Trở lại võ quán, Tần Tử Lăng tiếp tục luyện công.Lần này, Tần Tử Lăng cảm nhận rõ ràng hơn sức mạnh trong tay của mình.

Mỗi cỗ lực lượng trong tay hắn tạo ra một cảm giác như là sóng biển, mỗi đợt sóng trào lên và đập vào cơ bắp xương gân, trực tiếp tác động lên lớp da của bàn tay.Khi Tần Tử Lăng đặt bàn tay lên mảnh túi Thiết Sa, ngay lập tức có một lực hấp dẫn từ thảo dược trùng kích vào lòng bàn tay của hắn.Hai cỗ lực lượng không ngừng trùng kích và đập rèn luyện bàn tay, đồng thời khí huyết mạnh mẽ đè ép vào làn da, tạo ra một áp lực lớn.


Khí huyết được phân chia thành nhiều phần, một phần biến thành nhiệt năng và được giải phóng ra ngoài, trong khi phần nhỏ lại được giữ lại và liên tục tẩm bổ cho làn da, làm cho da trở cứng cáp hơn.Tần Tử Lăng cảm thụ được hai cỗ lực lượng lẫn nhau trùng kích, khí huyết tại hai cỗ lực lượng trùng kích bên dưới không ngừng bị mạnh mẽ nện đè ép vào làn da, hắn ta cố gắng điều chỉnh bì mô và nỗ lực phong bế càng nhiều khí huyết hơn .Trong quá trình thử nghiệm, Tần Tử Lăng nhận thấy khí huyết đang bị đè nén lên lớp da, gây ra hiện tượng bì mô bắt đầu mơ hồ và phát đỏ lên.-Thì ra là thế! Khi khí huyết dưới lớp da bị dư thừa, tức là không có đủ khí huyết cần thiết để đến các mô.

Khi dinh dưỡng không đầy đủ, người thường sẽ có sắc mặt vàng ố, tóc bắt đầu rụng dần đi.-Trước đây vì ta không đủ dinh dưỡng nên khí huyết không bao giờ tạo áp lực lên cho bì mô, khiến bản thân không thể nào đột phá.-Một khi khí huyết đủ để trùng kích bàn tay và làn da, ta sẽ có một lượng khí huyết đủ để làn da hấp thụ.-Tần Tử Lăng ta ban đầu có thiên phú bình thường, cảm giác cơ thể còn khá chậm chạp, căn bản không phát hiện được biến hóa khí huyết trùng kích bì mô , ý thức không thể nào dẫn đường.

Thảo nào luyện võ gần ba năm vẫn không đạt tới cảnh giới bì mô.


Mà ta hiện đang phục dụng Ích Huyết Hoàn , khí huyết đầy đủ, lại tăng thêm cảm giác nhạy bé, có ý thức dẫn đạo , hiệu quả lập tức liền hiển hiện ra.Mỗi lần Tần Tử Lăng cảm nhận, da của hắn trở nên cứng cỏi và cường tráng hơn, đem lại niềm vui hứng khởi.Trong suốt buổi chiều, Tần Tử Lăng không ngừng tu luyện Hàn Thiết Chưởng.

Đồng thời, hắn thử dẫn đường cho khí huyết và kiểm soát bì mô, cố gắng tận dụng sức mạnh khí huyết để phong bế và tạo áp lực lên da.Bì mô ngày càng phát đỏ, và phía dưới làn da, có một tầng hỏa diễm mờ ảo đang lan tỏa và thiêu đốt.-Đây là đau khổ khi trùng kích sao?Người ở võ quán gặp Tần Tử Lăng đang điên cuồng luyện pháp , mỗi cái lắc đầu.-Tử Lăng, hăng quá hoá dở, nếu là thương tổn tới gân cốt, trái lại phiền toái!Trịnh Tinh Hán tiến lên nói với Tần Tử Lăng.-Thật cảm tạ sư huynh , ý ta đã quyết.Trịnh Tinh Hán chỉ cười nhìn Tần Tử Lăng, nhưng Tử Lăng không quan tâm vẫn tiếp tục luyện pháp.Trịnh Tinh Hán gặp Tần Tử Lăng không nghe khuyên bảo , không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, hắn đành bỏ đi.-Sư huynh , cái này là loại ngu xuẩn, ngươi khuyên hắn làm cái gì? Hắn cũng chẳng suy nghĩ một chút gì, thật sự khổ luyện liền có thể đột phá đến cảnh giới bì mô sao? Vậy thì những võ đồ ở võ quán đều đạt được bì mô cảnh giới rồi.-Còn hắn luyện gần ba năm còn sờ không tới cảnh giới bì mô, loại tư chất này coi như dùng Ích Huyết Hoàn cũng là lãng phí! Còn bày đặt làm anh hùng cứu trị Lưu Tiểu Cường , hắn cho rằng hắn là ai vậy?Nam Cung Việt tiến lên nói với Trịnh Tinh Hán.Trịnh Tinh Hán nghe vậy đối với Nam Cung Việt miễn cưỡng cười, liền xoay người đi, lúc xoay người, ánh mắt lóe lên một vệt vẻ chán ghét.Mặc dù hắn không tán thành cách làm của Tần Tử Lăng, đặt bản thân vào vị trí của người khác cũng không nghĩ ra nổi, nhưng trong lòng vẫn là rất kính nể Tần Tử Lăng.


Nhất là Tần Tử Lăng hiện tại điên cuồng luyện võ như vậy, rõ ràng là cảm thấy bị kích thích khi thấy hoàn cảnh của Lưu Tiểu Công, người bên ngoài coi như không tán đồng , nhưng chẳng có cái tư cách nào cười nhạo hắn?.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương