Hồng Trần Online
-
Chương 22
“Thật ra cũng không có gì,sau khi đăng ký, hệ thống nói tên của ta cùng số hiệu nhân vật ngụ ý tương hợp, gây ra tình tiết ẩn dấu, tiếp theo thì gặp một đôi phu thê NPC thần kinh có chút vấn đề, “ ân, muốn nhi tử (con trai) muốn đến thần trí mơ hồ, ” bọn họ một mực chắc chắn ta là hài tử của bọn họ, thế là ta liền chuyển chức thành Vũ giả.” Ta rất là tùy ý mà nói những gì mình đã trải qua trong trò chơi,tận lực che giấu chức nghiệp “Ngôn linh sư” của bản thân.
Cũng không phải là động vật đơn bào,cái gì cũng nói toạc móng heo ra. Ta, băng sơn kiếm sĩ,cùng với liệp nhân, người thành công nghĩ cách cứu viện nữ đạo sĩ; đạo sĩ được cứu viện thành công, đang nổi bão; tương tự đạo tặc đáng thương thành công nghĩ cách cứu viện đạo sĩ, lại bị nàng nổi bão điên cuồng đuổi đánh; hiện tại tụ họp ở dưới tàng cây rỗng ruột ….Ân, nói chuyện phiếm.
Nếu như dưới đây cũng coi như nói chuyện phiếm….
Sau khi băng sơn kiếm sĩ nói cái câu giới thiệu bản thân tên là gì, nghề là gì liền im lặng không nói gì nữa,chỉ lẳng lặng mà dựa vào gốc cây,hai mắt luôn luôn ngó ta, trong ánh mắt phức tạp lộ ra…Ách,ai oán?!
….Ta bị nhìn đến cả người phát cáu!
Mà nữ đạo sĩ nổi bão lại vươn chân ngọc thon dài của nàng ra liều chết mà đuổi đạo tặc té trên mặt đất, vừa đuổi còn vừa nói:“Đuổi chết ngươi! Ta đuổi chết ngươi! Tên khốn chết tiệt, tới khi ta chết mới tới cứu, ngươi chính là thành tâm sao?! Ngươi muốn nhìn ta chết phải không!? Ngươi….”
Đạo tặc sống dở chết dở đầu tiên là chỉ trời chỉ đất mà xin thề hắn tuyệt đối không có ý tứ muốn đạo sĩ chết, ai ngờ sau khi nói ra lời thề lại đổi lấy công kích càng mãnh liệt hơn – “Đáng chết ! Ta ghét nhất là người nói xin thề, không chột dạ ngươi thề cái gì ?! “ Vì thế đạo tặc vô tội mà lại đáng thương chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất chảy nước mắt khóc rống mà sám hối.
Cho nên nói chuyện phiếm,đại khái chỉ có liệp nhân nho nhã kia cùng ta là người vừa mới quen biết bọn họ mà thôi.
Trước khi ta kể rõ những chuyện đã trải qua của bản thân, liệp nhân liền giới thiệu về tiểu đội ngũ này của bọn họ.”Tập thiên hắc mạc” kiếm sĩ là lão đại không phải bàn cãi; liệp nhân kia “Phiến hoa hải” (Phiến tử) là người phát ngôn của đoàn đội,“Không có biện pháp, lão đại là núi băng trầm mặc, một ngày có thể nói mười câu đã là không tệ rồi.” (lời của Phiến tử); đạo sĩ ba câu không rời chữ “chết” gọi là “Hỏa vũ viêm”; đạo tặc — “Thâu tẩu nhĩ tâm đích phong” (Phong tử); còn có một y sư ” đầu óc không quá bình thường” (vẫn là lời của Phiến tử) : “Cật hoa đích hoa si” , có việc không login.
(L: nghe bạn này giới thiệu có vẻ hơi rối nhỉ, tớ xin phép đk nói lại nha. Đội này gồm có 5 người: bạn kiếm sĩ, lão đại của nhóm, tên là : Tập thiên hắc mạn (nghĩa là :màn đen che kín bầu trời đó); bạn thứ 2 là liệp nhân, tên : Phiến hoa hải (có nghĩa là biển cánh hoa) hay còn gọi là Phiến tử; bạn thứ 3, đạo tặc, tên là: Thâu tẩu nhĩ tâm đích phong (có nghĩa là : đánh cắp trái tim ngươi chính là phong) hay còn gọi là Phong tử; bạn thứ 4, nữ đạo sĩ,bạn này cứ 3 câu thì trong cả 3 câu đều có chữ chết, tên là Hỏa vũ viêm, cuối cùng là bạn y sư tên là Cật hoa đích hoa si)
” Vũ giả? Đây là cái dạng chức nghiệp gì?” Nghe xong những gì ta “đơn giản ” trải qua trong trò chơi, Phiến hoa hải kia đưa ra nghi vấn.
Hỏa vũ viêm đang chà đạp đạo tặc nghe vậy,liền thu hồi chân ngọc đang phát tiết giận dữ của nàng lại,rất hứng thú mà nhích lại gần. Đạo tặc cuối cùng được giải thoát khỏi n lần bị giày vò, lại tiếp tục nằm úp sấp, phỏng chừng đang hưởng thụ vui sướng sống sót sau tai nạn. Tập thiên hắc mạn, ai oán trong mắt thối lui,nảy lên hiếu kỳ nhè nhẹ.
“Ta cũng không rõ lắm,” ta ăn ngay nói thật, “Kỹ năng trước mắt chỉ có một, thích hợp quần chiến, như thế này vậy, các ngươi nhìn ta “biểu diễn” xoát quái liền biết là cái bộ dáng gì,” thấy bọn họ ánh mắt có chút thất vọng, ta giống như vừa mới bắt đầu mà mở miệng lần nữa,“Úc, ngoài chuyển chức thành “Vũ giả”, ta còn bị bắt vào “Khuynh thành phái” một môn phái có khả năng nhận được giá trị hào cảm cao nhất của tất cả NPC.”
Một câu nói vô cùng đơn giản nhẹ bay ra tạo thành hiệu quả bạo phát không khác một quả bom nổ dưới đáy hồ.
“Giá trị hào cảm cao nhất?!!” tiếng nói kinh ngạc chói tai của nữ đạo sĩ bạo lực vang lên trước tiên. Nàng hai mắt tỏa sáng mà nhìn ta, đồng thời ham muốn trần trụi trong ánh mắt của nàng, khiến ta cảm thấy mình trong mắt nàng đã biến thành một đại kim tệ !Chính là cái loại bản khắc có thể liên tục in ra tiền này !!
“Giá trị cao nhất a…giá trị cao nhất… Vậy có thể mua được bao nhiêu đại hồng a….” Đạo tặc vừa mới khôi phục lại, vẻ mặt hoảng hốt mà líu ríu.
“Hồng trần online” hoàn toàn mô phỏng xã hội hiện thực, NPC đều là loại có trí năng, vì thế hành vi trốn thuế, lậu thuế, đút lót nhận hối lộ trái pháp luật (quy định của hệ thống trong trò chơi) trong hiện thực cũng tồn tại trong “Hồng trần”. Cho nên có quan hệ tốt với NPC thực sự có khả năng ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống trong trò chơi của người chơi.
Trong mắt kiếm sĩ hiện lên một mạt sáng tỏ, tiếp theo mi mắt buông xuống, làm như đang tự suy xét cái gì đó.
“Không nghĩ tới còn có môn phái như vậy tồn tại,” liệp nhân nho nhã khiếp sợ qua đi, cảm khái, ” Không biết loại môn phái này tiêu chuẩn thu nhận đệ tử là gì, sẽ không phải là dựa vào tướng mạo đi?” Phiến hoa hải kia nhìn khuôn mặt của ta, trong mắt ý cười dào dạt.
….Đúng vậy….
“Không thể nào?!” Nhìn ra bất đắc dĩ khẳng định trong mắt ta, liệp nhân bị câu nói đùa của bản thân dọa cho sợ rồi, ” Sao lại có….Tiêu chuẩn biến thái như vậy….”
…. Ta cũng muốn biết….
“Xoát quái.” thanh âm lạnh như băng truyền đến, cắt ngang vấn đề thảo luận của ta và liệp nhân.
Ta nghe vậy, nhìn về phía một đám sư tử công kích cao, phòng ngự trung bình, lượng máu cũng bình thường mới sinh ra, thật khéo làm sao, ” Như vậy, mời mở mang một chút kiến thức màu mè của “Sát lục chi vũ” này đi!”
Cũng không phải là động vật đơn bào,cái gì cũng nói toạc móng heo ra. Ta, băng sơn kiếm sĩ,cùng với liệp nhân, người thành công nghĩ cách cứu viện nữ đạo sĩ; đạo sĩ được cứu viện thành công, đang nổi bão; tương tự đạo tặc đáng thương thành công nghĩ cách cứu viện đạo sĩ, lại bị nàng nổi bão điên cuồng đuổi đánh; hiện tại tụ họp ở dưới tàng cây rỗng ruột ….Ân, nói chuyện phiếm.
Nếu như dưới đây cũng coi như nói chuyện phiếm….
Sau khi băng sơn kiếm sĩ nói cái câu giới thiệu bản thân tên là gì, nghề là gì liền im lặng không nói gì nữa,chỉ lẳng lặng mà dựa vào gốc cây,hai mắt luôn luôn ngó ta, trong ánh mắt phức tạp lộ ra…Ách,ai oán?!
….Ta bị nhìn đến cả người phát cáu!
Mà nữ đạo sĩ nổi bão lại vươn chân ngọc thon dài của nàng ra liều chết mà đuổi đạo tặc té trên mặt đất, vừa đuổi còn vừa nói:“Đuổi chết ngươi! Ta đuổi chết ngươi! Tên khốn chết tiệt, tới khi ta chết mới tới cứu, ngươi chính là thành tâm sao?! Ngươi muốn nhìn ta chết phải không!? Ngươi….”
Đạo tặc sống dở chết dở đầu tiên là chỉ trời chỉ đất mà xin thề hắn tuyệt đối không có ý tứ muốn đạo sĩ chết, ai ngờ sau khi nói ra lời thề lại đổi lấy công kích càng mãnh liệt hơn – “Đáng chết ! Ta ghét nhất là người nói xin thề, không chột dạ ngươi thề cái gì ?! “ Vì thế đạo tặc vô tội mà lại đáng thương chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất chảy nước mắt khóc rống mà sám hối.
Cho nên nói chuyện phiếm,đại khái chỉ có liệp nhân nho nhã kia cùng ta là người vừa mới quen biết bọn họ mà thôi.
Trước khi ta kể rõ những chuyện đã trải qua của bản thân, liệp nhân liền giới thiệu về tiểu đội ngũ này của bọn họ.”Tập thiên hắc mạc” kiếm sĩ là lão đại không phải bàn cãi; liệp nhân kia “Phiến hoa hải” (Phiến tử) là người phát ngôn của đoàn đội,“Không có biện pháp, lão đại là núi băng trầm mặc, một ngày có thể nói mười câu đã là không tệ rồi.” (lời của Phiến tử); đạo sĩ ba câu không rời chữ “chết” gọi là “Hỏa vũ viêm”; đạo tặc — “Thâu tẩu nhĩ tâm đích phong” (Phong tử); còn có một y sư ” đầu óc không quá bình thường” (vẫn là lời của Phiến tử) : “Cật hoa đích hoa si” , có việc không login.
(L: nghe bạn này giới thiệu có vẻ hơi rối nhỉ, tớ xin phép đk nói lại nha. Đội này gồm có 5 người: bạn kiếm sĩ, lão đại của nhóm, tên là : Tập thiên hắc mạn (nghĩa là :màn đen che kín bầu trời đó); bạn thứ 2 là liệp nhân, tên : Phiến hoa hải (có nghĩa là biển cánh hoa) hay còn gọi là Phiến tử; bạn thứ 3, đạo tặc, tên là: Thâu tẩu nhĩ tâm đích phong (có nghĩa là : đánh cắp trái tim ngươi chính là phong) hay còn gọi là Phong tử; bạn thứ 4, nữ đạo sĩ,bạn này cứ 3 câu thì trong cả 3 câu đều có chữ chết, tên là Hỏa vũ viêm, cuối cùng là bạn y sư tên là Cật hoa đích hoa si)
” Vũ giả? Đây là cái dạng chức nghiệp gì?” Nghe xong những gì ta “đơn giản ” trải qua trong trò chơi, Phiến hoa hải kia đưa ra nghi vấn.
Hỏa vũ viêm đang chà đạp đạo tặc nghe vậy,liền thu hồi chân ngọc đang phát tiết giận dữ của nàng lại,rất hứng thú mà nhích lại gần. Đạo tặc cuối cùng được giải thoát khỏi n lần bị giày vò, lại tiếp tục nằm úp sấp, phỏng chừng đang hưởng thụ vui sướng sống sót sau tai nạn. Tập thiên hắc mạn, ai oán trong mắt thối lui,nảy lên hiếu kỳ nhè nhẹ.
“Ta cũng không rõ lắm,” ta ăn ngay nói thật, “Kỹ năng trước mắt chỉ có một, thích hợp quần chiến, như thế này vậy, các ngươi nhìn ta “biểu diễn” xoát quái liền biết là cái bộ dáng gì,” thấy bọn họ ánh mắt có chút thất vọng, ta giống như vừa mới bắt đầu mà mở miệng lần nữa,“Úc, ngoài chuyển chức thành “Vũ giả”, ta còn bị bắt vào “Khuynh thành phái” một môn phái có khả năng nhận được giá trị hào cảm cao nhất của tất cả NPC.”
Một câu nói vô cùng đơn giản nhẹ bay ra tạo thành hiệu quả bạo phát không khác một quả bom nổ dưới đáy hồ.
“Giá trị hào cảm cao nhất?!!” tiếng nói kinh ngạc chói tai của nữ đạo sĩ bạo lực vang lên trước tiên. Nàng hai mắt tỏa sáng mà nhìn ta, đồng thời ham muốn trần trụi trong ánh mắt của nàng, khiến ta cảm thấy mình trong mắt nàng đã biến thành một đại kim tệ !Chính là cái loại bản khắc có thể liên tục in ra tiền này !!
“Giá trị cao nhất a…giá trị cao nhất… Vậy có thể mua được bao nhiêu đại hồng a….” Đạo tặc vừa mới khôi phục lại, vẻ mặt hoảng hốt mà líu ríu.
“Hồng trần online” hoàn toàn mô phỏng xã hội hiện thực, NPC đều là loại có trí năng, vì thế hành vi trốn thuế, lậu thuế, đút lót nhận hối lộ trái pháp luật (quy định của hệ thống trong trò chơi) trong hiện thực cũng tồn tại trong “Hồng trần”. Cho nên có quan hệ tốt với NPC thực sự có khả năng ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống trong trò chơi của người chơi.
Trong mắt kiếm sĩ hiện lên một mạt sáng tỏ, tiếp theo mi mắt buông xuống, làm như đang tự suy xét cái gì đó.
“Không nghĩ tới còn có môn phái như vậy tồn tại,” liệp nhân nho nhã khiếp sợ qua đi, cảm khái, ” Không biết loại môn phái này tiêu chuẩn thu nhận đệ tử là gì, sẽ không phải là dựa vào tướng mạo đi?” Phiến hoa hải kia nhìn khuôn mặt của ta, trong mắt ý cười dào dạt.
….Đúng vậy….
“Không thể nào?!” Nhìn ra bất đắc dĩ khẳng định trong mắt ta, liệp nhân bị câu nói đùa của bản thân dọa cho sợ rồi, ” Sao lại có….Tiêu chuẩn biến thái như vậy….”
…. Ta cũng muốn biết….
“Xoát quái.” thanh âm lạnh như băng truyền đến, cắt ngang vấn đề thảo luận của ta và liệp nhân.
Ta nghe vậy, nhìn về phía một đám sư tử công kích cao, phòng ngự trung bình, lượng máu cũng bình thường mới sinh ra, thật khéo làm sao, ” Như vậy, mời mở mang một chút kiến thức màu mè của “Sát lục chi vũ” này đi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook