Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia
-
Chương 5: Thông báo thế giới lần 1
Một con hổ dài cả trăm mét, trên mình toàn hoa văn sọc trắng đen đan xen kẽ xuất hiện ở sườn phía Tây ngọn núi.
Hai mắt nó như hai cái hang sâu thẳm, nhìn chằm chắm về phía đông, con hổ khẽ nhếch miệng thấp giọng rít lên.
Giây tiếp theo, một con rắn dài đến hai trăm thước, khắp mình toàn vảy đen, trên đầu là một cái bướu thịt lớn, xuất hiện ở sườn núi phía đông.
Con rắn lớn phân ra hai nhánh đầu nhỏ, mắt rắn lạnh buốt, vừa phun vừa nuốt, không chút yếu thế bành mang nhìn về phía con hổ lớn.
Chỗ này là nơi cực kỳ dốc, trên đứng dưới đứng, trừ chim ra thì không loài nào có thể lên đến đây.
Vậy mà, lúc này, lại có một con hổ lớn, một con rắn đen lớn lại có thể.
Rắn đen đi lên, có thể giải thích, là do loài trăn thiện về leo trèo, nhưng con hổ này cũng có thể lên tới đây, đúng là đáng kinh ngạc.
Nhưng trên thực tế, chuyện này lại đang xảy ra.
Một hổ một rắn, cả hai đều không nhúc nhích, cứ thế nhìn chằm chằm đối phương.
Nhưng cẩn thận quan sát, không khó phát hiện ra rằng, chúng nó chẳng những nhìn chằm chằm vào đối phương, mà còn nhìn về phía Diệp Thần đang mê man ở đỉnh núi, nhìn cả cái cây nhỏ kì dị đang chồi ra những quả màu đỏ bên người cậu ta.
Thời gian trôi qua, từ đỉnh núi tỏa ra một làn hương thơm kì lạ.
Khi mùi hương này bắt đầu xuất hiện, thì cả hổ lớn và rắn đen đều trở nên khẩn trương.
Không khí vốn đã căng thẳng giờ càng trở nên càng căng thẳng.
Thế giằng co được tạo ra, lại tùy thời có thể sụp đổ.
Sau khi mùi hương lạ lung tản ra trong không trung, hổ lớn, rắn đen đồng thời phát ra tiếng rít gào rung trời lở đất, sau đó nhằm phía đối phương mà xông tới.
Về phần Diệp Thần đang nằm dưới lại bị một hổ một rắn làm lơ.
Bởi vì Diệp Thần, quá yếu.
Chúng đều có thể dùng một kích là xé nát xác Diệp Thần.
Hổ lớn, rắn đen bắt đầu kịch liệt cận chiến, đá vụn văng tung toé, tiếng rít gào không ngừng vang lên.
“Gào!”
“Phè!”
Hai con vật chém giết kịch liệt nhưng vẫn không quên tránh xa đỉnh núi, chúng sợ cái cây ra trái màu đỏ kia bị chúng làm hư hại.
Máu nhanh chóng xuất hiện trên người con rắn đen, con hổ lớn đó có móng vuốt cực sắc, răng nanh cũng vô cùng lợi hại.
Tuy rằng rắn đen bị dồn vào thế yếu, nhưng hổ lớn cũng không dám tới gần nó, vì nó biết hậu quả khi bị rắn đen cuốn.
Đúng lúc này, mùi hương cũng trở lên đậm hơn.
Hổ lớn, rắn đen, đều không ngoại lệ, đều lo lắng nhỏm dậy xem.
Trái của cái cây đó sắp chin.
“Gào”
“Phè!”
Sau hai tiếng rít rung trời, hổ lớn và rắn đen bắt đầu tranh đấu dữ dội hơn.
Lông hồ vảy rắn không ngừng bay ra.
Đúng lúc này, Diệp Thần mở mắt.
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần trông thấy Bàn Cổ khai thiên, mau lĩnh ngộ Cửu Chuyển Huyền Công.”
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần trông thấy Bàn Cổ khai thiên, hãy nhận Ngư Lôi quyết.”
“Tinh, chúc mừng ngoạn gia Diệp Thần, trông thấy Bàn Cổ khai thiên, phúc duyên + 100.”
Sau thời gian ngẩn người ngắn ngủi, Diệp Thần trợn tròn hai con mắt.
“Ha ha ha…”
Tiếng cười điên cuồng vang lên.
Khổ tận cam lai, được như ước nguyện.
Tu xong Cửu chuyển huyền công, có thể lấy lực chế đạo (*)!
() *dùng sức mạnh áp chế luật lệ
Tu được Thần Tiêu Ngự Lôi quyết, có thể khống chế thiên phạt (*)!
() *thiên phạt: sấm sét
Vô luận cái nào xuất hiện, đều sẽ nhấc lên tinh phong huyết vũ, càng đừng nói đồng thời xuất hiện hai cái.
Đương nhiên, hiện tại công pháp kia đều đã có chủ, hơn nữa, chủ của chúng chính là Diệp Thần.
Tiếng cười của Diệp Thần đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn đã thấy được một đầu hổ vô cùng lớn và một con rắn đen vô cùng bự.
Chúng dừng đánh nhau, hai đôi mắt với con mắt to như cái động, đều nhìn Diệp Thần chằm chằm.
“ Hàn Băng hổ, Hắc giao long….. của đời trước ”
Trong nháy mắt, Diệp Thần đã xác định được lai lịch của hai dã thú khổng lồ này.
Chúng đều là boss hoang dã cấp 100, trong lịch sử vô cùng nổi tiếng.
Mà giờ này, Diệp Thần mới cấp 1, là người mới non đến không thể non hơn.
Đúng lúc này, mùi hương lạ lùng ngày một đậm hơn truyền tới.
Hổ rắn nhất thời bị kích thích, làm bộ vô cùng thèm khát.
Diệp Thần nháy mắt nghĩ tới cái gì, tay phải đột nhiên một phủi đi, sau đó bắt lấy một viên trái cây màu đỏ.
Xích dương quả: Linh dược cấp vàng, sau khi hái xuống phải dùng ngay lập tức, nếu không sẽ biến thành tro, sử dụng thì công lực tăng lên ít nhất 3 thành.
Hổ rắn nhìn chằm chằm cái này, mục đích chính là vì nuốt nó, sau đó tiến giai.
Diệp Thần cũng đỏ mắt, dù sao đây là linh dược hàng xịn, chỉ cần dùng biện pháp đặc thù bảo quản, đợi tới khi thực lực đến một trình độ nhất định, thì còn có thể thăng thành thiên tiên.
Đáng tiếc, Diệp Thần chỉ có thể để điều này trong lòng, quăng đi trái cây, đứng ngoài xem.
Hành động ném này vừa xảy ra, trong nháy mắt, hổ lớn rắn đen trở nên điên cuồng xông về phía đối phương.
Tiếng cắn xé vô tình, lạnh lẽo như tiếng thòng cổ.
Hổ lớn cắn rắn đen một vết dài bảy tấc, móng vuốt điên cuồng táp tới tấp.
Rắn đen cắn cổ hổ lớn, cả thân gắt gao cuốn lấy nó, sau đó hung hăng thít chặt.
Rắn đen có kịch độc, con hổ không né những vết cắn của nó, con mắt lúc sau hiện lên sự điên cuồng dữ dội hơn.
Ánh sáng chói mắt toả ra, “Kẽo kẹt” một tiếng truyền đến.”.
Hổ lớn cố gắng cắn một miếng dưới dầu rắn bảy tất, sau đó hướng về phía đầu rắn cắn lên.
Rắn đen lúc này cũng đã nổi điên, vừa vì đau đớn, cũng vừa vì tử vong uy hiếp.
Rắn đen dùng răng nanh cắn hổ lớn, chúng đều không muốn sống nữa rồi, nó điên cuồng đưa kịch độc vào người hổ, sau đó điên cuồng thít chặt cổ con hổ.
“Cắc rắc…” có tiếng động vang lên.
Là tiếng xương gãy.
Hổ lớn bị rắn đen làm gãy xương, lại còn gãy đúng chỗ hiểm, khả năng mất mạng tăng cao.
“Răng rắc.”
Hổ lớn một đớp cắn đứt đầu rắn đen, tiếp tục ngang ngạnh cắn.
Hổ lớn và rắn đen đều mất sinh lực một cách vô cùng nhanh chóng.
Diệp Thần đứng một bân nhìn sang nhất thời trợn mày, một lúc sau, cầm hai hòn đá ném về chỗ hai con dã thú kia.
Chúng chưa chết, nhưng hiện tại chúng đều chẳng có sức mà nhúc nhích.
Sau khi xác định rằng hổ lớn và rắn đen không có phản ứng với hòn đá vừa được ném tới, nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu đại nghiệp đi lượm đá và ném đá
Thời gian trôi qua, một giờ sau.
Hổ lớn, rắn đen cùng lúc mất mạng.
Đúng lúc này, thông cáo đầu tiên của hệ thống trong kênh Thế giới.
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần giết được đại boss hoang dã cấp 100 Lam Tinh hổ vương, thưởng 10 vạn thiên kim, 10 vạn thành tích, 10 vạn danh vọng.”
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần đánh chết đại boss hoang dã cấp 100 Hắc Thuỷ Huyền Xà, thưởng 5 vạn thiên kim, vạn thành tích, 5 vạn danh vọng.”
Hai mắt nó như hai cái hang sâu thẳm, nhìn chằm chắm về phía đông, con hổ khẽ nhếch miệng thấp giọng rít lên.
Giây tiếp theo, một con rắn dài đến hai trăm thước, khắp mình toàn vảy đen, trên đầu là một cái bướu thịt lớn, xuất hiện ở sườn núi phía đông.
Con rắn lớn phân ra hai nhánh đầu nhỏ, mắt rắn lạnh buốt, vừa phun vừa nuốt, không chút yếu thế bành mang nhìn về phía con hổ lớn.
Chỗ này là nơi cực kỳ dốc, trên đứng dưới đứng, trừ chim ra thì không loài nào có thể lên đến đây.
Vậy mà, lúc này, lại có một con hổ lớn, một con rắn đen lớn lại có thể.
Rắn đen đi lên, có thể giải thích, là do loài trăn thiện về leo trèo, nhưng con hổ này cũng có thể lên tới đây, đúng là đáng kinh ngạc.
Nhưng trên thực tế, chuyện này lại đang xảy ra.
Một hổ một rắn, cả hai đều không nhúc nhích, cứ thế nhìn chằm chằm đối phương.
Nhưng cẩn thận quan sát, không khó phát hiện ra rằng, chúng nó chẳng những nhìn chằm chằm vào đối phương, mà còn nhìn về phía Diệp Thần đang mê man ở đỉnh núi, nhìn cả cái cây nhỏ kì dị đang chồi ra những quả màu đỏ bên người cậu ta.
Thời gian trôi qua, từ đỉnh núi tỏa ra một làn hương thơm kì lạ.
Khi mùi hương này bắt đầu xuất hiện, thì cả hổ lớn và rắn đen đều trở nên khẩn trương.
Không khí vốn đã căng thẳng giờ càng trở nên càng căng thẳng.
Thế giằng co được tạo ra, lại tùy thời có thể sụp đổ.
Sau khi mùi hương lạ lung tản ra trong không trung, hổ lớn, rắn đen đồng thời phát ra tiếng rít gào rung trời lở đất, sau đó nhằm phía đối phương mà xông tới.
Về phần Diệp Thần đang nằm dưới lại bị một hổ một rắn làm lơ.
Bởi vì Diệp Thần, quá yếu.
Chúng đều có thể dùng một kích là xé nát xác Diệp Thần.
Hổ lớn, rắn đen bắt đầu kịch liệt cận chiến, đá vụn văng tung toé, tiếng rít gào không ngừng vang lên.
“Gào!”
“Phè!”
Hai con vật chém giết kịch liệt nhưng vẫn không quên tránh xa đỉnh núi, chúng sợ cái cây ra trái màu đỏ kia bị chúng làm hư hại.
Máu nhanh chóng xuất hiện trên người con rắn đen, con hổ lớn đó có móng vuốt cực sắc, răng nanh cũng vô cùng lợi hại.
Tuy rằng rắn đen bị dồn vào thế yếu, nhưng hổ lớn cũng không dám tới gần nó, vì nó biết hậu quả khi bị rắn đen cuốn.
Đúng lúc này, mùi hương cũng trở lên đậm hơn.
Hổ lớn, rắn đen, đều không ngoại lệ, đều lo lắng nhỏm dậy xem.
Trái của cái cây đó sắp chin.
“Gào”
“Phè!”
Sau hai tiếng rít rung trời, hổ lớn và rắn đen bắt đầu tranh đấu dữ dội hơn.
Lông hồ vảy rắn không ngừng bay ra.
Đúng lúc này, Diệp Thần mở mắt.
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần trông thấy Bàn Cổ khai thiên, mau lĩnh ngộ Cửu Chuyển Huyền Công.”
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần trông thấy Bàn Cổ khai thiên, hãy nhận Ngư Lôi quyết.”
“Tinh, chúc mừng ngoạn gia Diệp Thần, trông thấy Bàn Cổ khai thiên, phúc duyên + 100.”
Sau thời gian ngẩn người ngắn ngủi, Diệp Thần trợn tròn hai con mắt.
“Ha ha ha…”
Tiếng cười điên cuồng vang lên.
Khổ tận cam lai, được như ước nguyện.
Tu xong Cửu chuyển huyền công, có thể lấy lực chế đạo (*)!
() *dùng sức mạnh áp chế luật lệ
Tu được Thần Tiêu Ngự Lôi quyết, có thể khống chế thiên phạt (*)!
() *thiên phạt: sấm sét
Vô luận cái nào xuất hiện, đều sẽ nhấc lên tinh phong huyết vũ, càng đừng nói đồng thời xuất hiện hai cái.
Đương nhiên, hiện tại công pháp kia đều đã có chủ, hơn nữa, chủ của chúng chính là Diệp Thần.
Tiếng cười của Diệp Thần đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn đã thấy được một đầu hổ vô cùng lớn và một con rắn đen vô cùng bự.
Chúng dừng đánh nhau, hai đôi mắt với con mắt to như cái động, đều nhìn Diệp Thần chằm chằm.
“ Hàn Băng hổ, Hắc giao long….. của đời trước ”
Trong nháy mắt, Diệp Thần đã xác định được lai lịch của hai dã thú khổng lồ này.
Chúng đều là boss hoang dã cấp 100, trong lịch sử vô cùng nổi tiếng.
Mà giờ này, Diệp Thần mới cấp 1, là người mới non đến không thể non hơn.
Đúng lúc này, mùi hương lạ lùng ngày một đậm hơn truyền tới.
Hổ rắn nhất thời bị kích thích, làm bộ vô cùng thèm khát.
Diệp Thần nháy mắt nghĩ tới cái gì, tay phải đột nhiên một phủi đi, sau đó bắt lấy một viên trái cây màu đỏ.
Xích dương quả: Linh dược cấp vàng, sau khi hái xuống phải dùng ngay lập tức, nếu không sẽ biến thành tro, sử dụng thì công lực tăng lên ít nhất 3 thành.
Hổ rắn nhìn chằm chằm cái này, mục đích chính là vì nuốt nó, sau đó tiến giai.
Diệp Thần cũng đỏ mắt, dù sao đây là linh dược hàng xịn, chỉ cần dùng biện pháp đặc thù bảo quản, đợi tới khi thực lực đến một trình độ nhất định, thì còn có thể thăng thành thiên tiên.
Đáng tiếc, Diệp Thần chỉ có thể để điều này trong lòng, quăng đi trái cây, đứng ngoài xem.
Hành động ném này vừa xảy ra, trong nháy mắt, hổ lớn rắn đen trở nên điên cuồng xông về phía đối phương.
Tiếng cắn xé vô tình, lạnh lẽo như tiếng thòng cổ.
Hổ lớn cắn rắn đen một vết dài bảy tấc, móng vuốt điên cuồng táp tới tấp.
Rắn đen cắn cổ hổ lớn, cả thân gắt gao cuốn lấy nó, sau đó hung hăng thít chặt.
Rắn đen có kịch độc, con hổ không né những vết cắn của nó, con mắt lúc sau hiện lên sự điên cuồng dữ dội hơn.
Ánh sáng chói mắt toả ra, “Kẽo kẹt” một tiếng truyền đến.”.
Hổ lớn cố gắng cắn một miếng dưới dầu rắn bảy tất, sau đó hướng về phía đầu rắn cắn lên.
Rắn đen lúc này cũng đã nổi điên, vừa vì đau đớn, cũng vừa vì tử vong uy hiếp.
Rắn đen dùng răng nanh cắn hổ lớn, chúng đều không muốn sống nữa rồi, nó điên cuồng đưa kịch độc vào người hổ, sau đó điên cuồng thít chặt cổ con hổ.
“Cắc rắc…” có tiếng động vang lên.
Là tiếng xương gãy.
Hổ lớn bị rắn đen làm gãy xương, lại còn gãy đúng chỗ hiểm, khả năng mất mạng tăng cao.
“Răng rắc.”
Hổ lớn một đớp cắn đứt đầu rắn đen, tiếp tục ngang ngạnh cắn.
Hổ lớn và rắn đen đều mất sinh lực một cách vô cùng nhanh chóng.
Diệp Thần đứng một bân nhìn sang nhất thời trợn mày, một lúc sau, cầm hai hòn đá ném về chỗ hai con dã thú kia.
Chúng chưa chết, nhưng hiện tại chúng đều chẳng có sức mà nhúc nhích.
Sau khi xác định rằng hổ lớn và rắn đen không có phản ứng với hòn đá vừa được ném tới, nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu đại nghiệp đi lượm đá và ném đá
Thời gian trôi qua, một giờ sau.
Hổ lớn, rắn đen cùng lúc mất mạng.
Đúng lúc này, thông cáo đầu tiên của hệ thống trong kênh Thế giới.
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần giết được đại boss hoang dã cấp 100 Lam Tinh hổ vương, thưởng 10 vạn thiên kim, 10 vạn thành tích, 10 vạn danh vọng.”
“Tinh, ngoạn gia Diệp Thần đánh chết đại boss hoang dã cấp 100 Hắc Thuỷ Huyền Xà, thưởng 5 vạn thiên kim, vạn thành tích, 5 vạn danh vọng.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook