Hồng Nhan Say, Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng
-
Quyển 1 - Chương 59: Nhục nhã (2)
Bạch Phượng Nhi nhẹ nhàng cúi đầu dịu dàng nói: “Mong hoàng thượng cho tất cả các đại thần đứng lên"
Lãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh một tiếng giọng nói không tốt nói: " Đứng lên đi" chúng đại thần vội vàng tạ ơn, đứng lên
Tuyết Ninh uống trà, trong lòng nói: hoàng đế biến sắc thật mau, mỗi lúc một dạng
Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi đối với chúng đại thần cúi đầu nói: " Không biết các vị đại thần nghe Phượng Nhi nói một lời"
Chúng đại thần liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên nói: " Nguyện ý nghe quý phi nương nương dạy bảo"
Bạch Phượng Nhi đứng dậy cười nói: " Chúng đại thần, cần gì làm cho to chuyện này, làm tỷ tỷ khó xử, con người trên đời này nhiều vô số, huống hồ tỷ tỷ chẳng qua là nhận nhầm người , thái tử Vân thủy quốc cũng không để ý, chúng đại thần cần gì phải chấp nhất chuyện này"
Vân phi vẻ mặt quyến rũ, lắc lắc thân mình như rắn nước đứng lên cười nói: " Toàn bộ Nguyệt Lạc Quốc ai mà không biết Hoàng hậu nương nương cho tới bây giờ đều không ra khỏi cửa, chỉ sợ không biết vài người đi, ta nghĩ mọi người đều tránh không kịp, bản phi đoán rằng các vị đại thần lo lắng việc này chỉ là dư thừa" Nghe thì muốn tốt cho Tuyết Ninh chứ thật ra thì đang châm chọc nàng
Chúng đại thần đều nghị luận
Trấn Quốc công không thuận theo nói: "Mặc kệ vì sao, cho dù nhận nhầm người cũng không thể trước mặt mọi người mà ôm nam nhân, hắn đem hoàng thượng để ở đâu, đây không phải là đồi phong bại tục sao, nếu như không nhận nhầm người, nàng còn muốn cho hoàng thất hổ thẹn nữa sao" Dứt lời nói, trừng mắt nhìn Bạch Phượng Nhi, thầm nghĩ: Xú nha đầu này, như thế nào về phía người ngoài
Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi cười nói: " Hoàng hậu nương nương từ nhỏ ru rú ở trong nhà, biết cũng không có nhiều người, thế chắc người kia nhất định đối với tỷ tỷ không tầm thường, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng đã trôi qua, tỷ tỷ bây giờ đã là hoàng hậu, nhưng chúng ta không thể yêu cầu tỷ tỷ ở trong cung không thể có người mình thích"
Tuyết Ninh cười khẽ, chỉ biết Bạch Phượng Nhi không có ý tốt như vậy, mình sao có thể không nhận ra chứ, mọi người đối với mình mỗi tiếng nói cử động đều chú ý. Bạch Phượng Nhi nói như thế rõ ràng nói mình tiến cung đã có người trong lòng, nhận nhầm thái tử Vân thủy quốc là tình nhân cũ
Khương Không nghe xong quát lớn: " Các người nói bậy, Khương gia từ nhỏ gia giáo nghiêm khắc, tiểu muội lại chưa ra phủ, sự việc như thế nào lại như vậy chứ"
Vân phi lấy tay che miệng cười khẽ nói: "Là không dám đi ra ngoài chứ" Thanh âm tuy nhỏ nhưng cũng làm cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy
Lãnh Nguyệt Hàn vỗ bàn, tức giận quát lớn: "Làm càn" Vân phi sợ tới mức rụt lui cổ
Tuyết Ninh rốt cục cũng nói chuyện chuyện, cười nói: "Hoàng thượng như thế nào mà tức giận thế" trên mặt lại một lần nữa hiện lên vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành mỉm cười
Mọi người nghị luận, Khương Tuyết Ninh cũng không có nói gì, chỉ ngồi nghe, dù sao mọi người đều bội phục sự nhẫn nại của nàng
Vân Mộc Trần bưng ly rượu, vẫn nhìn Tuyết Ninh, khuôn mặt tuấn tú chuyên chú. Khương Tuyết Ninh trên người tỏa ra sức hấp dẫn mọi ánh mắt
Ngay cả Vân Mộc Tuyết không thích Tuyết Ninh cũng ngơ ngác nhìn nàng
Thượng Quan Thiên Dật uống một hớp rượu, cười nhìn Tuyết Ninh, xem ra nha đầu kia bây giờ mới muốn phản kích, trong mắt trừ bỏ thâm tình còn lại thì chính là tràn đầy sự tán thưởng
Tuyết Ninh nói: " Thực cảm ơn quý phi muội muội vì Bổn cung mà nói tốt" Ngữ khí tuy cười, nhưng lời khen lại cố ý lớn hơn, làm cho Bạch Phượng Nhi trên mặt xấu hổ
Lãnh Nguyệt Hàn không nói gì, mặt không một chút thay đổi nhìn Tuyết Ninh
Tuyết Ninh cười nói: "Bổn cung thật sự cảm kích các vị đại thần một vốn một lời chú ý, cũng nhận ra được tất cả mọi người cho rằng Bổn cung không có tư cách làm Hoàng hậu" nói xong mang theo cảm giác áp bách, ánh mắt nhìn chăm chằm vào chúng đại thần.
Lãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh một tiếng giọng nói không tốt nói: " Đứng lên đi" chúng đại thần vội vàng tạ ơn, đứng lên
Tuyết Ninh uống trà, trong lòng nói: hoàng đế biến sắc thật mau, mỗi lúc một dạng
Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi đối với chúng đại thần cúi đầu nói: " Không biết các vị đại thần nghe Phượng Nhi nói một lời"
Chúng đại thần liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên nói: " Nguyện ý nghe quý phi nương nương dạy bảo"
Bạch Phượng Nhi đứng dậy cười nói: " Chúng đại thần, cần gì làm cho to chuyện này, làm tỷ tỷ khó xử, con người trên đời này nhiều vô số, huống hồ tỷ tỷ chẳng qua là nhận nhầm người , thái tử Vân thủy quốc cũng không để ý, chúng đại thần cần gì phải chấp nhất chuyện này"
Vân phi vẻ mặt quyến rũ, lắc lắc thân mình như rắn nước đứng lên cười nói: " Toàn bộ Nguyệt Lạc Quốc ai mà không biết Hoàng hậu nương nương cho tới bây giờ đều không ra khỏi cửa, chỉ sợ không biết vài người đi, ta nghĩ mọi người đều tránh không kịp, bản phi đoán rằng các vị đại thần lo lắng việc này chỉ là dư thừa" Nghe thì muốn tốt cho Tuyết Ninh chứ thật ra thì đang châm chọc nàng
Chúng đại thần đều nghị luận
Trấn Quốc công không thuận theo nói: "Mặc kệ vì sao, cho dù nhận nhầm người cũng không thể trước mặt mọi người mà ôm nam nhân, hắn đem hoàng thượng để ở đâu, đây không phải là đồi phong bại tục sao, nếu như không nhận nhầm người, nàng còn muốn cho hoàng thất hổ thẹn nữa sao" Dứt lời nói, trừng mắt nhìn Bạch Phượng Nhi, thầm nghĩ: Xú nha đầu này, như thế nào về phía người ngoài
Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi cười nói: " Hoàng hậu nương nương từ nhỏ ru rú ở trong nhà, biết cũng không có nhiều người, thế chắc người kia nhất định đối với tỷ tỷ không tầm thường, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng đã trôi qua, tỷ tỷ bây giờ đã là hoàng hậu, nhưng chúng ta không thể yêu cầu tỷ tỷ ở trong cung không thể có người mình thích"
Tuyết Ninh cười khẽ, chỉ biết Bạch Phượng Nhi không có ý tốt như vậy, mình sao có thể không nhận ra chứ, mọi người đối với mình mỗi tiếng nói cử động đều chú ý. Bạch Phượng Nhi nói như thế rõ ràng nói mình tiến cung đã có người trong lòng, nhận nhầm thái tử Vân thủy quốc là tình nhân cũ
Khương Không nghe xong quát lớn: " Các người nói bậy, Khương gia từ nhỏ gia giáo nghiêm khắc, tiểu muội lại chưa ra phủ, sự việc như thế nào lại như vậy chứ"
Vân phi lấy tay che miệng cười khẽ nói: "Là không dám đi ra ngoài chứ" Thanh âm tuy nhỏ nhưng cũng làm cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy
Lãnh Nguyệt Hàn vỗ bàn, tức giận quát lớn: "Làm càn" Vân phi sợ tới mức rụt lui cổ
Tuyết Ninh rốt cục cũng nói chuyện chuyện, cười nói: "Hoàng thượng như thế nào mà tức giận thế" trên mặt lại một lần nữa hiện lên vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành mỉm cười
Mọi người nghị luận, Khương Tuyết Ninh cũng không có nói gì, chỉ ngồi nghe, dù sao mọi người đều bội phục sự nhẫn nại của nàng
Vân Mộc Trần bưng ly rượu, vẫn nhìn Tuyết Ninh, khuôn mặt tuấn tú chuyên chú. Khương Tuyết Ninh trên người tỏa ra sức hấp dẫn mọi ánh mắt
Ngay cả Vân Mộc Tuyết không thích Tuyết Ninh cũng ngơ ngác nhìn nàng
Thượng Quan Thiên Dật uống một hớp rượu, cười nhìn Tuyết Ninh, xem ra nha đầu kia bây giờ mới muốn phản kích, trong mắt trừ bỏ thâm tình còn lại thì chính là tràn đầy sự tán thưởng
Tuyết Ninh nói: " Thực cảm ơn quý phi muội muội vì Bổn cung mà nói tốt" Ngữ khí tuy cười, nhưng lời khen lại cố ý lớn hơn, làm cho Bạch Phượng Nhi trên mặt xấu hổ
Lãnh Nguyệt Hàn không nói gì, mặt không một chút thay đổi nhìn Tuyết Ninh
Tuyết Ninh cười nói: "Bổn cung thật sự cảm kích các vị đại thần một vốn một lời chú ý, cũng nhận ra được tất cả mọi người cho rằng Bổn cung không có tư cách làm Hoàng hậu" nói xong mang theo cảm giác áp bách, ánh mắt nhìn chăm chằm vào chúng đại thần.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook