———————-Editor: Mèo—————-

“Biết cái gì mà biết!” Bạch Tân Ninh thật không hiểu nổi vì sao Hứa Nguyên cứ chấp mê bất ngộ như vậy, trực tiếp hỏi: “Vì sao?”

Hứa Nguyên ngẩng đầu nhìn hắn: “Vì sao cái gì?”

“Cậu vẫn định tiếp tục như vậy cùng anh ta à, mặc kệ bản thân?”

“Tôi không mặc kệ bản thân.” Hứa Nguyên ngoảnh mặt đi, cúi đầu uống một ngụm nước bạc hà, “Năm đó là mình có lỗi với anh ấy.”

Cho nên Kiều Duật đối xử với cậu như thế nào, cậu đều cam tâm tình nguyện.

“A Nguyên…”

Bạch Tân Ninh đột nhiên không biết nên nói gì nữa, chỉ nhìn cậu thở dài.

Hắn cùng Hứa Nguyên quen nhau từ rất sớm, năm ấy hắn vừa mới lên cấp 3, vừa bước chân vào cổng trường đã gặp Hứa Nguyên, tình nguyện viên hướng dẫn học sinh mới nhập học.

Một Omega mặc bộ đồng phục học sinh màu trắng, cả người sạch sẽ, xinh đẹp, giống như một đám mây trắng lơ lửng trên bầu trời trong xanh.

“Xin chào đàn em.”

Nhìn thấy Bạch Tân Ninh đeo cặp trên lưng đang bối rối, cậu chạy lại phất phất tay, mỉm cười, hai mắt cong cong.

Bạch Tân Minh mới nhập học có chút khẩn trương, cứng đờ đi theo cậu.

Hứa Nguyên nhận ra chuyện này, nhiệt tình dẫn hắn đi xung quanh trường, vừa đi vừa giới thiệu các công trình.

“Em xem cái kia.” Hứa Nguyên chỉ sang bên trái, “Đó là thư viện, có phải rất đẹp hay không? Sau khi lấy thẻ học sinh thì có thể mượn sách. Trong đó có rất nhiều sách, nhưng chỉ có thể mượn tối đa hai cuốn cùng một lúc.”

“Còn bên đó.” Cậu lại chỉ sang bên phải, “Đó là căng tin số một, đồ ăn rất nhiều, lại còn rẻ nữa, buổi trưa có thể ăn ở đó, nhưng anh thích ăn ở căng tin số 2 hơn, vì sườn xào chua ngọt ở căng tin thứ hai ăn ngon hơn.”

Hứa Nguyên nói và giới thiệu rất kỹ. Bạch Tân Ninh lắng nghe cẩn thận, nhưng lại không biết nên nói gì, nên cứ liên tục gật đầu.

“À, đúng rồi. Ở bên kia!” Hứa Nguyên đột nhiên tăng âm lượng, hai mắt sáng lên, “Bên đó là sân bóng rổ, anh bí mật nói cho cậu biết nhé, mỗi buổi tối đều có Alpha thân hình cực chuẩn đến chơi bóng rổ. Lần sau anh dẫn cậu đi xem.”

“Oa, thật ……”

Bạch Tân Ninh cuối cùng cũng có thể biết mình nên nói gì, kết quả còn chưa nói xong liền kinh ngạc khi thấy Hứa Nguyên bị một bàn tay từ phía sau xách cổ áo.

Một Alpha cao lớn, đẹp trai xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Em nói ai dáng người tốt đấy hả? A Nguyên.”

Alpha nhéo nhéo cổ Hứa Nguyên, vẻ mặt nghiến răng nghiên lợi, nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng.

Hứa Nguyên bị anh ta nhéo, cười khúc khích trốn tránh, mời vừa né ra xong lại xoay người ôm lấy eo Alpha, vùi mặt vào cổ anh ta cọ cọ.

Thật giống mèo con, Bạch Tân Ninh nghĩ.

“Nói anh dáng người tốt, anh vô cùng đẹp trai luôn!”

Bạch Tân Ninh trơ mắt nhìn vị đàn anh vừa mới quen biết không lâu, mặt không đỏ tim không đập đi lừa gạt người ta, nhưng Alpha hiển nhiên cũng không bị cậu lừa.

“Sao anh nghe thấy hình như không phải vậy?”

“Sao lại thế được, anh chắc chắn nghe nhầm thôi!” Hứa Nguyên cười hì hì chạy trước hai bước, kéo ra một khoảng khách, xoay người về phía Alpha hô, “Kiều Duật là Alpha có thân hình tốt nhất thế giới, có em làm chứng.”

Sau đó Bạch Tân Ninh nhìn thấy tai của vị Alpha tên Kiều Duật đỏ lên, cực kì bắt mắt dưới ánh mặt trời.

“À đúng rồi, anh quên giới thiệu cho em.” Hứa Nguyên chạy lại nắm lấy cánh tay Kiều Duật lắc lắc, hai người nhìn nhau, Bạch Tân Ninh bỗng thấy không khí xung quanh toàn là bong bóng màu hồng, “Đây là bạn trai của anh, Kiều Duật.”

“Bạn trai?”

Bạch Tân Ninh trố mắt ngạc nhiên, đối với một Omega ngoan ngoãn mới vào cấp ba, trong nhận thức của hắn thì yêu đương bây giờ chính là yêu sớm, không ngờ Hứa Nguyên lại có thể nói thẳng ra như thế.

“Đúng vậy.” Hứa Nguyên gật đầu, “Là kiểu bạn trai sẽ đánh dấu, sẽ kết hôn đó.”

Nói xong, cậu kéo mạnh tay Kiều Vũ, bất mãn với sự trầm mặc của hắn, “Có phải vậy không?”

“Ừ.” Kiều Duật muốn cười nhưng không dám cười, vừa xoa đầu cậu vừa nhịn cười, “Tốt nghiệp xong thì kết hôn.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương