Hợp Đồng Hôn Nhân Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ
-
Chương 95
Hai người giờ đây bắt đầu quay trở về nhà của Đào Dã để thực hiện kế hoạch của mình để mẹ Đào Dã ghét Gia Mẫn.
Trên chiếc xe bọn họ vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ với nhau: "Háhahhahaha cuối cùng thì cơ hội ở bên cạnh nhau của hai chúng ta cũng đã hoàn thành.
Và cô ta sẽ là người bị loại bỏ khỏi trò chơi tình ái này! Và em rất mong điều đó sẽ xảy ra..."
Sau một hồi thì bọn họ cũng đã trở về nhà của Đào Dã.
Bọn họ giờ đây đã bước vào bên trong với sự ngạc nhiên của mẹ Đào Dã và Gia Mẫn.
Vừa nhìn thấy họ mẹ của Đào Dã đã vô cùng tức giận chốc lát bà đã xuống dưới nhà cầm cây chổi chà lên.
Mà không ngừng quét vào người Bạch Lâm mà lên tiếng:
"Rác rưởi từ nơi nào đến xin hãy cút giùm tôi.
Biến đi rác rưởi biến đi!
Hơn hết tại sao con lại mang thứ rác rưởi này về nhà hả Đào Dã?"
Đào Dã trả lời: "Cậu ấy không phải là rác rưởi mà là người yêu con.
Và chỉ cậu ấy mới yêu con thật lòng.
Và cô ta chính cô ta mới là rác rưởi khi cô ta đã lợi dụng con để bước vào gia đình này và âm mưu chiếm gia sản chúng ta cho bạn trai cô ta đó!"
Gia Mẫn: "Này anh đừng ăn nói hàm hồ đừng có vu khống người vô tội như tôi nghe rõ chưa? Và tôi không có bạn trai cũng không đến đây vì tài sản của nhà này.
Mà áp vì bản hợp đồng mà anh đã thuê tôi.
Và giờ anh đã lỡ làm tôi có thai vậy nên anh phải chịu trách nhiệm cho việc này!"
Đào Dã: "Thế à! Chứ không phải là cô ký hợp đồng với tôi để cô có thể vắt tranh bỏ vỏ hả? Khi cô để tôi ghánh đứa con kia thay cho thằng tình nhân của cô?"
Bạch Lâm "Phải đó! Và bọn tôi đã có bằng chứng rồi vậy nên cô không thể thoát khỏi được những sai trái mình làm.
Hơn hết hôm nay việc đó sẽ được phơi bày!"
Mẹ Đào Dã: "Hai người đang bày trò gì nữa vậy hả?"
Bạch Lâm: "Bọn con không bày trò gì cả.
Nếu muốn thì có thể tự mình đến xem..."
Vì sự tò mò của bản thân mà bà đã đến xem bà vô cùng hoang mang với những bức hình nhạy cảm của Gia Mẫn và một người đàn ông khác.
Chốc lát bà đã dựt lấy chiếc điện thoại và tiến đến chỗ của Gia Mẫn bà lên tiếng hỏi: "Chuyện này là sao? Chuyện này là sao hả? Tại sao bọn họ lại có bức hình này! Và con nói đi! Com đến đây là có âm mưu gì đúng không? Giống như những gì bọn họ đã nói! Mẹ thật là ngu ngốc khi tin tưởng con mà!"
Gia Mẫn: "Mẹ thật ra mọi chuyện không như mẹ nghĩ đâu! Thật may con không phải ngoại tình mà là vì...Con...Con trong lúc mất trí nhớ con đã lỡ người đàn ông đó nên đã dâng thân cho người đàn ông đó Nhưng mà đứa con trong bụng con chính là con của Đào Dã thật đấy!"
Bạch Lâm: "Vậy sao con của Đào Dã à? Sao mà biết được chứ? Bởi vì anh là gay mà thì làm sao có thể làm chuyện ấy với cô.
Và có phải cô đến đây là vì cái bầu kia nên mới giả vờ cười ấy anh.
Để anh nuôi con của gã tình nhân của cô..."
Gia Mẫn: "Không có câu ăn nói hàm hồ.
Tôi không phải là loại người như vậy!"
Bạch Lâm: "Cô không phải là loại người như vậy thì là loại như thế nào hả? Hơn hết bằng chứng đã ràng rồi cô không thể nào chối tội được đâu!"
Mẹ Đào Dã giờ đây bắt đầu tiến đến và vung tay tát vào mặt cô một cái khiến cô cảm thấy hoang mang đầu óc quay cuồng trong sự đau đớn.
Bà lên tiếng:
"Cô đúng là một con đĩ lăng lòn mất nết.
Cô dám lừa cái nhà này sao?
Được thôi tôi sẽ cho cô biết tay..."
Nói rồi bà đã tát liên tục vào cô:
"Đồ con đàn bà thối xâu xa bỉ ổi.
Và cô hãy nhận lại sự trả giá đi! Đó là từ nay gia đình tôi sẽ không còn liên quan gì đến cô nữa! Và đứa bé trong bụng của cô...Còn giờ thì cũng đã đến lúc rồi! Lúc tôi đưa cô cút khỏi căn nhà này một lần và mãi mãi..."
Nói rồi Gia Mẫn đã bị mẹ chồng của mình nắm chặt lấy tay và đưa cô ra cửa, bà đẩy cô ngã xuống dưới mặt đất.
Cô chốc lát nhìn chăm chăm ả ta đang trong sự tức giận: "Hưa tức chết đi được ta không ngờ rằng mình lại bị cô lừa dễ dàng như vậy...!Còn giờ thì trò chơi của cô đã kết thúc rồi..."
Gia Mẫn đưa mắt nhìn chăm chăm mẹ chồng mình cô lên tiếng: "Mẹ ơi con không làm thật mà con bị oan thật đấy...Vậy nên mẹ hãy tin con..."
Mẹ Gia Mẫn: "Bị oan à? Hưa ta thừa biết tất cả là do ngươi làm.
Vậy nên ngươi không hề bị oan...
Còn giờ cánh cửa này sẽ đóng lại coi như sự cắt đứt mối quan hệ đã bắt đầu...
Và từ bây giờ chúng ta đã không còn dính liếu gì nữa.
Thế là giờ đây cánh cửa cũng đã dần đóng lại.
Trong khi Gia Mẫn thì nhìn cánh cửa trong khi nước mắt bắt đầu rơi....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook