Ở trường đại học, trong lớp học lịch sử.

"Xin chào tất cả mọi người, hoan nghênh mọi người đã chọn khoa lịch sử Trung Quốc cổ đại của tôi, đây là một khóa học mở, có rất nhiều người tham gia, vì vậy chúng tôi sẽ không tiến hành những khóa học nghiên cứu chuyên sâu và tỉ mỉ, mà khóa học này chỉ phổ cập kiến thức phổ thông thôi, vì vậy sẽ rất thú vị." Một giáo sư đại học bắt đầu bài giảng của mình trên bục giảng.

"A, khoa lịch sử của chúng ta vẫn luôn là nam nhiều nữ ít, tôi làm giáo viên nhìn học sinh đi lại khắp sân cũng muốn gấp gáp thay cho họ, thật may là hôm nay tiết học có nhiều bạn nữ tới như vậy, mọi người nhất định phải hứa với tôi, rằng sau khi nghe xong tiết học này, nhất định phải lựa chọn nghe cả học kỳ này luôn!" Giáo sư là một người rất hài hước, trực tiếp nói về "hoa khôi khoa văn học, khoa lịch sử, lừa đảo về kinh tế và thương mại đang ở khắp sân" để trêu ghẹo, đây đều là những khoa rất dễ độc thân.

"Nói vậy là cho giáo sư rồi!"

“Nếu cô không tính điểm chuyên cần thì chúng em sẽ chọn!”

“Cô có tuyển khoa phát bạn trai không ạ?"

Một đám nữ sinh ồn ào hỏi theo, mọi người rất hứng thú với lịch sử Trung Quốc cổ đại, điều khiến các nữ sinh khoa lịch sử nản lòng nhất chính là chuyên ngành khảo cổ học, rất nhiều giáo sư cũng không muốn thu nhận nữ nghiên cứu sinh, mỗi ngày ở ngoài rừng đào mảnh vụn ghép thành thi thể, không phải nữ sinh nào cũng kiên trì được.

"Nhìn mọi người nhiệt tình như vậy tôi yên tâm rồi, hôm nay nếu là lớp học phổ thông thôi, thì tôi sẽ tôn trọng ý kiến của mọi người, chủ đề của bài học ngày hôm nay là những nhân vật giống người xuyên không nhất trong lịch sử, đến đây, xem qua Powerpoint đi, tổng cộng có năm lựa chọn, Vương Mãng, Chu Hữu Bến, Vương Sóc, Lý Thuần Phong, Lưu Bá Ôn..."

"Người thứ ba!”

“Người thứ ba đi ạ!”

Giáo sư bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói: "Được rồi, tôi biết các nữ sinh chỉ muốn nghe về Vương Sóc thôi, tôi biết, đây là người đi đầu trong phong trào nữ quyền mà, ai, từ tiểu học đến trung học, học nhiều năm như vậy các em nghe hoài cũng không chán sao. Than ôi, theo chuẩn mực của giáo sư đại học, tôi sẽ kể một chuyện mà tất cả mọi người không biết.”

“Các nữ sinh rất hứng thú với vị Hoàng hậu này, ngoại trừ nàng là người đầu tiên đấu tranh cho nữ quyền, thì điều nữ sinh quan tâm còn là chuyện tình của nàng và Hoàng đế Cao Tông, trong sử sách ghi lại hai người là thanh mai trúc mã lớn lên, tình cảm thâm hậu, nên Hoàng đế Cao Tông chỉ có một mình Văn Hiền Hoàng hậu, họ chính là đại diện cho chế độ một vợ một chồng. Còn có thánh chỉ Cao Tông được hậu thế gọi là "Ái thê chiếu", quả thực là hình mẫu tình yêu của xã hội phong kiến. Tình yêu giữa Minh Hiếu Tông Chu Hữu Phàn và Trương Hoàng hậu cũng đều cảm động, mặc dù Chu Hữu Phàn cũng không lưu lại tác phẩm lưu danh thiên cổ nào. Nhưng những gì tôi muốn nói với bạn ngày hôm nay là với những phát hiện mới nhất của khảo cổ học, huyền thoại về tình yêu đẹp này sẽ bị phá vỡ. Ôi trời, tất cả mọi người đừng thở dài, tôi biết các bạn đã nghe chương trình phỏng vấn gần đây nói về chủ đề này, vì vậy hãy để tôi cho bạn biết sâu hơn.”



“Viết về cuộc đời một đôi tình nhân si tình, viết về Giang Thừa Tử thương tiếc thê tử, cảm động lòng người, còn có nam nhân xuyên không, đổi thê thiếp, cũng giống như những thứ này, Cao Tông có một bản chiếu lưu truyền thiên cổ là "Ái thê chiếu", cả đời của hắn không chỉ có một mình Văn Hiền Hoàng hậu. Gần đây trong khảo cổ học Hà Nam phát hiện ra lăng mộ Trung Minh Công, Trung Minh Công chính là Hổ Thần Vương Tử Đằng, là nhị ca của Văn Hiền Hoàng hậu, trong lăng mộ của người này đã phát hiện ra thư tay của Văn Hiền Hoàng hậu, nội dung đã cho thấy nguyên nhân cái chết của Hoàng đế Cao Tông là thoát chứng, ở đây chúng ta thường hiểu là đột tư do quan hệ tình dục quá sức, đoạn lịch sử này khi xưa đều tránh đề cập, chỉ có những kênh thông tin không chính thức nói về một số truyền thuyết mờ ám này, mà giới học thuật luôn cho rằng đây là lịch sử giả dối mà văn nhân lúc đó vì bất mãn với nữ hoàng thống trị, nên đã bịa đặt ra truyền thuyết. Theo văn kiện được ghi lại, thì Văn Hiền Hoàng hậu lúc ấy cũng không ở trong cung, cho nên mới nói..." Giáo sư kéo dài giọng, ngữ khí châm chọc: "Cho nên nói những tiểu nữ sinh nằm mơ cứ muốn xuyên về quá khứ để nghỉ ngơi, Cao Tông cũng chẳng si tình như các em tưởng tượng đâu.”

“Trên bản thảo của Văn Hiền Hoàng hậu viết: “Phong vân đột biến, hiểm thắng lòng người, trải qua bảy tháng", các sử gia phân tích, hẳn là Cao Tông ngoại tình chưa đến bảy tháng sau đó đã bệnh chết, hơn nữa lúc đó lưu lại sử sách, Văn Hiền Hoàng hậu ở trước giường bệnh Cao Tông lập nữ nhi duy nhất của mình là nữ đế, tất cả mọi người đều suy đoán, vị hiền hậu danh truyền thiên cổ này, rất có thể đã mưu hại trượng phu của mình." Sắc mặt giáo sư nghiêm túc nói.

"Nhưng một tháng trước khi Cao Tông chết bệnh, không phải còn ban hành "Ái thê chiếu" sao, nếu lúc ấy tình cảm bọn họ tan vỡ, Cao Tông vì sao lại làm như vậy?" Một cô gái đứng dậy và đặt câu hỏi.

"Đúng vậy, chuyện gì xảy ra thì bây giờ chúng ta cũng không thể biết được, tất cả đều là trên cơ sở tư liệu lịch sử mà phán đoán, thậm chí là phỏng đoán, phải chờ giới khảo cổ lấy được thêm nhiều chứng cứ, khoa lịch sử của chúng ta mới dễ phát huy trí tưởng tượng." Giáo sư trêu chọc, rất nhiều người chỉ trích lịch sử phải giàu trí tưởng tượng, bởi vì rất nhiều sách sử sách đều là thêu dệt, nếu để thông suốt về mặt logic, thì chắc chắn phải phát huy trí tưởng tượng. Người xưa có thể nghĩ ra những điều táo bạo hơn nhiều so với chúng ta.

"Được rồi, tài liệu lịch sử về phương diện này vẫn đang được kiểm chứng thêm, nhưng mà, các bạn học thân mến, cho dù Văn Hiền Hoàng hậu có khiếm khuyết gì trong tình yêu, ít nhất nàng cũng cực kỳ thành công về mặt chính trị. Mặc dù trong lịch sử nàng để lại cái tên là Văn Hiền Hoàng hậu, nhưng lúc đó văn nhân lúc bấy giờ biên soạn sử sách, đều đem sự tích của nàng viết thành "Biên niên sử của Hoàng đế", có thể nói bất kể là lúc ấy hay hiện tại, mọi người đều đã thực sự xem Văn Hiền Hoàng hậu như một Hoàng đế." Giáo sư nhấn mạnh: "Tám năm Cao Tông tại vị, mười năm Văn Hiền Hoàng hậu nghe chính sự, bốn mươi năm đương chính với Minh Tông được gọi chung là Trường Trị Thịnh Thế, mọi người chú ý, đây thường là điểm dễ gây nhầm lẫn, người ta thường nói Văn Hiền Hoàng hậu trị vì mười năm, cũng là trong thời kỳ Minh Tông trị vì, mọi người đưa ra khoảng thời gian này chẳng qua là muóno làm nổi bật công lao của Văn Hiền Hoàng hậu thôi.”

“Người ta nói, nhan sắc của nữ nhân lúc bấy giờ phát ra hào quang chính là tập hợp mấy trăm năm ánh sáng mà ra, nữ nhân thời đại đó, không chỉ làm lu mờ nam nhân cùng thời, so sánh với nữ nhân hiện đại cũng không hề thua kém. Tuệ Đức Hoàng hậu là Hoàng hậu của Thái Tông, trong thời gian làm Hoàng hậu không hề có cảm giác tồn tại. Bà chỉ thực sự tỏa sáng sau khi chồng bà qua đời và bà trở thành Thái hậu. Bà đã lập ra Liên đoàn Phụ nữ, được biết đến là tổ chức nữ quyền lớn nhất thế giới hiện nay, còn có Từ Ấu viện và Ngô lão viện do bà khởi xướng, chính là tiền thân của viện phúc lợi và viện dưỡng lão hiện giờ, nhiều chính sách hay đều được kế thừa từ đây. Nói đến nữ nhân thời đại đó, Minh Tông làm nữ hoàng là chuyện đầu tiên không thể không nhắc tới, thứ hai chính là Văn Hiền Hoàng hậu, thứ ba là Tuệ Đức Hoàng hậu, tất cả mọi người đều nói đùa, lúc ấy hoàng thất vẫn rất có mắt nhìn, tuy rằng nam nhân không tốt lắm, nhưng mắt chọn vợ rất tốt.” Giáo sư cười trêu chọc.

"Hôm nay ta sở dĩ nói về Văn Hiền Hoàng hậu, chính là bởi vì ta cho rằng nhờ có ba vị nữ nhân tài sắc vẹn toàn này, tất cả đều bắt đầu từ Văn Hiền Hoàng hậu. Với tư cách là cháu dâu, nàng đã truyền cảm hứng cho Hoàng thái hậu lúc bấy giờ, bà cũng là người mẹ duy nhất nuôi dưỡng hoàng đế Minh Tông sau này. Đương nhiên đây cũng chỉ là lỗ hổng của một thế hệ lịch sử, tài liệu lịch sử vẫn rất cần khoa khảo cổ học!" Giáo sư nhún vai, nói: "Vì vậy, hôm nay đến nghe giảng, ai có quyết tâm gia muốn nhập khoa lịch sử, khoa khảo cổ học thì hãy nắm bắt!”

Giáo sư phối hợp một bên giảng bài, một bên tương tác với học sinh, chỉ chốc lát sau tiếng chuông hết giwof đã vang lên, bốn mươi lăm phút trôi qua rất nhanh.

Trong giờ học, mấy nữ sinh tụ thành một nhóm thảo luận, nói: "Tớ nghĩ Văn Hiền Hoàng hậu nhất định là xuyên không, vừa phát hiện Cao Tông ngoại tình, sau đó đã lập thủ đoạn trực tiếp giết chết Cao Tông, tự mình lên nắm quyền, thuận tiện ủng hộ nữ nhi đăng cơ. Các cậu xem những văn bán, thánh chỉ lưu truyền lúc ấy, quả thực là một người đấu tranh nữ quyền a!”

“Không đâu, trí tuệ của cổ nhân so với chúng ta cao hơn nhiều, nhân vật có thể lưu danh sử sách ai mà không thông minh tuyệt đỉnh chứ, Vương Mãng còn có thể phát minh ra thước kẻ tiêu chuẩn, Viên Thiên Cương, Lý Thuần Phong, Lưu Bá Ôn còn viết được lời tiên tri, minh triều còn có rất nhiều những người khác đấu tranh cho nữ quyền! Đừng cứ thấy một nữ nhân không tuân thủ tam tòng tứ đức thì nói người ta là xuyên không, nhiều tài nữ như vậy, hiện tại ai xuyên về quá khứ lại có thể viết ra những bài thơ từ tinh tế như kia chứ."

"Cậu không cảm thấy giáo sư rất có tâm cơ sao? Rõ ràng chủ đề là một thế hệ một Văn Hiền Hoàng hậu hiền hòa, kết quả được cô ấy giảng thành một nhân vật lịch sử đặc sắc, cậu nói nghe xong tiết học này, có bao nhiêu người sẽ chọn chuyên ngành lịch sử làm chuyên ngành thứ hai a!”

“Ha ha ha, đúng vậy, đúng vậy, học lịch sử đều là những người mưu mô, giáo sư đương nhiên cũng không ngoại lệ a!” Mọi người cười to.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương