Hợp Đồng 77 Ngày: Ông Xã Bá Đạo Đứng Sang Bên
-
Chương 77: Ngực của anh thật ấm áp (4)
Phương Thê đứng dậy mở cửa nhìn, là Doãn Văn Thận.
Lần này, ông không có đúc đầu vô là mắng to, nhưng chỉ là đi thẳng vào nhà.
Phương Thê rót một ly nước cho ông, nhưng không có mở miệng hỏi gì.
Doãn Văn Thận liếc mắt nhìn Phương Thê, lúc này mới phát hiện hôm nay cô so với mấy lần trước nhìn thuận mắt hơn, nhìn kỹ một chút, tựa hồ dáng dấp cũng không xem là kém.
Nhưng cái này cũng không thể trở thành ưu điểm của cô.
Anh vẫy vẫy tay về phía cô, nói: "Ngồi xuống đi, tôi với cô nói một ít chuyện."
Phương Thê nghe lời ngồi xuống, chờ ông mở miệng.
"Cô cùng Tiểu Trụ ly hôn, tôi cho cô năm trăm vạn. Đây chính là số tiền mà cô kiếm cả đời cũng không kiếm được. Cô không nghĩ làm người của nhà Doãn Văn có thể lấy được nhiều tiền hơn đi. Tiểu trụ, nó không phải thật tâm thích cô, trước kia nó rất thích một cô gái gọi là Hạ Sơ, năm đó bởi vì tôi ngăn cản, bọn họ tách ra, cho nên bây giờ nó chẳng qua là đang trả thù tôi. Cho nên cô chỉ là công cụ trả thù mà thôi. Bây giờ nó đã bắt đầu xa cách cô đi, nếu như mà tôi nói không sai, đã vài ngày nó không trở về rồi, đúng không?"
Doãn Văn Thận thật ra thì không nghĩ nhắc tới Hạ Sơ, nhưng vì giải thích chuyện trước kia nên ông cũng ngoại lệ.
Hơn nữa ông không muốn nhìn thấy Doãn Văn Trụ bởi vì giận dỗi với ông mà phá hủy hôn nhân của mình.
Mình đoán được là một chuyện, từ trong miệng người khác nghe được thì là một chuyện khác.
Phương Thê vốn nghĩ mình rất bình tĩnh, nhưng khi thật sự đối mặt, vẫn là có chút khó chịu.
Vì chính mình khổ.
"Cô cảm thấy thế nào?"
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không nói lời nào, lại lên tiếng hỏi.
Phương Thê lắc đầu một cái, "Thật xin lỗi, con không thể đáp ứng."
Bây giờ cô đã không thể chọn đường sống cho mình, chờ tới lúc Doãn Văn Trụ nói với cô khế ước kết thúc, cô mới có thể lấy lại được tự do cho mình.
"Đừng có không biết điều."
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không đáp ứng, tức giận lại tăng lên.
Đều giống nhau, lòng tham không đáy.
Phương Thê vẫn với dáng vẻ lạnh nhạt, không đáp ứng, cũng không trả lời.
"Cô ——"
Doãn Văn Thận muốn nói điều gì, lại chỉ cảm thấy đầu thật choáng váng.
Những ngày này, ông thật bị tức chết, huyết áp cũng lên cao.
Lần này, ông không có đúc đầu vô là mắng to, nhưng chỉ là đi thẳng vào nhà.
Phương Thê rót một ly nước cho ông, nhưng không có mở miệng hỏi gì.
Doãn Văn Thận liếc mắt nhìn Phương Thê, lúc này mới phát hiện hôm nay cô so với mấy lần trước nhìn thuận mắt hơn, nhìn kỹ một chút, tựa hồ dáng dấp cũng không xem là kém.
Nhưng cái này cũng không thể trở thành ưu điểm của cô.
Anh vẫy vẫy tay về phía cô, nói: "Ngồi xuống đi, tôi với cô nói một ít chuyện."
Phương Thê nghe lời ngồi xuống, chờ ông mở miệng.
"Cô cùng Tiểu Trụ ly hôn, tôi cho cô năm trăm vạn. Đây chính là số tiền mà cô kiếm cả đời cũng không kiếm được. Cô không nghĩ làm người của nhà Doãn Văn có thể lấy được nhiều tiền hơn đi. Tiểu trụ, nó không phải thật tâm thích cô, trước kia nó rất thích một cô gái gọi là Hạ Sơ, năm đó bởi vì tôi ngăn cản, bọn họ tách ra, cho nên bây giờ nó chẳng qua là đang trả thù tôi. Cho nên cô chỉ là công cụ trả thù mà thôi. Bây giờ nó đã bắt đầu xa cách cô đi, nếu như mà tôi nói không sai, đã vài ngày nó không trở về rồi, đúng không?"
Doãn Văn Thận thật ra thì không nghĩ nhắc tới Hạ Sơ, nhưng vì giải thích chuyện trước kia nên ông cũng ngoại lệ.
Hơn nữa ông không muốn nhìn thấy Doãn Văn Trụ bởi vì giận dỗi với ông mà phá hủy hôn nhân của mình.
Mình đoán được là một chuyện, từ trong miệng người khác nghe được thì là một chuyện khác.
Phương Thê vốn nghĩ mình rất bình tĩnh, nhưng khi thật sự đối mặt, vẫn là có chút khó chịu.
Vì chính mình khổ.
"Cô cảm thấy thế nào?"
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không nói lời nào, lại lên tiếng hỏi.
Phương Thê lắc đầu một cái, "Thật xin lỗi, con không thể đáp ứng."
Bây giờ cô đã không thể chọn đường sống cho mình, chờ tới lúc Doãn Văn Trụ nói với cô khế ước kết thúc, cô mới có thể lấy lại được tự do cho mình.
"Đừng có không biết điều."
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không đáp ứng, tức giận lại tăng lên.
Đều giống nhau, lòng tham không đáy.
Phương Thê vẫn với dáng vẻ lạnh nhạt, không đáp ứng, cũng không trả lời.
"Cô ——"
Doãn Văn Thận muốn nói điều gì, lại chỉ cảm thấy đầu thật choáng váng.
Những ngày này, ông thật bị tức chết, huyết áp cũng lên cao.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook