Hợp Đồng Hôn Nhân: Yêu Bất Chấp
-
Chương 34
Mãi một lúc lâu sau tôi mới nhớ ra một chuyện, tôi vội vàng quay qua hỏi anh.
- vừa nãy anh bảo có chỗ còn ấm hơn cả cổ của anh, vậy chỗ đó là chỗ nào thế?
Anh nghiêng người vòng tay ôm lấy tôi, mặt tôi áp vào trái tim của anh nghe rõ từng tiếng đập. Giọng nói của anh ngọt ngào đến mức tôi có cảm giác sắp sâu răng luôn rồi.
- nơi ấm áp nhất chính là nơi này..
Anh là đang nói đến trái tim của anh, vòng tay của anh, và cả tình yêu của anh nữa.
Đêm ấy tôi đã ngủ rất say, ở trong vòng tay của anh yên bình như chưa từng trải qua những ngày giông bão.
Sáng sớm thức giấc, đầu tiên tôi nhìn thấy chính là gương mặt của anh, tôi nhìn ngắm nó, đưa tay chạm vào nó, đầu ngón tay khẽ lướt trên cánh môi mềm mại. Bàn tay của tôi bất ngờ bị anh làm lấy, rồi lại nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn. Anh như thế này tôi lại cảm thấy có chút không quen, nhưng lại không muốn bị đối xử như mọi ngày, cứ như thế này sẽ bị anh chiều tới sinh hư mất. Nhân lúc tâm trạng của anh đang tốt tôi nói đùa.
- anh như thế này em lại thấy không quen. Nhớ cái gương mặt lạnh lùng của anh rồi đấy.
Ấy vậy mà anh bình thản lắm, chẳng có một chút tức giận hay khó chịu nào. Trái lại còn kéo tôi vào lòng mà ôm chặt.
- sau này cũng sẽ không bao giờ được nhìn thấy nữa đâu.
Tôi cứ lưu luyến anh mãi mới có thể rồi giường được, lúc này nhìn đồng hồ mới giật mình vì đã 7 giờ sáng. Và điều khiển cho tôi ngạc nhiên hơn chính là sự xuất hiện của một người con gái lạ lẫm trong ngôi nhà này. Ánh mắt mẹ chồng nhìn tôi khiến tôi có chút bất an, bà ấy giống như đang cười nhạo tôi vậy. Còn em chồng tôi nữa, chính là nụ cười ấy, nụ cười mãn nguyện như vừa kẻ thù của mình xuống vực.
Mặc dù chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi vẫn giữ phép lịch sự mà chào hỏi cô gái kia. Cô ấy rất xinh đẹp, nhìn còn hiện đại nữa chứ. Cách ăn mặc đến phong thái đều khiến cho người khác thấy cô ấy là một người thành đạt. Cô ấy gật đầu chào lại tôi, tôi còn chưa kịp tò mò hỏi xem cô ấy là ai thì mẹ chồng tôi đã đon đả giới thiệu.
- Trinh chắc không biết Chi đâu nhỉ? Chi chính là người con gái mà trước đây Lâm yêu thương tưởng sống chết đấy. Ngày trước gia đình mình với Chi có chút hiểu lầm. Cũng may là con bé hiểu chuyện không để bụng, đi nước ngoài bao nhiêu năm bây giờ vẫn ghé qua đây thăm hỏi.
Tôi khi nghe mẹ chồng giới thiệu về Chi thì cảm xúc đầu tiên chính là kinh ngạc. Nhưng sau đó lại có một chút khó chịu. Thì ra người con gái mà anh yêu thương trước đây là một người con gái xinh đẹp như thế này sao? Nhưng lý do gì khiến cho mẹ chồng tôi phải nhấn mạnh như thế? Còn ánh mắt của bà ấy muốn chứng tỏ điều gì? Muốn nhắc cho tôi nhớ trước đây anh đã yêu thương người con gái này như thế nào? Muốn nói với tôi rằng cô ấy trở về rồi nên chẳng sớm thì muộn anh cũng sẽ đá tôi đã khỏi nhà để đón cô ấy về sao?
Bà ấy muốn chọc tức tôi sao, nhưng tôi lại chẳng muốn bà ấy thỏa mãn mặc dù trong lòng tôi đang tức tối thật. Tôi nở nụ cười vui vẻ nhất có thể rồi trả lời bà ấy.
- con chưa gặp cô ấy bao giờ nhưng có được nghe kể về cô ấy rồi. Cũng biết cô ấy và chồng của con đã từng có quan hệ yêu đương. Những quá khứ mà mẹ, tất cả đều trở thành kỷ niệm đẹp rồi.
Tôi nhấn mạnh từ quá khứ và kỷ niệm, mục đích cũng chỉ để cho cô gái kia hiểu được quá khứ thì chẳng thể nào quay trở lại, và kỷ niệm cũng chẳng thể biến thành hiện tại. Ánh mắt của cô ta có một chút gì đó chua sót, là lý do gì cô ta lại biểu hiện cái cảm xúc như thế?
Cuộc trò chuyện tạm dừng lại khi anh đi xuống. Tôi bắt gặp một tia kinh ngạc trong đôi mắt anh khi nhìn thấy cô gái ấy. Đau đớn hơn là khi tôi thấy được sự day dứt, và cả đau lòng trong đôi mắt ấy. Anh còn yêu thương cô ấy sao? Còn tiếc nuối quãng thời gian đẹp đẽ giữa hai người sao?
Có phải rồi đây anh sẽ quên đi tất cả những lời mà anh vừa mới nói với tôi? Có phải quan hệ giữa chúng tôi sẽ quay lại là một bản hợp đồng như lúc ban đầu? Tôi sẽ lại trở nên xa lạ với anh, sẽ lại không có quyền xen vào chuyện của anh, sẽ không có bất cứ một chút quyền hạn nào kể cả chạm vào anh?. Là do tôi suy nghĩ quá nhiều có phải không? Tại sao tôi lại không có chút niềm tin nào vào tình cảm của tôi và anh? Tôi phải tin tưởng anh, chí ít thì tôi cũng biết anh là một con người không phải chỉ nói cho xong chuyện. Cũng không phải là một người thích hứa suông. Tôi chọn tin tưởng anh, và sẽ chỉ tin một mình anh.
Anh nhìn tôi có chút khó xử, tôi giả vờ như không nhìn thấy điều ấy vẫn mỉm cười với anh, cố gắng để anh thấy rằng tôi đang rất ổn, tôi không sao cả. Rồi lại nghe tiếng mẹ chồng đon đả.
- Chi nó vừa về nước hôm qua thì hôm nay lập tức ghé qua đây để thăm gia đình mình.
Tôi nghe thấy giọng nói của anh nhàn nhạt.
- không phải quan hệ giữa hai người trước đây không được tốt hay sao? Sao bây giờ lại giống như thân thiết quá vậy?
- thì trước đây có một vài chuyện hiểu lầm. Thời gian qua lâu như vậy còn bé ghé thăm, không nên nhắc lại mấy chuyện không vui.
Nãy giờ tôi cứ lén để ý thái độ của cô gái kia khi nhìn thấy Lâm. Ánh mắt của cô ta thể hiện rõ ràng cho tôi biết rằng cô ta muốn cướp lại anh ấy. Và cô ấy muốn anh ấy thấy được cả sự da diết trong đôi mắt của cô ấy nữa. Anh chỉ gật đầu chào cô ta, sau đó nắm lấy tay của tôi.
- không biết đã ai giới thiệu cô ấy với em chưa. Nhưng dù sao thì em đến đây thăm gia đình cũng muốn giới thiệu cô ấy với em. Đây là Trinh, vợ của anh.
Tôi nhìn thấy nụ cười yếu ớt trên gương mặt kia, giống như đang gượng cười vậy. Nhưng cũng nhìn thấy đôi mắt ấy long lanh như sắp khóc, sao tôi cứ có cảm giác bản thân mình đang xem một bộ phim ngôn tình vậy? Đang tới phân cảnh nam chính và nữ chính bị hồ ly tinh chia rẽ. Nam chính vì không hiểu chuyện mà khiến cho nữ chính tủi thân đến phát khóc. Nhưng chuyện mà tôi cần phải quan tâm lúc này không phải là cảm xúc của cô ta. Cô ta vui hay buồn thì liên quan gì tới tôi có chứ. Cái tôi cần phải quan tâm chính là cảm xúc của tôi và anh kìa. Còn những thứ khác hoàn toàn không quan trọng. Ngày hôm nay anh nắm tay tôi đến trước mặt cô ta tuyên bố tôi là vợ của anh thì có nghĩa là anh muốn cô ta hiểu rằng tất cả mọi thứ đều đã kết thúc. Như vậy là đã quá đủ đối với tôi rồi.
Bữa sáng hôm ấy có thêm một người. Cũng là lần đầu tiên tôi được anh gắp thức ăn cho. Nếu như không có sự xuất hiện của Chi thì ngày hôm nay cũng sẽ là một ngày rất khác, ngày đầu tiên tôi và anh chính thức yêu đương. Tôi chắc chắn không phải là anh đang cố thể hiện cho Chi thấy, chỉ là anh muốn quan tâm tôi mà thôi.
Ăn sáng xong thì anh đi ra ngoài Chi cũng đi theo. Tôi thực sự không muốn tò mò chuyện của anh đâu, nhưng lại không thể nào ngăn mình đi theo để nghe câu chuyện của anh và người con gái ấy. Tôi đứng cách đó một đoạn không xa đủ để nghe rõ được anh và cô ấy nói những gì. Nghe thấy giọng của Chi.
- mấy năm qua anh có khỏe không?
Anh nhẹ nhàng đáp lại.
- Anh khỏe. Em sống tốt không? Chắc cũng lập gia đình rồi nhỉ? Có mấy cháu rồi?
- em vẫn độc thân. Hiện tại thất nghiệp, không biết là có thể vào công ty của anh làm việc được không?
- Em muốn làm công ty của bố anh hay của anh thì cứ nộp hồ sơ. Đầy đủ năng lực thì sẽ được ứng tuyển thôi.
- không có một sự đặc cách nào sao? Quá khứ của chúng ta trải qua những ngày đẹp đẽ như vậy, anh nhẫn tâm quên hết? Kể cả những ấm ức mà phải chịu anh cũng không nhớ?
Nghe đến đây là tôi thấy cay mũi lắm rồi. Cô ta muốn gì khi cố gắng gọi lại những chuyện xưa cũ? Muốn anh cảm thấy hối hận sao? Muốn anh vì say giấc mà đối xử tốt với cô ta hơn? Hay cô ta muốn thay thế tôi trở thành vợ của anh? Tôi còn đang điên máu thì nghe thấy tiếng anh trả lời.
- quá khứ là do anh không tốt vì đã không bảo vệ được tình cảm của mình. Xảy ra bao nhiêu chuyện đủ để không vì bất cứ chuyện gì mà làm ảnh hưởng tới gia đình hiện tại của mình. Vợ anh là một cô gái tốt, rất yêu thương anh, cũng đã chịu rất nhiều thiệt thòi. Sau này em đừng nhắc lại quá khứ nữa. Nếu như em gặp khó khăn thì anh có thể giúp đỡ, chắc chắn không từ chối.
- vậy nếu như em muốn chúng ta quay lại thì sao? Anh thực sự không muốn biết ngày ấy tại sao em phải rời đi à? Thực sự không muốn biết em đã sống khổ sở như thế nào ở nơi đất khách quê người? Thực sự không muốn biết lý do vì sao mà ngày hôm nay em lại ở đây?
- vừa nãy anh bảo có chỗ còn ấm hơn cả cổ của anh, vậy chỗ đó là chỗ nào thế?
Anh nghiêng người vòng tay ôm lấy tôi, mặt tôi áp vào trái tim của anh nghe rõ từng tiếng đập. Giọng nói của anh ngọt ngào đến mức tôi có cảm giác sắp sâu răng luôn rồi.
- nơi ấm áp nhất chính là nơi này..
Anh là đang nói đến trái tim của anh, vòng tay của anh, và cả tình yêu của anh nữa.
Đêm ấy tôi đã ngủ rất say, ở trong vòng tay của anh yên bình như chưa từng trải qua những ngày giông bão.
Sáng sớm thức giấc, đầu tiên tôi nhìn thấy chính là gương mặt của anh, tôi nhìn ngắm nó, đưa tay chạm vào nó, đầu ngón tay khẽ lướt trên cánh môi mềm mại. Bàn tay của tôi bất ngờ bị anh làm lấy, rồi lại nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn. Anh như thế này tôi lại cảm thấy có chút không quen, nhưng lại không muốn bị đối xử như mọi ngày, cứ như thế này sẽ bị anh chiều tới sinh hư mất. Nhân lúc tâm trạng của anh đang tốt tôi nói đùa.
- anh như thế này em lại thấy không quen. Nhớ cái gương mặt lạnh lùng của anh rồi đấy.
Ấy vậy mà anh bình thản lắm, chẳng có một chút tức giận hay khó chịu nào. Trái lại còn kéo tôi vào lòng mà ôm chặt.
- sau này cũng sẽ không bao giờ được nhìn thấy nữa đâu.
Tôi cứ lưu luyến anh mãi mới có thể rồi giường được, lúc này nhìn đồng hồ mới giật mình vì đã 7 giờ sáng. Và điều khiển cho tôi ngạc nhiên hơn chính là sự xuất hiện của một người con gái lạ lẫm trong ngôi nhà này. Ánh mắt mẹ chồng nhìn tôi khiến tôi có chút bất an, bà ấy giống như đang cười nhạo tôi vậy. Còn em chồng tôi nữa, chính là nụ cười ấy, nụ cười mãn nguyện như vừa kẻ thù của mình xuống vực.
Mặc dù chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi vẫn giữ phép lịch sự mà chào hỏi cô gái kia. Cô ấy rất xinh đẹp, nhìn còn hiện đại nữa chứ. Cách ăn mặc đến phong thái đều khiến cho người khác thấy cô ấy là một người thành đạt. Cô ấy gật đầu chào lại tôi, tôi còn chưa kịp tò mò hỏi xem cô ấy là ai thì mẹ chồng tôi đã đon đả giới thiệu.
- Trinh chắc không biết Chi đâu nhỉ? Chi chính là người con gái mà trước đây Lâm yêu thương tưởng sống chết đấy. Ngày trước gia đình mình với Chi có chút hiểu lầm. Cũng may là con bé hiểu chuyện không để bụng, đi nước ngoài bao nhiêu năm bây giờ vẫn ghé qua đây thăm hỏi.
Tôi khi nghe mẹ chồng giới thiệu về Chi thì cảm xúc đầu tiên chính là kinh ngạc. Nhưng sau đó lại có một chút khó chịu. Thì ra người con gái mà anh yêu thương trước đây là một người con gái xinh đẹp như thế này sao? Nhưng lý do gì khiến cho mẹ chồng tôi phải nhấn mạnh như thế? Còn ánh mắt của bà ấy muốn chứng tỏ điều gì? Muốn nhắc cho tôi nhớ trước đây anh đã yêu thương người con gái này như thế nào? Muốn nói với tôi rằng cô ấy trở về rồi nên chẳng sớm thì muộn anh cũng sẽ đá tôi đã khỏi nhà để đón cô ấy về sao?
Bà ấy muốn chọc tức tôi sao, nhưng tôi lại chẳng muốn bà ấy thỏa mãn mặc dù trong lòng tôi đang tức tối thật. Tôi nở nụ cười vui vẻ nhất có thể rồi trả lời bà ấy.
- con chưa gặp cô ấy bao giờ nhưng có được nghe kể về cô ấy rồi. Cũng biết cô ấy và chồng của con đã từng có quan hệ yêu đương. Những quá khứ mà mẹ, tất cả đều trở thành kỷ niệm đẹp rồi.
Tôi nhấn mạnh từ quá khứ và kỷ niệm, mục đích cũng chỉ để cho cô gái kia hiểu được quá khứ thì chẳng thể nào quay trở lại, và kỷ niệm cũng chẳng thể biến thành hiện tại. Ánh mắt của cô ta có một chút gì đó chua sót, là lý do gì cô ta lại biểu hiện cái cảm xúc như thế?
Cuộc trò chuyện tạm dừng lại khi anh đi xuống. Tôi bắt gặp một tia kinh ngạc trong đôi mắt anh khi nhìn thấy cô gái ấy. Đau đớn hơn là khi tôi thấy được sự day dứt, và cả đau lòng trong đôi mắt ấy. Anh còn yêu thương cô ấy sao? Còn tiếc nuối quãng thời gian đẹp đẽ giữa hai người sao?
Có phải rồi đây anh sẽ quên đi tất cả những lời mà anh vừa mới nói với tôi? Có phải quan hệ giữa chúng tôi sẽ quay lại là một bản hợp đồng như lúc ban đầu? Tôi sẽ lại trở nên xa lạ với anh, sẽ lại không có quyền xen vào chuyện của anh, sẽ không có bất cứ một chút quyền hạn nào kể cả chạm vào anh?. Là do tôi suy nghĩ quá nhiều có phải không? Tại sao tôi lại không có chút niềm tin nào vào tình cảm của tôi và anh? Tôi phải tin tưởng anh, chí ít thì tôi cũng biết anh là một con người không phải chỉ nói cho xong chuyện. Cũng không phải là một người thích hứa suông. Tôi chọn tin tưởng anh, và sẽ chỉ tin một mình anh.
Anh nhìn tôi có chút khó xử, tôi giả vờ như không nhìn thấy điều ấy vẫn mỉm cười với anh, cố gắng để anh thấy rằng tôi đang rất ổn, tôi không sao cả. Rồi lại nghe tiếng mẹ chồng đon đả.
- Chi nó vừa về nước hôm qua thì hôm nay lập tức ghé qua đây để thăm gia đình mình.
Tôi nghe thấy giọng nói của anh nhàn nhạt.
- không phải quan hệ giữa hai người trước đây không được tốt hay sao? Sao bây giờ lại giống như thân thiết quá vậy?
- thì trước đây có một vài chuyện hiểu lầm. Thời gian qua lâu như vậy còn bé ghé thăm, không nên nhắc lại mấy chuyện không vui.
Nãy giờ tôi cứ lén để ý thái độ của cô gái kia khi nhìn thấy Lâm. Ánh mắt của cô ta thể hiện rõ ràng cho tôi biết rằng cô ta muốn cướp lại anh ấy. Và cô ấy muốn anh ấy thấy được cả sự da diết trong đôi mắt của cô ấy nữa. Anh chỉ gật đầu chào cô ta, sau đó nắm lấy tay của tôi.
- không biết đã ai giới thiệu cô ấy với em chưa. Nhưng dù sao thì em đến đây thăm gia đình cũng muốn giới thiệu cô ấy với em. Đây là Trinh, vợ của anh.
Tôi nhìn thấy nụ cười yếu ớt trên gương mặt kia, giống như đang gượng cười vậy. Nhưng cũng nhìn thấy đôi mắt ấy long lanh như sắp khóc, sao tôi cứ có cảm giác bản thân mình đang xem một bộ phim ngôn tình vậy? Đang tới phân cảnh nam chính và nữ chính bị hồ ly tinh chia rẽ. Nam chính vì không hiểu chuyện mà khiến cho nữ chính tủi thân đến phát khóc. Nhưng chuyện mà tôi cần phải quan tâm lúc này không phải là cảm xúc của cô ta. Cô ta vui hay buồn thì liên quan gì tới tôi có chứ. Cái tôi cần phải quan tâm chính là cảm xúc của tôi và anh kìa. Còn những thứ khác hoàn toàn không quan trọng. Ngày hôm nay anh nắm tay tôi đến trước mặt cô ta tuyên bố tôi là vợ của anh thì có nghĩa là anh muốn cô ta hiểu rằng tất cả mọi thứ đều đã kết thúc. Như vậy là đã quá đủ đối với tôi rồi.
Bữa sáng hôm ấy có thêm một người. Cũng là lần đầu tiên tôi được anh gắp thức ăn cho. Nếu như không có sự xuất hiện của Chi thì ngày hôm nay cũng sẽ là một ngày rất khác, ngày đầu tiên tôi và anh chính thức yêu đương. Tôi chắc chắn không phải là anh đang cố thể hiện cho Chi thấy, chỉ là anh muốn quan tâm tôi mà thôi.
Ăn sáng xong thì anh đi ra ngoài Chi cũng đi theo. Tôi thực sự không muốn tò mò chuyện của anh đâu, nhưng lại không thể nào ngăn mình đi theo để nghe câu chuyện của anh và người con gái ấy. Tôi đứng cách đó một đoạn không xa đủ để nghe rõ được anh và cô ấy nói những gì. Nghe thấy giọng của Chi.
- mấy năm qua anh có khỏe không?
Anh nhẹ nhàng đáp lại.
- Anh khỏe. Em sống tốt không? Chắc cũng lập gia đình rồi nhỉ? Có mấy cháu rồi?
- em vẫn độc thân. Hiện tại thất nghiệp, không biết là có thể vào công ty của anh làm việc được không?
- Em muốn làm công ty của bố anh hay của anh thì cứ nộp hồ sơ. Đầy đủ năng lực thì sẽ được ứng tuyển thôi.
- không có một sự đặc cách nào sao? Quá khứ của chúng ta trải qua những ngày đẹp đẽ như vậy, anh nhẫn tâm quên hết? Kể cả những ấm ức mà phải chịu anh cũng không nhớ?
Nghe đến đây là tôi thấy cay mũi lắm rồi. Cô ta muốn gì khi cố gắng gọi lại những chuyện xưa cũ? Muốn anh cảm thấy hối hận sao? Muốn anh vì say giấc mà đối xử tốt với cô ta hơn? Hay cô ta muốn thay thế tôi trở thành vợ của anh? Tôi còn đang điên máu thì nghe thấy tiếng anh trả lời.
- quá khứ là do anh không tốt vì đã không bảo vệ được tình cảm của mình. Xảy ra bao nhiêu chuyện đủ để không vì bất cứ chuyện gì mà làm ảnh hưởng tới gia đình hiện tại của mình. Vợ anh là một cô gái tốt, rất yêu thương anh, cũng đã chịu rất nhiều thiệt thòi. Sau này em đừng nhắc lại quá khứ nữa. Nếu như em gặp khó khăn thì anh có thể giúp đỡ, chắc chắn không từ chối.
- vậy nếu như em muốn chúng ta quay lại thì sao? Anh thực sự không muốn biết ngày ấy tại sao em phải rời đi à? Thực sự không muốn biết em đã sống khổ sở như thế nào ở nơi đất khách quê người? Thực sự không muốn biết lý do vì sao mà ngày hôm nay em lại ở đây?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook