Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha
-
Chương 16: Muốn một lần lại một lần (2)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng mà, hôm nay khi đi đường dành cho người đi bộ sau đại học A, sự thật chứng minh, anh quả thực khó bắt như trong truyền thuyết.
Nhất là đến giờ, cô cũng không biết rốt cuộc bao lâu, anh mới có thể ký tên trong thư mời.
Anh có thể nổi lòng ham muốn với cô, nhưng cô không thể tiếp tục cùng anh, thù lớn chưa trả, con ruột chưa tìm được, cô đã đợi suốt sáu năm, cô không thể đợi nữa.
Sự xuất hiện của Tạ Thiếu Hoa cho cô một con đường khác để đi.
Chỉ cần cô có thể làm cho Tập đoàn Tạ thị tiếp tục hợp tác với xí nghiệp Lâm thị, hơn nữa còn là công lao của cô, cô trợ giúp xí nghiệp Lâm thị lớn như vậy, bà nội cũng sẽ cho cô trở về Lâm gia.
Cơ hội ngàn năm có một, cô không thể bỏ qua.
Nghĩ tới đâu, Lâm Thâm Thâm quay đầu nhìn thư mời trên đầu giường, âm thầm siết tay, nghĩ: Cô không thể đặt cược và ký thác toàn bộ hy vọng lên trên người Cẩm Dương mà có lẽ cô không giải quyết được.
Thà nắm giữ kết quả không xác định được, cô muốn nắm lấy kết cục chắc chắn.
…
Trước khi ra ngoài, Lâm Thâm Thâm cố ý đứng trước gương quan sát mình cẩn thận.
Cô gái trong gương cực kỳ xinh đẹp, da trắng như tuyết, mi mục như hoa, tóc dài như thác nước xõa qua vai, che vai lộ ra ngoài, ưu nhã cao quý, đoan trang.
Lâm Thâm Thâm rất hài lòng này, tối nay cô đi tham gia tiệc rượu phong cách mở cửa của Tập đoàn Tạ thị.
Khi Lâm Thâm Thâm đến, tiệc rượu vẫn chưa bắt đầu, vì là kiểu mở cửa, tiệc rượu cũng không có thư mời, nên Lâm Thâm Thâm thuận lý thành chương bước chân vào đại sảnh lộng lẫy.
Lúc này đại sảnh cũng không có nhiều người, cô không muốn làm người khác chú ý, cho nên cố ý chọn một góc tầm thường ngồi xuống.
Có người phục vụ bưng rượu đến cho cô.
Lâm Thâm Thâm nói “Cảm ơn”, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa ra vào.
Lục tục có nhiều người vào, nam thì áo mũ chỉnh tề, nữ đều trang điểm đẹp đẽ.
Không lâu sau, cả đại sảnh náo nhiệt hẳn lên, đủ tiếng nói chuyện ồn ào.
Trong đó chỉ có sự xuất hiện của hai người thu hút chú ý của Lâm Thâm Thâm.
Một là Tạ Thiếu Hoa, người còn lại là Cẩm Dương.
Lâm Thâm Thâm vốn tập trung lên người Tạ Thiếu Hoa.
Chỉ là, trên thế giới này, có một kiểu người đặc biệt, im lặng cũng có thể thu hút ánh mắt toàn thế giới.
Người ấy, chính là Cẩm Dương.
Tối nay, Cẩm Dương mặc chính trang, không giống đồ đơn giản như Lâm Thâm Thâm gặp anh, dáng người anh được tôn lên, anh đặc biệt trong tiệc rượu tối nay, không dẫn theo bạn gái, chỉ một thân một mình, nhịp bước ung dung không vội vã, khiêm tốn đi vào đại sảnh, tư thái ưu nhã, khí chất hiên ngang.
Thần thái của anh vẫn cao quý lãnh đạm, không bộc lộ tình cảm ra ngoài, nhưng trở thành tiêu điểm của đại sảnh dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, hôm nay khi đi đường dành cho người đi bộ sau đại học A, sự thật chứng minh, anh quả thực khó bắt như trong truyền thuyết.
Nhất là đến giờ, cô cũng không biết rốt cuộc bao lâu, anh mới có thể ký tên trong thư mời.
Anh có thể nổi lòng ham muốn với cô, nhưng cô không thể tiếp tục cùng anh, thù lớn chưa trả, con ruột chưa tìm được, cô đã đợi suốt sáu năm, cô không thể đợi nữa.
Sự xuất hiện của Tạ Thiếu Hoa cho cô một con đường khác để đi.
Chỉ cần cô có thể làm cho Tập đoàn Tạ thị tiếp tục hợp tác với xí nghiệp Lâm thị, hơn nữa còn là công lao của cô, cô trợ giúp xí nghiệp Lâm thị lớn như vậy, bà nội cũng sẽ cho cô trở về Lâm gia.
Cơ hội ngàn năm có một, cô không thể bỏ qua.
Nghĩ tới đâu, Lâm Thâm Thâm quay đầu nhìn thư mời trên đầu giường, âm thầm siết tay, nghĩ: Cô không thể đặt cược và ký thác toàn bộ hy vọng lên trên người Cẩm Dương mà có lẽ cô không giải quyết được.
Thà nắm giữ kết quả không xác định được, cô muốn nắm lấy kết cục chắc chắn.
…
Trước khi ra ngoài, Lâm Thâm Thâm cố ý đứng trước gương quan sát mình cẩn thận.
Cô gái trong gương cực kỳ xinh đẹp, da trắng như tuyết, mi mục như hoa, tóc dài như thác nước xõa qua vai, che vai lộ ra ngoài, ưu nhã cao quý, đoan trang.
Lâm Thâm Thâm rất hài lòng này, tối nay cô đi tham gia tiệc rượu phong cách mở cửa của Tập đoàn Tạ thị.
Khi Lâm Thâm Thâm đến, tiệc rượu vẫn chưa bắt đầu, vì là kiểu mở cửa, tiệc rượu cũng không có thư mời, nên Lâm Thâm Thâm thuận lý thành chương bước chân vào đại sảnh lộng lẫy.
Lúc này đại sảnh cũng không có nhiều người, cô không muốn làm người khác chú ý, cho nên cố ý chọn một góc tầm thường ngồi xuống.
Có người phục vụ bưng rượu đến cho cô.
Lâm Thâm Thâm nói “Cảm ơn”, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa ra vào.
Lục tục có nhiều người vào, nam thì áo mũ chỉnh tề, nữ đều trang điểm đẹp đẽ.
Không lâu sau, cả đại sảnh náo nhiệt hẳn lên, đủ tiếng nói chuyện ồn ào.
Trong đó chỉ có sự xuất hiện của hai người thu hút chú ý của Lâm Thâm Thâm.
Một là Tạ Thiếu Hoa, người còn lại là Cẩm Dương.
Lâm Thâm Thâm vốn tập trung lên người Tạ Thiếu Hoa.
Chỉ là, trên thế giới này, có một kiểu người đặc biệt, im lặng cũng có thể thu hút ánh mắt toàn thế giới.
Người ấy, chính là Cẩm Dương.
Tối nay, Cẩm Dương mặc chính trang, không giống đồ đơn giản như Lâm Thâm Thâm gặp anh, dáng người anh được tôn lên, anh đặc biệt trong tiệc rượu tối nay, không dẫn theo bạn gái, chỉ một thân một mình, nhịp bước ung dung không vội vã, khiêm tốn đi vào đại sảnh, tư thái ưu nhã, khí chất hiên ngang.
Thần thái của anh vẫn cao quý lãnh đạm, không bộc lộ tình cảm ra ngoài, nhưng trở thành tiêu điểm của đại sảnh dễ như trở bàn tay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook