì đây?" Cận Thế Phong hỏi.

"Uhm, đi nào, em dẫn anh đi chơi trò chơi vui nhất." Yên Lam kéo Cận Thế Phong đi.

"Xin hỏi, Lam Lam, đây là trò chơi vui nhất mà em nói đó sao?" Cận Thế Phong nhìn vòng xoay ngựa ngỗ trước mắt, nói với Yên Lam, vẻ mặt có chút méo mó.

"Đúng vậy, anh không cảm thấy sao? Trò này chơi vui mà lại an toàn, hơn nữa vòng xoay ngựa gỗ rất lãng mạng nha!" Yên Lam vui vẻ đáp lời.

"Thế Phong, anh đi đâu vậy hử?" Yên Lam vội vàng kéo Cận Thế Phong đang xoay người muốn bỏ đi lại.

"Anh không muốn chơi trò này, nhàm chán chết đi được, hơn nữa em lớn như vậy rồi vẫn còn chơi vòng xoay ngựa gỗ sao?" Cận Thế Phong như sắp phát điên!

"Nhưng thực sự là em chưa từng chơi mà!" Yên Lam chớp mắt vô tội nhìn Cận Thế Phong, "Mỗi khi thấy vòng xoay ngựa gỗ trên TV, em đều rất ghen tị với những người có thể được ngồi trên đó. Anh đồng ý đến khu vui chơi, nhưng, anh lại không chơi cùng với em."

"Được rồi được rồi, thua em rồi, đi thôi. " Cuối cùng Cận Thế Phong cũng không còn cách nào khác đi theo Yên Lam ngồi lên ngựa gỗ.

Ngựa gỗ bắt đầu xoay vòng, cảm giác tựa như chú chim nhỏ tự do tự tại bay lượn giữa không trung, Yên Lam rất thích loại cảm giác này, thế nhưng nhìn lại bộ dáng ngồi ngựa gỗ của Cận Thế Phong vẫn thật là có chút tức cười! Vóc dáng cao lớn như vậy ngồi trên lưng một con ngựa gỗ nho nhỏ, thực sự là...Haha Ngồi trên ngựa gỗ nhìn xuống dưới, Yên Lam không nhịn được cười nói "Thế Phong, dáng anh ngồi ngựa gỗ thật kỳ quái á! Haha..."

"Em còn nói, còn không phải đều tại em, hình tượng lãnh khốc tổng tài của anh đều bị làm hỏng cả!" Cận Thế Phong buồn bực nói. Lúc đó sao lại đáp ứng nàng đến công viên vui chơi giải trí này chứ? Bản thân mình căn bản là không hợp với nơi này, mà chỗ này cũng không thích hợp! T.r.u.y.ệqtruyen.net

Lúc này Yên Lam vẫn còn chưa dứt cười, Cận Thế Phong chớp mắt, cười xấu xa, nói, "Lam Lam, anh đã cùng em ngồi ngựa gỗ, em cũng phải theo anh đúng không?" Yên Lam nhìn dáng vẻ tươi cười của Cận Thế Phong, trong lòng có chút sợ hãi: "Vậy, vậy anh muốn chơi cái gì hử!"

"Em đi theo anh là được!" Cận Thế Phong kéo Yên Lam đi "Không phải chứ, tàu lượn siêu tốc?" Yên Lam kêu thảm thiết "Em có thể không ngồi lên được không!"

"Không được, em nhất định phải ngồi lên!" Cận Thế Phong vui vẻ khước từ.

"Vậy, vậy được rồi." Yên Lam đơn thuần cũng là bất đắc dĩ.

Thấy Yên Lam như vậy, Cận Thế Phong hỏi "Lam Lam, em có đúng là không sợ không vậy?"

"Sao có thể chứ, em chỉ là chưa từng chơi qua trò này, có chút khẩn trương mà thôi!" Gần đến phút cuối, Yên Lam vẫn còn mạnh miệng.

"A..." Từ khi lên tàu lượn siêu tốc, Yên Lam chưa hề ngừng tiếng thét chói tai.

"Thế Phong, sao mà lại lắc lư vậy." Xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Yên Lam hỏi.

"Không có lắc lư, là tự em cảm thấy lắc lư, bây giờ có đỡ hơn chút nào không? Nếu không thì chúng ta qua bên kia ngồi một lát đi?" Cận Thế Phong mất hứng nói "Em đã không ngồi được tàu lượn siêu tốc sao lại không nói với anh? Xem em tự làm bản thân mình khó chịu như vậy kìa."

"Em cũng không biết mà! Trước đây em chưa từng chơi qua, cùng lắm sau này không chơi nữa là được, đừng tức giận mà!" Yên Lam le lưỡi.

"Không phải anh tức giận, mà là lo lắng, hiện giờ em có thấy khá hơn chút nào chưa?" Cận Thế Phong thở dài nói.

"Uhm, khá hơn nhiều rồi. Thế Phong, em muốn ăn kem, anh đi mua cho em nha" . Yên Lam thấy có bán kem, liền nói với Cận Thế Phong.

"Được, em chờ ở đây, anh đi mua cho em"

"Thế Phong, chúng ta đi chơi vòng đu quay đi?"

"Được, chỉ cần em muốn ngồi, anh đều có thể ngồi cùng em!" Cận Thế Phong sủng nịnh nói.

Lúc này bọn họ xem ra thực sự giống một đôi tình nhân vô ưu vô lo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương