Cộng với thể lực và sức mạnh của Thẩm Đống, quả thực như là hổ thêm cánh.

A K thấy tình thế không ổn, lập tức trốn sang một bên, nói: "Mục tiêu ở trên tầng hai, trong tay có súng, tài thiện xạ vô cùng tốt.

"
Một sát thủ nói: "Ta cùng A Lâm đi từ ngoài cửa sổ.

"
A K gật đầu, nói: "Hai người các ngươi sẽ yểm trợ, chúng ta xông vào đi.

"
"Không có vấn đề.

"
Hai người sát thủ nhanh chóng chia ra mỗi người đứng một bên cửa sổ của tầng một.

"3 "
"2 "
"1 "
Hai người đồng thời thò đầu ra, hướng súng lên phía tầng hai.

Cùng lúc đó, A K cùng với những người khác lao vào trong phòng khách.

Một sát thủ mở đèn lên và phát hiện bên trong phòng khách vậy mà lại không có một ai.


"Bùm "
"Bùm "
Đột nhiên bên ngoài cửa sổ truyền đến hai tiếng súng vang, hai người xạ thủ AK rên rỉ đau đớn rồi ngã xuống mặt đất.

Hóa ra sau khi Thẩm Đống hạ gục xong hai tên sát thủ, hắn biết rằng vị trí của mình đã bị bại lộ, cho nên đã lặng lẽ đi từ cầu thang phía bên phải tầng hai ra bên ngoài.

Lợi dụng khoảng cách giữa hai tên sát thủ để thay băng đạn, dễ dàng bắn chết chúng.

"Ở bên ngoài, mau đuổi theo.

"
"Đừng để cho hắn chạy.

"
A K lập tức xông ra ngoài, phát hiện Thẩm Đống đã không còn ở đó nữa, bọn chúng không khỏi cau mày.

Tổ chức sát thủ tổng cộng có mười hai người, không tới hai phút, liền bị Thẩm Đống giết sáu người, điều này làm cho A K vô cùng đau lòng.

Tên này thật là lợi hại!
A K không phải không thừa nhận, cho dù họ đã có những đánh giá cao mục tiêu, nhưng xem ra hiện tại, vẫn chưa đủ với hắn.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có những quả đen thùi lùi từ trong phòng khách bay ra ngoài.

"Mẹ nó, lựu đạn.

"
A K hô to một tiếng, vội vã tránh né.

"Bùm "
"Bùm "
"Bùm "
Ba cái lựu đạn cùng lúc nổ tung.

May là năm sát thủ của A K đã nhanh chóng né tránh, nếu không thì, chắc sẽ bị lựu đạn bắn nổ tung bay lên trời cũng có thể.

Đáng tiếc, bọn họ tránh được lựu đạn, nhưng không thể tránh được khẩu súng của Thẩm Đống.

Hai cái nòng súng nhắm thẳng về hướng của những sát thủ A K cuồng quét không ngừng.

Ròng rã tám mươi phát đạn được bắn ra, bao trùm phạm vi mười mét.

Tuy rằng các sát thủ đã liều mạng né tránh, nhưng bọn họ cũng không phải là thần tiên, nơi nào có thể trốn được tốc độ và số lượng lớn những viên đạn như vậy.

Bao gồm cả những sát thủ A K ở bên trong, còn lại sáu người sát thủ tất cả đều bị bắn trúng nằm trên mặt đất.

Ném súng tiểu liên đi, hắn đổi lấy súng lục, Thẩm Đống mở đèn ở bên ngoài biệt thự lên.


Hắn đi ra phòng khách, nhìn thấy vẫn còn có hai tên trong tay còn cầm súng, Thẩm Đống khẽ mỉm cười, lao thẳng đến chỗ của bọn họ.

Viên đạn bắn thẳng lên cổ tay của hai người.

"Aaaaa! "
Hai người đồng thời kêu rên lên một tiếng, súng trong tay rơi xuống mặt đất.

Thẩm Đống thản nhiên nói: "Muốn giả chết sao, sau đó nhân lúc ta không có phòng bị cầm súng để bắn ta, suy nghĩ của các ngươi cũng không tệ.

Đáng tiếc, đây không phải là đang đóng phim điện ảnh, ta cũng không phải là nhân vật chính, tuyệt đối sẽ không cho các ngươi cơ hội này.

"
A K trật vật ngồi dậy, nói: "Thẩm Đống, gặp phải người như ngươi là bất hạnh của bọn ta.

"
1vs12, còn có thể toàn thắng.

Cho dù là A K đi nữa, cũng phải khâm phục sức mạnh của Thẩm Đống.

Thẩm Đống cười nói: "Ta nhớ các ngươi, là vệ sĩ của Nghê Vĩnh Hiếu.

Lúc đó ta cũng đã cảm thấy trên người ngươi có sát khí, nhưng không nghĩ rằng ngươi cũng là sát thủ.

"
A K nói: "Không cần phải nói lời vọng tưởng, nổ súng đi.

"
"Bùm "
Thẩm Đống không do dự chút nào, nã một phát súng bay thẳng đến chỗ sát thủ A K.

Sát thủ A K bị viên đạn bắn trúng giữa trán, ngã xuống đất.


Thẩm Đống lại nhìn về phía một tên sát thủ cuối cùng, nói: "Ngươi còn điều gì muốn nói không?"
Trong con mắt của tên sát thủ kia lóe lên một tia hoảng sợ, nói: "Ta chỉ biết ngày hôm nay giết ngươi là do Hàn Sâm đưa ra yêu cầu với Nghê tiên sinh còn lại ta không biết gì hết.

"
Thẩm Đống ồ một tiếng, nói: "Đã như vậy, thì ngươi nên đi theo các huynh đệ của ngươi đi.

"
"Bùm "
Một tiếng súng vang, tên sát thủ này cũng đi theo gót chân của những người trước.

!
Sau khi hạ gục mười hai tên sát thủ, Thẩm Đống quay trở lại phòng ngủ, đưa Thu Đề giấu ở trong tủ treo quần áo ra ngoài.

"Đống ca, ngươi không sao chứ?”Thu Đề mặt mũi tràn đầy kinh hoảng hỏi hắn.

Thẩm Đống cười nói: "Chỉ là một đám bị vùi dập giữa chợ mà thôi, làm sao có thể khiến cho ta bị thương được?"
Nghe thấy tiếng xe vang lên bên ngoài, Thẩm Đống nói: “A Hoa, cùng với những người khác đã đến, cùng ta đi xuống đi.

"
Tiến vào sân, thấy A Hoa, Lý Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh, Phi Cơ, Jimmy, Trần Huy và những người khác tất cả đều đã đến cả rồi.





Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương