Tô Thu Vũ bị ôm liền giật mình nhẹ, cô phát hiện ra tên ma cà rồng này gần đây hở chút là ôm:
"Anh đừng ôm nữa"
"Ôm một lúc thôi" Anh thân mật tựa cằm lên vai cô
Tô Thu Vũ vô thức suy nghĩ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trông anh rất lạ.
Cô cũng biết cô không thể bỏ mặc cảm xúc của mình, cũng như bỏ mặc trái tim mình.
Cô khó khăn lắm mới tìm về trái tim đã vùi sâu vào vũng bùn.

Cô không thể để mình dao động, dù sao trái tim lạc đường đã biết quay về, không thể nào lại cho đi.
"Trần Uy Bằng!"
Anh nghe thấy cô gọi mình, nhưng anh không muốn buông tay.
Tô Thu Vũ cảm nhận được cánh tay đang giam cầm vòng eo mình buông lỏng ra, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tô Thu Vũ giãy ra, cô đói muốn ăn gì đó.

Cô quay người, tay động một cái vô tình khiến bát mì trên bàn sóng sánh, mì vừa nấu xong hơi nóng tỏa ra, cứ như vậy đổ lên người cô.
Gần đây nhất định cô bị vận đen đeo bám.

Vừa thành người què, nước mì cực nóng lại dội lên người.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô không kịp phản ứng, dù cho có quần áo che chắn nhưng vẫn có cảm giác nóng rực.
"Tô Thu Vũ!" Trần Uy Bằng tiến lên phía trước
Tay cô bị phỏng đỏ hết rồi.

Thế nhưng cô gái này còn ngẩn ngơ đứng bất động.

Không cần nói cô cũng biết lúc này mình nhếch nhác đến cỡ nào.
Lúc Tô Thu Vũ bị Trần Uy Bằng kéo vào phòng tắm, quần áo trên người bị anh thô bạo cởi ra, cô càng thêm bối rối.
"Trần Uy Bằng, anh dừng tay!" Cô muốn ngăn cản người nào đó đang định kéo dây áo ngực mình xuống, thế nhưng cổ tay bị nắm chặt chẳng cách nào cử động.
Sao Trần Uy Bằng có thể nghe lọt lời cô?
"Chúng ta là vợ chồng, cũng không phải chưa từng làm qua, cơ thể em có chỗ nào mà anh chưa thấy? Còn chỗ nào chưa bị anh hôn?"
Dù Tô Thu Vũ phản kháng nhưng kết quả quần áo trên người đều bị anh xé hết, cơ thể với làn da trắng trẻo bại lộ, đẹp không một góc chết.
"Anh cút đi!" Hồi tưởng lại những chuyện xảy ra trước đây cô không khỏi sợ hãi, tay chân quơ loạn muốn thoát khỏi Trần Uy Bằng.
"Khoan đã, em bị bỏng phải rửa nước lạnh trước"
Trần Uy Bằng vốn muốn để mặc móng vuốt mèo cào của cô làm loạn thế nhưng vì phản kháng cô lại ra tay tát anh.

Lần trước thì không sao nhưng lần này anh tức giận rồi, tồn tại trăm năm Trần Uy Bằng anh chưa từng ăn tát từ ai trừ Tô Thu Vũ.

Tô Thu Vũ nhìn biểu cảm của đối phương cũng tự biết mình ra tay không nhẹ.
Tô Thu Vũ hơi sợ hãi khi nhìn vào ánh mắt của Trần Uy Bằng.

Đột nhiên anh ôm lấy cô, hai người ngã vào bồn tắm.
Trần Uy Bằng muốn cho cô biết cô là vợ anh, anh là chồng cô!
Tô Thu Vũ cảm giác nước lạnh xua tan đi sự nóng bức từ nước mì, thế nhưng Trần Uy Bằng lại đang ôm chặt cô không buông, cơ thể hai người gắt gao va chạm, hai bầu ngực mềm mại của Tô Thu Vũ áp sát vào bộ ngực rắn chắc của Trần Uy Bằng.

"Anh...ưm..." Lời chưa kịp nói ra Tô Thu Vũ đã bị Trần Uy Bằng hôn, miệng cô tức khắc bị bịt kín chỉ có thể phát ra thứ âm thanh không rõ ràng.
Tô Thu Vũ muốn giơ tay đẩy anh, nhưng cơ thể cô sớm đã cứng đờ, không còn nghe lời.

Lúc này cô thật bất lực, biết Trần Uy Bằng đã sử dụng năng lực của ma cà rồng, Tô Thu Vũ chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hôn.

Trần Uy Bằng lần này lại muốn cưỡng ép cô sao?

Trong lúc hôn Trần Uy Bằng đã tranh thủ cởi áo trên người, bàn tay ngao du khắp nơi trên thân thể Tô Thu Vũ.

Cô muốn thoát khỏi nụ hôn đáng sợ này, đồng thời cảm nhận được bàn tay Trần Uy Bằng không ngừng vuốt ve cơ thể cô rồi dừng lại trước hai ngọn đồi núng nính mà xoa bóp.
"Dừng tay!" Môi được buông tha, Tô Thu Vũ thở hổn hển, cô nói.
Trần Uy Bằng mất lí trí, lúc này nào nghe lọt tai? Không dừng lại ở đó, bàn tay anh đi xuống, bao phủ lên nơi tư mật của cô, như bao lần khác ngón tay bắt đầu hành sự, trêu chọc hai cánh hoa trơn trượt, một ngón tìm đến hạt châu nhỏ mà xoa, ấn mạnh.
"Không!" Nếu không phải cô không thể cử động sợ rằng đã ra tay đánh Trần Uy Bằng một trận!
Phía trên bị xoa bóp, phía dưới bị kích thích liên tục, Tô Thu Vũ cảm thấy sắp không trụ nổi tinh thần, không khỏi ngửa cổ thở dốc.

Tô Thu Vũ bất lực, cô ghét cơ thể bán đứng cô, hai mắt ầng ậng nước long lanh.
"Tô Thu Vũ, em không cần kiềm chế...rõ ràng em sớm đã muốn rồi"
"Không muốn, không phải anh! Muốn ai cũng được nhưng không phải anh!" Cô thút thít lắc đầu.
Giữa hai người có quá nhiều hiểu lầm, thấy cô phản kháng khi anh đụng chạm, ham muốn chiếm giữ của anh lại leo lên một tầng cao mới.

Cô thà bị người khác chạm vào cũng không chấp nhận anh?
Tô Thu Vũ vừa dứt lời một ngón tay của Trần Uy Bằng không báo trước liền đi vào tiểu h.uyệt chật chội.
"A...ra ngoài!"
Tô Thu Vũ thôi bị năng lực đáng sợ kia khống chế, cô giãy giụa muốn đem ngón tay anh rút ra, nhưng cô càng giãy nó càng đi sâu vào, khiến cô muốn khóc một trận.

Cô nhớ lại lần trước đã bị anh làm đau đến mức nào, thật đáng sợ!
Trần Uy Bằng ý thức được ngón tay chôn ở tiểu h.uyệt đang bị ép chặt, cái miệng nhỏ của cô vừa cắn mút lại vừa cự tuyệt dị vật xâm nhập.
"Ngoan, thả lỏng một chút, sẽ không làm em đau" Anh ghé sát tai cô
Tô Thu Vũ lắc đầu, cô nhắm mắt, nước mắt theo đó rơi xuống.


Trần Uy Bằng chính là người không đáng tin nhất thế giới này.
Thấy cô gái nhỏ không can tâm rơi lệ, Trần Uy Bằng cũng không biết hiện giờ nên làm sao? An cũng xót, chẳng qua là phải lập uy trước.
Anh hôn đi những giọt nước mắt kia.

Ngón tay nhẹ nhàng di chuyển, ra vào nhịp nhàng trong tiểu hoa.

Mới một tháng không làm chỗ này lại chặt chẽ y như cũ.

Ngón tay được bao bọc ấm áp, vách tường t.hịt bên trong đè ép ngón tay khiến cảm xúc đê mê xông lên đại não càng thôi thúc anh.
"Trần Uy Bằng...ưm...dừng tay!" Tô Thu Vũ nghiến răng, hơi thở gấp gáp.
Trần Uy Bằng cảm nhận rõ ràng nơi anh ra vào đang phun ra d.âm thủy.

Dù là ở dưới nước anh cũng có thể phân biệt được hai thứ nước khác nhau, d.âm thủy của Tô Thu Vũ sẽ có hương vị của riêng cô, không giống nước.
Rõ ràng cô cũng động tình!
Thế rồi cũng chẳng đợi thêm, một ngón tay nữa đi vào hoa h.uyệt, Tô Thu Vũ cảm giác nơi hai ngón tay kia di chuyển mỗi lúc một nhanh cũng không còn cảm giác căng lúc đầu.
"Trần Uy Bằng...chậm chút..." Tô Thu Vũ ôm Trần Uy Bằng để giữ thế, tay đã cào rất nhiều vệt đỏ trên lưng anh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương