Hàn Sâm cười ha ha, nói: "Yên tâm, ta chưa phát rồ đến mức đó."
Khóe miệng Nghê Vĩnh Hiếu lộ ra nụ cười, nói: "Cảm ơn!"
"Bùm "
Một tiếng súng vang lên, một trùm xã hội đen, thủ lĩnh của Tam Hợp hội Nghê Vĩnh Hiếu ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy Nghê Vĩnh Hiếu đã chết, La Kế và những người khác đồng thời ném súng đầu hàng.
Hàn Sâm cảm thấy rất hài lòng.
Trên thực tế, hắn ta căn bản không có ý định sẽ đi ra nước ngoài
Sở dĩ muốn đòi tiền của Nghê Vĩnh Hiếu, chỉ là để dụ cho Nghê Vĩnh Hiếu mất đi cảnh giác mà thôi.
Chẳng bao lâu sau, tất cả các Đại Xã đoàn đều biết tin Nghê Vĩnh Hiếu bị giết chết.
Tất cả mọi người đều để mắt đến khu vực Du Tiêm Vượng.
Nơi này chính là khu vực cốt lõi của Tam Hợp hội, nắm trong tay hơn hai mươi con phố, riêng tiền phí bảo vệ mỗi tháng cũng lên đến hơn 10 triệu.
Bây giờ Nghê Vĩnh Hiếu đã chết rồi, Hắc Quỷ cùng với Văn Chửng chắc chắn sẽ không khuất phục dưới chướng của Hàn Sâm.
Tam Hợp Hội tất nhiên sẽ bị chia ra làm ba phe.
Kể từ đó, địa bàn của Nghê gia sẽ trở thành vật vô chủ.

Bất cứ ai cũng có thể cắn xé.
Sau khi Thẩm Đống biết được tin về cái chết của Nghê Vĩnh Hiếu, hắn thở dài, nói: "Cuối cùng vẫn để cho Hàn Sâm thắng."
Có thể nói toàn bộ sự việc xảy ra đều là do Thẩm Đống một tay sắp xếp.
Trước cái chết của Nghê Vĩnh Hiếu, hệ thống đã tính toán cho hắn, trực tiếp tăng thêm cho hắn 100.000 điểm giá trị công đức.
A Hoa nói: "Đống ca, hiện tại tất cả mọi người đều đang để mắt tới lãnh thổ Vượng Giac của Nghê gia, địa bàn Du Mã Địa cùng Tiêm Sa Chủy.

Buổi tối hôm nay có lẽ sẽ xảy ra ẩu đả lớn, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Thẩm Đống suy nghĩ, nói: "Tiêm Sa Chủy thịnh vượng nhất, tình hình chiến đấu tất nhiên sẽ khốc liệt nhất, chúng ta không cần thiết phải lội qua vũng bùn này."
A Hoa nói: "Ảnh hưởng của Nghê gia ở khu Du Mã Địa lại yếu hơn so với hai khu vực còn lại."
Thẩm Đống cười nói: "Thứ mà chúng ta có thể nghĩ tới, những người khác cũng có thể nghĩ tới."
A Hoa lập tức hiểu ý của Thẩm Đống, nói: "Đống ca, ngươi muốn đánh Vượng Giác sao?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Vượng Giác cách Thuyên Vịnh gần nhất, chỉ cần nửa giờ đi xe là đến nơi, như vậy sẽ rất thuận tiện cho việc quản lý của chúng ta."
"Thứ hai, ở nơi đó Nghê gia có sáu con phố, ta chỉ cần ba con phố đông đúc nhất là phố Hoa Viên, phố Phụ Nữ và phố Giày."
"Còn ba con phố còn lại, không được tốt lắm, bọn họ có thể tùy tiện cắm cờ ở bất cứ đâu."
A Hoa cười khổ nói: "Đống ca, ai cũng biết ngài nói ba con phố đó là món mồi béo bở nhất, chỉ sợ các xã đoàn cũng sẽ không bỏ qua.

"
Thẩm Đống tỏ ra không quan trọng nói: "Vậy thì đánh một trận đi.

Hiện tại chúng ta có binh hùng tướng mạnh, chẳng lẽ còn sợ bọn họ hay sao?"
A Hoa nói: "Đúng vậy."
Đúng lúc này, Hồng Hưng Trần Diệu gọi điện thoại cho Thẩm Đống.
"Đi Tiêm Sa Chủy cướp địa bàn không?"
Thẩm Đống nhíu mày, nói: “Diệu ca, ta muốn đánh Vượng Giác."
Trần Diệu nói: "Một cái Tiêm Sa Chủy bằng ba cái Vượng Giác.

Đống ca, đây là cơ hội tốt để cho chúng ta cắm cờ ở Tiêm Sa Chủy.


Tưởng tiên sinh đã quyết định, mỗi một địa bàn chúng ta cần có ít nhất hai trăm người, ngươi có vấn đề gì không?"
Thẩm Đống suy nghĩ, nói: "Cống hiến cho xã đoàn là đúng.

Hai trăm người thì không có vấn đề gì, buổi tối Phi Cơ sẽ đưa bọn họ tới hỗ trợ.

Còn về địa bàn Vượng Giác, ta sẽ dẫn các huynh đệ khác đi đánh.

Có thể chiếm được thì tốt còn đánh không được thì cũng không sao hết"
Trần Diệu cười nói: "Chỉ cần người của ngươi có thể tới, về phía xã đoàn bên này sẽ không có vấn đề gì."
Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt của Thẩm Đống trở nên khó coi.
“A Hoa, gọi Phi Cơ đến."
"Được rồi."
Rất nhanh, Phi Cơ đã đến.
Thẩm Đống hỏi: "Phi Cơ, hiện tại có bao nhiêu thuộc hạ?"
Phi Cơ nói: “Có 320 người."
Thẩm Đống sững sờ, nói: "320 người? Ngươi có thể nuôi được nhiều như vậy sao?"
Phi Cơ cười khúc khích nói: "Được chứ.


Đống ca, Nghê Vĩnh Hiếu chết rồi, chúng ta có thể đánh chiếm địa bàn không?"
Thẩm Đống nói: "Phi Cơ, xã đoàn yêu cầu mỗi một bên trợ giúp cho Tiêm Sa Chủy hai trăm người, ta muốn cho ngươi đi."
Phi Cơ vỗ ngực một cái, nói: "Không thành vấn đề.

Ta hứa sẽ không khiến ngài mất mặt."
Thẩm Đống tức giận nói: "Cho dù có chiếm được Tiêm Sa Chủy cũng không có lợi ích gì đối với chúng ta, cho nên sau khi ngươi đến cũng tuyệt đối đừng quá khoe khoang.

Nhớ kỹ, an toàn là trên hết, đừng để các anh em phải chết trong trận này."
Phi Cơ mím môi một cái, nói: "Ta hiểu rồi."
Thẩm Đống nói: "Được rồi, đi làm việc đi."
Sau khi Phi Cơ rời đi, Thẩm Đống gọi cho Lý Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh, Jimmy, bọn người Trần Huy đến, cùng nhau tổ chức một cuộc họp để lên kế hoạch hành động vào buổi tối.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương