- Đàm Gia Lạc ơi Đàm Gia Lạc, mày tưởng mày là ai.

Đến nói hai ba câu thì sẽ làm tao sợ mày sao?
Đàm Gia Lạc bước đến trước mặt của Đình Phong.

- thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa mày lại muốn vào.

Đình Phong nói giọng đầy châm biếm.

- tao cướp hàng của mày thì sao, tao không chỉ muốn số hàng đó của mày, dến cả người phụ nữ của mày tao cũng muốn.

Mày làm gì được tao? Ha ha...!
Vừa nghe xong câu cuối cùng Đình Phong nói.

Sắc mặt Đàm Gia Lạc trở nên tối sầm lại, với khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt tàn nhẫn, vương chân lên đá mạnh một cái.

Với sức mạnh phi thường và tốc độ ra quyền cực nhanh của Đàm Gia Lạc, đã đá trúng phần bụng Đình Phong.

Đình Phong té từ trên ghế xuống mặt đất, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Đàm Gia Lạc dùng tay nện một quyền vào khuôn mặt hoàn mỹ của hắn.

Máu từ khoé miệng tuôn ra, Đình Phong đứng lên dùng lưỡi liếm vết máu trên miệng, ra quyền đánh trả lại Đàm Gia Lạc.


Đồng thời từ 4 phía trong kho hàng điều vang lên tiếng súng.

Hai bên đều dùng súng bắn đối phương.

pằng pằng có mấy tên thủ hạ của hai bên điều ngã quỵ xuống mặt đất.

Trong nhất thời không khí toàn là mùi thuốc súng.

Khi Đàm Gia Lạc cùng Đình Phong đang đánh nhau, thì một người trong bang của Đình Phong dùng một con dao sắc bén muốn tấn công Đàm Gia Lạc từ phía sau.

pằng một tiếng súng vang lên, tên thủ hạ đã bị một viên đạn bắn vào tim ngã lăng trên mặt đất.

Hầu Mễ Vi nhìn Đàm Gia Lạc nỡ một nụ cười ngọt ngào làm Đàm Gia Lạc hơi sửng sốt.

Cô dùng súng bắn vào mấy tên áo đen khế bên.
Không ngờ trong chớp mắt thuộc hạ của Đình Phong đã dẫn thêm một đám thủ hạ xông vào.

Tất cả người của Đàm Gia Lạc đều bị bao vây.

- hôm nay tao sẽ đại khai sát giới đưa tụi bây xuống gặp diêm vương.

Đình Phong vô cùng vui vẻ, sảng khoái vừa nói vừa cười.

bùm nhưng trong phút chốc, một tiếng nổ lớn vang lên.

Một chiếc xe motorbike từ bên ngoài phá cửa xông vào.

Xe xoay vài vòng trên mặt đất, làm khói bụi bay mịt mù.

Người đàn ông bí ẩn ném vào tay Hầu Mễ Vi vài cúc áo nhỏ.

Hầu Mễ Vi chụp lấy chạy đến bên cạnh Đàm Gia Lạc.

- khom xuống mau!
Đồng thời ở phía bên này người đàn ông bí ẩn cũng kêu đám người Vĩnh Trung khom xuống.

Vừa nói xong cô ném mấy cúc áo xuống đất.

Ầm ầm ầm

Mấy tiếng nổ vang lên, khói bay mịt mù.

Đám người của Đình Phong đều nằm chết dưới đất.

Tình thế xoay chuyển bất ngờ, thuộc hạ còn lại đành phải bảo vệ Đình Phong rời khỏi kho hàng trước.

- ám người vô dụng, làm chút việc cũng không xong.

Đình Phong tức đến nghiến răng, mặt nổi đầy gân xanh rời đi.

Dù tức giận đến mấy cũng chẳng thể làm gì, giữ lại mạng để tìm cơ hội khác.

- Vĩnh Trung đi xem lô hàng có đầy đủ không.

Các người còn lại đi xem ai còn sống thì đem về bang để xử lý.

Đàm Gia Lạc phân phó xong cho thuộc hạ, quay qua ôm Hầu Mễ Vi vào lòng, tay bất giác vuốt ve mái tóc dài của cô, hôn nhẹ lên trán cô.

- sao lại chạy đến đây? Chẳng phải đã bảo em ngoan ngoãn ở nhà hay sao?
Hầu Mễ Vi còn chưa lên tiếng đáp lại được thì Đoan Mộc Khải không biết từ đâu đi đến nói thay cô.

- là tôi đưa chị dâu đến! Anh Lạc sòng bài cũng phải làm ăn, nếu không đưa chị ấy đến gặp anh thì sòng bài định sẵn trong một đêm phá sản đó.

Từ hôm qua đến hôm nay đây là lần đầu tiên Hầu Mễ Vi nghe được Đoan Mộc Khải nói nhiều như vậy, lại còn nói đỡ thay cô.

Cô đúng là nhìn không nhầm người nha! Hầu Mễ Vi đứng bên cạnh mỉm cười nhìn Đoan Mộc Khải thay lời cảm ơn.

Đàm Gia Lạc bất giác cau mày, hắn không thích người phụ nữ của mình nhìn người đàn ông khác cười lại còn là ở ngay trước mặt hắn.


Cười thôi đối với Đàm Gia Lạc cũng đã là có gian tình, lại còn là có gian tình một cách công khai không giấu giếm.

- chị dâu, chị đừng cười với tôi! Anh Lạc sẽ giải quyết tôi mất!
Nhìn thấy sắc mặt đen như lọ nồi của Đàm Gia Lạc nhìn mình Đoan Mộc Khải cũng đã biết được nguyên nhân.

Phía đằng xa Diệp Vũ đi đến đứng bên cạnh Hầu Mễ Vi nói chuyện với cô.

Làm cho bầu không khí lúc đầu đã căng thẳng giờ lại càng nghiêm trọng hơn.

- tôi trở về trước, việc phiền phức như vậy đừng tìm tôi nữa!
Ngữ điệu không khách khí khi nói chuyện với Hầu Mễ Vi của Diệp Vũ đã lọt vào mắt của Đàm Gia Lạc và Đoan Mộc Khải.

Đàm Gia Lạc chính là không thích đàn ông tiếp cận Hầu Mễ Vi lại còn nói chuyện không lễ độ.

Diệp Vũ là người trước nay không lo chuyện của người khác chỉ lo mỗi chuyện liên quan đến Hầu Mễ Vi mà chuyện hôm nay là Hầu Mễ Vi đã uy hiếp anh ta nếu không anh cũng không đến giúp.

Diệp Vũ nói rồi quay lưng rời đi, sắc mặt của Đàm Gia Lạc từ đầu đến giờ anh ta cũng chẳng quan tâm mà để ý.

- đứng lại!
Hết chap 46.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương