Hồng Mông Thiên Đế Dịch
20: Luyện Khí Đệ Tam Trọng


- Đây là bốn khối linh thạch!​Hoàng Hải đem một cái túi chứa linh thạch giao cho Lăng Phong, bởi vì Hỏa Long giản diện tích lớn hơn Hoàng Long giản, một lần làm mưa toàn bộ linh điền, dựa theo giá cả của Linh Vũ minh, tổng cổng là 25 khối linh thạch, một lần làm mưa chính là năm khối linh thạch!​Lăng Phong bớt cho bọn hắn 20%, chính là bốn khối linh thạch một lần!​- Ha ha, hợp tác vui vẻ!​Lăng Phong cầm lấy túi tiền, cười lớn rồi cùng Trần Tam Báo rời đi.

​- Lão đại, Lăng Phong cũng quá trâu rồi a? Lúc hắn làm mưa, đám mây kia, đường kính lại 100 mét!​- Đúng vậy a, Trương Chính Trực làm mưa, đám mây đường kính mới 80 mét!​Hỏa Long giản những tạp dịch kia, đứng xung quanh bên người Hoàng Hải, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

​Hoàng Hải cũng bị thủ đoạn của Lăng Phong làm cho kinh hãi, hắn không ngờ Linh Vũ Quyết của Lăng Phong lại lợi hại như vậy.

​Rời khỏi Hỏa Long giản, Lăng Phong lại đi những địa phương khác, uy bức lợi dụ, để những người kia hợp tác với hắn.

​Sau một ngày, hắn trọn vẹn kiếm lời hơn sáu mươi khối linh thạch.

​Hắn cho Trần Tam Báo bốn khối, Trương Long Triệu Hổ tất cả hai khối, còn lại đều là của hắn.

​Trần Tam Báo và những người khác rất vui mừng về việc Lăng Phong phân cho bọn hắn linh thạch, bọn họ biết những linh thạch này là do một mình Lăng Phong kiếm được, cho dù Lăng Phong không phân cho bọn họ, bọn họ cũng không dám ôm oán hận.

​Hiện tại bọn hắn chỉ là theo Lăng Phong đi dạo, liền có linh thạch, vấn đề này bọn hắn rất tình nguyện.

​- Ha ha ha, tiền tới thật nhanh!​Lăng Phong cũng rất hưng phấn, sau đó cầm năm khối linh thạch, nhét vào lư hương, sau đó bắt đầu tu luyện.


​Mà tin tức Lăng Phong làm mưa cho những tạp dịch khác, rất nhanh truyền đến Trương Chính Trực bọn hắn.

​- Hỗn đản!​- Cái này Lăng Phong, thật là gan to bằng trời, lại dám cướp sinh ý của chúng ta!​- Nhất định phải giết chết hắn!​Người của Linh Vũ minh đều tức giận đến sôi lên.

​- Lão đại, có muốn hay không phái người đi giáo huấn những đám người dám để Lăng Phong làm mưa?​- Đúng vậy a, nhất định phải giáo huấn những tên kia một lần mới được, xem bọn hắn còn cùng Lăng Phong hợp tác hay không?​- Ta nghĩ chuyện này coi như xong đi, nếu như lúc này xuất thủ, ngược lại mọi người sẽ nghĩ chúng ta hẹp hòi!​Cũng có người phản đối.

​Trương Chính Trực hung hăng vỗ bàn một cái, giận dữ hét:​- Chúng ta hẹp hòi thì sao? Biết rõ Lăng Phong là địch nhân của chúng ta, còn dám hợp tác với hắn, chính là không cho ta Trương Chính Trực mặt mũi, tuyệt đối không thể tha bọn gia hỏa này, Đại Đầu, ngươi đi giáo huấn đám gia hoả này!​- Đúng!​Tên đầu to kia cắn răng, được hai cái tạp dịch giúp đỡ, rời khỏi phòng.

​- Tốt một cái Lăng Phong , chờ lão tử khôi phục, xem ta giết ngươi như thế nào?​Trương Chính Trực ở trong lòng hung hãn nói, hắn biết việc này đầu sỏ là Lăng Phong, Lăng Phong không chết, mối hận trong lòng hắn chưa tan, nếu như không phải hắn còn đang tiêu chảy, khẳng định đi tìm Lăng Phong báo thù.

​Với tình trạng hiện tại của hắn, tìm Lăng Phong chỉ có thể bị đánh ngược, nên hắn cũng chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn.

​Mấy ngày tiếp theo, Lăng Phong ban ngày phần lớn thời gian đều là đi làm mưa.

​Ngoài ra, hắn còn cùng Trần Tam Báo, bắt đầu ở trong Hoàng Long giản, bố trí bẫy rập , định dùng để đối phó Trương Chính Trực.

​Hiện tại tình huống này, Lăng Phong không có khả năng chủ động đi gây sự với Trương Chính Trực.


​Mà Lăng Phong trong lòng biết, loại người như Trương Chính Trực, thiệt thòi lớn như vậy, một khi khôi phục lại, khẳng định sẽ đến báo thù.

​Cho nên, hắn cũng phải chuẩn bị cẩn thận.

​Buổi tối, Lăng Phong dùng lư hương luyện linh thạch để tu luyện.

​Mấy ngày nay, danh tiếng của Lăng Phong cũng đã lan rộng trong giới tạp dịch Thanh Vân, hắn không chỉ thuận lợi làm mưa mà còn hiệu quả, được đông đảo tạp dịch hoan nghênh.

​Cho dù là người của Linh Vũ minh triển khai trả thù, nhưng vẫn có nhiều người tìm đến nhờ Lăng Phong làm mưa, mà Lăng Phong cũng là bận tối mày tối mặt, trong lúc nhất thời, tài nguyên cuồn cuộn.

​Bảy ngày sau.

​Ánh bình minh vừa ló rạng, trong phòng Lăng Phong, hắn chậm rãi mở mắt, há mồm phun ra một ngụm trọc khí, khóe miệng mỉm cười:​- Rốt cục đột phá đến Luyện Khí đệ tam trọng!​Trong bảy ngày qua, Lăng Phong tổng cộng đã tiêu hao hơn một trăm khối linh thạch.

​- Không nghĩ tới, từ Luyện Khí đệ nhị trọng đến đệ tam trọng, lại tiêu hao nhiều linh thạch như vậy! Nếu như muốn đột phá đến Luyện Khí đệ tứ trọng mà nói, ít nhất cũng phải cần 300 khối linh thạch đi!​Lăng Phong trong lòng cảm thán, con đường tu luyện, thật sự chính là siêu cấp đốt tiền.


​Đây là hắn sau khi tu luyện Vô Danh Luyện Khí Quyết mới có hiệu suất cao như vậy, nếu như hắn không tu luyện Vô Danh Luyện Khí Quyết, khẳng định sẽ càng tốn nhiều linh thạch!​- Lão đại, lão đại, không xong, Trương Chính Trực mang theo người của Linh Vũ minh đánh tới!​Nhưng đúng lúc này, giọng nói hoảng hốt của Trương Long từ bên ngoài truyền đến.

​- Tới thật nhanh a!​Lăng Phong khẽ nhíu mày, hắn biết, Trần Tam Báo rượu, có thể làm cho Trương Chính Trực bọn hắn tiêu chảy bảy ngày, bây giờ từ lúc Trương Chính Trực bọn hắn uống rượu tới bây giờ đã là ngày thứ tám.

​Lúc này vừa hết tiêu chảy, Trương Chính Trực liền đợi không được mang người tới.

​Tám ngày qua, Trương Chính Trực bọn hắn quá đau khổ, cơ hồ mỗi ngày đều trong thống khổ vượt qua.

​Cho nên, bọn hắn đều khắc cốt ghi tâm, đều muốn lập tức chém Lăng Phong thành nhiều mảnh, lúc đó mới có thể phát tiết trong lòng bọn họ nộ khí.

​Lăng Phong đẩy cửa ra, nhìn thấy Trần Tam Báo cùng Trương Long Triệu Hổ đều thần sắc hốt hoảng đứng tại cửa ra vào.

​Hắn ngẩng đầu nhìn về phía cửa vào Hoàng Long giản, chỉ thấy Trương Chính Trực mang theo hơn 30 người, đằng đằng sát khí vọt vào.

​Vì trả thù Lăng Phong, toàn bộ tinh nhuệ của Linh Vũ minh đều ra hết.

​Người xông lên phía trước là Trương Chính Trực, sau vài hơi thở gấp, hắn đã lao tới trước mặt Lăng Phong.

​- Lăng Phong, nhận lấy cái chết!​Lúc này, Trương Chính Trực cũng không cùng Lăng Phong nhiều lời, trên thân tản ra khí thế cường đại, gầm lên giận dữ, thân thể cao vọt lên, tung quyền đánh về phía Lăng Phong.


​- Đến hay lắm!​Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Trương Chính Trực, ánh mắt có chút ngưng tụ, sau đó tung quyền chống đỡ.

​- Ầm!​Hai nắm đấm va chạm, thân thể Lăng Phong lùi lại ba bước mới ổn định.

​Sau khi thân thể Trương Chính Trực rơi xuống đất, hắn cũng lùi lại hai bước.

​Lúc này, Lăng Phong mới thấy rõ Trương Chính Trực, so sánh với hắn mấy ngày trước, đơn giản tưởng như hai người khác nhau.

​Hắn giờ phút này hai mắt huyết hồng, hiện đầy tơ máu, hốc mắt đen kịt, mà lại lún thật sâu xuống dưới, cả người gầy hốc hác đi.

​- Giết!​Trương Chính Trực lần nữa vọt tới phía Lăng Phong, hắn biết Lăng Phong lực lượng rất mạnh, hắn đoán lúc này Lăng Phong hẳn là còn đeo Bí Ngân dưới chân, cái này Bí Ngân sẽ ảnh hưởng Lăng Phong tốc độ, hắn cũng không muốn cho Lăng Phong cơ hội đem Bí Ngân tháo ra.

​Trước sự tấn công dữ dội của Trương Chính Trực, Lăng Phong chỉ có thể bị nắm đấm của hắn chặn lại trong giây lát, phải thừa nhận rằng dưới sự phát điên, sức lực của hắn rất mạnh.

​Giờ phút này, Dương Chí Vĩ cùng những người khác, cũng lao đến.

​- Thao, không chơi cùng các ngươi!​Lăng Phong mắng Trương Chính Trực, sau đó nói với Trần Tam Báo: "Đi thôi!"​- Tốt!​Trần Tam Báo bọn hắn gật đầu, sau đó lập tức liền quay người đi đến chỗ sâu bên trong Hoàng Long giản.

​- Đừng trốn!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương